Mình Vẫn Yêu Nhau Phải Không Anh?
Tình yêu đôi khi làm cho người ta cảm thấy tràn trề sinh khí để bước qua ngày mới, và rồi cũng chính nó làm cho con người ta rơi vào tuyệt vọng.
Ảnh minh họa
Chúng ta đã từng yêu nhau nhiều hơn thế phải không anh!
ba năm khoảng thời gian không quá dài nhưng không hẳn ngắn để mình kết thúc tình yêu một cách nhanh chống và vô vọng đến vậy.
Cô ấy chỉ là người yêu cũ của anh, sự xuất hiện của cô ấy chẳng là gì với em cả, vì điều quan trọng với em bây giờ là tình yêu mà anh dành cho em.
Cô ấy một cô gái không phải xấu, nhưng ngay cả cách mà cô ấy hành xử với em anh đã thấy rồi đấy. Đó không phải là hành động của một người khôn ngoan, cho dù cô ấy là ai người thân của cô ấy quyền lực như thế nào thì cô ấy không có quyền vô lễ với em. Bởi chúng ta phải hành xử như một người lớn thực thụ. Từ chưa quen em và cô ấy có thể trở thành bạn, em chưa từng nghĩ người yêu là kẻ thù hay cái gai nhọn. Với em mọi mối quan hệ từ xa lạ đều có thể trở nên thân thiết, vì dù sao em cũng muốn anh nhận ra rằng anh cảm thấy hạnh phúc khi chia tay cô ấy.
Video đang HOT
Bởi vì cô ấy quá nhỏ nhen với mọi thứ, khi cô ấy không tôn trọng em chính là lúc cô ấy đang xem thường bản thân mình.
Điều em cần ngay lúc này là anh phải thật sáng suốt để nhận ra rằng, khoảng thời gian anh và cô ấy yêu nhau đó là kỷ niệm của anh. Anh hãy để nó thật đẹp và thật lòng với em.
Đừng để quá khứ của anh làm trái tim em bị tổn thương, vì chúng ta đã từng rất yêu nhau.
Chúng ta yêu xa đó là khoảng thời gian em rất mạnh mẽ để yêu trong vô vọng và chờ đợi. Yêu bằng cả trái tim và niềm tin tuyệt đối. Để rồi khi cô ấy xuất hiện anh lại để em phải hối hận, điều em hối hận là tại sao anh lại có thể yêu cô ấy. cách mà cô ấy nói chuyện với em và anh, cách mà cô ấy cư xử với chúng ta.
Anh trách em vì quá ích kỷ và nhỏ nhen, nhưng anh à! con gái mà lúc mà họ ghen tuông nhất chính là lúc họ đang bảo vệ cho trái tim và tình yêu của mình.
Chúng ta đã từng yêu nhau nhiều hơn thế!
Theo Nhật Ký Today
'Sự cố' oái ăm khi cho em vợ ngủ chung giường
Vợ chồng tôi mới cưới được hơn 1 năm. Chúng tôi sống trong một căn hộ chung cư ở Hà Nội. Cuộc sống của chúng tôi yên bình, hạnh phúc.
Tháng 9 vừa rồi, em vợ tôi đỗ đại học. Tôi được bố mẹ vợ nhờ cậy: "Nhà các con vẫn còn phòng trống, con cho em ở nhờ, hàng tháng bố mẹ gửi tiền sinh hoạt phí. Để em ở trọ bên ngoài bố mẹ không thấy yên tâm. Con là rể nhưng bố mẹ cũng coi như con trai. Bố mẹ nhờ con trông nom em thay bố mẹ". Đương nhiên, tôi vui vẻ nhận lời. Tính tới nay, em vợ mới sống cùng vợ chồng tôi được gần 2 tháng.
Em vợ tôi là một cô bé 18 tuổi, nhí nhảnh, dễ thương. Em rất ngoan, gọi dạ bảo vâng, ngoài giờ học lại giúp chị gái lo cơm nước, việc nhà. Em vợ cũng rất quý tôi và không ngại ngần bày tỏ: "Em coi anh như anh trai của em vậy".
Khi tôi và vợ xảy ra tranh cãi, bao giờ em vợ cũng tỏ ý bênh vực tôi. Tôi còn thấy em nói với vợ tôi rằng: "Chị thật may mắn khi lấy được anh ấy. Em chỉ mong sao sau này kiếm được một người chồng tốt như anh rể".
Cuộc sống 3 người trong nhà chúng tôi rất vui vẻ. Từ ngày có em vợ tới ở cùng, ngôi nhà như có thêm sức sống. Lúc nào về nhà tôi cũng nghe thấy tiếng nói cười. Khi vợ tôi vắng nhà, em cũng không ngại ngần nấu cơm, giặt quần áo cho tôi.
Tôi từng đi du học nên thạo tiếng Anh. Em vợ ngưỡng mộ khả năng ngoại ngữ của tôi nên nhờ tôi kèm cặp. Mỗi ngày tôi dành ra khoảng 30 phút để 2 anh em học cùng nhau.
Ảnh minh họa
Tôi thấy việc bỗng có một cô em gái cũng khá thú vị. Có điều tôi chưa quen với những cử chỉ "hồn nhiên" của cô bé. Những lúc em nấu ăn, em hay bảo tôi há miệng ra để em đút cho ăn thử xem đồ ăn em nấu đã vừa miệng chưa. Hay khi vợ chồng tôi nằm xem phim, em cũng không ngại ngần chui tọt vào chăn nằm xem cùng anh chị. Có lần 2 anh em ngồi xem bóng đá, đội bóng em yêu thích ghi bàn, em ôm cổ tôi rồi hét lên vì vui sướng. Thi thoảng, em cũng nhờ tôi chở đi đâu đó và sẵn sàng áp mặt vào lưng tôi ngủ ngon lành. Lúc đầu, tôi cảm thấy hơi ngại ngùng vì những hành động hồn nhiên của em vợ nhưng rồi lại tự nhủ mình: "Coi nhau như anh em ruột thì những việc đó là chuyện bình thường, không nên suy nghĩ".
Một đêm mưa gió, em vợ ôm gối gõ cửa phòng vợ chồng tôi rồi phụng phịu: "Anh chị cho em ngủ chung với. Sấm sét đùng đoàng, em sợ ma lắm". Đang trong chăn ấm, tôi cũng chẳng muốn chuyển giường. Thế là đêm ấy, tôi nằm ngoài, vợ nằm giữa, em vợ nằm trong. Nửa đêm, tôi thấy lạnh, theo thói quen, tôi vẫn nhắm mắt và vòng tay ôm vợ. Tuy là đang trong lúc dở giấc, nghĩ là mình đang ôm vợ, tôi vẫn cảm thấy có gì đó sai sai, không giống ngày thường. Tôi vội mở mắt ra, dưới ánh đèn ngủ, tôi giật mình khi phát hiện cô gái trong tay mình là... em vợ. Tôi hốt hoảng buông tay, nằm sát ra mép giường. May sao cô bé không thức giấc. Bên ngoài, phòng khách sáng đèn, chắc vợ tôi đang ngủ lại chợt nhớ ra việc gì quan trọng nên tranh thủ làm cho xong. Lát sau, vợ tôi quay lại giường, tôi nằm yên giả vờ ngủ say mà thấy tim mình loạn nhịp.
Sau đêm ngủ chung ấy, dù "sự cố" ôm nhầm chỉ là vô tình và không ai biết, tôi vẫn cảm thấy có lỗi với vợ và em gái của cô ấy. Tôi cố gắng xua đi những ý nghĩ xấu xa xuất hiện trong đầu.
Thi thoảng, tôi lại mơ thấy cô em vợ ngây thơ và thấy hoang mang, sợ hãi chính bản thân mình. Tôi e rằng, nếu em vợ cứ tiếp tục sống chung nhà và gần gũi tôi như thế, sẽ có lúc tôi không kiểm soát được cảm xúc của mình.Vậy tôi nên làm gì để giải quyết rắc rối của bản thân? Mong mọi người cho tôi một lời khuyên để tôi có thể thoải mái như có gì xảy ra trước đó.
Theo Dân Việt
Chào em! Người mà tôi đã từng yêu thật lòng! Ngày...tháng...năm... Tôi yêu em từ cái nhìn bỡ ngỡ đầu tiên. Tình cảm cứ lớn dần trong tôi mà không sao kìm nén. Tôi nhớ em trong từng khoảnh khắc suy nghĩ, từng hơi thở nhịp nhàng. Trái tim tôi đã yêu em sâu nặng mất rồi... Qua cách nói, hành động và những cử chỉ quan tâm, tôi đã gửi gắm trong...