Mẹ tôi nằm viện, chị dâu đưa cơm cho bà, nhìn món canh cua chị ấy chuẩn bị mà tôi chỉ muốn hất đổ
Chuyện bữa ăn sơ sài hay không tôi chưa nói tới nhưng ở chung mấy năm mà đến việc mẹ tôi bị dị ứng với cua chị ấy cũng không biết!
Mẹ tôi lên thành phố trông cháu cho anh trai và chị dâu 4 năm nay. Từ ngày chị dâu sinh bé đầu, cho đến bây giờ bé thứ 2 đã được gần 1 t.uổi rồi.
Mấy hôm trước, tôi nghe anh trai gọi điện bảo mẹ bị ốm phải nhập viện điều trị. Lo lắng cho mẹ, tôi thu xếp công việc, dặn dò chồng trông con, chăm sóc nhà cửa rồi khăn gói lên thành phố ở với mẹ vài hôm.
Từ bến xe tôi vào thẳng bệnh viện chỗ mẹ nằm. Vừa hay đến bữa trưa, tôi ngồi một lát thì chị dâu xách cặp lồng cơm vào cho mẹ chồng.
Video đang HOT
Chị dâu mở cặp lồng cơm ra, có một bát cơm, ít thịt rang và một bát canh cua nấu rau ngót. Chị dâu thấy tôi nhìn thì cười bảo do vội nên chị không kịp chuẩn bị nhiều, mong mẹ ăn tạm.
Tôi giật lấy cặp lồng trên tay chị dâu, tức giận muốn hất đổ nhưng vẫn kiềm chế lại được. Tôi lớn giọng hỏi: “Chị không biết là mẹ bị dị ứng với cua à? Bà ở với anh chị 4 năm mà điều đó chị cũng không hay biết gì?”. Chuyện bữa ăn sơ sài hay không tôi chưa nói tới nhưng ở chung mấy năm mà đến việc mẹ tôi bị dị ứng với cua chị ấy cũng không biết!
Chị dâu ngớ người rồi “à” lên một tiếng, bảo rằng chị có biết nhưng nhất thời quên mất. Tôi phải chạy xuống nhà ăn bệnh viện mua thêm đồ ăn cho mẹ. Lúc sau chị dâu về rồi, tôi hỏi mấy năm qua bà sống với anh chị thế nào?
Lúc này mẹ mới tâm sự là bà trông con cho anh chị chẳng đòi hỏi gì nhưng chị dâu đối xử với bà rất lạnh nhạt. Nhiều lúc bà tủi thân lắm, chỉ muốn về quê mà lại thương con thương cháu. Giao cháu nhỏ cho người ngoài thì không yên tâm, gửi cháu đi trẻ sớm quá cũng thương.
Mẹ tôi chỉ có anh trai là con trai duy nhất nên bà xác định mình phải có trách nhiệm với hai cháu nội, bỏ công bỏ việc, để nhà cửa đấy lên với anh chị (bố tôi mất rồi). Bà định trông thêm 2 năm nữa, đợi bé thứ hai nhà anh tôi lên 3 t.uổi đi gửi trẻ rồi cũng về quê thôi.
Lúc đó thì mẹ đã già rồi, lại chẳng có t.iền tiết kiệm, về quê cũng không có gì để bấu víu. Tôi muốn khuyên mẹ về luôn, tôi sẽ bỏ t.iền mở cho bà cái quán nhỏ bán kiếm thêm thu nhập lấy t.iền dưỡng già. Nhưng làm vậy lại sợ anh chị giận vì bà không trông con cho họ. Theo mọi người nên làm thế nào mới hợp tình hợp lý?
(Xin giấu tên)
Nửa đêm bắt gặp chị dâu ngồi bệt dưới sàn, nhìn chiếc bút đỏ chị cầm trên tay mà tôi choáng váng
Sau khi biết nguyên nhân hiếm muộn xuất phát từ phía con dâu, mẹ tôi luôn gây khó dễ với chị.
Sau khi kết hôn, vợ chồng anh trai tôi vẫn sống cùng bố mẹ. Ngoài mặt thì mọi người vẫn vui vẻ nhưng sâu bên trong, mẹ tôi lại không ưa gì chị dâu. Cưới nhau 4 năm rồi nhưng chị ấy vẫn chưa có thai. Mẹ tôi mua đủ loại thuốc bổ cho con dâu uống. Thậm chí có những loại bà phải lặn lội lên tận vùng núi mang về, tất cả cũng chỉ hy vọng sớm được bế cháu nội trên tay.
Trước đây anh chị nói với cả nhà là đi khám không ra bệnh. Cho đến vài tháng trước, trong một lần dọn nhà, mẹ tôi vô tình nhìn thấy kết quả khám bệnh. Nguyên nhân bị hiếm muộn xuất phát từ chị dâu, cũng kể từ đó, mẹ tỏ rõ thái độ với chị.
Dù là chị dâu em chồng nhưng nhìn chị bị mẹ gây khó dễ, bản thân tôi cũng thấy x.ót x.a. Chuyện con cái đã chậm, dạo này anh tôi lại thường xuyên đi công tác khiến chị u uất hơn rất nhiều. Đêm qua tôi mất ngủ nên xuống bếp tìm đồ ăn. Đi qua phòng anh chị thấy vẫn bật đèn, cửa khép hờ. Nhìn qua khe cửa, tôi giật nảy mình khi thấy chị dâu ngồi bệt dưới sàn, tay cầm bút đỏ kẻ vạch trên chiếc que thử thai.
Tôi vội vàng chạy vào ôm chầm lấy chị. Gục đầu trên vai tôi, chị khóc nức nở. Phần vì mong con, phần vì áp lực từ phía mẹ nên ngày nào chị cũng thử thai. Hôm qua chẳng hiểu thế nào, chị lại lấy bút vẽ thêm vạch thứ hai rồi ngồi cười trong vô thức.
Có lẽ chị dâu tôi đã gặp vấn đề về tâm lý. Tôi đã kể với anh trai về chuyện ngày hôm qua. Anh cũng rất thương vợ nhưng hoàn cảnh hiện tại chưa cho phép anh chị ra ở riêng. Còn mẹ tôi thì rất bảo thủ và luôn khó dễ với con dâu. Tôi nên làm gì để giúp chị dâu vượt qua giai đoạn này đây?
(Xin giấu tên)
Chị dâu gặp nạn tàn tật cả đời, mẹ tôi đuổi đi rồi phát ngất trước sự việc sau đó Mẹ tôi bảo chị dâu dọn đồ về quê sống với bố ruột. Biết bố chị ấy khó khăn, chị dâu thì tàn tật không đi làm được, bà hứa hẹn mỗi tháng anh tôi sẽ gửi cho chút t.iền. Cách đây nửa năm, mẹ tôi thu dọn hành lý lên sống với anh trai và chị dâu. Nhà tôi có hai anh...