Mình có một người chồng hoàn hảo
Như tựa đề topic, mình muốn lập ra để ca ngợi trong bí mật ông chồng của mình. Bình thường ở nhà cứ làm mình làm mẩy chê nọ kia nhưng nghĩ đi nghĩ lại ổng thật tuyệt vời.
Hình ảnh minh họa
Ổng có chiều cao 1m75, dáng người khỏe mạnh, mặt mũi với phong cách ăn mặc thì mình thấy ổn, hợp ý (vì mình chỉnh đốn lại theo ý m mà haha) Ổng đi làm vất vả hơn mình nhưng sáng là dậy sớm, nấu súp và đồ ăn sáng rồi sau đó lên lay mình dậy. Mình thì chúa ngủ nướng, ko thể chịu được cảnh dậy sớm, vừa lết xuống vừa cằn nhằn. Ăn sáng xong thì ổng đèo mình đi làm, hôm nào mà m thèm ngủ quá thì ổng sẽ mang theo bánh mỳ cho m mang đi ăn và tất nhiên vẫn k quên nấu súp nóng
Đến tối thì 1 nửa tuần ổng nấu cơm tối trong lúc m đi tắm rửa các kiểu, 1 nửa tuần còn lại m và ổng cùng nấu. Ổng không bao giờ ngồi 1 chỗ trong khi mình làm gì cả, kiểu gì cũng nghĩ ra việc để làm. Ăn xong thì nếu m và ổng nấu m sẽ đi tắm, ổng rửa bát. Hoặc hôm nào ổng nấu thì m rửa bát giúp ổng. Xong xuôi mình đi skincare làm đẹp 4,5 bước còn ổng dọn dẹp nốt linh tinh với đi giặt đồ. Rồi hai đứa ngồi nói chuyện đến giờ thì đi ngủ. Có 1 đức tính m rất thích ở ổng là luôn chuẩn bị mọi thứ cho m. Ví dụ ổng luôn bật sẵn điều hòa trước khi m lên phòng ngủ, bật lúc nào m cũng chả biết.
Cứ thế những ngày đi làm trong tuần diễn ra rất vui vẻ. Cuối tuần ổng thuộc tuýp thích đi chơi, lúc nào cũng dẫn đi chỗ này chỗ kia, chẳng tuần nào ở nhà. Ổng ngoài tiệc tùng của công ty ra thì chẳng bao giờ đi chơi riêng với ai, ko nhậu nhẹt, thuốc lá. Tiền thì m kệ ổng chi tiêu thôi, còn thừa đâu thì m cầm để làm tiết kiệm. Đi siêu thị đi chợ toàn 1 mình ổng đi, có đi cùng thì ổng cũng trả hết, m ghét đi siêu thị kinh khủng chỉ thích đi shopping. Điện nước trong nhà m cũng chẳng để ý luôn. Hôm nào thấy nhà bừa bộn thì bớt 1 ngày k đi chơi ở nhà 2 đứa cùng dọn dẹp rồi nấu ăn. Mình không ở cùng nhà chồng, về đó là ổng tuy vẫn bắt m phải dậy sớm vì giờ đó là giờ ăn sáng theo quy tắc của gia đình ổng, nhưng sau đó thì m có thể đi ngủ tiếp. Dĩ nhiên m cũng chả nấu đồ ăn sáng rồi, dậy còn khó nữa là. Thay vào đó mình rứa bát với le ve làm mấy việc linh tinh, ổng cũng phải lảng vảng quanh mình, sợ m làm 1 mình lại buồn. Thấy yêu ổng kinh khủng khiếp. Mình có bệnh gì cái là ngay lập tức phóng đi mua thuốc, còn mua sẵn mấy đồ quần áo chip, để sẵn trong xe nếu đi chơi đâu m quên mang thì còn có. M bị vấn đề về mũi, ổng mua thuốc để khắp nơi trong nhà, trong cặp sách, trong xe hahaha
Video đang HOT
Còn quá nhiều những điều tuyệt vời từ ổng mà m ngại chẳng bao giờ m có thể nói a tốt quá, e cảm động quá, đành chỉ có thể viết lách trên đây. Mình viết hơi dài, chắc chẳng ai đọc hết, nhưng thôi kệ, tự sướng 1 mình cũng được mà nhỉ .
Theo webtretho.vn
Vì tôi làm việc này mà ai cũng nói tôi ghê gớm và còn nói sẽ không giao thiệp với nhà tôi
Khi tôi vừa khóc vừa đi về thì nhìn thấy một người đang bế con mình. Tôi vội giật tay con từ tay bà ta rồi về nhà....
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi dọn về khu chung cư này đã được một thời gian. Sau 3 năm làm lụng, tích cóp, cuối cùng chúng tôi đã có được một nơi chốn để đi về. Ngày mới chuyển đến đây, tôi hào hứng và hạnh phúc lắm. Vậy mà chưa được nửa năm, tôi đã phát chán với những người hàng xóm xung quanh.
Khu chung cư mà vợ chồng tôi mua hầu hết là những gia đình có thu nhập trung bình. Họ thường nhờ bố mẹ già lên chăm con để đỡ tốn một khoản thuê giúp việc. Mà các bà già ở gần nhau thì các bạn còn lạ gì, chuyện to chuyện nhỏ chung quy lại cũng là nói xấu những nhà khác.
Chồng tôi đi làm công trình nên thi thoảng mới về nhà một vài bữa. Ấy vậy mà hàng xóm đồn ầm lên rằng tôi ngoại tình có con với người ta. Đợt ấy tôi bực đến mức phải trần tình hoàn cảnh trong buổi họp dân phố. Kể từ đó mọi người không đồn thổi về chuyện chồng con của tôi. Nhưng lại bắt đầu để ý đến thái độ của tôi và cho rằng tôi chua ngoa, khinh người nên chẳng bao giờ ra ngoài nói chuyện.
Nói thật tôi đi làm cả ngày, về đến nhà là đầu bù tóc rối với 2 đứa con nhỏ. Làm sao rảnh rang để bế con đi chơi rong như mọi người được? Hơn nữa xung quanh cũng toàn những người lớn tuổi, đứng với họ tôi cũng không biết phải nói những chuyện gì.
Niềm nở làm sao được khi mà nhà tôi chẳng khác nào cái nhà trẻ. (Ảnh minh họa)
Tháng trước tôi nhờ mẹ chồng lên trông cháu giúp một tháng vì phải tập trung cho dự án mới của công ty. Mẹ chồng tôi ở quê đi buôn bán nên rất giỏi giao tiếp và làm quen. Mới lên thành phố vài hôm, mẹ chồng tôi đã quen gần hết các nhà xung quanh.
Nhưng cũng từ ấy mà nhà tôi chẳng khác nào cái chợ. Cứ tối đến là các bà hàng xóm lại bế cháu sang nhà để nói chuyện với mẹ chồng tôi tới khuya mới chịu về. Đấy, tôi muốn tập trung để làm việc nên mới nhờ mẹ chồng lên chăm cháu. Ai ngờ hôm nào tôi cũng phải thức đến gần sáng mới làm xong việc vì lúc đó mới yên tĩnh.
Tôi nói mẹ chồng thì bà bảo mọi người chê tôi không khôn khéo, không niềm nở. Niềm nở làm sao được khi mà nhà tôi chẳng khác nào cái nhà trẻ. Ngay cả việc tôi tỏ thái độ một chút cũng bị soi mói sao?
Lại nói đến chuyện hàng xóm. Chiều nay tôi về sớm, định bụng sẽ đưa con đi khu trung tâm giải trí. Về đến nhà, tôi thấy mẹ chồng tôi đang nấu ăn dưới bếp. Hỏi mẹ chồng cháu ở đâu thì bà bảo đang gửi bà hàng xóm để nấu cơm. Tôi vội sang nhà hàng xóm đón con thì thấy căn nhà ấy đã đóng cửa.
Lúc đầu tôi cũng nghĩ là bà ấy chỉ đi đâu thôi. Nhưng đợi cả tiếng sau vẫn không thấy bà ấy quay về. Tôi bắt đầu lo lắng, hỏi khắp xung quanh đều không ai biết bà ấy đã đi đâu. Còn mẹ chồng tôi thì nói mới chỉ quen bà ấy được vài hôm.
Thú thật lúc ấy thần hồn nát thần tính, tôi chẳng còn nghĩ được gì nên đã đi báo công an. Khi tôi vừa khóc vừa đi về thì nhìn thấy một người đang bế con mình. Tôi vội giật tay con từ tay bà ta rồi về nhà.
Tối mẹ tôi sang nhà hàng xóm hỏi chuyện thì biết được bà ấy đưa con tôi đi siêu thị. Vì chưa quen đường thành phố nên bà ấy mới đi lạc và về muộn như vậy. Mẹ chồng bắt tôi phải sang xin lỗi vì chuyện đã báo công an nếu không sẽ mất tình hàng xóm. Mọi người ai cũng nói tôi ghê gớm và còn nói sẽ không giao thiệp với nhà tôi nữa.
Tôi thấy trong chuyện này tôi đâu phải người có lỗi. Đặt trong hoàn cảnh của tôi thì ai cũng sẽ sợ thôi. Tôi chẳng việc gì phải hạ mình xin lỗi, đúng không các bạn?
Theo Afamily
Chết lặng khi biết lý do chồng hay tranh đi siêu thị với vợ Nếu không nghe được lời bàn tán, có lẽ tôi vẫn mừng thầm khi ngày nào chồng cũng chăm chỉ đi chợ, nấu cơm cho vợ. Năm nay tôi 35 tuổi, là nhân viên trong một ngân hàng thuộc Nhà nước. Ở tuổi nó đuổi xuân đi, nhưng tôi vẫn được mọi người khen là phơi phới, thân hình gọn gàng dù đã...