Mẹ vợ ốm tôi đưa bà đi khám, lúc xuất viện cuộc hôn nhân của tôi kết thúc
Hay tin mẹ vợ đổ bệnh, hai vợ chồng vội vàng về quê đưa bà đi khám, gom mãi mới được 30 triệu để đóng viện phí cho bà.
Năm cuối đại học, tôi vô tình gặp được Hằng – một cô gái hoạt bát, vui vẻ và đáng yêu, nhưng tôi chưa bao giờ có ý định tiến đến mối quan hệ sâu hơn với cô ấy. Không phải là tôi không thích Hằng mà là vì cô ấy xuất thân trong gia đình giàu có lại là con một, còn tôi đến từ một vùng nông thôn nghèo khó “chó ăn đá, gà ăn sỏi”.
Tôi biết hoàn cảnh nhà mình như thế nào nên chẳng dám theo đuổi Hằng, sợ rằng mối quan hệ này sẽ chẳng đi đến đâu rồi khiến cả hai dở dang. Tuy nhiên, Hằng lại chủ động “tấn công”. Chẳng suy nghĩ được nhiều nữa, tôi chấp nhận làm bạn trai của cô ấy.
Sau khi tốt nghiệp, để không bị bố mẹ Hằng c.oi t.hường, tôi cố gắng tìm một công việc tốt với mức lương cao. May mắn là tôi có tấm bằng loại xuất sắc, từ hồi còn là sinh viên đã đi làm thêm nên kinh nghiệm phong phú, do đó tìm được một công việc như ý.
Khi công việc ổn định, hai đứa rục rịch bàn tới chuyện cưới xin. Bố mẹ Hằng thương con gái nên dù không ưng tôi lắm nhưng không từ chối. Tuy nhiên, họ trực tiếp sắp xếp đám cưới và mua nhà cho hai vợ chồng mà không bàn bạc qua con rể lấy một lời, khiến tôi có đôi chút chạnh lòng vì cảm thấy không được coi trọng. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn rất biết ơn sự giúp đỡ của bố mẹ vợ, bởi mua nhà ở thành phố không phải là chuyện đơn giản.
Bố mẹ Hằng tuy không ưng tôi, nhưng vì thương con gái nên vẫn đồng ý cho hai đứa lấy nhau. (Ảnh minh họa)
Lấy được Hằng, người khen tôi tốt số khi được làm rể nhà giàu, người chế giễu tôi là “chạn vương”, “chuột sa chĩnh gạo”. Tôi bỏ ngoài tai tất cả, miễn là hai đứa yêu nhau là đủ.
Cảm thấy Hằng chịu thiệt thòi khi lấy tôi, nên tôi cưng chiều cô ấy hết mực, gánh vác hết công việc nhà và quan tâm chu đáo tới bố mẹ vợ. Nhưng, cuộc hôn nhân này chẳng kéo dài được bao lâu.
Một ngày sau cưới gần 2 năm, mẹ vợ đột nhiên đổ bệnh. Hay tin, tôi và vợ vội vàng bắt xe về quê đưa bà đi khám. Lúc đóng t.iền viện phí và thuốc men cho bà, tôi gom mãi mới được 30 triệu. Mẹ vợ thấy thế liền cười nhạo:
Video đang HOT
- Đấy, con nhìn chồng con đi. Trước mẹ đã bảo với con rồi, chọn chồng phải chọn nhà môn đăng hộ đối với nhà mình, có điều kiện một tí mà con không nghe. Giờ đã trắng mắt ra chưa? Mẹ vợ ốm nằm viện mà chỉ móc ra được có 30 triệu. Đây là bệnh nhẹ, chứ sau bệnh nặng hay bố mẹ nằm liệt giường nữa thì lấy t.iền đâu ra?
Những lời này khiến lòng tự trọng của tôi bị tổn thương sâu sắc, ấy vậy mà vợ đứng bên cạnh không bênh vực hay nói đỡ hộ tôi lấy nửa lời. Mỗi tháng tôi đều đưa 2/3 lương cho vợ, chỉ giữ lại một phần để chi tiêu. Mà khoản t.iền ấy tôi còn gửi về phụng dưỡng bố mẹ tôi, bởi ông bà đã có t.uổi, lương hưu lại chẳng có. Những chuyện này vợ tôi đều biết cả chứ không phải không biết.
Cảm thấy bị c.oi t.hường, chà đạp, sau khi mẹ vợ xuất viện tôi đề nghị l.y h.ôn với Hằng luôn. Thực ra không phải chỉ vì mỗi chuyện này mà tôi đệ đơn l.y h.ôn, trước đó vợ và nhà vợ đã có nhiều hành động quá đáng lắm rồi.
Cảm thấy bị c.oi t.hường nên tôi quyết định l.y h.ôn sau gần 2 năm cưới. (Ảnh minh họa)
Từ sau khi cưới, vợ và bố mẹ cô ấy bắt tôi phải hạn chế liên lạc hay về thăm bố mẹ tôi. Cả năm cô ấy chẳng chịu về thăm hay gọi điện cho bố mẹ tôi lấy một cuộc, đến Tết mới miễn cưỡng về được 2 ngày. Sở dĩ như vậy vì cô ấy chê nhà tôi nghèo, chê bố mẹ tôi quê mùa.
Vì chuyện này mà hai vợ chồng cãi nhau không ít lần. Có lần vợ còn bỏ về nhà ngoại, tôi xuống nước xin lỗi đến đón Hằng về nhà thì bị mẹ vợ mắng:
- Hằng làm thế là đúng, nó nói có sai chỗ nào đâu. Người ngoài biết nhà tôi có thông gia nghèo như thế tôi cũng mất mặt lắm. Mà bố mẹ anh nghèo như thế cũng có nhờ vả được cái gì đâu, như cái nhà anh chị ở cũng là vợ chồng tôi mua cho, bố mẹ anh đâu góp được đồng nào, chỉ thấy moi t.iền của con trai.
Tiếc 7 năm bên nhau tính cả khi yêu và khi cưới, sợ bố mẹ buồn lòng khi thấy con trai đổ vỡ gia đình nên tôi nhẫn nhịn. Tôi luôn cố gắng làm việc chăm chỉ, yêu thương chiều chuộng vợ hết mực, hiếu kính với bố mẹ vợ, hàn gắn mối quan hệ nhà chồng nàng dâu, nhưng dù tôi có nỗ lực thế nào đi chăng nữa vẫn không được bố mẹ vợ công nhận. Thứ tôi nhận về chỉ là ánh mắt coi khinh và những lời m.ỉa m.ai, châm biếm đó.
Vợ chồng sống với nhau phải tôn trọng lẫn nhau, tôn trọng bố mẹ hai bên. Nếu đã không coi trọng bố mẹ và gia đình tôi, thì cuộc hôn nhân này tôi chẳng giữ làm gì nữa.
Chị vợ liên tục có biểu hiện lạ, em rể thấp thỏm lo âu
Chị thường xuyên về nhà sớm hơn khi biết tôi không đi làm. Chị chủ động chuẩn bị khăn, quần áo, giục tôi đi tắm rồi đứng nhìn từ bên ngoài.
Hai năm trước, mẹ vợ tôi mất. Trước khi nhắm mắt, bà gửi gắm người con gái thứ 2 có cuộc hôn nhân bất hạnh của mình cho vợ chồng tôi nâng đỡ. Sau lần tan vỡ hôn nhân, mất đứa con chưa kịp chào đời, chị nhớ nhớ quên quên như người mất hồn.
Mẹ mất, vợ tôi lo lắng không còn ai chăm sóc, lo lắng cho chị. Cô ấy xin tôi đón chị lên thành phố, ở chung với chúng tôi. Vợ chồng tôi hiếm muộn, chưa có con nhà lại rộng rãi nên tôi đồng ý, đón chị lên ở.
Ban đầu, chị ấy nhất quyết không chịu. Chỉ đến khi tôi khẳng định chính tôi đưa ra ý định đón chị lên, chị mới đồng ý.
Lên thành phố, vợ tôi sắp xếp cho chị ở trên tầng lầu. Để chị gái không cảm thấy buồn, cô ấy giới thiệu chị vào làm nhân viên vệ sinh ở một công ty của người bạn thân.
Có vẻ việc sống ở nơi xa lạ, không còn phải đối diện với những ánh mắt kỳ thị, gièm pha của hàng xóm khiến chị vui vẻ hơn. Sau một năm sống ở phố thị, được đi làm... chị tự tin hơn.
Ảnh minh họa: Pexels.
Thấy vậy, vợ tôi vui mừng ra mặt. Cô ấy tìm mọi cách giúp đỡ chị với hy vọng chị trở lại con người tươi vui, yêu đời như trước khi đón nhận biến cố đau lòng.
Chúng tôi bắt đầu ăn cơm chung, cùng đi du lịch... Việc này khiến chúng tôi xích lại gần nhau hơn. Chị không ngại ngùng, cúi mặt, lầm lì đi vào phòng mỗi khi đi làm về nữa. Thay vào đó, chị vui vẻ, trò chuyện tự nhiên hơn với vợ chồng tôi.
Mấy tháng trước, chị còn cảm ơn tôi đã đồng ý cho vợ đón tôi đến ở cùng. Chị nói chị mang ơn tôi vì đã giúp mình thoát khỏi cuộc sống ngột ngạt nơi quê nhà.
Cũng từ đó, tôi thấy chị có nhiều thay đổi. Ngoài việc biết chăm chút bản thân, chị cũng xin vợ tôi được giúp cô ấy trong việc chăm sóc nhà cửa. Mỗi sáng, chị đều dậy sớm quét tước nhà cửa, giặt phơi quần áo cho cả 3 người.
Thậm chí, chị xin nghỉ việc ở công ty bạn để làm nhân viên dọn nhà theo giờ với ý định sẽ có nhiều thời gian chăm sóc vợ chồng tôi hơn. Ban đầu, tôi không đồng ý. Tôi không muốn chị ấy trở thành người giúp việc của gia đình.
Tuy vậy, vợ tôi lại nghĩ khác. Cô ấy nói nếu không cho chị giúp đỡ, chị sẽ buồn vì có cảm giác mang ơn nhưng không thể đền đáp. Thế nên cô ấy khuyên tôi nên để chị đỡ đần những công việc lặt vặt trong nhà.
Từ đó, tôi quen dần với việc chị đi chợ nấu cơm, giặt đồ, phơi quần áo cho vợ chồng tôi mỗi khi chúng tôi không có thời gian. Ngày cuối tuần, chị và vợ tôi lại cùng nhau đi chợ, nấu ăn cho cả nhà.
Tuy vậy, tuần trước, tôi thấy chị bắt đầu có những hành động không bình thường. Mỗi khi biết tôi không đi làm, chị thường ở nhà. Nếu khách mối gọi đi dọn nhà, chị cũng về sớm hơn thường ngày.
Những lần như vậy, chị thường tỏ ra quan tâm tôi một cách thái quá. Nếu tôi đọc báo, chị sẽ rót nước đặt sẵn trên bàn. Tôi xem tivi, chị tất tả gọt trái cây. Tôi tưới cây, nhổ cỏ trong vườn, chị chạy vạy đi xách nước...
Thậm chí, có hôm tôi phát hiện chị đứng nép sau cánh cửa nhìn tôi chăm chú trong lúc tôi đang tập thể dục ngoài sân. Hôm trước, tôi đi chơi tenis về, cả người mồ hôi nhễ nhại. Thấy vậy, chị chuẩn bị sẵn khăn tắm, quần áo mới.
Chị liên tục giục tôi đi tắm. Bất ngờ hơn, tôi phát hiện chị đứng phía sau cánh cửa nhà vệ sinh trong lúc tôi đang tắm.
Những hành động ấy của chị khiến tôi lo lắng, khó xử. Tôi không biết có nên nói với vợ hay không. Nếu nói, liệu cô ấy có tin tôi không hay lại nghĩ tôi tìm cách đuổi chị đi?
Ngày ra mắt, câu nói của mẹ chồng tương lai khiến cô gái hủy bỏ đám cưới Mối quan hệ thông gia rất khó để thân thiết. Điều cơ bản nhất để nó có thể tồn tại cân bằng chính là hai bên phải tôn trọng lẫn nhau. 01 Vân Anh là một cô gái giỏi giang. Xung quanh cô ai cũng phải công nhận điều đó. Cô nàng có vẻ ngoài xinh đẹp, thông minh và một công việc...