Mẹ vợ co.i thườn.g vì tôi không lo được cho vợ con
Sống cùng nhà vợ hơn 10 năm, tôi bị mẹ vợ co.i thườn.g vì làm ăn luôn thất bại, để vợ con phải khổ
Tôi và vợ yêu nhau từ khi học đại học. Khi mới yêu tôi khá tự ti khi vì nghèo, lại ở tỉnh lẻ trong khi gia đình vợ ở Hà Nội lại khá giả. Lúc cô ấy dẫn tôi về ra mắt, sau khi “điều tra” lý lịch của tôi, mẹ vợ tôi có vẻ không vui vẻ như lúc đầu. Nhưng vợ động viên mẹ cô ấy khó tính nhưng không để bụng, thương con thương cháu nên tôi tạm yên tâm.
Tôi làm đâu đổ bể đó khiến vợ phải vất vả (ảnh minh họa)
Chúng tôi cưới nhau khi cả hai cũng chỉ có công việc thu nhập eo hẹp nên ở nhà vợ. Nhưng ở trong ngôi nhà ấy, tôi không thực sự được thoải mái vì tính mẹ vợ xét nét. Khi có mặt vợ chồng tôi, bà rất vui vẻ như không có chuyện gì nhưng khi có mình tôi ở nhà, bà hay bóng gió kể chuyện người này người kia tài giỏi, chăm lo cuộc sống được cho vợ con.
Video đang HOT
Đúng là tôi kém cỏi nhưng tôi luôn cố gắng làm lụng chỉ mong có vợ con vui và cuộc sống tốt hơn, có đồng nào là tôi đưa hết cho vợ. Nhưng không hiểu sao tôi làm đâu cũng đổ bể, gần 10 năm lấy vợ nhưngtôi không lo được cho vợ con, có giai đoạn buôn bán bị lừa tiề.n phải sống nhờ vào thu nhập của vợ đến cả năm trời.
Càng ngày mẹ vợ càng tỏ ra khinh miệt và chì chiết khiến tôi luôn cảm thấy mệt mỏi khi về nhà. Vợ tôi thương chồng nên động viên tôi, nhưng nếu cứ sống chung thế này tôi sẽ khó chịu đựng được. Tôi muốn bàn với vợ thuê nhà ở riêng nhưng lại lo lại thêm gánh nặng cho vợ. Tôi thực sự bất lực mà chưa biết phải giải quyết như thế nào cho ổn thỏa.
U60 tổng lương hưu 19 triệu/tháng, thấy con rể t.ệ bạ.c nên muốn đón con gái về nhưng con không chịu: Khi lòng tin trở nên mù quáng bất chấp
Tim tôi đau nhói, trước mặt mẹ vợ mà con rể còn như thế thì sau lưng tôi, nó đối xử với con gái tôi thế nào?
Tôi không biết bắt đầu từ đâu nữa, cuộc đời này vốn dĩ đã quá nhiều nỗi đau thương mà giờ đây tôi lại phải chứng kiến cảnh đứa con gái yêu quý của mình hàng ngày phải sống trong sự đau khổ và bất hạnh.
Tôi và ông xã đã về hưu, lương hưu của chồng tôi là 9 triệu, của tôi là 10 triệu, đủ để 2 vợ chồng sống một cuộc sống bình yên, thoải mái tuổ.i già. Chúng tôi chỉ có duy nhất một cô con gái, là báu vật mà cuộc đời này ban tặng. Nhưng con gái tôi lại lấy phải một kẻ t.ệ bạ.c. Tôi chỉ biết trách bản thân vì khi con đưa người ta về ra mắt đã không ngăn cản quyết liệt. Để giờ đây mỗi khi nghĩ tới hoàn cảnh của con mà vợ chồng tôi chỉ biết ngậm ngùi xó.t x.a.
Tôi đã không chỉ một lần chứng kiến cảnh con rể đối xử t.ệ bạ.c với con gái tôi. Lần đầu tiên, khi tôi đến thăm nhà, tôi đã vô tình nghe thấy tiếng con rể chử.i mắng con gái tôi chỉ vì một bữa cơm muộn.
Lúc đó là gần 8 giờ tối, con gái tôi vẫn phải tất bật nấu nướng mà con rể thì đứng mắng xối xả bên cạnh. Ánh mắt con bé như muốn khóc, nhưng nó cố gắng kìm nén để mẹ không phải lo lắng. Con còn nói với tôi rằng tại con nay tan làm thì đi mua sắm ít đồ nên về muộn, thành ra nấu cơm muộn, chắc hẳn chồng con đói lắm nên mới cáu gắt như thế.
Tim tôi đau nhói, trước mặt mẹ vợ mà con rể còn mắng mỏ vợ như thế thì thử hỏi sau lưng tôi, nó mạ.t sá.t con bé thế nào?
Ảnh minh họa. (Nguồn AI)
Một lần khác, tôi nhìn thấy những vết bầm tím trên cánh tay của con gái. Khi tôi hỏi, nó lại bảo rằng mình vô ý va phải cửa. Nhưng ánh mắt đa.u đớ.n ấy, tôi biết, không phải chỉ là vì một vết thương bình thường.
Và mới đây, khi tôi thấy con gái giật mình khi nhìn thấy cuộc gọi nhỡ từ chồng. Con vội vã gọi lại, giọng điệu run rẩy: "Chồng à, em đây, em vừa đi vệ sinh nên không biết anh gọi...". Con bé thú nhận với tôi rằng con từng bị chồng đán.h, bị đậ.p vỡ điện thoại vì không nghe cuộc gọi của anh ta.
Tôi không thể đứng nhìn con mình tiếp tục sống như vậy nên đã khuyên con l.y hô.n chồng rồi đưa cháu về sống cùng vợ chồng tôi. Chúng tôi có thể bao bọc chăm lo cho 2 mẹ con con. Nhưng con gái tôi, đứa con gái ngốc nghếch và yếu đuối đó vẫn một mực từ chối. Con còn bao biện rằng: "Con tin anh ấy sẽ thay đổi. Chỉ cần công việc của anh ấy êm xuôi là anh ấy sẽ hết nóng tính thôi".
Những lời nói ấy như mũ.i da.o cứa vào tim tôi. Tại sao con bé lại mù quáng như vậy? Tại sao lại tin vào những lời hứa suông từ kẻ đã không một lần trân trọng mình? Tôi muốn con gái được hạnh phúc, được sống trong tình yêu thương, chứ không phải sợ hãi và đau khổ. Nhưng nếu con bé không chịu bước đi thì tôi cũng chẳng thể làm gì được. Tôi nên làm gì để giúp con thoát khỏi hố sâu tăm tối này đây?
Hơn 10 năm chăm chồng ngây dại, khi chị tôi quyết định rời đi tìm hạnh phúc mới thì lại bị cả nhà chồng lăn.g m.ạ Đôi khi lòng tốt của mình thành lẽ đương nhiên, sự tử tế đáng ra phải được trân trọng thì lại thành nghĩa vụ phải làm. Trong cuộc sống này, có những mảnh đời không may mắn, trải qua những thử thách và nỗi đau lớn lao đến mức khó ai có thể hình dung nổi. Và đôi khi lòng tốt của mình...