Mẹo nhỏ làm măng hết đắng
Măng tre tươi là thực phẩm quen thuộc được nhiều người ưa chuộng, nhưng lại có vị đắng và độc nếu như không biết xử lí đúng cách trước khi chế biến.
Để khử vị đắng này, bạn có thể thực hiện một trong những cách sau:
Cách 1:
Khi măng mới hái về hoặc mua về còn tươi nguyên, nhất thiết phải bóc vỏ và luộc với nước sôi nhiều lần rồi xả lại bằng nước sạch. Kiểm tra đến khi thấy măng mềm, lúc đó chất đắng và độc trong măng đã hết và tiếp tục chế biến thành món ăn.
Cách 2:
Cần bóc hết vỏ măng, rửa sạch. Sau đó có thể cắt thành lát mỏng hoặc xé nhỏ thành sợi ngâm vào nước sạch để qua đêm. Hôm sau rửa lại rồi chế biến thành món.
Cách 3:
Bóc vỏ và ngâm măng trong nước vôi trong. Sau đó luộc măng vài lần để loại bỏ những nước đầu bị đục. Đến khi nào nước luộc trong thì lúc đó, măng đã được mang vào chế biến. Chú ý khi luộc mở vung để chất độc bay hơi.
Video đang HOT
Cách 4:
Đem măng tươi bóc vỏ, thái thành từng lát mỏng, cho thêm ít lá bồ ngót rồi luộc qua một lần. Khi măng đã chin, bắc bếp xuống đổ hết nước nóng đi, cho nước lạnh vào, vớt bỏ lá bồ ngót và rửa lại với nước lạnh 1 lần nữa là có thể đem chế biến món ăn. Lá bồ ngót là loại rau có nhiều chất dinh dưỡng và chữa được nhiều bệnh được truyền từ dân gian.
Cách 5:
Măng để cả vỏ rồi luộc với nước sôi. Khi luộc cho thêm ít ớt đã bỏ hạt, cho nước gạo ngập gần hết măng. Đun với lửa vừa, khi thấy mềm măng thì tắt bếp. Chờ măng nguội vớt ra bỏ vỏ và xả lại bằng nước sạch, măng sẽ hết vị đắng.
Cách 6:
Măng tươi bóc vỏ và bỏ vào nồi luộc. Luộc vài lần sau đó ngâm với nước gạo trong khoảng 2 ngày. Chú ý trong 2 ngày đó thay nước gạo thường xuyên 2 lần/ngày.
Với những cách loại bỏ vị đắng và độc trên, chắc chắn măng tre tươi sẽ trở thành món ăn bình dân và ngon miệng.
Ngọc Lan (t/h)/Khoevadep
Theo www.phunutoday.vn
Hôn nhân chính là duyên số, là người đến đúng thời điểm nhất...
Nếu đúng người nhưng sai thời điểm thì tình yêu đó mãi mãi là tiếc nuối nhưng nếu sai người mà đúng thời điểm thì đó là tình yêu bất hạnh.
Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều về khoảng cách, thời điểm và tình yêu. Có người nói với tôi, nếu đúng người nhưng sai thời điểm thì tình yêu đó mãi mãi là tiếc nuối nhưng nếu sai người mà đúng thời điểm thì đó là tình yêu bất hạnh. Cuộc sống vỗn dĩ có những lá bài số phận riêng, không ai giống ai, đến với nhau là chữ duyên, ở bên nhau lại là số phận.
Có khi nào bạn tự hỏi, vì sao những mối tình học trò thường "chết yểu"? Có lẽ chính cái tên của nó đã bao hàm câu trả lời hay nhất cho tất cả. Tình yêu học trò là mối tình chúng ta mới bắt đầu học yêu, học sống với những cảm xúc khác lạ của tuổi mới lớn, học quan tâm và học cả giận hờn.
Ai đã từng đi qua mối tình học trò ngây dại chẳng một lần ngồi ngẩn ngơ buồn, ngẩn ngơ nhớ, chính cái "ngẩn ngơ" cũng rất học trò ấy là tiền đề manh nha cho thứ cảm xúc ta thường gọi tên là " nỗi nhớ" sau này...Nhưng "học" không có nghĩa là không có cảm giác đau khổ khi tan vỡ, ngược lại, tổn thương đầu đời lại là nỗi đau sâu đậm nhất. Ai đó đã từng so sánh trái tim lần đầu rung động với thủy tinh, mong manh trong suốt, để khi vỡ rồi sẽ tan tành thành những mảnh sắc nhỏ, dễ đứt tay và làm ta chảy máu. Một mối tình đúng người sai thời điểm?
Rồi những mối tình sau đó, hãy cứ tạm gọi đó là những cơn mưa đi ngang qua cuộc đời bạn. Sẽ có mối tình chia tay rồi mới nhận ra sự chóng vánh đến khó tin của cảm xúc. Tuổi sinh viên với những cơn say nắng mang tên "chập chững vào đời" cho ta cái cảm giác khó hiểu trong tình yêu, dễ đến rồi dễ đi, chỉ đơn giản là say nắng rồi mới nhận ra chỉ cần một bóng râm thì cảm giác ây sẽ tan biến mất.
Đã ai từng chia tay mối tình đầu rồi vội vàng bám víu một người gần mình nhất, để "thử yêu" cho quên cám giác chông chênh do mối tình đầu để lại? Tình cảm hay không cảm xúc? Vội vàng nắm lấy một bàn tay rồi vội vàng buông đôi tay ấy, làm khổ một người và làm khổ chính tình yêu của người đó. Là sai người sai luôn cả thời điểm?
Thời gian có lẽ là thứ có thể chữa lành tất cả mọi vết thương và yêu thương chính là điều gắn kết những trái tim. Khi trải qua vài ba mối tình nông nổi, đau khổ qua đi, hơn ai hết, bạn nhận ra trái tim mình thực sự cần yêu thương. Đó là khi ta sẵn sàng cho một mối quan hệ chín chắn hơn, bớt nông nổi của tuổi học trò và hi vọng vào những điều lãng mạn không tên.
Ta lại yêu - một mối tình gắn bó suốt tuổi thanh xuân đẹp đẽ. Tuổi thanh xuân là khi ta đi qua những mộng mơ của tuổi học trò, bớt ngông nghênh của tuổi mới lớn, ta yêu theo bản năng nhiều hơn lý chí. Một chiếc lá rụng cũng chẳng còn làm ta giật mình ngồi vẩn vơ buồn, sẽ có chút dự định tương lai xa xôi nào đó, có những mơ ước về hạnh phúc ở bên nhau trọn đời... Nếu như may mắn đúng người đúng thời điểm, thì đó không còn là giấc mơ viển vông, nhưng nếu đúng người sai thời điểm thì có lẽ đây sẽ là mối tính để lại nhiều nuối tiếc nhất.
Tôi đã từng mộng mơ trong suốt mối tình tuổi thanh xuân ấy, tôi yêu anh bằng thứ tình yêu mà cho đến bây giờ chưa khi nào tôi hết thắc mắc, vì sao khi đã dành cả thanh xuân để ở bên nhau, thấu hiểu nhau để rồi lại dễ dàng buông tay nhau, coi nhau như những người xa lạ. Đã từng là gì đó của nhau, đã từng vì nụ cười của nhau mà mất ngủ, từng có những cái ôm yêu thương như ôm trọn cả thế giới trong tay... vậy mà cũng chính bàn tay ấy lại có lúc đẩy nhau về hai phía xa lạ đến khó hiểu.
Vậy đâu mới là thước đo đúng thời điểm?
Hôn nhân?
Xin phép được gọi hôn nhân là một cuộc chơi của những con người gặp được nhau đúng thời điểm nhất. Có những người bước vào hôn nhân nhưng chưa chắc đã là người họ yêu nhất, mối tình thanh xuân kéo dài gấp đôi gấp ba cũng vẫn nhường đường cho lá bài số phận? Là duyên số nên chẳng thể lý giải, yêu đương 3 năm không bằng một người đến sau mới quen 5 tháng...vô vàn những câu hỏi tại sao và vì sao mà chẳng ai có thể trả lời.
Chỉ đơn giản là họ xuất hiện vào đúng thời điểm của cuộc đời nhau khi cả hai đang cần một bờ vai cảm thông. Nếu như nói điều gì trên đời này có thể hàn gắn mọi trái tim thì có lẽ đó là Tình yêu. Không cần cân đo đong đếm bằng thời gian dài lâu bao nhiêu chỉ cần tình yêu đó có một bờ vai đủ thấu hiểu, một bàn tay có thể lau nước mắt và một cái ôm mang đủ hơi ấm bình yên nhất cho nhau, điều quan trọng nhất là tất cả đến đúng thời điểm một trái tim đang cần một trái tim.
Tuổi 20 tôi đã đi qua những cơn mưa như vậy, biết rung động, biết giận hờn, biết yêu thương và đương nhiên biết cả hạnh phúc và những giọt nước mắt. Cũng giống như ly cafe có sữa, tình yêu có cả vị đắng và ngọt, điều quan trọng không phải là ta uống hết ly café đó bao lâu mà là ta thưởng thức ly cafe ấy như thế nào.
Tôi thích mùi vị của café nhưng đã từng sợ vị đắng của café mà gọi thêm nhiều sữa, và rồi phải mất một thời gian sau đó tôi nhận ra rằng café cho sữa tuy sẽ ngọt hơn nhưng chẳng còn giữ được đúng vị café ban đầu. Nếu muốn tận hưởng đúng cái vị nguyên chất của café thì hãy thử một lần dũng cảm, biết đâu bạn sẽ nghiện vị đắng rất riêng ấy.
Tình yêu cũng vậy, đừng luôn hi vọng vào những điều ngọt ngào lãng mạn trên phim ảnh, có hạnh phúc có nước mắt mới là tình yêu. Yêu không đơn giản chỉ là hai người cảm mến nhau vì một nụ cười hay một ánh mắt, yêu là ngay cả khi nụ cười đó không còn tươi mới như thuở ban đầu, ánh mắt đó nhường chỗ cho những ưu tư. Yêu là khi giận hờn, chỉ cần người kia chịu bước về phiá mình một bước mà chấp nhận bước những bước tiếp theo sát lại gần người ấy. Yêu là khi em tủi hờn trong nước mắt, anh vẫn sẵn sàng hôn nhẹ lên những giọt nước mắt mằm mặn ấy.
Yêu là khi anh mệt mỏi với những lo toan, em gồng mình trong công việc nhưng sẽ cảm thấy bình yên mỗi lần chạm ánh mắt nhau. Yêu là khi anh nói nhớ em, còn em thì đang ở một nơi xa xôi nào ấy loay hoay tìm cách chạy về bên anh...Yêu là trái tim cả hai cùng đập chung một nhịp, vui khi người ấy vui và buồn chung nỗi buồn của người ấy...Yêu là thấu hiểu, Yêu là an nhiên trong cuộc sống cùng nhau!
Có những cơn mưa đi ngang qua để lại nhiều dư vị khác nhau nhưng quan trọng hơn cả đó đều là những cơn mưa đáng nhớ. Và khi trải qua những cơn mưa ấy tôi nhận ra dù đó có là những mưa rào, mưa bóng mây hay mưa lâu ngày đi chăng nữa thì sau cơn mưa trời sẽ lại sáng hơn, cây cối sẽ lại xanh mát hơn và lòng người cũng chỉ cần thời gian để gột rửa mà tươi mới hơn. Hãy cứ trải qua những cơn mưa như thế để thấy ta đã trưởng thành như thế nào!
Guu/ Sưu tầm