Mình đã ngoại tình và muốn dứt khỏi cuộc tình này
Mình năm nay 30 tuổi. Đã có chồng và hai con, một gái một trai. Công việc của mình làm trong nhà nước, ổn định và có thể xem là có địa vị xã hội. Ngoại hình thì cũng không gọi là đẹp, nhưng ưa nhìn và có cảm tình ngay lần gặp đầu tiên. Mình cũng biết cách ăn nói chút xíu trong giao tiếp và một chút tài lẻ văn hóa văn nghệ.
Hồi tháng 9 vừa rồi, cơ quan mình tổ chức một sự kiện, có các khách mời ở Bộ về làm việc. Anh là người đứng đầu đoàn công tác, cao, lịch lãm, đẹp, rất manly, giọng Hà Nội ngọt ngào vô cùng. Mình cùng với mọi người, chỉ ngắm rồi bán tán vậy thôi, chứ không hề suy nghĩ gì trong đầu. Trong sự kiện đó, cơ quan cử mình là người duy nhất tham gia cùng bữa tiệc tổng kết sự kiện. Và mình ngồi gần anh ấy. Giao tiếp rất ít. Nhưng một tuần lễ sau đó, anh ấy đã tìm thấy facebook của mình và vào trò chuyện.
Cả hai cứ nói chuyện như thé, chia sẻ công việc, cuộc sống, rồi nhận ra cả hai rất hợp nhau. Anh là người khéo léo, tâm lý, nên đã được bổ nhiệm một chức vụ khá cao trong cơ quan nhà nước. Không cùng trong một thành phố, nên cả hai cứ thế liên lạc với nhau qua viber, nhìn cuộc sống của nhau qua facebook. Từ khi gặp và yêu anh, cuộc sống của mình vui lên rất nhiều lần. Mình vui hơn nên cũng chăm sóc gia đình nhiều hơn. Chồng mình là một người hiền lành, nhưng vô tâm và đơn giản. Trái ngược với con người ưa lãng mạn và quan tâm như mình. Từ ngày cưới nhau, mình đã rất chán nản vì hai vợ chồng ngược tính, ngược quan điểm nhau đến thế.
Thời gian mình quen anh, cuộc sống gia đình của mình đã rất khó chịu, nhưng anh là người luôn vun vào và gỡ rối các tình huống để gia đình mình không tan nát. Mình và anh cứ liên lạc bằng đt và chat như thế. Một vài lần anh lấy cớ công tác và đến Tp mình vài ngày, mình cũng vài lần như thế và tụi mình ở bên nhau. Cả hai cùng xác định là chỉ bên cạnh cuộc sống của nhau, mang lại hạnh phúc cho nhau, tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến gia đình hai bên.
Nhưng đã xảy ra một số việc trong cùng một thời gian, là do cả hai đã không tự kiểm soát được cảm xúc cá nhân nên cả hai bên gia đình đã biết vài chuyện nho nhỏ. Anh ấy đề nghị chấm dứt và chuyển sang trạng thái bạn bè để khỏi ảnh hưởng đến gia đình của hai bên. Mình cũng đồng ý, nhưng mình muốn dứt hẳn, chặn fb, xóa viber, điện thoại để dứt hẳn thì anh ấy nói là anh ấy sẽ không chịu nổi, anh ấy muốn mình vẫn giữ liên lạc, muốn mình cho anh ấy thời gian. Mình đã mềm lòng đồng ý. Vậy nhưng toàn mình chủ động liên lạc trước, dù chỉ là những câu chuyện không đầu không đũa, đôi khi còn không trả lời tin nhắn của mình. Mình hỏi thì anh ấy nói là công việc cuối năm quá bận. Còn mình, nhận được tin nhắn của anh ấy thì tâm trạng vui không thể tả, còn ko nhận được tin, hoặc nhắn tin mà không thấy hồi âm là mình đã không thể làm việc được, không thể nở được nụ cười, nhìn gì cũng không muốn ăn, cảm giác chán nản cứ xâm chiếm lấy mình. Mình đang rất cần ai đó cho mình một cách giải quyết.
Video đang HOT
Theo Webtretho
Tâm sự quặn thắt lòng của người đàn bà vô sinh phải bỏ chồng
Em yêu anh và em biết, anh cũng yêu em. Đừng trách em, cũng đừng trách số phận. Có lẽ, chúng ta sinh ra không phải để dành cho nhau.
Chồng à, em không biết bây giờ anh đang sống ra sao, có hạnh phúc không, có nhớ tới người vợ nhỏ bé này của anh không? Nhưng em thật sự cô đơn lắm, em nhớ anh vô cùng. Em đang khóc khi viết cho anh những dòng tâm sự này. Bao năm qua, em đau khổ nhận ra, anh chính là chỗ dựa không thể nào thiếu trong cuộc đời em, thiếu anh, em thấy mình sống thật vô nghĩa.
Chúng mình đã có với nhau 6 năm làm vợ làm chồng. Người ta thường ghen tị vì sao anh lại chiều chuộng em như thế. Lúc nào anh cũng đưa đón em đi làm, ân cần lo cho em. Anh với em là một người chồng, một người tri kỉ và cũng là một người anh trai. Chỉ cần là có gì khó khăn, em luôn biết dựa vào anh, để đỡ đần. Em không thể nào quên được những tháng năm hạnh phúc ấy. Anh cưng chiều em như đứa em gái bé bỏng của anh. Anh che chở em, che mưa che nắng, lo cho em từng bữa ăn, giấc ngủ. Người làm vợ như em, nhiều khi còn thấy hổ thẹn với lòng vì không thể khiến anh được an nhàn.
Em là gánh nặng của anh, để anh phải nai lưng kiếm tiền lo cho gia đình, và để anh phải chịu tiếng từ người thân, gia đình khi chúng mình đã 6 năm lấy nhau mà không thể có con.
Anh giấu gia đình chuyện em khó sinh con. Xúc động hơn, anh nhận hết phần về mình, để em được thảnh thơi trong gia đình chồng. Nhưng em nào thảnh thơi được hả anh? Anh làm vậy càng khiến em đau lòng và hổ thẹn với chính người chồng của mình. Anh quá tốt, còn em chưa làm được gì cho anh cả.
Dù em còn yêu anh tha thiết, yêu đến cả đời nhưng em không thể nào cứ ích kỉ mãi. Em phải từ bỏ anh.
Em chỉ còn hi vọng nhỏ nhoi là có thể sinh được con. Vì muốn em được thoải mái, không áp lực gì nên anh luôn chiều chuộng, quan tâm em, không bao giờ làm gì khiến em buồn. Anh bảo, &'chỉ cần em được thoải mái là anh vui rồi, chúng mình sẽ cố gắng cùng nhau có con, em nhé'.
Nhưng, cơ hội không thể kéo dài mãi. Đã 6 năm rồi anh ạ, em đâu thể cứ ích kỉ giữ anh lại bên em, đâu thể để anh gánh tiếng xấu với gia đình mình. Em biết, khả năng sinh con của em không còn nữa. Chúng mình cũng đã thụ tinh nhân tạo, nhưng không thành công. Những phương pháp có thể làm được, chúng mình cũng đã làm qua rồi, vậy mà tại sao ông trời không ban phước lành cho vợ chồng mình hả anh?
Em không tin ở hiền gặp lành nữa. Em có làm gì nên tội, em chân thành, sống đầy hi vọng nhưng ông trời đâu để cho em được ở bên cạnh anh, đâu cho em có con với anh. Có lẽ, chúng mình có duyên không có phận.
Dù em còn yêu anh tha thiết, yêu đến cả đời nhưng em không thể nào cứ ích kỉ mãi. Em phải từ bỏ anh. Em quyết định kí vào đơn ly hôn, bỏ đi thật xa để anh được lấy vợ mới. Em cũng nói toàn bộ sự thật cho bố mẹ anh biết và mong mẹ tác hợp cho anh một người vợ mới, có thể sinh cháu cho ông bà bồng bế.
Anh có biết không, tình yêu dành cho anh mãi mãi không thay đổi. Nhưng anh phải quên em đi. Em sẽ đi con đường em chọn. Em cũng sẽ có con, sẽ nhận con nuôi để nuôi chúng khôn lớn, trưởng thành. Anh đừng buồn, đừng lo cho em...
Anh có biết không, tình yêu dành cho anh mãi mãi không thay đổi. Nhưng anh phải quên em đi. Em sẽ đi con đường em chọn.
Rồi chúng ta cũng phải đi hai con đường khác nhau. Dù anh có thương em cũng không thể nào không cho bố mẹ anh được một người cháu nối dõi tông đường. Hãy làm điều em nói. Hãy quên em đi. Rồi thời gian sẽ khiến chúng ta quên đi quá khứ. Coi như đây là một kỉ niệm đẹp mang theo suốt đời, anh nhé.
Hãy lấy vợ, sinh con anh nhé. Hi vọng sau này khi gặp lại anh, anh sẽ là một người chồng, người cha tốt, yêu thương vợ con anh, dành cho họ tình cảm chân thành như đã từng dành cho em. Anh nhé!
Theo Meyeucon
Mấy điều vợ muốn nói ngày chúng ta nên duyên vợ chồng Lấy chồng đừng để vật chất lấn áp cả tinh thần, cũng đừng để sự hào nhoáng che mắt những điều đúng sai Có ai sinh ra mà chẳng ước ao mình có một cuộc đời sung sướng và viên mãn, có ai sinh ra mà chẳng mong cuộc đời mình sóng yên biển lặng ngày qua ngày và có ai, có ai...