Mẹ vừa gửi cho 5 triệu thì nhận được tin nhắn nghĩ mẹ bấm lung tung nên không đọc ai ngờ..
Mẹ Lan từ trước đến nay biết cầm điện thoại ấn nghe gọi là đã giỏi lắm rồi. Giờ lại còn biết nhắn tin. Nghĩ bụng chắc mẹ ấn nhầm, phần vì bực tức chuyện cái váy, Lan chẳng thèm đọc luôn.
Mẹ Lan hình như không còn sức lực để trả lời con gái mình, chỉ đưa đôi bàn tay gầy guộc lên vuốt má Lan. (Ảnh minh họa)
Từ nhỏ đã thiếu thốn tình yêu thương của cha, lại được mẹ chăm lo cho chu đáo đến tận chân tơ kẽ tóc nên Lan đã nghĩ ngay rằng đó chính là trách nhiệm, nghĩa vụ của mẹ đối với mình. Và nếu đó đã là trách nhiệm và nghĩa vụ thì nghiễm nhiên, Lan không cần phải báo đáp lại. Còn mẹ Lan, bà nghĩ rằng Lan từ nhỏ đã thiệt thòi nên bù đắp được gì cho con bà sẽ cố gắng. Dù cho người ta có nói ra nói vào rằng bà chiều con thái quá, nhưng bà mặc kệ, bà chỉ có mình Lan, bà cố gắng vất vả cả đời cũng là vì Lan, không cho Lan thì cho ai bây giờ.
Lan càng lớn lại càng đỏng đảnh, chỏng chảnh, việc nhà Lan chẳng muốn động tay, mọi việc cứ ỷ lại hết vào mẹ. Mọi người nói thì Lan cãi:
- Mẹ cháu nuôi cháu, mẹ cháu không nói gì thì thôi, các cô các bác cứ nói vào chuyện gia đình cháu làm gì.
Ai cũng nói mẹ Lan cần xem lại cách giáo dục Lan. Mẹ Lan nghe xong chỉ thở dài. Có phải bà không nói đâu, bà cũng nói rồi nhưng Lan cứng đầu quá. Lại sợ con giận dỗi bỏ đi, không học hành nữa thì bà còn khổ hơn. Máu chảy ruột mềm, thôi thì cứ gắng sức vì con, nó thấy mình vất vả rồi nó cũng sẽ hiểu cho mình mà thôi. Bà đâu có ngờ, sự nhu nhược, thương con sai cách ấy lại đẩy mình vào đau đớn ngày hôm nay.
Thấy tin nhắn của mẹ, Lan ngạc nhiên lắm. (Ảnh minh họa)
Năm đó, chật vật mãi Lan cũng đỗ được vào một trường đại học. Mẹ Lan mừng lắm, đi khoe khắp bà con họ hàng. Nhưng chưa kịp vui được bao nhiêu thì Lan đòi hỏi mỗi tháng Lan đi học phải được mẹ chuyển cho 5 triệu đồng. Không những thế, Lan sẽ không ở kí túc mà ra ngoài ở cùng bạn và mẹ Lan sẽ phải mua đồ đạc mới cho Lan chứ Lan không dùng lại đồ cũ. Nhìn số tiền mình có trong tay, lo hết cho Lan xong chắc chẳng còn đồng nào trong người nhưng thôi vì con, mẹ Lan vẫn cố gắng. Rồi ngày nào bà cũng thức khuya dậy sớm, chỉ cốt mong sao kiếm đủ được 5 triệu đồng đến cuối tháng còn gửi cho Lan.
Còn Lan, đi học một cái là cũng quên đường về quê luôn, chẳng còn nhớ gì đến vùng quê nghèo và người mẹ già sớm hôm tần tảo nuôi mình nữa. Nếu có nhớ, Lan cũng chỉ nhớ vào ngày cuối cùng của tháng, gọi điện về nhắc nhở mẹ gửi tiền lên đúng hạn mà thôi. Để rồi một hôm..
Vừa nhận được 5 triệu mẹ gửi, Lan hí hửng đi ra shop quần áo sắm luôn chiếc váy mà mình để ý từ lâu. Nhưng đáng tiếc, nó lại bị bán mất rồi. Hậm hực cầm tiền về thì Lan nhận được tin nhắn của mẹ. Thấy tin nhắn của mẹ, Lan ngạc nhiên lắm. Mẹ Lan từ trước đến nay biết cầm điện thoại ấn nghe gọi là đã giỏi lắm rồi. Giờ lại còn biết nhắn tin. Nghĩ bụng chắc mẹ ấn nhầm, phần vì bực tức chuyện cái váy, Lan chẳng thèm đọc luôn.
Một tháng trôi qua…
Video đang HOT
Đã quá hẹn gửi tiền một ngày mà mẹ vẫn chưa gửi tiền lên nên Lan thấy khó chịu lắm. Mẹ Lan có bao giờ chậm trễ chuyện tiền nong dù chỉ là một ngày đâu cơ chứ. Lan định gọi điện về hỏi mẹ nhưng nghĩ về thẳng nhà lấy còn nhanh hơn chờ gửi lên nên Lan vay bạn 100 ngàn, đón xe về quê. Thấy Lan về, mọi người gặp Lan chẳng nói gì, chỉ tỏ thái độ chán nản làm Lan lạ lắm. Đặt chân vào cửa nhà, Lan gọi mãi chẳng thấy mẹ trả lời. Đang định chạy đi tìm thì nghe có tiếng ho sù sụ trong nhà, lao vào trong, Lan chết đứng trước cảnh tượng ấy. Mẹ Lan đang nằm bẹp trên giường, người gầy như cái xác ve, khuôn mặt tái nhợt và chiếc khăn vừa ho để đầu giường, ướt máu đỏ. Vứt túi xách Lan lao đến, hốt hoảng:
- Mẹ… Mẹ bị sao vậy?
Mẹ Lan hình như không còn sức lực để trả lời con gái mình, chỉ đưa đôi bàn tay gầy guộc lên vuốt má Lan. Bác hàng xóm khi ấy cũng vừa sang, thấy Lan giọng không oán trách, chỉ buồn tủi:
- Mẹ cháu vì kiếm tiền gửi cho cháu mà tham việc, đổ bệnh nhưng không cho ai báo cho cháu. Mà hình như bác thấy điện thoại mẹ cháu có nhắn tin báo ốm cho cháu mà. Cháu không đọc sao?
Lan sừng sờ, tin nhắn một tháng trước mà Lan nghĩ là mẹ nhắn nhầm hóa ra… Lan ôm lấy mẹ, khóc nức nở. Lan biết Lan sai rồi, Lan biết Lan sai rồi. Nhìn cơn ho của mẹ không ngừng được, nước mắt Lan cứ thế trào ra. Lan đã làm những gì vậy, thời gian qua, cứ nghĩ đến Lan lại thấy hận mình. bây giờ Lan chỉ muốn bỏ tất cả để chăm sóc mẹ, Lan chỉ ước duy nhất một điều, mẹ sẽ được bình an mà thôi.
Theo blogtamsu
"Tiền khách sạn 5 triệu em vừa trả, bao cao su thì mua thêm 2 hộp gửi ở lễ tân rồi đấy"
Cả hai đang âu yếm nhau đến đoạn cao trào thì điện thoại Liêm réo liên hồi. Anh buộc phải dừng lại mở ra xem. Thấy tên vợ, Liêm bực mình kinh khủng. Anh bắt máy rồi hét lên...
ảnh minh họa
Liêm vừa nhả khói thuốc, mắt mơ màng nhìn cô bồ xinh đẹp đang trút bỏ xiêm y, giờ đây niềm vui của Liêm chỉ có thế, anh đã chán ngấy cô vợ sề của mình ở nhà lắm rồi. Chả là Lam sinh xong cho Liêm 2 đứa con thì người cứ xập xệ hẳn đi. Hơn nữa giờ Lam chẳng đi đến văn phòng làm việc nữa mà làm online ở nhà, cả ngày chả tiếp xúc với ai nên cứ như bà thím ấy.
Cũng may là trong một lần đi ký hợp đồng, Liêm đã gặp Thùy. Cả hai nhanh chóng lao vào nhau như con thiêu thân. Liêm hiện đang làm phó phòng kinh doanh cho một tập đoàn lớn. Anh cũng rủng rỉnh tiền bạc, mỗi tội vợ thì xấu lại nghèo.
Sau mỗi buổi làm, Liêm phóng luôn đến khách sạn hạng sang đã đặt trước để vui vẻ với Thùy. Thùy năm nay mới 20 tuổi, chân dài, xinh đẹp và ăn nói rất có duyên. Liêm say mê Thùy lắm, ngày nào không gặp Thùy là anh không chịu được. Thế nên tan làm là Liêm cứ chạy đến khách sạn rồi nói dối vợ là bận họp các thứ.
Hôm nay là tròn 3 tháng ngày Liêm quen Thùy. Anh đã quyết định sẽ bỏ vợ để lấy Thùy. Dù sao thì anh cũng chả còn tình cảm gì với vợ nữa, nhất là khi Lam - vợ anh chẳng có công ăn việc làm ổn định, tiền thì không kiếm ra, người thì xấu xí. Nói chung là Lam chẳng có điểm gì hay ho trong mắt chồng nữa.
Hút xong điếu thuốc, Liêm mới từ tốn nói:
- Thùy này, hôm nay anh có chuyện muốn nói với em.
- Dạ chuyện gì thế anh?
- Hôm nay về anh sẽ bỏ vợ, khi nào xong xuôi hết các thủ tục rồi thì chúng ta làm đám cưới nhé.
(Ảnh minh họa)
Thùy chạy đến ôm chầm lấy người tình hôn đánh chụt một cái. Cô muốn lật đổ bà vợ sề của Liêm lắm nhưng trước giờ Liêm toàn nói rằng phải chờ đợi cơ hội chín muồi đã. Nay thì Liêm cũng đã quyết định rồi, cô sẽ không phải ra tay nữa.
Cả hai đang âu yếm nhau đến đoạn cao trào thì điện thoại Liêm réo liên hồi. Anh buộc phải dừng lại mở ra xem. Thấy tên vợ, Liêm bực mình kinh khủng. Anh bắt máy rồi hét lên:
- Gọi gì mà gọi lắm thế? Nói nhanh, có việc gì?
- Chồng đang ở đâu đấy?
- Đang đi ký hợp đồng. Có gì không?
- À, ký hợp đồng trong khách sạn ấy hả?
- Cô lại lảm nhảm cái gì thế hả?
- Thôi khỏi phải giả vờ. Tiền khách sạn 5 triệu em vừa trả, bao cao su thì mua thêm 2 hộp gửi ở lễ tân rồi đấy, khi nào xong việc thì anh về công ty họp ban giám đốc nhá chồng.
- Cô...
Chưa kịp nói hết câu thì Lam đã cúp máy. Liêm bỗng dưng thấy lo lo, tại sao Lam lại nói đến chuyện họp ban giám đốc nhỉ? Đang suy nghĩ thì cô thư ký công ty của Liêm nhắn tin bảo: "2h chiều nay về họp ban giám đốc anh Liêm nhé".
Liêm toát mồ hôi hột giục bồ mặc quần áo rồi phóng xuống lễ tân. Cô lễ tân thấy Liêm thì bảo:
- Anh ơi, có chị xưng là vợ của anh đã trả hết rồi. Còn đây là thứ chị ấy gửi lại ạ.
Liêm chết điếng ngồi nhìn 2 hộp bao cao su. Anh bảo Thùy về trước đi rồi phóng như bay về công ty.
Đúng 2h, cửa phòng họp bật mở, Lam tiến vào trước sự sững sờ của Liêm. Lạ hơn nữa là cô ngồi vào ghế chủ tịch hội đồng quản trị, người mà Liêm chưa từng thấy mặt bao giờ. Anh choáng váng không nói được câu nào thì Lam đã cất tiếng:
- Báo cáo kinh doanh cho thấy năm qua phòng kinh doanh làm ăn không ra gì, phó phòng thường xuyên nghỉ làm đi lo việc riêng. Anh Liêm trình bày lý do với ban giám đốc xem nào.
- Tôi... ừm... tôi.
- Anh là phó phòng mà không điều khiển được công việc của chính mình, số liệu kinh doanh cũng không nắm được. Ngày mai trở đi anh hãy trả lại chức đó cho người xứng đáng và hãy rời khỏi công ty đi.
Liêm toát mồ hôi. Lam bắt đầu nói sang chuyện khác. Nhìn dáng vẻ quyết đoán của cô vợ sề mình từng khinh như giẻ rách suốt thời gian qua mà Liêm toát mồ hôi. Sao Lam lại giấu anh kỹ thế nhỉ? Giờ thì anh có nói gì cũng quá muộn màng rồi, bị đuổi việc, lại còn không có vợ bên cạnh nữa, cuộc đời Liêm bây giờ mới thực sự bắt đầu những chuỗi ngày tăm tối.
Theo blogtamsu
Tôi phải bỏ 5 triệu thuê chồng về ăn Tết quê ngoại trong 2 ngày Cách đây vài hôm, chồng chủ động hỏi tôi "5 triệu cho 2 ngày về quê ăn Tết, em có đồng ý không, để anh khỏi đăng ký trực Tết". Tôi đã kết hôn được 7 năm, 6 cái Tết vợ chồng tôi chưa một lần cùng nhau về quê ngoại ăn Tết. Cũng là chừng ấy năm, chồng tôi chưa bước chân...