“Mình em suốt đời nuôi con không có anh, chồng ơi!”
Nước mắt tôi lại tuôn rơi khi gọi thầm chồng trong đêm: “Một mình em suốt đời này nuôi con không có anh bên cạnh. Anh ơi, sao nhà người khác yên bình mà nhà mình lại bi thương, vợ chồng phải chia cắt?”
Đọc tâm sự: “Nước mắt của mẹ chồng tuôn rơi khi nhận bản di chúc của con dâu” mà tôi không cầm nổi nước mắt. Thật đúng là không có nỗi đau nào giống nỗi đau nào. Vì cũng ở hoàn cảnh ấy nên tôi hiểu nỗi đau mất mát người thân yêu đau đớn đến thế nào.
Như tôi đây, tôi đã từng nghĩ rằng, tôi là người phụ nữ sung sướng nhất, hạnh phúc nhất trên thế gian này vì có người chồng yêu thương mẹ con tôi nhất mực. Chồng hơn tôi 3 tuổi song vô cùng hiền lành. Anh đối xử với hai bên nội ngoại cũng công bằng, chu đáo. Đặc biệt, những việc nặng nhọc trong nhà lúc nào anh cũng giành làm bằng được.
Hơn 2 năm ở bên chồng tôi, chưa bao giờ tôi rơi nước mắt vì tủi thân bao giờ. Mỗi khi gặp khó khăn trong công việc, dù vợ chồng mỗi nghề khác nhau, anh vẫn động viên tôi. Rồi khi tôi ốm nghén, anh luôn ở bên chăm sóc. Khi có bé Nhím chào đời, chồng tôi càng trở thành một người đàn ông tuyệt vời khi chăm vợ chăm con khiến tôi không thể chê vào đâu được.
Đi làm về, anh làm tất cả mọi việc mà chẳng hề kêu than bất cứ điều gì. Lương của anh được 9 triệu/tháng nhưng tháng nào về anh cũng đưa hết cho vợ để vợ lo chi tiêu trong nhà và nuôi con. Nhiều lúc tôi còn đưa lại cho anh 1 triệu để anh tiêu vặt, đi lại song anh không nhận. Anh nói rằng, công ty ngay gần nhà nên đi bộ đi làm cho vừa tiết kiệm vừa tập thể dục khỏe người. Còn hết giờ làm, anh cũng về nhà luôn với vợ con luôn.
Nhà nội nhà ngoại thấy chồng tôi như vậy đều khen tôi là người sướng nhất. Tôi cũng từng cứ nghĩ rằng mình là người sướng nhất, ai ngờ bây giờ tôi lại là người khổ nhất. Chồng tôi đã ra đi mãi mãi sau một đêm anh bị tai biến. Anh ra đi khi chỉ ở độ tuổi 31, bỏ lại tôi với đứa con thơ mới chỉ 11 tháng tuổi của mình.
Video đang HOT
Cho đến giờ, nhiều lúc con tôi cứ bập bẹ hỏi bố đâu, bố đâu. (ảnh minh họa)
Ngày chồng mất, vì nỗi đau quá lớn mà tôi khóc không nổi. Vì quá bất ngờ và đau xót nên tôi vẫn chưa thể quen được với sự thật không còn anh trên cõi đời này nữa. Nhiều đêm nằm cạnh con, nước mắt tôi rơi ướt hết gối vì tôi không biết thời gian tới, hai mẹ con tôi sẽ phải sống ra sao khi vắng bóng người đàn ông trụ cột trong nhà.
Chồng tôi mất tính đến nay cũng vừa qua 100 ngày được ít lâu. Nhưng mỗi khi đi làm về đến nhà là tôi như lại thấy hình bóng chồng yêu thương nhất đời của tôi ở đâu đó quanh đây. Cứ thế, tôi lại buồn và nhớ anh da diết. Nhiều lúc tôi cũng không dám ở nhà một mình nữa. Bởi tất cả mọi thứ về chồng vẫn còn nguyên đó, cái giường này, cái tủ này, bộ quần áo, đôi dép lê chồng hay đi, tôi vẫn giữ nguyên. Chỉ có anh đã không còn trên cõi đời này.
Cho đến giờ, nhiều lúc con tôi cứ bập bẹ hỏi bố đâu, bố đâu. Khi ấy con lại chỉ lên gác xép. Bởi vì trước đó, anh hay gọi con từ trên gác xép này. Rồi trên điện thoại ảnh của tôi, ảnh nền tôi vẫn để ảnh 2 bố con. Con tôi hàng ngày cứ ôm điện thoại mà hôn vào mặt bố cháu. Nhiều lúc nhớ chồng quá, tôi lại lần giở lại những tin nhắn chồng gửi. Tôi vẫn cứ như đang nghe thấy giọng chồng nói cười.
Nỗi đau mất chồng quá lớn mà đến giờ tôi vẫn không biết làm sao sống tiếp được đây và bao giờ tôi mới nguôi ngoai nổi. Anh ra đi, để lại bao nhiêu dự định của 2 đứa. Trời ơi sao ông trời tàn nhẫn cướp người chồng thương yêu khỏi tay tôi thế? Hai mẹ con tôi sẽ sống thế nào khi vắng anh đây? Chồng mất mà tôi không cầm lòng được. Anh đột ngột ra đi không một lời trăng trối. Anh bỏ lại cho tôi tất cả: tình yêu, gia đình, con nhỏ và sự nghiệp.
Đêm nay, gió lạnh về, tôi lại nhớ chồng quay quắt. Nước mắt tôi lại tuôn trào khi gọi thầm chồng trong đêm: “Một mình em suốt đời nuôi con không có anh bên cạnh! Anh ơi, sao nhà người khác yên bình mà nhà mình lại bi thương, vợ chồng phải chia cắt?”.
Theo Khampha
Người đàn ông thứ ba
Người ấy chiếm toàn bộ suy nghĩ, tình cảm của tôi. Thậm chí lúc ở bên cạnh chồng, người ấy vẫn tràn đầy trong tâm trí tôi.
Tôi yêu người ấy từ cái nhìn đầu tiên. Một tình yêu không toan tính, vô điều kiện, mụ mị và điên cuồng. Khi người ấy vui, tôi vui, khi người ấy buồn, tôi buồn. Ở bên người ấy, tôi thấy mình hạnh phúc, mọi thứ đều ngọt ngào, đáng yêu. Khi xa người ấy, tôi thấy mình bần thần, mệt mỏi, thiếu thốn. Cảm giác như người ta nghiện một thứ gì đó!
Có thể nói người chiếm toàn bộ tâm trí, tình cảm của tôi. Khi ăn, tôi cũng nhớ người ấy. Khi ngủ, tôi cũng nhớ người ấy. Khi chơi, tôi cũng nhớ người ấy. Thậm chí lúc ở bên cạnh chồng, người ấy vẫn tràn đầy trong tâm trí tôi.
Không chỉ hiện diện trong tâm trí tôi, hình ảnh người ấy còn tràn ngập trong điện thoại, Facebook của tôi. Bất cứ lúc nào, thấy chàng trai nào tôi đều nhớ và nhắc đến người ấy. Ai cũng bảo tôi yêu cuồng. Tôi biết nhưng vẫn bất chấp lao vào!
Chúng tôi rất hiểu nhau. Chỉ cần ánh mắt nhìn, chúng tôi biết người kia đang cần gì. (ảnh minh họa)
Khi tôi và người ấy sóng bước bên nhau, ai cũng bảo chúng tôi đẹp đôi. Người ta bảo người phụ nữ khi yêu là người phụ nữ đẹp. Tôi thấy mình đẹp hơn, đằm thắm hơn, nhẹ nhàng hơn từ khi yêu người ấy.
Chúng tôi rất hiểu nhau. Chỉ cần ánh mắt nhìn, chúng tôi biết người kia đang cần gì.
Người ấy hay nắm tay tôi, hôn tôi và khen tôi đẹp. Tôi cũng vui với những lời khen vu vơ, một cử chỉ nhẹ nhàng, một bông hoa nhỏ nhắn người ấy tặng.
Tôi biết, người ấy là một người đàn ông tốt, lãng mạn, tình cảm và biết quan tâm đến người khác. Đó là một người đàn ông mà bất cứ người phụ nữ nào cũng cần, cũng yêu.
Với tôi, chỉ cần người ấy sống vui vẻ, khỏe mạnh là tôi đã mãn nguyện lắm rồi!
Tôi mong người phụ nữ sau này yêu người ấy như tôi đã từng yêu!
Theo Khampha
Mẹ sẽ không bao giờ tàn nhẫn từ bỏ con Khi biết mình đã mang trong bụng giọt máu của người đàn ông ấy, mẹ cảm thấy buồn bã vô cùng. Người ta mong có con còn không được, vậy mà mẹ lại chẳng mong con có trên cuộc đời này. Bởi, lúc đó, mẹ không còn có ai nương tựa, không còn có ba con nữa. Nếu như có ba con, mẹ...