Méo miệng đọc tên cơ quan nhà nước
“Tôi không hiểu số phận thế nào, những cơ quan tôi công tác đều có cái tên rất dài. Nhiều khi tên dài quá cũng khó giao dịch” – Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết chia sẻ.
Cái tên giải quyết khâu “oai”?
GS Nguyễn Minh Thuyết, nguyên phó chủ nhiệm Uỷ ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội chia sẻ: “Tôi không hiểu số phận thế nào, những cơ quan tôi công tác đều có cái tên rất dài. Trước đây tôi công tác ở trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn thuộc ĐH Quốc gia Hà Nội. Đây là tên quá dài, nhiều khi cái tên dài quá cũng khó giao dịch”.
Giáo sư ngôn ngữ học Nguyễn Minh Thuyết lý giải, trước đây trường ĐH Tổng hợp Hà Nội có đợt tách ra thành một số trường nhỏ. Những tên trường tách ra từ ĐH Tổng hợp sau này, GS Thuyết cho là quá cẩn thận, dài dòng. ĐH KHXH và Nhân văn được đặt tên theo xu hướng mới lúc đó, phân biệt khoa học xã hội với khoa học nhân văn.
PGS.TS Nguyễn Hồng Cổn, Chủ nhiệm Khoa Ngôn ngữ học, Trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn, ĐH Quốc gia Hà Nội cho biết dùng chữ “trường” để chỉ ĐH Quốc gia Hà Nội là sai chữ ấy chỉ được dùng để chỉ các trường thành viên của ĐHQG hoặc các cơ sở giáo dục ĐH “một cấp” như Trường ĐH KH Xã hội và Nhân văn, Trường ĐH Bách khoa.
Ông Cổn còn chỉ ra tên một số cơ sở giáo dục ĐH không dùng chữ “trường” như ĐH Huế, ĐH Vinh, ĐH QG Hà Nội, ĐH QG Thành phố HCM… Theo ông Cổn, do các ĐH lớn này có các trường ĐH thành viên bên trong nên không gọi “trường”.
Tuy nhiên, theo GS Nguyễn Minh Thuyết, nếu chỉ gọi ĐH, không có chữ “trường” là sai ngữ pháp. Trong tiếng Việt, “đại học” là danh từ, nhưng chỉ làm định ngữ, không đứng độc lập. Ví dụ như giáo trình đại học…
Hơn nữa, việc gọi tên “ĐH” trong giao dịch cũng rất khó. Ví dụ, khi làm việc với các viện nghiên cứu hay các cơ sở giáo dục ĐH, người ta gọi là “quý viện”, “quý trường”… không ai gọi “quý ĐH”. Bây giờ, do có sự phân biết “ĐH” với “trường ĐH”, nhiều cơ sở ĐH ghi biển tên cũng lược chữ “trường” tạo nên sự mập mờ cho giống với cơ sở giáo dục ĐH “hai cấp” như các ĐH quốc gia, ĐH vùng… Có thể việc lược đi như vậy chỉ giải quyết khâu oai, nhưng cách gọi ấy tạo sự mập mờ.
Video đang HOT
PGS.TS Nguyễn Hồng Cổn cũng đồng tình quan điểm dùng chữ ĐH một cách chung chung. Bởi chữ ĐH là từ định tính, để phân biệt với trung học, tiểu học.
Ngoài ra, hiện nay đang có hiện trạng dịch tên trường ĐH sang tiếng Anh khá lộn xộn. Ở nước ngoài, các trường thành viên của ĐH “hai cấp” dùng chữ College, còn bản thân ĐH “hai cấp” là university.
Nhưng ở nước ta, các trường thành viên không muốn dùng chữ college vì sợ gọi thế mình sẽ thấp hơn các trường ĐH khác (các trường ĐH khác nhỏ hơn, thành tích, bề dày kém hơn, trường ĐH tư thục mới mở… đều là university cả). Bởi vậy, để cho oai, nhiều trường thành viên cũng dùng tên tiếng Anh là university. Như vậy, có university trong university, “Tây” chịu không hiểu được.
Chỉ có mình nhớ nổi tên cơ quan mình
GS. Nguyễn Minh Thuyết dẫn chứng thêm cơ quan thứ hai ông làm việc là Uỷ ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội. Theo ông Thuyết: “Nó dài đến mức nhiều người, nhiều cơ quan gọi sai hoặc hiểu không đầy đủ. Theo tên gọi, nhiều người nghĩ cơ quan này phụ trách mảng văn hóa, giáo dục thanh niên, thiếu niên, nhi đồng. Nhưng thực ra, Ủy ban còn giúp Quốc hội giám sát, theo dõi các mảng văn hoá thông tin, thể thao”.
“Chỉ có mình làm việc ở đây nên mới nhớ tên cơ quan mình, chứ người khác rất khó nhớ. Trong quá trình làm việc trước đây, các bộ khi làm việc cũng gọi tên ủy ban này sai lung tung cả lên. Khi thì gọi thiếu, khi gọi lộn ngược”.
Ông Thuyết nhớ lại, ủy ban này được tách ra từ Uỷ ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội, sau đó nhập thêm mảng thanh niên, thiếu niên và nhi đồng nên thành ra có cái tên ghép dài như vậy. Theo GS Thuyết, có thể do những người trong các ủy ban sáp nhập quan niệm, thiếu đi một vế nào đó trong tên gọi ủy ban mới sẽ không phản ánh hết cơ cấu. Cũng như việc nhiều bộ ngành, địa phương của nước ta khi sáp nhập cũng giữ “khư khư” tên cũ.
Ông Thuyết lấy ví dụ: Bộ Công nghiệp và Thương mại sáp nhập với nhau thành “Bộ Công Thương”. Nhiều tờ báo quy định viết hoa cả chữ Công và Thương (Bộ Công Thương) vì cho rằng đây là hai mảng khác nhau nhập lại. Tuy nhiên, theo GS. Thuyết, đó là viết sai chính tả, nếu đúng phải viết “Công thương”. Cái tên này đã có ít nhất từ năm 1945, chứ không phải bây giờ nhập 2 bộ vào mới có.
PGS.TS Nguyễn Hồng Cổn cũng cho rằng, tên các cơ quan như Uỷ ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội “có phần dài dòng”. “Có lẽ để đạt được độ chính xác về mặt định danh, nên một số cơ quan đã “hy sinh” chuẩn ngôn ngữ”.
Ông Cổn lấy một ví dụ khác là tên UB Về các vấn đề xã hội của Quốc hội. Theo ông Cổn, cái tên này cũng dài dòng và thừa chữ. Nếu bỏ chữ “về” ý nghĩa của tên cơ quan cũng không thay đổi. GS. Nguyễn Minh Thuyết cũng đồng tình, tên riêng của cơ quan nhà nước mà có hư từ “về” rất hiếm gặp.
Tên cơ quan nhà nước cần ngắn gọn, dễ hiểu
Theo PGS.TS Nguyễn Hồng Cổn, đặt tên cho một cơ quan nhà nước cần hai yếu tố, trước hết định danh được chính xác chức năng, nhiệm vụ cơ quan đó. Thứ hai, tên phải ngắn gọn, không được quá dài dòng và phải mang tính đại chúng. Bên cạnh đó, ngôn ngữ sử dụng không mơ hồ, khó hiểu để tạo thuận lợi cho người dân giao dịch và cũng thuận lợi cho cơ quan nhà nước khi làm việc.
GS Nguyễn Minh Thuyết cho rằng, tên gọi dù sao cũng chỉ có ý nghĩa tượng trưng, bao quát, không thể phản ánh tất cả nội dung bên trong. Thứ hai, tên bảo đảm được yếu tố truyền thống. Ví dụ, Thư viện Quốc hội Hoa Kỳ hiện nay không chỉ là thư viện, mà còn là nơi cung cấp thông tin cho các đại biểu, làm công việc lưu trữ quốc gia và phụ trách lĩnh vực sở hữu trí tuệ của Hoa Kỳ… nhưng đến nay nó vẫn giữ tên cũ là Thư viện Quốc hội Hoa kỳ.
GS. Thuyết cũng chỉ ra tên một số bộ, ngành không nhất thiết phải “quá cẩn thận” đến mức thừa chữ. Trong đó, Bộ Giáo dục và Đào tạo có thể gọi là Bộ Giáo dục vì trong giáo dục có đào tạo. Uỷ ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội chỉ cần gọi là Uỷ ban Văn hoá, Giáo dục là đủ. Bởi trong giáo dục có thanh niên, thiếu niên và nhi đồng…
Theo 24h
Cứ 2 tuần có 1 trường ĐH, CĐ thành lập
Thông tin trên được GS. TS Nguyễn Minh Thuyết, nguyên Phó chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, giáo dục, thanh niên, thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội cho biết tại cuộc hội thảo khoa học: "Góp ý hoàn thiện pháp luật về giáo dục đại học" được tổ chức vào ngày 5/4, tại Trường đại học Đà Lạt.
Theo GS. Thuyết, báo cáo giám sát việc thực hiện chính sách, pháp luật về thành lập trường, đầu tư và đảm bảo chất lượng đào tạo của Ủy ban Thường vụ Quốc hội khóa XII thì từ năm 1998 đến 2009, cả nước đã có 312 trường đại học, cao đẳng được thành lập, như vậy cứ 2 tuần lại có 1 trường đại học, cao đẳng thành lập.
Kết quả là tính đến tháng 9/2009, cả nước có 440 trường đại học, cao đẳng, trong đó có 77 trường ngoài công lập. Chỉ tiêu cả nước đến năm 2020 sẽ có 573 trường đại học, cao đẳng.
Tổng quy mô đào tạo đại hoc, cao đẳng năm học 2008 - 2009 là 1.719.499 sinh viên, tăng gần 13 lần so với năm 1987. Tỷ lệ sinh viên/dân số năm 1997 là 80 sinh viên/ 1 vạn dân thì đến năm 2009 là 195 sinh viên/1 vạn dân, và năm 2010 có thể đạt 200 sinh viên/1 vạn dân. Ước tính đến năm 2020 trung bình cả nước sẽ đạt 400 sinh viên/ 1 vạn dân.
Tuy nhiên, đi ngược lại "bùng nổ" các trường đại học, cao đẳng trong thời gian qua là sự báo động về chất lượng đào tạo. Hầu hết các trường hiện chỉ chạy đua đầu vào, tuyển thật nhiều mà chưa chú trọng tới chất lượng đầu ra. Khi tuyển dụng lao động, phần lớn các đơn vị lại phải "cầm tay chỉ việc" dạy lại từ đầu.
"Các trường cứ lo tuyển người đào tạo mà không biết sinh viên trường mình tốt nghiệp làm việc như thế nào?" - GS. Thuyết nói.
Dự thảo Luật giáo dục đại học đã dành hẳn 1 chương với 5 điều để quy định về đảm bảo chất lượng và kiểm định chất lượng giáo dục đại học, nhưng theo GS. Thuyết hầu hết các quy định này đều chung chung, không cụ thể, đó còn chưa kể rất nhiều nội dung thiết yếu để tiến hành hoạt động kiểm định chất lượng lại chưa được quy định.
GS.TS Nguyễn Minh Thuyết cũng thẳn thắng cho biết, dự thảo Luật giáo dục hiện nay đang còn rất nhiều vấn đề cần được bổ sung, điều chỉnh.
Theo Bee
Cần có pháp lệnh về chính tả tiếng Việt Một vấn đề đặt ra là có cần thiết bổ sung các chữ "f, j, w, z" vào bảng chữ cái tiếng Việt không, khi mà những chữ này lâu nay vẫn xuất hiện thường xuyên ở SGK và các phương tiện truyền thông đại chúng. Đó là kiến nghị của đông đảo các đại biểu tham dự Hội thảo Khoa học quốc...