Mình bắt đầu từ ly cà phê anh nhé
Em chỉ nói thế để có cớ làm quen thôi, chứ em không uống cà phê đâu anh.
33 tuổ.i, em vẫn thích trà sữa, sinh tố hơn và thích những buổi hẹn hò hơi trẻ con. Em sinh ra ở miền đất võ nhưng hiện tại sinh sống, làm việc tự lập tại Đà Nẵng. Công việc của em là điều phối nhân sự online cho một công ty tại Sài Gòn nên em làm việc tại nhà. Vì vậy em không có cơ hội tiếp xúc nhiều với các chàng trai, cũng không tin vào các app hẹn hò trên internet.
Trời vào thu, Đà Nẵng sau mùa dịch lại càng thêm ủ rũ, xác xơ. Sau những giờ ở nhà làm việc, em lại muốn bước ra ngoài kia, cùng nắm tay anh ngắm sông ngắm biển, ngắm phố phường. Dù là ở bên nhau bình yên hoặc cùng nhau đi du lịch, chạy bộ, em đều thích hết. Vậy mà thành phố đông người thế, em vẫn chưa tìm ra anh.
Là cô gái đam mê du lịch, dịch chuyển, em thường sắp xếp một tháng đi một lần, với bạn bè hoặc đi một mình. Em đã đạt được mục tiêu trước 30 tuổ.i đi hết đất nước mình rồi. Em độc lập, tự lo cho cuộc sống bản thân ở mức thoải mái. Dù chưa có nhà có xe như bao bạn bè nhưng em không có khoản nợ nào cả, không đua đòi công nghệ, shopping, hàng hiệu hay đồ đắt tiề.n. Em thích để dành tiề.n đi khám phá thế giới hơn.
Video đang HOT
Ngoài những lúc đi du lịch, em lại thích ở nhà, có thể ở nhà cả tuần để làm việc, may vá, nấu ăn, làm đồ decor, chăm sóc cây trong nhà. Em cũng rất khéo chăm trẻ và còn thích thú cưng nữa, nhưng hiện tại chưa có điều kiện nuôi.
Vì là người sống độc lập, em mong bạn trai tự chủ tài chính, có tự do cá nhân, tự điều hòa các mối quan hệ của bản thân hợp lý. Em không thích quản lý một người đã trưởng thành, kể cả tài chính lẫn tự do, nhưng mong anh tự biết giới hạn giữa quan hệ xã hội và gia đình, người thân là được.
Về anh, em chẳng có yêu cầu gì quá cao siêu, chỉ mong anh đừng dính vào các tệ nạn xã hội, cờ bạc c.á đ.ộ, nợ đen, mê nhậu nhẹt (sẽ ảnh hưởng sức khỏe). Em cao 1m57, nhỏ nhắn, hơi gầy bởi ăn một mình thì đâu có vui anh nhỉ, ngoại hình bình thường nhưng em tự tin vào sức hút của tâm hồn. Mong anh thích ăn uống, để mình cùng nhau thưởng thức ẩm thực miền Trung.
Em chưa bao giờ yêu cầu anh phải chung thủy, bởi yêu cầu cũng không được, sự chung thủy xuất phát từ sự tự chủ của bản thân. Chỉ có một yêu cầu nhỏ, nếu anh lăn tăn giữa 2 người con gái, hoặc ở bên em mà hết cảm xúc, hãy thành thật với em, em sẽ rời đi và chúc phúc cho anh. Chúng ta là những cá thể độc lập và văn minh, hết yêu hãy trân trọng nhau, đừng tổn thương nhau bằng những giấu giếm, toan tính, ham muốn.
Em không quan trọng tuổ.i tác, nhưng có chút thích bạn trai trẻ tuổ.i, vì tính em còn trẻ lắm và cũng không quá nôn nóng cưới xin. Mong chúng ta hòa hợp trong cuộc sống, là tri kỷ, đến với nhau bằng cảm xúc trước tiên. Gia đình là một điều thiêng liêng, đã nguyện gắn kết xin hết lòng vì nó. Em tin người mình đang tìm kiếm vẫn còn đâu đó ở ngoài kia. Đồng quan điểm với em, cùng tần số thì hãy gửi thư cho em, anh nhé. Chúng mình sẽ bắt đầu bên ly cà phê.
Mấy chục năm mẹ bị bố chử.i bới, đán.h đậ.p
Học đại học ở Sài Gòn, khi bước ra thế giới rộng lớn, tiếp xúc nhiều người tôi mới nhận ra gia đình mình không bình thường như những gia đình khác.
Chị em tôi lớn lên bằng những trận đán.h đậ.p chửi mắng của ba. Chúng tôi luôn là học sinh khá giỏi, ở trường cũng tích cực tham gia hoạt động phong trào văn nghệ, rất được thầy cô và bạn bè yêu mến. Chưa bao giờ chúng tôi bị đán.h vì lý do học tập. Tr.ẻ e.m ai cũng có sự lỳ lợm và ham chơi, tôi không phủ nhận chị em tôi cũng như vậy, thế nhưng chưa bao giờ tụ tập bạn bè làm những chuyện xấu hay bước vào con đường tệ nạn. Lý do của nhiều trận đán.h chắc cũng không phải để dạy dỗ chúng tôi.
Ba thích chơi những trò có tính chất ăn thua, đỏ đen; tính khí rất dễ nóng giận, khó kiềm chế. Những khi thua, về nhà gặp gì không ưng mắt là ba đậ.p, chúng tôi lỡ ngồi trên đường đi qua của ba sẽ bị đán.h và đá cho vài cái vì tội "ngồi vướng chỗ". Những cái nắp nồi không còn nguyên vẹn và bị méo mó vì đó là dụng cụ ba hay dùng để đậ.p đầ.u chị em tôi. May thay, cách đây 20 năm, nắp nồi làm bằng kim loại mỏng, dẻo, kém chất lượng, nếu như là các loại nồi chất lượng như hiện nay thì giờ tôi đã không thể bình thường mà viết bài tâm sự này được nữa.
Chị hai và tôi bị đán.h nhiều nhất, một trong những trận đòn vô lý mà tôi nhớ rõ là khi mẹ lên Sài Gòn để sinh em. Chị học lớp 9, tôi học lớp 6, chị em tôi đang ăn cơm thì ba nổi cơn thèm thuố.c l.á, lấy điếu thuố.c hút ngay tại chỗ, chị không thể chịu được mùi khói nồng bèn lên tiếng: "Ba ơi, ba hút thuố.c hôi quá", tôi ăn cơm chưa kịp ngẩng đầu lên thì chị đã bị đán.h và đá ra xa. Tôi quá hoảng sợ, bỏ bữa cơm, hai chị em ngồi trong góc khóc. Hồi tôi học trung học, từ chối đi mua thuố.c hộ ba cũng bị đá văng khỏi ghế. Tôi quá quen với việc bị đán.h đậ.p nên vô cảm, không thấy đau, cũng không đáng để rớt nước mắt. Chỉ khi mẹ ôm, va.n xi.n ba đừng đán.h thêm, nước mắt tôi mới rơi vì thương mẹ. May thay, chị em tôi được mẹ yêu thương và chở che nênvượt qua được những tháng ngày địa ngục đó.
Khi chị em tôi lên Sài Gòn học và định cư, mẹ ở quê hứng chịu sự đán.h đậ.p. 20 năm nhẫn nhịn với mẹ đã quá đủ, mẹ bùng nổ, thường xuyên cãi lời ba và bày tỏ ý kiến đối lập, vì vậy lại bị ba đán.h. Ba chỉ cần có người để đán.h, đán.h m.ẹ rồi cũng hiếm khi đán.h đậ.p các em tôi. Mẹ từng là cô gái xinh đẹp, tài giỏi và nhiệt huyết, vừa kiế.m tiề.n vừa nuôi dạy con cái, lại chăm lo nhà cửa, là mẫu người vợ truyền thống lý tưởng. Sau 20 năm kết hôn, mẹ không còn người bạn nào vì ba không cho đi chơi, tụ tập bạn bè, kể cả tham dự họp lớp. Tôi chưa từng thấy mẹ đi chơi, đi mua đồ mới; chỉ mặc lại đồ của các dì hoặc tự may, thế nhưng mẹ chẳng tiếc tiề.n mua đồ cho chúng tôi. Giờ tôi mới biết tận đáy lòng mẹ thích được vi vu, mặc đồ đẹp đi đây đi đó, ngồi tám chuyện, gặp gỡ bạn bè. Mẹ đã quá mệt mỏi khi sống sai với bản thân.
Mẹ bắt đầu liên hệ lại với bạn bè, rủ họ đi cà phê trò chuyện, vì thế lại bị ba đán.h chử.i. Công việc của ba kể ra cũng cực thật, sở hữu vài mẫu rẫy và thuê ít nhân công, ba không thấy ai làm tốt hơn bản thân nên thường tự làm nhiều việc, da ba đen xạm và gầy gò. Mẹ cũng phải vất vả kiế.m tiề.n để lo cho gia đình, còn mục đích kiế.m tiề.n của ba không phải để lo cho mọi người trong nhà. Ba mang tư tưởng cổ hủ, cho rằng con gái không nên học nhiều, vì thế hay cằn nhằn khi chúng tôi học đại học, chỉ có mẹ trấn an và cho tiề.n học chị em tôi.
Chúng tôi chưa từng cảm nhận được sự yêu thương của ba. Mẹ sinh các em trên Sài Gòn, ba chưa một lần đến thăm. Ba chưa từng mua tặng mẹ cái gì, kể cả khi hẹn hò. Trước giờ ba chưa đi họp phụ huynh cho bất cứ đứa con nào. Ký ức tốt đẹp duy nhất tôi có với ba là khi học tiểu học ba dẫn tôi đi mua cái cặp đắt tiề.n tôi thích. Tôi cứ nghĩ gia đình nào chắc con cái cũng bị đán.h như vậy, vì là ba nên có quyền đán.h, ba thì phải nghiêm túc và không bộc lộ tình cảm. Khi gặp nhiều bạn bè đại học, nghe mọi người khoe được ba yêu thương, quan tâm, chăm sóc, tôi cảm thấy tủi thân và nhận ra chỉ có mẹ và chị tôi yêu thương nhau.
Trước đây, mẹ nhẫn nhịn cũng vì tiề.n bạc; sau khi tự kinh doanh tích lũy được tiề.n có thể lo cho các con, mẹ không muốn nhẫn nhịn nữa. Có lẽ vì ba suốt ngày đi làm, không kết giao được bạn tốt, chỉ toàn gặp những người cổ hủ. Thêm nữa mẹ xinh đẹp nên thường bị ghen tỵ và nó.i xấ.u, ba mang lý do đó về đán.h m.ẹ. Càng đán.h, ba càng không khuất phục được mẹ, những trận đòn trở nên d.ã ma.n hơn và mẹ ghét ba hơn. Gia đình tôi khiếp sợ trước những trận đòn đáng sợ của ba, mẹ phải tìm cách chạy ra đường hoặc vào phòng đóng cửa đợi ba nguôi giận, tránh những cái đấ.m đ.á liên tục. Có lần ba đã cầm dao, cầm chày rượt mẹ; tôi không tưởng tượng được, nếu mẹ không chạy kịp thì chuyện gì sẽ xảy ra.
Tôi ủng hộ mẹ l.y hô.n để được sống thoải mái với bản thân, chị em tôi có thể dẫn mẹ đi du lịch mà không sợ về bị ba đán.h. Có điều chuyện l.y hô.n rất phức tạp, ba sẽ không chịu, còn 3 đứa em tôi trong độ tuổ.i đi học, chị tôi đã có gia đình riêng, mọi người phải sống như thế nào? Ở thành phố mọi chi phí đều đắt đỏ, chị tôi có thể phụ giúp nhưng sẽ là gánh nặng rất lớn cho mẹ và tôi. Mẹ 50 tuổ.i rồi, không còn khỏe mạnh như xưa, kiế.m tiề.n sẽ rất vất vả. Nhiều người khuyên mẹ nên chịu đựng, chỉ ở nhà, không ăn mặc đẹp và đi cà phê với bạn bè nữa, đợi đến khi các em tôi lớn hẳn thì l.y hô.n. Như vậy mẹ sẽ phải chịu đựng ít nhất 5 năm nữa, tôi thấy thương mẹ nếu tiếp tục chịu đựng. Phải làm sao đây?
Vợ thường xuyên đi đêm, chồng kiểm tra điện thoại phát hiện bí mật giấu kín bấy lâu nay Sau một thời gian nhận thấy sự khác lạ của vợ, người chồng cảm thấy vô cùng chán nản và bắt đầu nghi ngờ. Sự việc xảy ra tại thành phố Đài Bắc, Đài Loan. Một người chồng đã phát hiện ra vợ mình ngoạ.i tìn.h chỉ 2 năm sau khi kết hôn thông qua kiểm tra điện thoại của cô. Theo đó,...