Mình có ‘nợ’ không mà lạc nhau lâu thế anh
Trời đã vào cuối đông, một mùa xuân mới đang tới, một năm thanh xuân của em cũng chuẩn bị qua đi, anh vẫn chưa xuất hiện dù chỉ một lần.
Đôi khi vu vơ em tự hỏi liệu rằng mình có nợ? Sao ta lạc nhau lâu đến thế? Nay em đã 29 cái xuân xanh, ấy thế mà anh vẫn không thấy em, chỉ mình em giữa dòng người vội vã, tấp nập đang tìm anh. Có lẽ cuộc sống quá bộn bề lo toan, có quá nhiều thứ vây quanh mỗi người và có lẽ anh cũng vậy, thế nên anh chưa dành thời gian để tìm em, anh nhỉ? Thôi thì nay em sẽ sống chậm lại một chút nhé, em không đợi nữa mà sẽ chủ động đi tìm anh, tìm người đã lạc mất em bấy lâu nay.
Gia đình em vốn không được trọn vẹn như bao gia đình bình thường khác, với em đôi khi hai từ “gia đình” thật xa xỉ, chắc cũng bởi lẽ đó mà từ bé em luôn mơ ước sau này có con em sẽ cho chúng một gia đình thật trọn vẹn dù có như thế nào. Nhưng cuộc sống đúng là không biết trước anh nhỉ, tại em đã dự định lâu lắm rồi mà anh vẫn chưa xuất hiện. Mọi người thường nhận xét em hiền, hay cười.
Em hay cười nhưng lại ít nói và sống khá nội tâm, trong con người em cũng ẩn chứa chút gì đó lãng mạn. Em rất thích hoa, nhất là hoa hồng, em cũng rất yêu thích các con vật nuôi, tuy nhiên lạ ở chỗ em lại không dám ẵm bồng chúng, chính em cũng không lý giải nổi điều này. Em cũng thuộc típ người khá gọn gàng ngăn nắp, nhiều khi đi đâu em thấy thứ gì không đúng chỗ là thường xếp chúng lại cho đúng vị trí, không biết như vậy liệu anh có cho rằng em quá kỹ không nhỉ? Đơn giản vì em thích mọi thứ nằm đúng chỗ thôi anh, cũng như em luôn hy vọng chỗ của em sẽ là bên trong lồng ngực trái của anh ấy.
Em rất thích hai từ “gia đình” đúng nghĩa nên nếu sau này có nên duyên với nhau, em không hề ngần ngại khi chúng ta sống cùng ba mẹ anh, dù rằng thật lòng trình độ nấu ăn của em chắc chỉ ở mức bình thường. Em sẵn sàng học thêm nhiều món ăn mà những người em yêu thương họ thích. Khuyết điểm lớn nhất của em là khá nhỏ con. Em là cô gái mét 52, kèm theo đôi giày hai phân thôi ạ, không biết anh có biết bài hát này không nhỉ? Nếu không biết em hy vọng anh có thể nghe thử vì nó giống như mơ ước của em trong cuộc sống này vậy đó.
Em cũng khá nhút nhát khi gặp người lạ, tuy nhiên khi thân quen rồi thì em lại là người khá vui tính. Nhìn lại thì thư sao dài quá, rất cám ơn anh đã bỏ chút thời gian đọc những tâm sự này của em, em hy vọng mình sẽ tìm thấy nhau anh nhé. Em không yêu cầu gì nhiều,chỉ mong anh mang lại cho em sự bình yên và cảm giác an toàn là được. Em cũng hy vọng anh không phải người thích hút thuốc, nhậu thì không sao miễn anh biết điểm dừng là đủ. Hy vọng anh là người vững vàng, kiên định trong cuộc sống, luôn hướng về phía trước để sau này làm trụ cột cho gia đình nhỏ của mình anh nhé. À, em hiện là nhân viên kế toán cho một công ty ở Biên Hòa – Đồng Nai. Hy vọng em sẽ tìm được anh giữa chốn đông người này anh nhé.
Video đang HOT
Theo vnexpress.net
Nỗi chán chường của người đàn bà có chồng nhưng đêm lén lút gặp nhân tình
Lấy người chồng hơn 30 tuổi vì bị 'ép duyên'. Khi gặp lại bạn trai cũ, tôi lao vào vòng tay anh không chút đắn đo. Thế nhưng, chưa lúc nào tôi cảm thấy vui vẻ.
21 tuổi, tôi kết hôn theo sự sắp đặt của gia đình. Năm đó, tôi mới tốt nghiệp cao đẳng du lịch. Khép lại mơ ước làm hướng dẫn viên, đi trải nghiệm cuộc sống, tôi về làm vợ người đàn ông hơn mình 30 tuổi.
Nguyên nhân khiến tôi lấy chồng sớm là vì khoản nợ lớn của gia đình. Bố mẹ làm ăn thất bại, bị người ta lừa mất trắng vài tỷ. Tài sản đội nón ra đi.
Trong lúc đó, ông Huỳnh - bạn làm ăn với bố mẹ tôi đề nghị hỏi tôi làm vợ, quà cưới là số tiền 5 tỷ, đủ cho hai người trả nợ. Trước đó, tôi mới chỉ gặp ông Huỳnh 3 lần. Người đàn ông này có vẻ thích tôi.
Nỗi chán chường của người đàn bà có chồng nhưng đêm lén lút gặp nhân tình.
Ban đầu tôi ra sức phản đối, các cụ thường bảo: 'Ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép duyên'. Tôi định trốn khỏi nhà cùng người yêu. Vậy mà đến phút cuối, không hiểu lý do gì, anh quyết định rời xa tôi, không đến chỗ hẹn, không một lời từ biệt. Đau khổ, tôi quay về đồng ý lên xe hoa.
Sau đám cưới, tôi giận bố mẹ, ít khi về thăm nhà. Suy cho cùng, cuộc hôn nhân này chỉ là mua bán và tôi là thứ hàng hóa để họ trao đổi.
5 năm, tôi sinh liên tiếp 3 đứa con, cuộc sống sung sướng, ăn trắng mặc trơn. Việc của tôi là làm đẹp, chăm con cho tốt. Hàng tháng chồng chuyển vào tài khoản tôi số tiền đủ mua sắm hoang phí.
Thế nhưng, tôi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc. Tôi chẳng khác nào con búp bê trong tủ kính để trưng bày, tối đến phục vụ chuyện giường chiếu.
Giữa chúng tôi không có sự đồng điệu trong tâm hồn. Từ bé, tôi vốn là người sống thiên về tình cảm, nội tâm. Hai vợ chồng tôi tồn tại khoảng cách lớn, không ai nói với nhau câu nào vì khác biệt tuổi tác. Mọi thứ rất tẻ nhạt, tôi chỉ biết vui đùa với các con.
7 tháng nay, chồng tôi gặp vấn đề lớn về sức khỏe, nhu cầu sinh lý cũng giảm sút. Chúng tôi gần như không có chuyện gần gũi.
Tôi còn tìm cách lảng tránh chồng bằng việc sang phòng các con ngủ. Chồng tôi uống thuốc, có tác dụng phụ nên tối đến ngủ rất sớm và sâu giấc.
Không chung chăn gối, không phải làm điều khiên cưỡng mỗi đêm, tôi cảm thấy thoải mái hơn.
Lúc này, tôi gặp lại Thuận - bạn trai năm xưa bỏ rơi mình. Tôi giật mình khi biết, ngày đó, anh không trốn chạy cùng tôi vì bị mẹ tôi tác động. Bà đến nhà, quỳ lạy, xin anh buông tha cho tôi lấy chồng. Anh cũng không còn cách nào khác.
Tình xưa nghĩa cũ bỗng chốc ùa về, cảm xúc vẫn ngọt ngào như thuở mới yêu và tôi lao vào vòng tay Thuận không chút đắn đo.
Nhà anh ở gần khu chung cư tôi sống. Ban ngày bận rộn với các con nên đêm xuống, đợi chồng và các con chìm vào giấc ngủ say, tôi lén lút đến gặp Thuận. Giây phút bên anh, tôi mới thấy mình được hưởng trọn vẹn tình yêu.
Thế nhưng, tôi không thể dứt áo ra đi, rời bỏ cuộc hôn nhân gượng ép kia. Các con còn quá nhỏ và Thuận cũng chưa bao giờ đề cập đến việc sẽ lấy tôi. Mối quan hệ giữa tôi và anh chỉ là những cuộc gặp chớp nhoáng...
Tôi thẳng thắn hỏi Thuận, anh thừa nhận, chưa sẵn sàng để bước vào mối quan hệ hôn nhân. Vì tôi còn gánh nặng 3 đứa con. Anh đặt vấn đề, liệu tôi có thể dứt khoát rời bỏ chồng con, theo anh đến chân trời mới hay không?
Từ hôm đó, tôi vẫn chưa thể trả lời anh. Đôi lần tôi định dừng lại, chấm dứt chuyện tình ngang trái này nhưng đêm đến, anh nhắn tin, tôi lại bước chân ra...
Tôi bối rối quá, xin hãy cho tôi lời khuyên!
Độc giả Thanh Hoài
Theo vietnamnet.vn
Con sốt, chồng cũ sang chăm. Nửa đêm, anh mò vào giường tôi thủ thỉ: Mình sản xuất tiếp tập 2 đi em! Ban đầu, tôi cho con gái với anh nằm 1 giường. Nhưng sau con hạ sốt, ngủ ngoan hơn thì anh bất chợt để con nằm ở đó và mò sang giường của tôi kê ngay gần đó. Mấy hôm nay thấy nhiều chị em chia sẻ về vợ chồng ly hôn xong vẫn chưa hết duyên mà quay lại với nhau. Thật...