Mình thích thì mình cưới thôi, đừng ai bảo tôi sớm hay trễ
Quyết định cưới nên là quyết định xuất phát từ việc cả hai yêu nhau say đắm, và nhìn thấy rằng mình có thể dành hết quãng đời còn lại với đối phương.
Tôi 25 tuổi và vừa cưới.
Tôi không có thai và chưa nghĩ đến chuyện ấy.
Tôi không muốn trở thành một bà nội trợ cho đến hết đời.
Tôi không phải là người thiếu niềm tin vào bản thân đến nỗi cần một chiếc nhẫn để cảm thấy rằng mối quan hệ của mình vững chắc.
Tôi gặp một người khi còn khá trẻ. Tôi đã đắm chìm vào tình yêu. Tám năm sau, anh ấy thì thầm vào tai tôi câu hỏi nhỏ khiến tôi bật khóc và nói đồng ý.
Trước khi tôi trở thành một người vợ, có rất nhiều người nhìn tôi với vẻ mặt hốt hoảng khi họ nghe tin tôi đã đính hôn. Ánh nhìn của họ, rồi họ nói vài thứ kiểu như: “Ôi trời, em còn quá trẻ”.
Tôi 25 tuổi và vừa cưới. (Ảnh: Internet)
Vâng, thưa các nhà bác học vĩ đại.
Có thật sự tồn tại một khoảng thời gian hay độ tuổi hoàn hảo nào đó để kết hôn hay không?
Tôi đã trải qua rất nhiều điều cùng với người đàn ông này, và anh ấy hiểu tôi rất rõ – đến mức anh ấy biết chu kì hằng tháng của tôi hơn cả chính bản thân tôi, và cố gắng để không làm tôi khó chịu vào những ngày đó. Anh ấy cũng luôn sẵn sàng đi mua vài “vật phẩm phụ nữ” cho tôi bất cứ lúc nào. Ok, điều này không dễ thương hay tế nhị chút nào, nhưng bạn sẽ hiểu được ý tôi muốn truyền tải.
Chúng tôi đã cùng đi qua rất nhiều thứ. Hợp-tan vài lần. Du lịch khắp thế giới. Xăm những hình xăm đôi ngốc nghếch với nhau, để rồi vài năm sau nhìn lại, chúng tôi tự hỏi: “Chúng mình đã nghĩ cái quái gì vậy”. Đúng vậy, chúng tôi đã trải qua tất cả những điều đó.
Video đang HOT
Tôi cũng đã từng rất nhiều lần ngồi trong phòng vệ sinh cả ngày, nghe nhạc buồn và khóc vì anh ấy.
Nhưng đây mới chính là lí do tôi cưới anh. Chúng tôi điên loạn vì nhau. Dù là đỉnh cao hay vực thẳm, chúng tôi luôn cùng nhau vượt qua. Đó là chưa kể đến việc chúng tôi luôn tin rằng cuộc hôn nhân của mình sẽ đầy ắp những khoảnh khắc tuyệt vời, chưa tuyệt vời và… nửa vời.
Với những gì tôi đã nói ra, tôi tin rằng không hề có độ tuổi đúng hay không đúng để kết hôn. Tôi rất tôn trọng những người cho rằng việc trẻ và độc thân là tốt nhất trên đời. Tuy nhiên, tôi cũng rất tôn trọng bản thân và tin rằng việc kết hôn ở độ tuổi của mình không hề lấy đi bất kì sự tự do hay niềm vui nào. Tôi có thể còn trẻ, nhưng tôi không thiếu sự trưởng thành.
Tôi có thể còn trẻ, nhưng tôi không thiếu sự trưởng thành. (Ảnh: Internet)
“Nhưng em đã có thời gian để tận hưởng cuộc sống và làm những điều mình muốn làm chưa?”.
Vâng, là lỗi của tôi, tôi quên mất rằng ngay khoảnh khắc tôi kết hôn, cuộc sống sẽ kết thúc, và tôi sẽ phải sống trong một cái tủ nhét dưới chân cầu thang.
Chúng tôi không hề dành cả buổi tối hẹn hò để dán mắt vào điện thoại vì không còn gì để nói với nhau. Anh ấy vẫn sẽ ra ngoài và tiệc tùng với bạn bè. Tôi vẫn sẽ đi chơi với những cô bạn thân và lắc lư theo điệu nhạc trên sàn nhảy. Anh ấy có nơi của anh ấy và tôi có chốn của tôi. Một vài bất đồng có thể xảy ra lúc này lúc nọ, nhưng chúng tôi thường giải quyết ổn thoả và tôn trọng, ủng hộ nhau.
Tôi tin rằng, khi bạn quyết định cưới một ai đó, cuộc sống của bạn không nhất thiết phải thay đổi hoàn toàn. Tình yêu nói riêng nên là một phần của cuộc phiêu lưu điên rồ mà bạn gọi là “cuộc sống” và nó sẽ thêm vào đó nhiều ý nghĩa hơn. Thật sự tôi vô cùng khó chịu khi mọi người khĩ rằng cuộc sống sẽ kết thúc một khi kết hôn. Nếu điều đó có xảy ra thì có nghĩa là BẠN ĐANG BƯỚC ĐI MỘT CÁCH SAI LẦM.
“Cả hai bạn đã có đầy đủ điều kiện chưa?”.
Chúng tôi có thể chưa có nhà, chưa có bảo hiểm. Nhưng ngày nay, ở độ tuổi này, bao nhiêu người có được điều đó? Chúng tôi đã nói chuyện với nhau về những việc này, và chúng tôi cũng chuẩn bị cho tất cả mọi thứ. Nếu chúng ta phải đánh dấu x vào tất cả các dòng trong danh sách những việc cần làm trước khi lập gia đình, chúng ta có lẽ sẽ kết hôn ở độ tuổi 70 mất. Và thật lòng mà nói, tôi không biết lúc đó tôi còn đủ sức khoẻ để nhảy múa trong lễ cưới của mình không nữa.
Quyết định kết hôn nên là quyết định xuất phát từ việc cả hai yêu nhau say đắm, và nhìn thấy rằng mình có thể dành hết quãng đời còn lại với đối phương. Nếu cả hai đều biết được tương lai mình muốn gì và thấu hiểu nhau, tôi nghĩ việc chờ đợi đến khi mọi thứ hoàn hảo mới kết hôn là điều không cần thiết – vì theo tôi, mọi thứ sẽ không bao giờ hoàn hảo.
Quyết định kết hôn nên là quyết định xuất phát từ việc cả hai yêu nhau say đắm, và nhìn thấy rằng mình có thể dành hết quãng đời còn lại với đối phương (Ảnh: Internet)
“Từ bây giờ, em sẽ ở cùng với một người SUỐT CẢ CUỘC ĐỜI… em chắc là mình sẵn sàng cho điều này chứ”?
Chỉ bởi vì tôi không muốn ngủ với nhiều người đàn ông khác nhau, không có nghĩa là đời sống tình dục của tôi không tuyệt vời. Tôi không dành cả buổi tối để đọc 50 Sắc Thái bởi vì đời sống tình dục của mình thất bại thê thảm.
Cuộc sống trong phòng ngủ không phải là một bộ phim khiêu dâm, nhưng chúng ta sẽ luôn tìm cách để đổi mới và làm cho chiếc giường của mình hấp dẫn hơn.
Chúng tôi không hoàn hảo, nhưng chúng tôi hạnh phúc.
Chúng tôi trêu đùa và học hỏi từ những sai lầm của nhau, biết chắc rằng chúng tôi sẽ trở nên trưởng thành và tốt hơn sau tất cả.
Vì thế, cho tất cả những con người hoài nghi ngoài kia, nếu – mặc dù cơ hội là rất ít – nếu mọi chuyện không được ổn thoả, tôi chắc chắn sẽ viết một bức thư cho bạn và thừa nhận rằng “bạn đã đúng”.
Nhưng còn bây giờ, tôi sẽ tận hưởng những gì mình đang có, đó là việc sở hữu một người muốn đi cùng tôi trong chuyến phiêu lưu hoang dã này, chịu đựng sự điên rồ của tôi, yêu thương tôi. Ai biết được, có thể chuyện tình của tôi sẽ trở thành một trong những câu chuyện tình yêu tuyệt nhất mọi thời đại.
Tái bút: Như tôi đã nói, bạn có thể sẽ không bao giờ nhận được lá thư đó của tôi đâu.
Theo Belle Tran /Phununews
Cuộc nói chuyện động trời của người yêu và bạn thân khiến tôi thức tỉnh
Ngày tôi dẫn người yêu về ra mắt, bạn tôi, mấy người ở trọ cùng phòng ai cũng khen tôi khéo chọn người yêu.
Anh không những vừa đẹp trai lại còn ga lăng, biết cách chăm sóc phụ nữ. So với mấy bạn ở chung kí túc, tôi là cô gái có nhan sắc không bằng họ. Chỉ là, tôi cá tính, tự tin, lúc nào nói chuyện cũng vui vẻ và hài hước. Tôi biết, đó là ưu thế của mình trong bất cứ một cuộc gặp gỡ nào.
Nhiều người con gái cũng vì thế mà thích tôi. Có nhiều người nhiệt tình theo đuổi tôi nhưng cuối cùng, tôi vẫn chọn anh. Với tôi, anh là người đàn ông tốt, ga lăng, chăm chỉ chịu khó, lại còn rất quan tâm tôi. Với người con gái, còn gì hạnh phúc hơn là có được người đàn ông yêu thương mình chân thành và hết lòng vì mình. Tôi yêu anh, anh cũng đáp lại tình yêu ấy một cách nhiệt tình, có gì ngăn cản chúng tôi đến với nhau.
Ngày tôi về nhà anh chơi cùng đám bạn của anh, tôi càng ngạc nhiên hơn khi biết gia đình anh không những khá giả mà phải nói là giàu. Bố mẹ anh hết sức quan tâm, và cũng rất nhiệt tình với bạn bè của anh.
Yêu anh, tôi dành hết tấm chân tình. Chỉ là, tôi cũng luôn quá tin tưởng bạn. (Ảnh minh họa)
Mấy người cứ trêu tôi nên bố mẹ cũng lờ mờ hiểu rằng, chúng tôi đang có một mối quan hệ mật thiết. Tôi rất yêu thương anh và cũng cảm thấy tương lai tốt đẹp của mình nếu như được lấy người như anh, được làm dâu bố mẹ anh. Gia đình anh bề thế nhưng chẳng để tôi nhìn thấy sự kiêu căng hay sang chảnh. Hiền lành, chất phác là những gì tôi nhìn thấy ở họ. Bạn bè khen tôi sướng, sau này làm dâu sẽ được bố mẹ chồng chiều, còn có người chồng có gia đình rất điều kiện. Con gái mà, ai chẳng thích người đàn ông như thế. Giàu có, ngoan ngoãn lại còn hết lòng yêu mình thì đúng là trời phú...
Tôi có một cô bạn thân cùng phòng ở kí túc, những chuyện vui buồn của tôi người đó đều biết. Mỗi lần cãi nhau với anh hay có chuyện gì không vui, tất nhiên, bạn tôi là người biết đầu tiên. Cô ấy luôn cho tôi những lời khuyên bổ ích khiến tôi cảm thấy vô cùng biết ơn bạn. Cũng vì cô ấy mà những cuộc cãi vã của tôi với anh nhanh chóng được giải quyết. Vì bạn chưa có người yêu nên đôi khi, chúng tôi đi ăn thường hay rủ bạn đi cùng. Cô ấy nói với tôi, ước gì có được người yêu như bạn trai của tôi thì cả đời này cũng mãn nguyện. Đàn bà mà, khi chưa có người yêu, nhìn người đàn ông chăm sóc người bạn bên cạnh mình, họ sẽ vô cùng chạnh lòng.
Yêu anh, tôi dành hết tấm chân tình. Chỉ là, tôi cũng luôn quá tin tưởng bạn. Mỗi lần chúng tôi cãi vã, không còn là cô ấy động viên tôi mà cô ấy gọi trực tiếp cho anh, nói với anh những điều gì về tôi, tốt hay xấu tôi cũng không biết. Có lẽ là những câu an ủi anh hay những lời dối trá về tôi. Tôi không hay, đó là âm mưu của bạn. Người yêu đẹp trai, ga lăng, nhà giàu, có lẽ cũng là mơ ước của cô ấy. Chỉ là cô ấy không tìm người khác mà lại đang tâm cướp người yêu của bạn thân mình.
Nghe được lời đó, tôi đã ngờ ngợ. Không lẽ... Tôi giật mình, chân tay bắt đầu run rẩy nhưng phải giả bộ như không nghe gì. (ảnh minh họa)
Nếu không có ngày tôi tình cờ nghe được cuộc điện thoại của cô ấy và một người đàn ông thì tôi đã không bao giờ biết sự thật đau lòng này. Hôm đó tôi có nghe được câu nói cuối cùng khi bất ngờ bước ra từ nhà tắm. "Nó đang tắm, nhưng mà, em không biết phải đối diện với nó như thế nào. Em yêu anh là thật lòng và em cũng không muốn nó quá sốc khi biết sự thật. Anh có cách nào để cho nó bớt hận em không, trước sau gì nó chả biết sự thật. Anh việc gì phải sợ, anh yêu em chứ có yêu nó nữa đâu. Người như nó, nhiều lần khiến anh thất vọng như thế, luôn dỗi hờn anh lại không biết chiều chuộng, quan tâm những điều anh muốn thì sớm muộn gì chả chia tay? Chỉ có em mới là người hiểu và yêu anh hơn cả".
Nghe được lời đó, tôi đã ngờ ngợ. Không lẽ... Tôi giật mình, chân tay bắt đầu run rẩy nhưng phải giả bộ như không nghe gì. Khi cô bạn thân vào nhà tắm, tôi đã mở trộm điện thoại xem cuộc gọi vừa đến và lặng người khi biết, số điện thoại đó chính là của anh. Cô ta còn lưu anh là "Anh yêu", thật không thể nào tin nổi...
Vậy là họ yêu nhau, yêu từ bao giờ vậy...? Họ lừa dối lén lút qua lại với nhau từ bao giờ tôi không hay? Tôi không thể nào tin nổi lại có người đàn ông như thế và một người bạn thân vô liêm sỉ, bỉ ổi, vô đạo đức như vậy. Tôi cầm điện thoại lên, gọi cho anh bằng máy của cô ta. Vừa nhấc máy, giọng anh đã hớn hở "có chuyện gì vậy em yêu, nhớ anh quá à mà lại gọi". Giọng tôi lạc đi: "Vâng, em nhớ anh quá, em rất nhớ anh và hận anh. Em... không thể nào tin nổi".
Tôi cúp máy... đúng là tôi không thể nào tin nổi trên đời này vẫn còn có những người bạn thân rắp tâm cướp người yêu của bạn. Một người bỉ ổi, vô liêm sỉ như vậy sao đáng sống trên đời? Họ định đối diện với tôi thế nào? Họ còn định lừa dối tôi đến bao giờ nữa? Tôi quá ngây thơ bị họ lừa dối, còn ngây thơ hơn là luôn kể chuyện, khóc lóc với bạn thân để rồi chính cô ta đã mượn cớ đó để gần gũi, tiếp xúc và cướp người yêu của tôi...
Giờ tôi đã sáng mắt ra, trên đời này chẳng có thứ tình yêu nào là chung thủy, cũng chẳng có thứ tình bạn nào là vĩnh cửu... nhìn tôi thì biết, vì người yêu của bạn thân còn cướp được thì có thứ gì mà cô ta không cướp từ tôi đây...? Liệu cô ta có thật lòng mong cho tôi hạnh phúc?
Bất ngờ quay lại nhà chồng sắp cưới, tôi lặng người vì cảnh tượng kinh hoàng Tôi không thể ngờ anh lại làm chuyện đó đằng sau lưng tôi, giờ tôi phải làm sao bây giờ đây. Tôi và anh yêu nhau hơn 1 năm thì gia đình đi lại, nói chuyện người lớn, định ra tết thì làm đám cưới. Chúng tôi làm cùng công ty, anh là người Hà Nội, còn tôi ở quê ra học tập...