Mẹ và cuộc hành trình sống của bạn
Đừng xem những điều gần gũi nhất với trái tim bạn là hiển nhiên. Yêu mẹ hơn bản thân mình, vì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có Người.
Khi bạn bước chân vào thế giới này,mẹ đã ôm bạn trong tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc như một nữ thần báo tử.
Khi bạn 1 tuổi, mẹ đút từng miếng ăn và chăm sóc cho bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm dài.
Khi bạn 2 tuổi,mẹ tập cho bạn đi. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bỏ chạy đi khi mẹ gọi.
Khi bạn 3 tuổi,mẹ làm cho bạn tất cả những bữa ăn với tình yêu. Bạn cám ơn mẹ bằng cách quăng đĩa xuống sàn.
Khi bạn 4 tuổi, mẹ cho bạn một vài cây bút màu. Bạn cám ơn mẹ bằng cách dùng chúng tô lên bàn ăn.
Khi bạn 5 tuổi, mẹ diện cho bạn vào những ngày lễ. Bạn cám ơng bằng cách ngã ùm vào đống bùn gần nhất.
Khi bạn 6 tuổi, mẹ dắt tay bạn đến trường. Bạn cám ơn mẹ bằng cách la lên:”Con không đi”.
Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua cho bạn một quả bóng. Bạn cám ơn mẹ bằng cách ném nó qua cửa sổ nhà bên cạnh.
Khi bạn 8 tuổi, mẹ cho bạn một cây kem. Bạn cám ơn mẹ bằng cách để nó chảy cả vào lòng bàn tay.
Khi bạn 9 tuổi, mẹ cho bạn đi học piano. Bạn cám ơn mẹ bằng cách chẳng bao giờ ngó ngàng đến việc thực hành.
Khi bạn 10 tuổi, mẹ làm tài xế cho bạn suốt ngày, từ đi chơi bóng đá đến tập thể dục rồi hết tiệc sinh nhật này đến tiệc sinh nhật khác. Bạn cám ơn mẹ bằng cách khi đến nơi nhảy ra khỏi xe và chẳng hề quay lại.
Video đang HOT
Khi bạn 11 tuổi, mẹ dẫn bạn cùng bạn bè của bạn đi xi-nê. Bạn cám ơn mẹ bằng cách xin ngồi ở hàng ghế khác.
Khi bạn 12 tuổi, mẹ răn bạn không được xem những chương trình ti vi nào đó. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đợi cho đến khi mẹ rời khỏi nhà rồi bật lên xem.
Khi bạn 13 tuổi, mẹ đề nghị bạn cắt tóc. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bảo rằng mẹ không biết thế nào là sành điệu.
Khi bạn 14 tuổi, mẹ dẫn bạn đi trại hè xa nhà 1 tháng.bạn cám ơn mẹ bằng cách wên chẳng viết lấy 1 lá thư nào.
Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi chợ về và chờ đợi sự chào đón của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách khóa cửa phòng ngủ.
Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn lái chiếc xe của mẹ. Bạn cám ơn mẹ bằng cách lấy nó chạy bất cứ khi nào có thể.
Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang đợi một cuộc gọi quan trọng. Bạn cám ơn mẹ bằng cách tán dóc trên điện thoại đến nửa đêm.
Khi bạn 18 tuổi, mẹ đã khóc trong ngày lễ tốt nghiệp của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách đi chơi với bạn bè đến chiều tối.
Khi bạn 19 tuổi, mẹ trả tiền học phí cho bạn, lái xe đưa bạn đến trường đại học, mang túi xách cho bạn.Bạn cám ơn mẹ bằng cách tạm biệt mẹ bên ngoài dãy phòng tập thể để khỏi lúng túng trước mặt bạn bè.
Khi bạn 20 tuồi, mẹ hỏi bạn đã gặp gỡ ai chưa.Bạn cám ơn mẹ bằng cách đáp: “Đó không phải là chuyện của mẹ”.
Khi bạn 21, mẹ đề nghị bạn những nghề nghiệp nào đó cho tương lai. Bạn cám ơn mẹ bằng cách trả lời: “Con không muốn giống mẹ.”
Khi bạn 22,mẹ ôm bạn tại ngày lễ tốt nghiệp. Bạn cám ơn mẹ bằng cách hỏi xem mẹ có thể tặng bạn một chuyến du lịch Châu Âu không.
Khi bạn 23, mẹ sắm sửa tất cả đồ đạc cho căn hộ đầu tiên của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách nói rằng những người bạn của mẹ thất xấu xí.
Khi bạn 24, mẹ gặp vị hôn phu của bạn và hỏi về những kế hoạch tương lai của bạn. Bạn cám ơn mẹ bằng cách giận dữ và càu nhàu:”Con xin mẹ đấy”.
Khi bạn 25, mẹ lo lễ cưới cho bạn, mẹ khóc và bảo rằng mẹ yêu bạn biết bao. Bạn cám ơn mẹ bằng cách dọn đến ở 1 nơi xa tít.
Khi bạn 30, mẹ gọi và khuyên bảo về việc chăm sóc trẻ con. Bạn cám ơn mẹ bằng cách bảo rằng: “Mọi việc giờ đã khác xưa rồi”.
Khi bạn 40, mẹ gọi để nhắc bạn nhớ sinh nhật của một người thân. Bạn cám ơn mẹ bằng câu trả lời. “Con thật sự bận mẹ à!”
Khi bạn 50, mẹ ngã bệnh và cần bạn chăm sóc. Bạn cám ơn mẹ bằng cách tìm đọc sách về đề tài “Cha mẹ trở thành gánh nặng cho con cái như thế nào.”
Và rồi, 1 ngày kia, mẹ lặng lẽ ra đi. Tất cả những điều bạn chưa bao giời làm sụp đỗ tan tành. “Hãy ru con, ru con qua suốt đêm dài. Bàn tay đưa nôi… có thể cai trị cả thế giới.”
Ta hãy dành 1 giây phút nào đó để báo hiếu và tỏ lòng kính trọng với người ta gọi là mẹ,dù rắng một số người có thể sẽ không nói điều đó thẳng thắn với mẹ mình. Chẳng điều gì có thể thay thế mẹ được. Hãy trân trọng từng giây từng phút, dẫu rằng đội khi mẹ không phải là người hiểu ta nhất trong những người bạn của ta,có thể không đồng ý với những suy nghĩa của chúng ta,nhưng người ấy vẫn là mẹ bạn!!!
Mẹ sẽ luôn ở bên cạnh bạn; lắng nghe những phiền muộn, niềm vui cũng như những nỗi thất vọng của bạn. Hãy tự hỏi chính mình: “Mình có dành đủ thời gian cho mẹ để lắng nghe những phiền muộn và buồn chán của người nội trợ suốt ngày ở trong bếp không???”
Yêu thương và kính trọng mẹ,dù rằng bạn có thể có cách nhìn khác với mẹ. Khi mẹ ra đi, những kỷ niệm yêu mến của quá khứ và cả nuối tiếc sẽ ở lại.
Đừng xem những điều gần gũi nhất với trái tim bạn là hiển nhiên. Yêu mẹ hơn bản thân mình, vì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có Người.
Mẹ cho ta tình yêu vĩnh cữu… không bao giờ có thể ví tình mẹ như biển cả và mẹ như dòng sông … mẹ … tình mẹ vô vàn rộng lớn hơn vũ trụ tạo hóa
Theo Guu
Nỗi niềm trai ế mùa cưới!
Cứ tưởng chỉ có các nàng ế mới khốn khổ vì mùa cưới gần kề, thật ra những chàng ế cũng đang nhấp nhổm vì mùa cưới vì trăm ngàn lý do.
Trung (35 tuổi - kĩ sư công trình) là một trong những trai ế đang trong giai đoạn nhấp nhổm. Sinh ra trong một gia đình bần nông vùng chiêm trũng. Hoàn cảnh nghèo khó là động lực để Trung tập trung hết sức vào việc học, đi làm thêm để trang trải việc học, ra trường lập tức đi làm ngay để gây dựng kinh tế. Công việc cứ cuốn anh đi hết năm này qua tháng nọ cho đến khi Trung có được một sự nghiệp ổn định, báo hiếu được cha mẹ phần nào anh mới có dịp nhìn lại chặng đường mà mình đã đi qua, mới thấy mình đích thực là một trai ế "nguyên chất". 35 tuổi, chưa một mảnh tình vắt vai, cho dù hồi ở trường cũng có để ý đến một vài cô bạn gái, nhưng để đi đến một mối tình có thể gọi thành tên thì Trung không đủ can đảm để hẹn hò vì một lý do đơn giản: Vì nghèo!
Cho đến khi mọi sự đã hòm hòm, Trung mới có ý định tìm ý trung nhân để ổn định cuộc sống. Thế nhưng, xung quanh anh tuy có không ít đồng nghiệp nữ nhưng thú thực Trung không hề có cảm giác xao động trước một ai, bạn gái ở các mối quan hệ xã hội cũng có, cũng đã từng hẹn hò một vài cô nhưng chỉ dừng lại ở mức những bữa cafe, xem phim...không hơn.
Bạn bè Trung đứa nào cũng yên bề gia thất cả. Con cái đứa vào lớp 1, đứa thì cũng đã bế ẵm. Nhìn chung, họ đều có gia đình và hôn nhân ổn định. Cậu "ế" nhất cũng đã cưới vào cuối năm nay. Mỗi lần đi ăn cưới bạn bè là mỗi lần Trung thấy áp lực đủ thứ, những câu hỏi từ bạn bè, những áp lực từ phía gia đình khi thấy con trai đã lớn mà không thấy có động tĩnh gì. Nhiều khi, vì những áp lực vô hình nhưng lại khiến Trung đau đầu suy nghĩ, có khi anh còn nghĩ quẩn "hay là cứ lấy một cô? yêu cũng được không yêu cũng được?". Dù cho đã "cởi mở" bản thân đến như thế, nhưng đến giờ này đã 35 mùa xuân trôi qua, Trung vẫn không thoát khỏi kiếp "trai ế".
Tuấn (32 tuổi - họa sỹ) lại là một kiểu trai ế vì anh thích thế. Cho dù cái Tôi nghệ sỹ phóng khoáng khiến Tuấn luôn thấy mình thuộc về tự do nhưng áp lực từ phía gia đình khiến anh luôn luôn "mẫn cảm" mỗi khi mùa cưới gần kề.
Bởi vì mỗi khi mùa cưới đến, bạn bè đến mời cưới, rộn ràng một màu hạnh phúc, thú thực Tuấn chẳng có cảm giác gì nhưng những câu chuyện đó lại khiến gia đình Tuấn sốt xình xịch vì cậu con trai "khái tính" của mình.
Bố mẹ Tuấn chỉ có một mình anh, đúng nghĩa con cầu tự bốn phương tám hướng mới có được. Bao nhiêu kì vọng đều đặt vào anh, thế nên ngoài việc Tuấn cần phải thành công trong sự nghiệp thì có một hôn nhân bền vững là một điều hiển nhiên, chân lý và không thể thay đổi.
Sự nghiệp của Tuấn đã có khởi sắc, bố mẹ Tuấn tự hào về anh lắm! Giờ chỉ cần một nàng dâu đủ tam tòng tứ đức là ông bà đã có thể yên tâm mà nhắm mắt. Thế nhưng, có lẽ do "sợ" bố mẹ "nhắm mắt an lòng" nên năm nay 32 tuổi mà Tuấn vẫn không có ý định yên bề gia thất. Suốt ngày anh cứ phiêu lưu trên những miền đất mới để tìm kiếm chất liệu sáng tác, tình yêu với Tuấn như một chất xúc tác cần thiết để duy trì những cảm xúc trong những bức họa. Tuấn đi qua những cuộc tình nhanh đến nỗi anh chẳng thể nhớ nổi những người phụ nữ đã đi qua cuộc đời mình, chuyện kết hôn với Tuấn giống như một nghĩa vụ mà anh buộc phải "trả nghĩa" cho cha mẹ chứ không phải là cái đích của cuộc đời. Vì là "trả nghĩa" nên Tuấn cảm thấy vô cùng mệt mỏi khi phải lựa chọn những cô gái theo tiêu chuẩn của cha mẹ, hoàn toàn không phải là "gu" mà anh thích. Nói chuyện dăm ba câu là Tuấn đã thấy không còn nhu cầu để chia sẻ nữa, vì cả hai càng nói càng không thể tìm thấy điểm chung. Nhưng... nghĩ đến cái trách nhiệm của một đứa con trai cầu tự, Tuấn lúc nào cũng ước giá như mình có thể phân thân để vừa sống cho gia đình vừa có thể sống vì bản thân mình.
Cứ mỗi mùa cưới đến, Tuấn hay Trung - những người đàn ông thành công trong sự nghiệp, có cá tính, có ngoại hình, có điều kiện gia đình cơ bản nhưng lại vì cái "duyên" chưa đến mà không thoát khỏi cám cảnh...
Theo Emdep
Đặc quyền riêng có của những người độc thân Những người độc thân cũng có hương vị đáng yêu của nó. Chính những năm tháng độc thân sẽ cho bạn đủ suy ngẫm sâu sắc về ý nghĩa của mỗi con người đã từng bước qua trong cuộc đời bạn. "Độc thân" là một từ đặc quyền luôn gắn liền với 2 chữ "quyến rũ". Vì sao? Vì chỉ có một mình...