Mình còn nợ nhau một duyên phận
Có một số người…
Nhất định chỉ là khách qua đường trong cuộc đời chúng ta.
Vậy nên…..
Đừng ép buộc bản thân níu kéo những thứ không thuộc về mình.
Và có một số người chỉ nên nhớ thương rồi để đấy ,bởi cuộc sống này đầy những mối duyên không nợ.
Rồi mọi sự sẽ lại an nhiên, phải không?
Bạn thân mến! Đức Phật từng nói: Với người không có duyên, dù bạn nói bao nhiêu lời cũng là thừa; còn như đã hữu duyên thì chỉ cần xuất hiện, bạn cũng có thể đánh thức mọi giác quan của họ. Có những người yêu nhau say đắm, thề nguyện sẽ bên nhau trọn đời nhưng cuối cùng vẫn rời xa nhau, phải chăng vì họ chưa đủ duyên nợ?
Cần bao nhiêu duyên nợ mới có thể bên nhau đến cuối đời? (Băng)
“Phật dạy rằng, kiếp trước phải ngoái đầu nhìn nhau thì kiếp này mới có cơ may hội ngộ”.
Em đã đọc được điều này ở đâu đó và em tin chắc rằng, kiếp trước chúng ta đã từng quay đầu nhìn nhau nên kiếp này mới có đủ duyên gặp lại. Giữa vô số người lướt qua mỗi ngày chúng ta đủ duyên để gặp nhau, nhưng còn nợ?
Liệu giữa người với người cần bao nhiêu duyên mới đủ để gặp nhau? Em và anh cần nợ nhau thêm bao nhiêu ân tình mới có thể bên nhau đến cuối đời?
Duyên nợ là thứ mà bản thân không thể nào kiểm soát được, vậy mà đã có lúc em cứ khăng khăng cho rằng, duyên là do trời định còn nợ tùy vào bản thân tự tạo. Vì suy nghĩ ngây thơ đó mà em đã từ bỏ mọi thứ để được ở cạnh anh. Em từ chối cơ hội được ở cùng gia đình, một thân một mình ở lại đây để được cùng anh hít thở chung một bầu trời, để gặp anh mỗi ngày, nhìn thấy anh cười, nghe anh nói, nghĩ đến anh mỗi ngày một chút…
Từng ngày trôi qua em cứ cố chấp nắm giữ và tạo dựng mối nhân duyên của chúng ta, bởi em tin đến cuối cùng em và anh có thể nắm tay nhau đi hết quãng đường đời, cùng nhau ngắm nhìn nhau già đi.
Nhưng giờ đây em cảm thấy sợ hãi, em sợ thứ tình yêu lâu năm nhưng không duyên nợ của chúng ta. Rồi sẽ đến lúc thứ tình yêu lặng lẽ này lấy hết tuổi thanh xuân của em, bỏ mặc em chơ vơ giữa những cô đơn.
Em biết phải làm gì với trái tim và lý trí của mình đây?
Có lúc em mong sao anh chỉ là người xa lạ như vô vàn người khác, không tồn tại trong cái gọi là duyên phận của cuộc đời em. Thì em đã chẳng phải lang thang giữa những nỗi buồn và chẳng bơ vơ giữa chồng chéo những nổi bất an.
Em mệt mỏi vì cứ phải loay hoay không biết nên tiếp tục hay từ bỏ. Nắm chặt hay buông lơi?
Giờ đây em quyết định buông tay…buông tay rời xa mãi mãi. Không phải đột nhiên em mạnh mẽ và quyết tâm đâu, chỉ là thời gian đã hết. Và vì em hiểu ra rằng vạn sự trên đời đều có nhân duyên, cố cưỡng cầu cũng không được.
Có một số người…
Nhất định chỉ là khách qua đường trong cuộc đời chúng ta.
Vậy nên…..
Đừng ép buộc bản thân níu kéo những thứ không thuộc về mình.
Và có một số người chỉ nên nhớ thương rồi để đấy ,bởi cuộc sống này đầy những mối duyên không nợ.
Rồi mọi sự sẽ lại an nhiên, phải không?
Hết duyên hết nợ ta thành người dưng (Miên)
Điều đau khổ nhất trong tình yêu đó là người mình yêu ở cạnh bên mà không thể chạm vào, muốn quan tâm mà không thể nào quan tâm được. Đó là khi ở gần bên nhau, mà tồn tại một vách ngăn khoảng cách, mà bản thân của mỗi người không có cách nào để có thể vượt qua.
Người ta vẫn bảo rằng mọi cuộc gặp gỡ trên đời đều mang một ý nghĩa nào đó và hai người yêu nhau cũng coi là có duyên, có nợ với nhau. Bởi trên cuộc sống này, vòng quay vẫn luôn vội vã, đã có bao nhiêu người cứ lướt qua nhau như bao kẻ lạ chẳng hề quen.
Duyên là gặp gỡ, nợ là yêu thương, đã yêu là sống những tháng ngày bên nhau trọn vẹn. Có giận hờn, có ghen tuông, có cãi vã nhưng sau tất cả là những lần mỗi người lắng lại để hiểu nhau hơn, để tìm lại nụ cười nơi nhau, để xóa tan đi những nỗi buồn không đáng có.
Yêu là trân trọng những khoảnh khắc ở bên nhau dù là dài hay ngắn ngủi, trân trọng người ở bên cạnh, trân trọng những điều mà mỗi người dành cho nhau, cùng nhau bỏ qua những điều vụn vặt, cùng nhau xây đắp niềm tin nơi nhau, đó là niềm vui, đó là hạnh phúc.
Tình yêu trao đi, ai mà chẳng mong được nhận lại, đã có bắt đầu ắt hẳn phải có kết thúc, có thể là kết thúc viên mãn nhưng cũng có thể là kết thúc khiến con tim của mỗi người nhức nhối những niềm đau. Nhưng khi một mối quan hệ kết thúc, thì chẳng có ai là người có lỗi cả, chỉ vì kiếp này đã hết duyên hết nợ với nhau, buông tay nhau là điều không thể nào tránh khỏi.
Đoạn đường đi cùng nhau chỉ đến đó, tạo dựng với nhau bao kỷ niệm cũng chỉ đến đó. Không phải không thể vì nhau mà cố gắng mà dù có cố gắng cũng không thể nào còn có con đường để quay lại. Không ai muốn ép buộc cảm xúc dù là của mình hay của người mình yêu, bởi không ai muốn sống bên cạnh một người mà chỉ mang đến cho nhau những nỗi đau và phiền muộn. Ai cũng có quyền đưa ra cho mình một sự chọn lựa.
Chọn lựa của người này có thể là không bao gồm cả người kia, ừ thì đau đấy, hụt hẫng đấy, nhưng chỉ có thể chấp nhận bởi đó là điều mà chính bản thân của chúng ta không thể nào làm cho nó thay đổi được. Duyên của cả hai chỉ đến đó, nợ cũng chỉ gắn kết hai con tim của nhau đến đó, cứ coi như cả hai chỉ là những người đồng hành với nhau trong một đoạn đường chung ngắn ngủi và rồi mỗi người phải tự bước tiếp con đường của mình mà thôi.
Giống như một bàn tay tự vỗ cũng không thể nào tạo thành tiếng, tình yêu vẫn luôn là chuyện của hai người. Có chia tay cũng đừng đổ lỗi, đừng oán trách, hãy coi như cả hai đã hết duyên, hết nợ với nhau trong cuộc đời này. Không có cách nào khác ngoài buông bỏ nhau thành những người dưng, những người dưng có chung với nhau một hồi ức.
Bạn vừa lắng nghe lá thư “Hết duyên hết nợ ta thành người dưng” được gửi đến từ bạn đọc Miên. Có lẽ nhiều người trong số chúng ta đã được nghe câu chuyện về lời Phật dạy trong tình yêu.
“Có 1 chàng trai đau khổ vì người yêu bỏ đi lấy chồng. Anh ta đau khổ nên tìm lên chùa và hỏi một vị sư thầy.
- Tại sao Con yêu cô ấy nhiều như thế mà cô ấy vẫn đi lấy người khác?
Sư thầy mỉm cười và cho anh chàng xem một chiếc gương. Trong đó có hình ảnh một cô gái đẹp khỏa thân nằm chết bên đường.
Mọi người đi qua đều bỏ đi…
Chỉ có một anh chàng dừng lại nhưng cũng chỉ đắp cho cô gái ấy một cái áo rồi cũng bỏ đi.
Mãi sau có một chàng trai khác đến và đem xác cô gái đi chôn.
Sư thầy nhìn anh chàng và nói:
- Kiếp trước anh mới chỉ là người đắp áo cho cô ấy thôi. Còn người chồng cô ấy lấy bây giờ chính là người kiếp trước đã chôn cô ấy,đó chính là chữ NỢ, anh chỉ có DUYÊN với người Con gái ấy thôi!”
Phật nói rằng, cuộc sống con người chỉ là một giai đoạn trong dòng chảy luân hồi. Kiếp này nối tiếp kiếp khác, thừa hưởng và kế thừa lẫn NỢ nhau. Con người gặp nhau là bởi chữ DUYÊN, sống và yêu nhau là bởi chữ NỢ .
Tiếp theo chương trình mời bạn lắng nghe lá thư…
Bởi vì mình còn nợ nhau một duyên phận (Thái Ngọc Phương Vy)
Hôm nay tự nhiên thấy trống rỗng đến độ chẳng buồn làm một chuyện gì để cho mình vui. Lâu lâu những cảm xúc vu vơ lạ thương vẫn đến làm em buồn như thế. Tìm đến một quán cafe thân thuộc trên con hẻm tấp nập của Sài Gòn, chọn một góc thật khuất để ngắm người dòng người qua lại.
Như mỗi lần, em lại gọi cho mình tách cà phê nóng không đường. Và rồi cũng như bao lần ngồi một mình ở chỗ này lại thấy nhớ anh, nhất là cái kiểu chau mày khó chịu khi em vẫn thường uống cà phê như vậy. Bất giác nhắm mắt lại, chút chua xót lại khiến em thấy đau rát, kỷ niệm từ đâu nhẫn tâm ùa về rõ ràng từng chút, từng chút một.
Nhiều người trách em vẫn còn yêu sao nhất mực không níu anh ở lại?
Còn thương sao không tỏ bày cho anh biết?
Em chỉ cười. Bởi cũng chỉ mình em biết rằng mình đã hết duyên cạn nợ. Hay phải chăng là chúng ta đã gặp nhau sai thời điểm. Em và anh khi bản thân ai cũng chất chồng tổn thương. Tim em đã đầy vết xước vì mối tình xưa cũ. Còn tay anh thì chai sạn vì quá nhiều lần nhặt nhạnh những mảnh xước của cuộc tình. Vậy nên mình đã quyết định đến để che chắn cho nhau, khâu vá cho nhau từng vết thương, sưởi ấm cho nhau qua những ngày giông gió.
Em lúc đó thương anh nhưng chưa nghĩ sẽ yêu anh đến tận cùng. Em chỉ đơn giản là một cô gái đã từng tổn thương, cần một chỗ dựa không đủ mở lòng để yêu. Còn anh lúc đó thương em, chọn đi bên cạnh em nhưng vẫn hiểu rằng sẽ đến thời điểm chúng ta cần dừng lại.
“Em sẽ bên anh, nắm chặt tay anh hoài như bây giờ phải không em?”
“Em sẽ”
“Nếu lỡ mai này em buông tay, thì sau đó mình đừng bao giờ gặp nữa em nhé!”
“Sao mình lại không thể gặp lại nhau?”
“Nếu mà gặp mặt thì có quay trở lại được không? Kết quả không thay đổi thì hà tất gặp nhau nữa làm gì?”
“…Vậy mình còn đi bên cạnh nhau đến bao lâu hả anh?”
“Đến hết nợ thì thôi, em à!”
Nhưng nếu đã là duyên phận thì ai có thể đoán biết trước được, nên đi được với nhau đến lúc này cũng là duyên. Để rồi sau đó, anh thôi nghĩ đến chuyện buông tay, em thì chỉ nghĩ về một mình anh trong những ngày hạnh phúc. Chúng mình cho nhau cơ hội, để lối cho hai ta một lần nữa chạm tay vào yêu thương.
Mặc cho ai có nói gì anh và em cũng sẽ an lòng bước đi. Không bận tâm liệu ai có thấu hiểu mình là gì của nhau trong mối quan hệ ấy. Em và anh sẽ cùng nhau xóa đi những vết hằn trên đôi tay của nhiều năm tháng trước. Cất thật kỹ những bình yên và hạnh phúc đã vun xới đủ đầy, chăm lo ngôi nhà này, quàng khăn cho nhau trong những gió lớn, mình làm tất cả vì nhau.
Nhưng chúng ta đủ trưởng thành để hiểu, mình cũng rất sợ vấn vương.
Sợ những yêu thương vụn nát chấp vá, khâu nối từng ngày.
Sợ những cảm xúc dư thừa đến độ người ta sẵn lòng thờ ơ, ngoảnh mặt.
Sợ những cái xô bồ của cuộc sống làm con người không bước qua nổi.
Sợ những lần cãi vã làm tim ta hoài nghi với lựa chọn.
Sợ đối mặt với tương lai của hai đứa mình khi cùng nhau đứng dưới một mái nhà.
Sợ khi ngày trôi về xưa cũ thì quay ở phía nào cũng chan chứa những nỗi đau mà anh hay em đều không thể chối bỏ. Ai cũng chọn lựa cho cảm xúc thiên về mình rất nhiều ích kỷ, nên chúng ta dừng lại, ngay cả khi chúng ta vẫn biết mình còn yêu đối phương thiết tha. Chỉ vì đến lúc cần đi thì người cũng phải đi, có giữ cũng là hoài công vô ích.
Bình yên tạm bợ này đâu đủ sức để chở che cho anh và em trong sóng dữ, nhất là khi chúng ta lại quá sợ đổi thay, quá sợ bước giữa bão gió mà trong hai ta không một ai muốn quay đầu lại phía sau. Em chỉ là một mong manh đã từng phải gánh chịu những tổn thương, những mệt nhọc lo toan. Nếu chúng ta không thể cùng nhau đi hết con đường này, thì hãy dừng lại và tìm cho mình những lối đi mới.
Nhưng anh này, đừng bao giờ tìm một người giống em để yêu nữa nhé!
Hãy bắt đầu với người nào đó hoàn toàn xa lạ, đừng bắt tim anh phải chịu thêm nữa những vết thương. Những yêu thương đã cũ hãy để nó trở về đúng nghĩa quá khứ anh nhé. Tương lai của anh là cả một chân trời mới, nơi ấy chẳng có em, chẳng có quá khứ và những vết xước. Để cho những duyên phận của chúng ta vào trong lọ ký ức. Bởi vì chúng ta còn mắc nợ nhau một duyên phận.
Theo blogradio.vn
Ngày nắng tắt, những cơn mưa ướt đẫm lòng người
Có những người tưởng như sinh ra để dành cho nhau nhưng lại gặp nhau chậm một khoảnh khắc mà bỏ lỡ nhau trong cuộc đời.
Đó chính là những mối nhân duyên chưa trọn vẹn. Khi tình yêu không còn thì tình nghĩa vẫn vẹn nguyên đấy, một người đàn ông có trách nhiệm không bao giờ từ bỏ một người phụ nữ đã dành cả thanh xuân bên mình để chạy theo tiếng gọi của tình yêu.
Chia tay! Cô lặng yên trong phút giây. Những kí ức về ngày còn nhau chợt ùa về trong khoảnh khắc đó. Dẫu biết rằng cuộc đời hợp tan là lẽ thường ở đời nhưng mấy ai chấp nhận được khi điều đó xảy ra với chính mình. Cô ngước mặt nhìn về con đường phía trước một khoảng không vô định. Trước muôn ngàn lối rẽ của cuộc đời cô phải bước tiếp về đâu khi không anh bên cạnh. Dường như cô đã quen với việc luôn có anh tay trong tay. Giờ đây bàn tay cô lạc lõng không biết bám víu vào đâu khi lạc bước. Anh đã bước đi mà không hề ngoảnh lại nhìn cô lấy một lần. Cô không hiểu, thật sự không hiểu... Mọi chuyện sẽ rất tốt đẹp nếu như cô không xuất hiện trong mối tình tay ba mà chính cô lại là kẻ thứ ba.
Họ gặp nhau trong trong một ngày có nắng. Ngày đó cô bị anh cuốn hút bởi vẻ ngoài kiêu kì, khuôn mặt góc cạnh đầy vẻ nam tính trong một buổi hội nghị và anh cũng bị chính vẻ đẹp huyền bí của cô thu hút. Đó là lần đầu họ gặp nhau. Nếu như họ không gặp lại nhau nữa thì có lẽ mọi chuyện đã rất tốt nhưng duyên phận thì không thể nào chối bỏ. Một lần trong quán Nắng họ lại gặp nhau. Anh bắt chuyện và dường như họ sinh ra là để dành cho nhau. Cô đã cười rất nhiều bởi những câu chuyện của anh kể, nụ cười mê hồn người và anh đã bị mất hồn. Họ gặp nhau nhiều hơn, nói chuyện nhiều hơn và đi chơi với nhau nhiều hơn. Dần dần họ tay trong tay bên nhau lúc nào không biết. Không ai trong họ nói ra nhưng cả hai đều biết trái tim họ đã không còn là của họ từ ngày gặp nhau.
Khi hai trái tim đã loạn nhịp, lí trí không còn đủ sức mạnh để ngăn cản họ đến với nhau. Rồi một ngày cô nhìn anh, có vẻ anh lo lắng gì đó. Cô gượng hỏi nhưng anh lắc đầu và xoa đầu cô. Cô ngã vào vai anh bình yên. Anh cất tiếng thở dài và ngập ngừng hỏi cô: "Nếu anh là kẻ xấu em có còn yêu anh nữa không?" Cô cười, vẫn nụ cười chết người ấy. Anh lay cô như muốn cô trả lời. Cô nói: "Nếu anh là kẻ xấu chắc trên đời này không còn ai là người tốt nữa rồi"- nét mặt anh xanh xao. Nhưng anh không thể cất tiếng thành lời. Anh chỉ nguyện ước giá như anh gặp được cô bốn năm về trước thì anh đã không đau khổ thế này. Bốn năm, tình cảm của anh dành cho người ấy cũng đã hết nhưng anh không muốn làm người ấy phải đau lòng. Nếu người ấy có chuyện gì anh sẽ phải dằn vặt suốt đời.
Suốt bốn năm họ yêu nhau người ấy không có lỗi lầm gì mà vẫn luôn ủng hộ anh, bên cạnh anh, lắng nghe anh nhưng anh đã không còn yêu người ấy tự bao giờ. Người con gái không có lỗi gì nhưng tình yêu thì không có lí do khi nó bắt đầu và cũng như lúc nó ra đi.
Tình yêu giữa anh và cô không phải là một sai lầm mà là một sự sắp đặt cho hai duyên phận được gặp nhau trong chốc lát rồi thôi. Chuyện gì đến rồi cũng đến, cô bắt gặp anh đang đi cùng người ấy. Cô và anh lướt ngang qua nhau. Tim cô đau nhói trong giây phút đó. Anh chết lặng chỉ biết nhìn theo cô. Anh không thể đuổi theo cô vì anh không muốn làm người con gái bốn năm phải đau lòng. Cô khóc...khóc nhiều lắm vì người cô nghĩ là tốt nhất đã lừa dối cô. Cô nghĩ kẻ thứ ba đó đã đến bên anh từ khi nào mà cô không hề biết.
Anh gọi điện cô tắt máy. Anh đứng trước cửa nhà cô hàng tiếng đồng hồ, trời mưa, tiếng mưa lách tách. Cô bồn chồn, lo lắng cho anh, cô cứ nhấp người dậy rồi lại ngồi xuống. Cô ra cạnh cửa sổ lén nhìn xuống xem anh thế nào, người anh ướt sũng, co ro vì lạnh. Cô quên tất cả vội lấy ô chạy xuống mở cửa cho anh. Anh ôm lấy cô thật chặt. nước mắt hòa với nước mưa rơi xuống vỡ tan. Anh thú thật mọi chuyện anh đã quen cô ấy rất lâu nhưng tình yêu anh dành cô là chân thật và anh đã hết tình cảm với người ấy. Hóa ra bây giờ cô mới biết kẻ thứ ba chính là cô.
Anh thương cô, cô thương anh, họ yêu thương nhau và rồi anh cũng quyết định sẽ nói lời chia tay với người ấy. Cô lo lắng cô gái ấy sẽ bị sốc, cô lo cho anh sẽ trở thành người đàn ông tồi trong mắt cô gái ấy. Anh gọi điện thoại để hẹn gặp người ấy, vừa cất lời cô gái ấy đã khoe với anh: "Em vừa hoàn thành dự án kinh doanh mới, mình gặp..." - một tiếng "xoạch", dường như là tiếng xe thắng gấp. Anh cố gắng gọi: "Alo! Em có nghe không?" nhưng không một hồi âm.
Tiếng điện thoại anh kêu. Là cô ấy, là số cô ấy nhưng giọng một ai đó. Người ta nói cô ấy bị tai nạn khi đang băng qua đường. Anh vội vàng đến bệnh viện, cô ấy đang làm phẫu thuật và rất cần máu, nhanh như cắt, anh bảo bác sĩ hãy lấy máu của anh đi. Y tá lấy máu của anh đi xét nghiệm thật may mắn anh cùng nhóm máu với người con gái ấy. Anh đã cứu sống người ấy nhưng đôi chân cô bị thương quá nặng. Người ta nói rằng chiếc ô tô đã đâm sầm vào cô. Cô sống được đã là kì tích nhưng đôi chân thì không thể đi lại nữa. Anh sững người quặn thắt. Cô đến bên anh lặng im đưa tay vòng ra sau ôm anh. Cô hiểu rằng anh là người đàn ông thực thụ anh sẽ không thể nào bỏ rơi người kia nửa cuộc đời còn lại. Cô biết nhưng cô không nói gì chỉ muốn ngồi đó bên anh trong lúc này.
Trong khoảng thời gian này họ không liên lạc với nhau vì anh bận ở bên cạnh người đó và cô chỉ dõi theo anh. Anh luôn cố gắng làm trò cho người kia vui. Anh hứa với người ấy sẽ chăm sóc suốt đời nhưng dường như người ấy cũng yêu anh rất nhiều không muốn làm gánh nặng cho anh vì thế người ấy nói câu chia tay với anh. Anh im lặng suy nghĩ một hồi lâu và rồi anh quỳ xuống cầu hôn người ấy. Anh khẽ nói: "Em là người anh quan tâm nhất, anh sẽ không để em phải một mình anh sẽ là người đàn ông của em suốt đời. Lấy anh em nhé!"
Ngày cưới cũng đã định, anh đến bên cô lần cuối để nói lời chia tay. Cô đã biết trước sẽ là như thế và cô chỉ mỉm cười tiễn anh đi hết con đường. Anh bước đi đầu hướng về phía trước bỏ lại cô ở lại phía sau lưng. Trời lại mưa! Tiếng mưa ướt đẫm lòng người.
"Nắng đã tắt sao lòng người cứ quay quắt,
Ở nẻo đường nào ta lại cố quên mau,
Những ngày nao đôi ta từng có nhau,
Tay trong tay mà hạnh phúc còn ở lại..."
Theo blogradio.vn
Nhật ký 96 ngày yêu Nhật ký 96 ngày yêu (11/11/2016 - 14/02/2017) Gửi mối tình đầu của tôi... Tớ muốn viết lại câu chuyện tình đầu tiên của mình để mãi nhớ về cái khoảng thời gian đẹp đẽ ấy, để có khi vài chục năm nữa, đọc mà nhớ lại cái thời đã từng yêu.... Cũng chẳng hiểu vì sao từ sau khi rời xa cậu,...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Mỗi lần gặp anh rể, tôi lại run rẩy vì một chuyện xảy ra trong quá khứ

Thầm ngưỡng mộ bạn gái lương 40 triệu/tháng nhưng khi phát hiện việc làm của 2 mẹ con cô ấy trong chuyến du lịch thì tôi khủng hoảng thật sự

Đi làm về muộn, cả nhà đã ngủ ngon lành, lúc mở lồng bàn ăn cơm, tôi lặng người khi thấy tờ giấy mà mẹ vợ đặt trên mâm

Trước khi đập bỏ nhà cũ, chồng mời các em ăn bữa cơm cuối trong ngôi nhà của bố mẹ mà tôi thấy bản thân quá thất đức

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp
Có thể bạn quan tâm

Sao nữ đẹp có tiếng tự hủy nhan sắc, diện mạo gây giật mình
Hậu trường phim
17:50:31 11/03/2025
Thời kỳ khủng hoảng nhất của Sulli có liên quan gì đến Kim Soo Hyun?
Nhạc quốc tế
17:44:42 11/03/2025
Dân mạng soi được điểm thay đổi bất thường của Kim Sae Ron từ 2015, nghi dấu hiệu Kim Soo Hyun thao túng tâm lý
Sao châu á
17:41:44 11/03/2025
Tử vi 12 cung hoàng đạo ngày 11/3 - tử vi 12 chòm sao hôm nay chi tiết
Trắc nghiệm
17:33:05 11/03/2025
Chảy máu vùng miệng không ngừng, cô gái trẻ được chẩn đoán suy thận giai đoạn cuối
Sức khỏe
17:05:30 11/03/2025
Tiểu thư Doãn Hải My đang ngồi make-up, Đoàn Văn Hậu ghé lại hôn cực ngọt, gương mặt kém sắc gây chú ý
Sao thể thao
17:04:49 11/03/2025
Lê Phương và vợ doanh nhân của cố nghệ sĩ Quý Bình có mối quan hệ thế nào?
Sao việt
16:49:19 11/03/2025
Mỹ định hình lại trật tự toàn cầu nhưng không theo cách thế giới mong đợi
Thế giới
16:42:43 11/03/2025