Mệt mỏi vì chồng đẹp trai
Nếu ai đó cho rằng lấy chồng đẹp trai là sướng thì tôi nghĩ người đó hơi bị nhầm. Tôi đã quá mệt mỏi với ông chồng đẹp trai vì anh ta nhiều gái bám theo.
Tôi đang rất mệt mỏi vì lấy phải chồng đẹp trai. Ngày anh và tôi yêu nhau, mỗi lần đi đâu mọi người đều bàn tán xì xầm, nhiều cô gái tiếc nuối và ghen tị với tôi cũng chỉ vì… anh quá đẹp trai.
Anh cao 1m78, da trắng, mái tóc dài lãng tử, mắt đen, đôi lông mày rậm. Nói chung, mỗi lần anh đi đâu thì đều “tỏa sáng” ở đó. Còn tôi cũng không đến nỗi nào, tôi cao 1m60, cũng da trắng tóc dài nhưng khuôn mặt thuộc dạng phổ thông dễ nhìn nên chẳng có gì đặc biệt. Trong khi tôi bị chìm nghỉm giữa các cô gái thì lúc nào anh cũng tỏa nắng như vậy.
Khi anh đến chinh phục tôi, không chỉ tôi mà bạn bè cũng ngạc nhiên quá đỗi, ai cũng không ngờ rằng tại sao anh có thể yêu tôi mà không phải là một cô nàng xinh đẹp khác. Tất nhiên là tôi nhanh chóng nhận lời bởi vì tôi cũng đã thích anh từ trước giống như bao nhiêu cô nàng khác. Chúng tôi đã yêu nhau và cưới.
Tôi quá mệt mỏi với người chồng đẹp trai của mình (ảnh minh họa)
Ngày còn yêu anh tôi thấy mệt vì phải canh chừng anh bao nhiêu thì khi cưới nhau xong tôi mệt mỏi hơn gấp mấy lần. Vẻ đẹp trai cộng với sự từng trải ấm áp của anh luôn khiến các cô gái rung động và yêu thầm. Mặc dù tôi luôn bắt anh phải đeo nhẫn chứng tỏ là đã có vợ, nhưng hình như điều đó cũng chẳng giải quyết được việc gì, vì hình như họ có vẻ còn thấy cuồng hơn khi biết anh đã có gia đình.
Chồng tôi cũng chẳng phải là người trăng hoa nhưng nói chung cũng không phải là người quá chung thủy, anh cũng không chính thức n.goại t.ình với cô gái nào nhưng nhiều khi các cô gái cứ bám theo thì anh cũng à ơi đong đưa cho vui vẻ. Vì thế nên nhiều đêm tôi không ngủ được vì tiếng tin nhắn của anh. Có rất nhiều lần tôi đã lấy máy gọi trực tiếp mắng mấy cô gái đó nhưng cũng chỉ được thời gian ngắn lại có người khác tán tỉnh anh. Lúc nào tôi cũng căng như dây đàn để “giữ chồng”.
Video đang HOT
Nói chung, vì ít tin tưởng anh nên anh đi đâu tôi cũng đi theo, đám cưới hỏi của đồng nghiệp anh hay bạn bè anh tôi đều tham dự hết. Bạn bè của anh chẳng ai tôi không biết, tôi quan niệm càng có nhiều người biết tôi càng tốt, như vậy họ sẽ biết được anh đã có vợ là tôi. Còn nếu đi đâu đó mà tôi không thể đi thì tôi sẽ gọi điện cả cho anh và bạn bè anh để kiểm tra. Tôi đã lén cài định vị vào máy của anh để xem anh có nói dối tôi không, còn nếu anh có trót nói dối tôi, thể nào tôi cũng tìm ra bằng được chỗ của anh.
Anh có quá nhiều những cô gái khác theo đuổi khiến tôi đứng ngồi không yên (ảnh minh họa)
Nhiều lần anh có nói với tôi rằng hãy tin anh. Tôi có thể tin anh nhưng tôi không thể tin tưởng những người phụ nữ khác, trong đầu tôi luôn bị ám ảnh với những suy nghĩ rằng anh đang ở bên những cô gái khác. Nhiều lúc chỉ cần anh nói chuyện rất bình thường với họ tôi cũng không thoải mái, tôi nghĩ rằng họ đang diễn kịch trước mắt tôi mà thôi, còn đằng sau tôi họ sẽ ngọt ngào lả lơi với nhau.
Những ngày tháng sống trong nghi ngờ khiến tôi lúc nào cũng bị mệt mỏi. Ai cũng nói rằng từ lúc lấy chồng tôi già đi trông thấy, bố mẹ tôi khuyên tôi nên sống cho vui vẻ, kệ chồng muốn làm gì thì làm, nhưng tôi không thể yên tâm với ý nghĩ đó. Lúc nào tôi cũng sợ hãi rằng có thể một ngày nào đó anh sẽ bị lôi cuốn bởi một cô gái khác. Tôi căm ghét những cô gái mặc váy ngắn đi trên đường, chỉ cần họ liếc chồng tôi là tôi đã muốn c.hửi vào mặt họ rồi.
Chồng tôi không chịu nổi với tôi, anh nói rằng tôi đã bị ám ảnh tới mức không thể kiểm soát nổi khiến anh khó thở không có cuộc sống riêng của mình. Anh muốn ly dị để tôi không phải lo kiểm soát anh nữa. Tôi không chịu được với suy nghĩ đó, bao nhiêu năm tôi cố gắng giữ anh chẳng lẽ để rồi nhận được kết cục vẫn là tan nát gia đình sao? Tôi đã uống t.huốc n.gủ tự tử nhưng anh đã phát hiện và đưa tôi đi cấp cứu kịp thời. Dù vậy, anh vẫn nói rằng kể cả tôi có c.hết mà không thay đổi suy nghĩ thì vợ chồng tôi vẫn không thể hạnh phúc được.
Tại sao lại như vậy? Tại sao chồng tôi không tạo niềm tin cho tôi? Có phải tôi bị ám ảnh quá mức rồi chăng?
Theo Ngoisao
Ngượng chín mặt bởi chồng ‘bẩn tính’
Nói ra câu chuyện này thì đúng là &'vạch áo cho người xem lưng' nhưng không nói thì không biết đâu mà lần.
Vì với người chồng như chồng tôi, tôi thật lòng muốn một lời tư vấn, mong chị em hãy suy nghĩ và cho tôi lời khuyên chân thành, để tôi biết đường nên tiếp tục cuộc hôn nhân này thế nào.
Chồng tôi, trước đây khi chưa cưới, anh là một người đàn ông mà theo tôi nghĩ thì ga lăng, dễ tính, biết yêu thương và quan tâm người khác. Anh cũng nhanh nhẹn trong khoản t.iền nong vật chất, nên tôi đi đâu cũng không phải ái ngại vì anh. Có người yêu, thi thoảng anh tặng hoa tôi, tặng quà tôi thì cũng không quên mua hoa hay quà cho chúng bạn. Điều này khiến tôi hài lòng, tôi cũng cảm thấy bạn bè tôi khen ngợi anh nên có chút vui.
Nhưng, từ ngày cưới nhau về, anh thay tính đổi nết. Mọi thứ đều do tôi một tay gây dựng, tôi nói gì, làm gì thì anh cũng mặc kệ, không bận tâm. Đặc biệt, chuyện t.iền bạc là điều khiến tôi đau đầu nhất. Anh ki ke, bủn xỉn, keo kiệt đến mức tôi không thể nào ngờ tới.
Nói về câu chuyện của bố mẹ vợ, anh là người con rể đầu tiên mà tôi biết lại ki bo đến vậy. Bố mẹ tôi lên chơi, tôi bàn với anh thuê cho mẹ một cái xe 4 chỗ để cả nhà tôi lên thăm gia đình anh, vì chị gái anh sinh cháu nữa, với lại, mấy khi có dịp như thế. Thế mà tôi không thể ngờ, anh phán một câu &'xanh rờn': "Chuyện nhà em thì em tự lo, chuyện nhà anh đâu, anh bận tâm làm gì. Với lại nhà em chơi sang thế, đi xe khách là được rồi, em có t.iền thì chi, anh không có, chịu". Tôi méo mặt vì câu nói của chồng vì tôi không nghĩ, anh lại không ngại mồm khi thốt ra những lời như vậy.
Đi chơi thì bạn bè cóp với nhau cho vui, đằng này chỉ muốn ăn không thì lần sau, ai người ta còn dám gọi anh nữa. (ảnh minh họa)
Thế rồi tôi cũng cho qua nhưng tôi bỏ t.iền ra thuê xe cho cả nhà. Hôm bố mẹ tôi lên chơi anh cũng vui vẻ lắm, chẳng có vấn đề gì nên không ai nói sao hay bàn tán gì. Lúc về, tôi lấy quà về cho bố mẹ, tôi nhặt cái gì anh cũng bảo tôi là cái ấy ngon, để nhà cho cả nhà ăn, cho thì cho cái vừa vừa phải phải, mấy thứ không dùng đến đấy. Vì các cụ ở quê mấy thứ đó cũng quý còn nhà mình thì mấy thứ đó không ăn, bỏ đi nó cũng phí ra nên cho các cụ về cho các cháu ở nhà. Tôi choáng luôn, sợ chồng mình luôn, tôi mặc, cứ nhặt đồ ngon cho bố mẹ mình.
Cái chuyện này tôi ức lắm rồi nhưng nói làm gì mãi. Thôi thì đành nín nhịn, coi như chồng mình có tính dở người, không thèm chấp. Đến chuyện của bạn bè tôi thì khiếp hãi hơn. Anh trước đây được bạn bè tôi quý vì phóng khoáng thì giờ, anh ki ke vô cùng. Anh bảo, đi đâu cứ ăn xong sớm sớm rồi chuồn về, không phải đóng góp cũng không phải trả t.iền. Bây giờ thì anh mới lòi cái đuôi ra. Thảo nào trước giờ thấy anh hay cáo bận về trước, tôi cũng theo anh về nhưng rồi anh chở tôi thẳng về nhà, không nói câu nào. Tôi hỏi bận gì thì anh bảo, hết bận rồi nên tôi không nghi. Hóa ra đây là chiêu của anh để trốn không phải trả.
Đi chơi thì bạn bè cóp với nhau cho vui, đằng này chỉ muốn ăn không thì lần sau, ai người ta còn dám gọi anh nữa.
Chưa hết, chuyện trước đây anh ga lăng với bạn tôi, tôi bây giờ hỏi lại thì anh bảo, ngày đó tán tôi thì anh vậy chứ bây giờ thì tội gì. Đàn ông ai tán gái chả vậy, không thế thì có mà tán được gái à, nhưng tán xong rồi thì tiếc đứt ruột... Nghe anh nói, tôi chán hẳn. Trước giờ, cái chuyện người ta thăm nom mình thế nào, anh cũng mặc kệ, không đoái hoài.
Bây giờ tôi buồn trong lòng, nghĩ ngại vô cùng. Tôi thấy nản vì người chồng như thế nhưng bây giờ là chồng mình rồi thì đành câm nín chứ biết làm sao. (ảnh minh họa)
Còn nhớ, bạn anh đi ăn cưới anh 3 trăm ngày đó, nhưng bây giờ hai vợ chồng đi ăn cỗ ở nhà hàng, đi lại mà anh đi đúng 3 trăm. Tôi nói anh là đi 5 trăm vì dù sao cũng là hai vợ chồng với lại mình là người đi sau nên lịch sự, 2 năm trôi qua rồi chứ ít gì. Thế mà anh trả đúng bằng số t.iền và bảo, người ta đi sao mình đi vậy, cũng là trả nợ. Nghe anh nói tôi buồn quá, thật tình là chồng tôi như vậy sao?
Bây giờ tôi buồn trong lòng, nghĩ ngại vô cùng. Tôi thấy nản vì người chồng như thế nhưng bây giờ là chồng mình rồi thì đành câm nín chứ biết làm sao. Nhưng đúng là chồng bẩn tính thật, nghĩ mà thấy xấu hổ với bạn bè. Tôi sợ là, sau này, tôi sẽ mất hết bạn, không còn bạn bè nào muốn chơi với tôi nữa chỉ vì cái tính xấu của chồng tôi.
Theo VNE
Đ.au đ.ớn phát hiện chồng lừa sạch tình t.iền em gái Tôi run rẩy bóc thư và như muốn ngã quỵ: "Chị hai, chồng chị chính là thằng đàn ông khốn nạn đã lừa cả tình lẫn t.iền của em đấy. Nhà có hai chị em, tôi hiền lành, nhút nhát còn nó lại đáo để và bạo dạn. Với nó mọi việc đều đơn giản, rõ ràng, mạch lạc và dứt khoát đến...