Mình em với mùa xuân cô đơn
Tới chừng nào anh mới thôi ám ảnh em… Tới chừng nào, mùa xuân của em mới nở hoa?
Xuân về rồi anh ạ! Một mùa xuân với bao ước mơ và tràn đầy nhựa sống. Em khắc khoải nghĩ về mùa xuân mà mình đã từng mơ ước. Mùa xuân có anh và có em… Nhưng ngày xuân ấy chẳng bao giờ đến, cuộc tình mình dang dở, để rồi mùa xuân mãi chỉ còn trong em những ngày lạnh giá chẳng khác nào mùa đông. Mùa xuân với em là sự cằn cỗi của tâm hồn.
Đã 3 mùa xuân như thế đi qua đời em mà nỗi đau ngày ấy vẫn chưa nguôi ngoai. Em vẫn khép chặt lòng mình để cho kỉ niệm và nỗi buồn xâm chiếm trái tim. Em chới với giữa chiều thương nhớ, khắc khỏi gọi tên anh trên từng con phố, từng cung đường, từng hàng cây nhánh lá… Ngày bên nhau, anh nói mùa xuân này sẽ cưới em, sẽ cùng nhau xây dựng tổ ấm như em từng ao ước. Vậy mà anh bỏ cuộc giữa chừng, bỏ một mùa xuân với tiếng chim đầu cành còn dang dở… Bỏ lại em, giữa cuộc đời bơ vơ.
Em vẫn không hiểu vì sao anh lại quay lưng ra đi khi mà lòng còn yêu em nhiều đến vậy. Em không hiểu tại sao yêu nhau lại không thử một lần cố gắng đến cùng vì tình yêu đó. Nếu chấp nhận rời xa em, anh nhanh chóng tìm được cho mình một bến đỗ mới, anh sung sướng, hạnh phúc và quên em đi như một kẻ thoáng qua trong đời thì em sẽ thấy mọi chuyện thật nhẹ nhàng. Nhưng rời xa em, anh đau khổ. Anh sống trong sự dằn vặt của chính mình và một nỗi nhớ em khôn nguôi. Đừng giấu em những điều đó vì em đọc được trong những dòng tin nhắn vội của anh. Anh nhớ em…
Anh đã tìm mọi cớ để gặp em, để liên lạc với em cho khỏa đi nỗi nhớ nhung ấy. Nhưng anh lại không có can đảm để bước tới và tiếp tục tình yêu này. Anh đầu hàng cái gọi là số phận. Anh có trách nhiêm của một người làm con và vì thế mà anh bỏ đi trách nhiệm của lời hứa yêu em. Những ngày tháng đó với cả em và anh đều cay cực. Cái đau lớn nhất của đời người không phải là yêu một người không được đáp lại mà là cả hai còn yêu nhưng buộc phải xa nhau.
Video đang HOT
Em sẽ vẫn yêu anh dù tình yêu này làm em trầy xước con tim (Ảnh minh họa)
Em đã từng có những đêm muốn gọi cho anh không biết bao lần nhưng lại thôi. Em tắt máy, nhắm mắt để cho những giọt lệ lăn dài trên má. Em biết mình phải quên anh đi, phải làm thế vì anh và vì chính em. Nếu em không để cho tình yêu đó ngủ yên, anh sẽ không thôi nhớ về em. Anh sẽ không thể làm trọn trách nhiệm như ba mẹ mong muốn và cũng không thể có em. Còn em , em sẽ không thể quên anh mà tìm vui duyên mới. Sẽ là đau khổ nối dài cho cả hai đứa mình nhưng sao khó quá…
Cứ mỗi lần xuân về em lại thấy lòng cô đơn hơn gấp bội. Em đã để những ngày xuân của mình trôi qua trong hoài phí vì nỗi xót thương tình yêu đã qua. Em không quên nổi dù em cố gắng làm điều đó. Ngày anh lấy vợ cũng là ngày em tự nhủ với lòng: “Hãy quên anh đi, giờ anh là của người con gái khác. Nỗi nhớ nhung này là tội lỗi”. Nhưng 3 năm rồi, mọi thứ vẫn cứ vẹn nguyên.
Em có thể yêu một người khác để lấp đầy khoảng trống anh bỏ lại nhưng em không làm thế. Em muốn những gì dành cho anh là trọn vẹn cho tới một ngày tình yêu đó lặng lẽ ra đi như một quy luật không thể thay đổi. Em không muốn phải cố gồng mình để quên trong khi lòng còn nhớ. Em yêu anh! Một người đàn ông đã bỏ rơi em và giờ là chồng của người phụ nữ khác! Đó là sự thật mà dù em không muốn vẫn phải chấp nhận.
Em sẽ vẫn yêu anh dù tình yêu này làm em trầy xước con tim. Biết làm sao được, tình yêu vốn là như vậy mà. Giá mà em có đủ lí trí để quên anh, em sẽ làm vậy. Nhưng khi không thể em sẽ nhớ, nhớ đến cùng trời cuối đất, nhớ đến khi nào nỗi nhớ chai sạn đó là lúc em sẽ quên…
Một mùa xuân nữa lại về, lại một mùa đơn côi em có một mình. Quá khứ vẫn hiển hiện về quanh em và làm em thêm quay quắt khi nhớ về anh. Tới chừng nào anh mới thôi ám ảnh em… Tới chừng nào, mùa xuân của em mới nở hoa?
Theo VNE
Cứ ở yên đấy và đợi em!
Cứ ở yên đấy nhé, và đợi em, cho đến khi em tìm ra anh, mình sẽ yêu nhau!
Tạm thời những ngày quá khứ của em không quá ám buồn, cũng có đôi mảnh tình vương, nhưng những gì đã qua thì mãi mãi thuộc về quá khứ, em đóng khung kỉ niệm treo như treo những bức ảnh mà em thích, đôi lần mang ra ngắm nghía, cũng một vài lần thử khoe với vài người. Chỉ là quá khứ, quá khứ không anh, nên anh đừng bận tâm nhé, người yêu tương lai!
Tạm thời những ngày hiện tại em vẫn là gái-cô-đơn-rất-ổn. Em vẫn luôn cố gắng để sống một mình thật tốt, sống mạnh mẽ và rắn rỏi. Đời này va đập nhiều, góc cạnh sắc, em cũng phải tự mài dũa bản thân để thích nghi với cuộc sống khi chưa thể biến một mình thành hai mình. Em cứ nhởn nhơ vậy thôi, hiện tại của em vẫn chưa thấy bóng hình anh đâu, người yêu tương lai!
Nhưng có lẽ, những ngày mơ hồ nào đó, trong những lần thả trút nỗi đau, em nhận ra em không thể cố gắng một mình mãi được. Em không sợ cô đơn, nhưng vô cùng sợ cô độc. Cô đơn là thứ có thể chế ngự, có thể học cách làm quen, còn cô độc đáng sợ hơn thế nhiều lần. Là khi bước đi nhưng nhận ra không có ai ở phía trước cổ vũ, chờ đón, quay đầu lại phía sau cũng không có một ai ngước mắt dõi theo. Cô độc là cảm giác muốn bấu víu vào ai đó nhưng chợt nhận ra rằng không có bất cứ một ai cả. Những lúc như thế em lại nghĩ, có anh thì thật tốt, người yêu tương lại ạ! Em không biết tiêu chuẩn về mẫu bạn gái lý tưởng trong anh là như thế nào. Nhưng tin em đi, làm gì có ai là lý tưởng hay hoàn hảo?
Hiện tại của em vẫn chưa thấy bóng hình anh đâu, người yêu tương lai! (Ảnh minh họa)
Em cũng chỉ là một cô gái bình thường, biết yêu thương bản thân, yêu thương bè bạn, gia đình, sau này sẽ biết yêu thương cả anh nữa. Như thế có đủ không?
Em cũng chỉ là một cô gái có thể bên cạnh anh, nắm lấy tay anh khi anh cần, cùng anh chia sẻ những thứ liên quan đến cuộc sống của anh, của em, như cách mà em cần anh bên cạnh. Vậy có ổn không?
Em cũng chỉ là một cô gái dành đôi ba phần đặc biệt trong tim mình để trao yêu thương cho anh. Đảm bảo rằng em không yêu anh nhiều nhất, nhưng cũng sẽ không có ai yêu anh hơn em, trừ mẹ anh!
Vậy đấy, em không được trời cho thanh sắc, vốn không phải là một cô gái nổi bật giữa dòng đời. Nhưng em tự tin em là riêng, là duy nhất. Thế nên thay vì ngồi ê a những câu ca cẩm, trách than đời, trách than số phận hẩm hiu, em nghĩ, em sẽ đi tìm anh, người yêu ạ!
Cứ ở yên đấy nhé, và đợi em, cho đến khi em tìm ra anh, mình sẽ yêu nhau!
Theo VNE
Hạnh phúc vì yêu anh Anh, em đang hạnh phúc và em muốn hét thật to rằng: "Em rất yêu anh". Nhưng mà em không dám hét và em cũng không được phép làm như vậy đâu. Em muốn là một cô gái dịu dàng của anh và dịu dàng trong mắt của tất cả mọi người. Mà em có hét lên thì cũng được gì đâu. Anh...