Mình đã mất nhau như thế đấy…
Em đã đánh rơi mất hạnh phúc xưa cũ ở một nơi nào đó mà em chẳng thể kiếm tìm lại được.
Tình cờ gặp lại nhau trong một quán nhỏ ven con đường mình đi qua, em và anh né tránh cái nhìn trực diện. Anh nắm chặt tay người con gái ấy và nhìn em đầy ngượng nghịu. Người đó hỏi anh: “Anh quen chị ấy ạ?”. Anh khẽ gật đầu: “Ừ, một người bạn cũ”. Thế đấy, giờ thì chúng ta đã trở thành người bạn cũ trong kí ức của nhau. Em mỉm cười chào anh xã giao. Em chỉ có thể dùng cách sau một khoảng thời gian dài trốn chạy anh.
Em nhìn thấy sự bối rối trên gương mặt anh. Em cũng cảm nhận được cái xiết tay chặt hơn của người con gái đó. Có lẽ cô ấy có linh tính về một điều gì đó bất thường giữa hai chúng ta nên cố gắng khẳng định rằng giờ cô ấy mới là bạn gái anh bằng một cái nắm tay thật chặt. Em thấy đôi mắt anh hoang mang và trống rỗng. Với em, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã đủ rồi. Đủ để em biết rằng anh đã từng yêu em thật lòng, từng tiếc nuối khi chia tay em. Bởi vì nếu không còn trọng tình yêu đó ngày hôm nay gặp lại anh sẽ không rối bời đến như vậy.
Giờ đây anh đã tìm được hạnh phúc mới cho riêng mình. Còn em, em vẫn chưa thể nguôi ngoai sau khi chúng mình chia tay. Có đôi lúc em vẫn tự hỏi chính mình rằng tại sao cả anh và em lại để cho tình yêu ấy ra đi như thế. Chỉ là chút hiểu lầm nho nhỏ, chỉ là chút hờn giận vu vơ mà cuối cùng mình mất nhau. Vì em ích kỉ, vì anh vô tâm hay vì chúng ta đã không yêu nhau nhiều hơn nữa để giữ nhau lại?
Anh giờ là của một người con gái khác (Ảnh minh họa)
Em tiếc thương những tháng này bên nhau. Anh và em đã yêu chân thành, không vụ lợi và toan tính. Tình yêu đó đẹp đến nhường nào. Nhưng cả em và anh đều đã quá trẻ con và ích kỉ để tuột mất tình yêu đó. Em biết sau khi chia tay anh cũng buồn, cũng đau khổ rất nhiều. Thế nhưng, một lần nữa chúng lại im lặng mà không dám thừa nhận cái sai về mình. Để rồi mọi chuyện bây giờ mãi chỉ còn là kí ức. Những gì gắn bó giữa hai chúng ta sẽ vĩnh viễn là một kỉ niệm. Hơi ấm của anh, vòng tay của anh, đôi mắt của anh và cả trái tim anh nữa… tất cả dành cho một người con gái khác.
Video đang HOT
Ngày hôm nay, gặp lại anh tình cờ như thế em nghe tim mình nhói đau. Em không còn nặng lòng với chuyện xưa nhiều như khi chúng ta mới chia tay nhưng em không thể phủ nhận rằng em vẫn còn yêu anh. Có lẽ anh bối rối bởi vì khi gặp anh em chỉ có một mình. Hẳn là anh sẽ ấm lòng hơn nếu như em cũng đã tìm được một người đàn ông khác để nương tựa.
Đừng vì thế mà cảm thấy mình có lỗi anh nhé. Em chưa yêu ai là vì em chưa quên được anh. Anh phải thấy mừng vì ngày hôm nay chúng ta đã gặp nhau trong hoàn cảnh này. Cuối cùng thì sau những sai lầm mà cả hai ta mắc phải, cũng có một người học được cách sửa chữa sai lầm đó. Người ta đã nói cách sửa sai tốt nhất là quên đi sai lầm đó và anh đang làm được. Anh đã không còn bị ám ảnh về chuyện quá khứ nữa, anh đã dũng cảm chôn vùi tất cả để mở lòng đón nhận một người con gái khác. Em mừng vì anh đã sống như thế…
Em sẽ học cách quên anh và bắt đầu tìm kiếm cho mình một tình yêu mới để nâng niu. (Ảnh minh họa)
Em không ngại phải nói điều này dù rằng anh chẳng bao giờ nghe được nói. Em vẫn còn yêu anh, anh ạ! Chính vì em tiếc nuối mình đã đánh mất tình yêu một cách quá khờ khạo nên giờ em càng khó quên anh. Em đã đánh rơi mất hạnh phúc xưa cũ ở một nơi nào đó mà em chẳng thể kiếm tìm lại được.
Hãy yêu và sống hạnh phúc bên người đó anh nhé. Tuổi trẻ đã dạy cho chúng ta một bài học, sự sốc nổi, ngang bướng làm chúng ta mất đi tình yêu đẹp thì giờ hãy trân trọng lấy thứ mình đang có. Anh hãy yêu cô gái ấy thật nhiều, hãy yêu cả những gì mà chúng ta chưa từng trải qua với nhau. Còn em, em sẽ học cách quên anh và bắt đầu tìm kiếm cho mình một tình yêu mới để nâng niu.
Theo VNE
Nếu mình tình cờ gặp nhau trên phố
Nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi.
Em thấy mình lạc lõng giữa dòng người tấp nập trên con phố đông đúc. Thành phố này bao năm qua vẫn vậy, mà sao giờ với em, em có cảm giác như mình không còn thuộc về nó. Mọi cảm giác mất đi từ ngày tình yêu với anh tan thành mây khói. Em đã cố gắng bước đi, đi tới tận cùng nỗi buồn. Vậy mà đi mãi, đi mãi, đi tới bao giờ mới tới cuối nỗi buồn đây anh?
Yêu thương đó đã vút bay thật rồi dù em có tin điều đó hay không thì thực tế vẫn là như vậy. Anh nhắn nhủ với em rằng hãy coi như anh chưa từng xuất hiện trong cuộc đời em. Chúng ta gặp nhau trong đời là một cái duyên nhưng chia xa là phận. Mà đã là duyên phận thì em yêu nhiều đến bao nhiêu cũng đâu có ý nghĩa gì. Anh nói nếu em nghĩ như vậy thì sẽ quên anh nhanh hơn, đón nhận chuyện chia tay này nhẹ nhàng hơn. Nhưng em không tin, có thể như vậy được không anh, có thể coi một người đã từng bước vào trái tim mình, tạo một hình ảnh khắc sâu thì liệu có thể coi như chưa từng xuất hiện trong đời nhau hay không?
Mình gặp nhau ở thành phố này, giữa một chiều đông thật buồn. Cơn gió bấc thổi buốt lòng những kẻ cô đơn. Mình đã gặp nhau như thế đó. Em và anh đã cùng nhau bước qua biết bao mùa đông lạnh nơi thành phố đông người này. Anh làm cho em vơi bớt cảm giác nhớ nhà. Anh cho em nghị lực để sống ở nơi đông đúc này mà không thấy mình lạc lõng. Anh làm cho tình yêu đôi lứa trở thành tình yêu cuộc đời này.
Anh đã mang tới cho em niềm tin vào cuộc sống và giờ anh buông tay (Ảnh minh họa)
Trước khi gặp anh, em vốn là cô gái mạnh mẽ, kiên cường nhưng vẫn có những phút giây em yếu lòng, cảm thấy cô độc giữa chốn phồn hoa đô hội này. Yêu anh rồi, em cho phép những phép yếu đuối ấy đến nhiều hơn. Vì em tự tin có anh bên cạnh nên em không sợ những phút mệt mỏi, buồn lòng. Anh đã biến đối em trở thành một cô gái biết yếu mềm như thế. Vậy mà giờ đây, anh lại ra đi. Anh đi để lại sau lưng mình một cô gái mất hết mọi bản năng mạnh mẽ. Anh là điểm yếu của em và giờ thì chỉ còn mình em ở lại.
Em không còn có thể đối diện với cuộc đời như trước được nữa. Làm sao có thể coi anh như người vô hình chưa từng xuất hiện bên mình khi mà chúng ta đã gắn bó với nhau lâu đến như vậy. Anh thật tàn nhẫn. Nếu biết trước có ngày anh sẽ buông tay em ra giữa chừng như thế này thì trước kia anh đừng vội nắm lấy bàn tay em, đừng trao cho em hi vọng. Bởi vì như thế có nghĩa là anh đang làm em đau khổ hơn trong ngày hôm nay.
Em sẽ ra sao khi tình yêu với anh vụt bay mất rồi? (Ảnh minh họa)
Em đã đánh mất chính mình kể từ khi yêu anh. Em đã đặt trái tim, ước mơ của mình vào anh nên giờ đây em giống như một người mất phương hướng hoàn toàn trong thành phố đông người này. Em hụt hẫng và bơ vơ thật rồi. Em đã nghĩ mình sẽ khóc thật nhiều nhưng sao em không thể nào rơi một giọt nước mắt nào. Nỗi đau quá lớn thường khiến người ta không thể nói nên lời.
Giờ thì em lại là một cô gái bơ vơ và đơn độc. Nhưng cảm giác cô đơn này khác xa với ngày anh chưa tới. Có lẽ em sẽ mất rất nhiều thời gian để đưa mọi cảm giác của mình về trạng thái ban đầu, ngày mà anh không là gì trong tim em. Và em hứa, nếu em có vô tình gặp anh trên con đường tấp nập thêm một lần nữa, em sẽ mỉm cười và quay lưng đi. Em sẽ không dừng lại như điều năm xưa em đã từng làm...
Theo VNE
Anh không xứng đáng để yêu em Anh không đủ trưởng thành để hiểu, người ta có thể yêu và sẵn sàng dâng hiến nhưng cũng có thể dứt áo ra đi khi tình yêu đó không xứng đáng. Em cưới! Vậy là cuối cùng cái ngày khiến anh phải hối hận cũng đã tới. Anh đã cố giữ cho mình có vẻ mặt bình thản nhất để tới chúc...