Mẹ vợ đi cưới vợ nhỏ cho con rể
Chị năm nay 46 tuổi, lấy chồng lâu lắm rồi mà không có con. Đùng một cái chính mẹ chị đi hỏi cưới vợ khác cho chồng chị khiến chị không kịp trở tay…
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em có một người chị, năm nay 46 tuổi, lấy chồng lâu lắm rồi mà không có con. Vợ chồng chị làm nông, ở quê. Chị chỉ là nội trợ, nên hồi đầu chậm có con cũng không biết đường chạy chữa. Hai năm gần đây, vợ chồng chị dành dụm được ít tiền, lên thành phố khám, bác sĩ kết luận là chị không thể sinh con. Anh rể em là con trai độc đinh, nên chuyện anh chị không có con là rất nặng nề. Em thì đã vô thành phố lập nghiệp. Vợ chồng em cũng chỉ làm công nhân, không giúp được cho chị.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Mới rồi, chị đột ngột vô nhà em, ở lại. Nói chuyện mới hay chồng chị có vợ nhỏ. Cô này cũng là người trong làng, ế chồng, nay đã về ở nhà anh chị. Mà thật lạ: mẹ em chính là người đi hỏi cưới vợ nhỏ cho con rể. Vì là mẹ em đi hỏi, chị em đành phải chịu. Em không hiểu vì sao mẹ em lại làm vậy. Bây giờ chị em không nghề nghiệp, em không biết có cưu mang nổi không; mà nếu chị về quê, cũng không biết có sống nổi cảnh chồng chung.
Lê Thị Sửu (Bình Dương)
Em Sửu mến,
Nói gì đi nữa trước mắt chị em chỉ có hai con đường: hoặc về quê hoặc ở lại thành phố. Ta không thể thay đổi việc đã xảy ra, cũng không thể chỉ ngồi lên án quan niệm và cách hành xử của những người ở quê, dù có là ruột thịt. Nếu về quê, tức là chị em vẫn nặng tình với chồng cũ. Thư em không nói tình cảm vợ chồng của họ thế nào, nhưng trong tình trạng này, càng nặng tình, càng đau đớn. Việc về quê chỉ thúc đẩy mọi người trong gia đình họ đi đến quyết định rõ ràng. Chuyện vợ lớn vợ nhỏ là bất hợp pháp, vi phạm Luật Hôn nhân và Gia đình. Chồng chị ấy muốn cưới vợ mới, phải ly hôn xong với vợ cũ. Ai là người đi hỏi vợ không quan trọng, trước pháp luật, chị em vẫn là vợ chính thức, có quyền và được pháp luật bảo vệ. Chuyện này phải do chính chị em quyết định. Nếu ở lại thành phố, chị em phải bắt đầu làm việc kiếm sống, có thể từ những công việc đơn giản, rồi học nghề và tìm việc ổn định hơn. Em xem có thể bàn với chị tìm việc, để chị ở chung nhà với em. Trong một năm hoặc hơn, khi chị có việc, có thu nhập, sẽ tính tiếp. Đằng nào thì cũng chỉ có mình em là người thân của chị ở thành phố. Cơ ngơi của chị ở quê cũng không hẳn là đã buông tay hoàn toàn. Chị em vẫn là người vợ hợp pháp, có một nửa quyền sở hữu với tài sản của mình. Em hãy cùng chị ấy xem lại tất cả các loại giấy tờ. Có khi ta chọn ở lại thành phố, nhưng phải lộn lại quê một vòng để lấy đủ giấy tờ, xác định tài sản, nhà cửa rõ ràng trước khi đi. Coi như việc ở lại thành phố là cơ hội tự giải phóng mình khỏi cuộc hôn nhân cũ. Mai kia, khi bình tĩnh hơn, nếu thực sự muốn chia tay, mình sẽ làm thủ tục ly hôn, chia tài sản, tự mình lập nghiệp. Chúc em bình tĩnh, sáng suốt giúp chị em vượt qua khúc ngoặt khó khăn này.
Theo Báo Phụ Nữ
Chồng có con riêng với bồ, tôi phải làm sao
Anh về nhà quỳ dưới chân tôi và xin tha thứ. Lòng tôi đau như cắt, việc anh ngoại tình đã là quá mức chịu đựng của tôi, giờ còn cả đứa trẻ, tôi biết phải làm sao?
ảnh minh họa
Tôi và anh cùng học một trường cao đẳng tại Hà nội, năm cuối cùng của thời sinh viên chúng tôi yêu nhau, sau gần 2 năm đi đến hôn nhân. Chồng là người đàn ông yêu thương vợ con và rất biết chăm lo cho gia đình. Chúng tôi có một con gái xinh xắn.
Cuộc sống rất hạnh phúc mặc dù vẫn khó khăn vất vả vì hai vợ chồng vừa đi làm vừa đi học. Sau 10 năm cuộc sống khá ổn định, qua một lần khám sức khỏe tôi phát hiện mình mắc bệnh, bác sĩ khuyên không nên sinh thêm con. Tôi rất buồn nhưng chồng luôn bên cạnh an ủi động viên. Trong thời gian nằm viện, anh chăm sóc cho tôi từ bữa ăn giấc ngủ, anh vất vả chạy đi chạy lại lo lắng trong suốt thời gian tôi bị ốm. Tôi cố gắng vượt qua được những lúc tưởng chừng cái chết kề bên, thầm cảm ơn anh, người đàn ông của đời tôi. Tôi ý thức mình phải giữ gìn sức khỏe thật tốt để anh và con không vất vả.
Gần đây, anh hay hỏi vu vơ là nếu anhsay nắng thì tôi sẽ xử lý như thế nào. Tôi trả lời là tùy mức độ sẽ có cách xử lý khác nhau, nếu quá mức chịu đựng thì chấm dứt và tôi sẽ ra đi một cách nhẹ nhàng. Đúng là anh say nắng thật.
Trong một lần cãi nhau vì những chuyện không đâu, anh bỏ nhà đi. Tôi đã dẹp bỏ cái tôi để nhắn tin xin lỗi nhưng anh không trả lời, cũng không nghe điện thoại. Sau đêm đó, người đàn bà cùng anh đã mang thai và khẳng định là con của chồng tôi vì đã lâu cô ta không quan hệ với chồng. Cô ta là bạn học của anh, có chồng con nhưng không yêu chồng, chỉ yêu anh. Tôi đau đớn vì đã đặt niềm tin rất lớn vào chồng. Tôi đã tính đến chuyện hai vợ chồng không hợp sẽ chia tay như thế nào, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ bị chồng phản bội.
Biết tin, anh về ôm mẹ con tôi khóc, xin lỗi và nói anh đã làm nên lỗi lầm rất lớn. Anh chửi mình là thằng tồi và không đáng được tha thứ. Anh nói tôi vẫn mãi là người anh yêu. Bây giờ quyết định thế nào là do tôi, lời nói của tôi là mệnh lệnh đối với anh. Anh xin cho anh thời gian một năm để xem đứa bé trong bụng cô kia có phải con anh không rồi tôi hãy định đoạt.
Tôi khóc và đau khổ rất nhiều, suy nghĩ rồi quyết định tha thứ cho anh với điều kiện anh phải chấm dứt hoàn toàn với cô gái kia. Tôi cứ nghĩ mọi chuyện đã giải quyết được, không ngờ cô kia lại đòi danh phận. Dù biết chuyện như thế nhưng đối với cô ta tôi im lặng. Lúc đầu cô ta nhắn tin xin lỗi và cảm ơn vì đã chấp nhận đứa con, ngay sau đó cô ta lại đòi hỏi nhiều cái khác và gây khó khăn cho chúng tôi, thậm chí không cho chồng tôi gặp con. Có những hôm tôi nhận được nhiều tin nhắn với những từ xúc phạm, thậm chí chửi bới rất vô học.
Còn về phần chồng tôi, anh vẫn chăm lo cho gia đình, giúp tôi trong việc chăm sóc nhà cửa con cái như thường lệ. Mặc dù vậy trong lòng tôi vẫn nặng trĩu, bị ám ảnh những chuyện đã qua, tôi gặm nhấm nỗi buồn một mình. Nhiều khi cứ suy nghĩ không biết mình phải làm gì để thoát khỏi những ám ảnh bị lừa dối. Tôi phải làm sao khi chồng và cô ta vẫn làm việc cùng công ty.
Theo Phunutoday
Đêm nào cũng ngủ chung với bạn thân "chuyển giới" chỉ 1 lần chạm vào ngực lại nóng bỏng đến vậy Cứ mấy ngày mẹ Trung lại sang nhà ngồi buôn chuyện với mẹ Quyên. Thấy cô bà lại bảo: - Quyên à, con động viên thằng Trung kiếm người yêu rồi cưới vợ giúp bác đi con. Ra nước ngoài học 6 năm về mà nó khác hẳn, bác cứ thấy lo lo. - Vâng ạ, bác yên tâm, để cháu động viên...