Mẹ tôi một mắt…

Theo dõi VGT trên

Sinh ra, tôi đã thấy mẹ một mắt. Tôi cũng không biết vì sao mẹ lại thế, cũng chưa bao giờ tôi hỏi…

Vì ngày đó, tôi còn quá bé, quá nhỏ để hiểu được mọi chuyện. Chỉ là, tôi có chút trẻ con, thấy mẹ có một mắt, còn mắt kia lắp mắt giả thì cứ cảm giác sao sao. Tôi cứ nhìn mẹ chằm chằm, rồi nghịch ngợm con mắt ấy của mẹ. Xong rồi tôi lại cười phá lên &’ôi mắt của mẹ không động đậy được’.

Đúng là trẻ con, mẹ lại ôm tôi và vỗ về &’mắt của mẹ như vậy đấy, con đừng động vào, con có sợ không?’. Mẹ cười hồn nhiên, &’người khác không biết mẹ một mắt đâu nhé… Nhìn mắt mẹ khác gì mắt thật đâu, con mà không phải con mẹ thì đố con nhận ra’.

Tôi hết lên:

Con lạ gì, nhìn mẹ một mắt con biết ngay, mắt mẹ dại, toàn lòng trắng. Có nhìn thấy gì đâu mà không nhận ra? Chỉ là người ta biết nhưng không dám hỏi mẹ mà thôi. Thế vì sao mẹ một mắt?

Đó là câu hỏi đầu tiên tôi dành cho mẹ, khi ấy tôi còn học cấp 1. Tôi chẳng biết tại sao lại hỏi được câu ấy. Hình như, tôi nhớ không nhầm thì mấy đứa bạn cùng lớp nó cứ hay bảo tôi là:

Này mẹ mày một mắt, vì sao thế? Tao thấy mẹ tao bảo, mẹ mày bị chột, có phải không? Thế mày có biết vì sao mẹ mày lại bị chột một mắt không, làm con mà không biết mẹ mình bị làm sao à?

Nghe chúng nói thế, tôi tức lắm. Tôi lập tức về hỏi mẹ, hỏi bằng được để mẹ nói ra. Ý là muốn tìm hiểu nguyên nhân để lên khoe chiến tích với bạn bè chứ tôi chẳng muốn quan tâm gì tới chuyện đó của mẹ cả.

Mẹ tôi một mắt... - Hình 1

Nghe chúng nói thế, tôi tức lắm. Tôi lập tức về hỏi mẹ, hỏi bằng được để mẹ nói ra. (ảnh minh họa)

Mẹ tôi kể:

Ngày trước, lúc con chơi ở bờ ao, mẹ trông co không cẩn thận để con suýt té. Mẹ ở xa thấy con sắp ngã xuống ao, chạy vội tới thì bị cái qua rào nó đâm vào, thế là mắt chảy máu tóe loe, bị hỏng, không nhìn được nữa. Mẹ bị múc một bên con ngươi và bây giờ thế này đấy. Nhưng mà không sao, mẹ vẫn thấy đẹp.

Đẹp đâu mà đẹp, nhìn xấu chết đi được. Sao mẹ lại hậu đậu vậy, mẹ là người lớn cơ mà, sao mẹ lại để qua rào chọc vào mắt?

Mẹ im lặng không nói gì, chỉ nhìn tôi rồi ở khóe mắt bên kia, có giọt nước mắt tràn ra…

Lúc đó, tôi mới học lớp 6, cũng lớn rồi, vậy mà chưa hiểu chuyện…

Những năm tháng qua đi, cuộc sống của gia đình càng ngày càng khó khăn. Bố sức khỏe yếu vì là bệnh binh mất sức, còn mẹ thì cũng gầy nhom. Bố mẹ vẫn cặm cụi với công việc đồng áng, ngày ngày chăm lo tiền bạc cho con cái học hành. Nhà tôi có hai chị em, cả hai đều được học hành tử tế. Chị không quậy như tôi, chị biết nghe lời mẹ và không bao giờ hỏi mẹ những câu đâu đâu. Còn tôi lúc nào cũng tò mò, lúc nào cũng thích nghịch với mấy người bạn…

Lên cấp 2, có rất nhiều cuộc họp phụ huynh. Mỗi lần có họp, tôi đều về nói với bố. Tôi không nói với mẹ, vì thật ra, ngày đó tôi quá trẻ con, quá ích kỉ. Tôi sợ mẹ đi họp, sợ mẹ một mắt, người ta nhận ra mẹ tôi chỉ có một bên mắt, tôi sẽ ngại lắm. Nên lần nào, tôi cũng chỉ nói với bố.

Hôm ấy bố ốm, bố bảo mẹ đi họp hộ, tôi khăng khăng nhất định bảo không:

Để mẹ đi họp hộ con nhé, con gái

Không, để bố đi cơ. Bố họp quen rồi, bố biết. Mẹ có biết gì đâu mà họp

Thì mẹ cứ đi thay bố con một lần, nếu không thì mẹ cũng không biết con của mẹ học hành thế nào

Video đang HOT

Thôi mẹ đừng có đi, con không thích mẹ đi đâu

Sao con lại không thích mẹ đi?

Chỉ vì con không thích, mẹ xấu hơn bố…

Mẹ tôi một mắt... - Hình 2

Lên cấp 3, thấy tóc mẹ bạc nhiều, tôi buồn lắm! Mỗi ngày trôi qua tôi đều lo mẹ ốm đi, gầy đi. Mẹ bảo tôi, cố gắng học hành, chăm chỉ sau này còn vào đại học. (ảnh minh họa)

Khi đó, tôi chưa ý thức được lời nói của mình. Lời con trẻ như nhát dao đâm vào tim mẹ tôi. Tôi luôn tục nói mẹ xấu, chê bai mẹ, không muốn mẹ đi họp phụ huynh. Dù không nói rõ ràng là mẹ tôi một mắt, không muốn mẹ đi thì mẹ cũng hiểu thừa ý đồ của tôi. Tôi buồn lắm khi thấy mẹ cố cười, quay mặt đi. Mẹ bảo:

Ừ thế thì con cứ bảo bố con đi. Nếu bố không đi được thì con nói, bố mẹ con đều bận cả, không ai tham gia được, con xin phép nhé

Lên cấp 3, thấy tóc mẹ bạc nhiều, tôi buồn lắm! Mỗi ngày trôi qua tôi đều lo mẹ ốm đi, gầy đi. Mẹ bảo tôi, cố gắng học hành, chăm chỉ sau này còn vào đại học. Mắt của mẹ bây giờ đã mờ. Chỉ có một mắt nhưng mà lại mờ nên mẹ nhìn không rõ mọi thứ nữa. Lúc này, tôi ứa nước mắt. Tôi nhìn mẹ mà thương xót vô cùng, tôi càng hiểu được câu chuyện ngày bé, câu chuyện mẹ chạy vội vì sợ tôi ngã và lao vào que rào và bị chột một mắt.

Mẹ hi sinh vì tôi nhưng tôi lại cảm thấy xấu hổ, lại cho rằng, mẹ không cẩn thận, mẹ tự làm xấu mình? Rồi bao nhiêu năm, tôi chỉ cho bố đi họp, trách mẹ xấu xí, không cho mẹ gặp mọi người vì sợ bị thiên hạ chê cười. Tôi đúng là một đứa con không ra gì. Tuổi chưa đủ lớn để hiểu được mọi chuyện nhưng mà thật sự quá đáng trách, vì tại sao một đứa con lại không cảm nhận được tình yêu thương mà mẹ dành cho mình.

Tôi lao vào học như một con thiêu thân, tôi cố gắng làm cho bản thân mình hoàn thiện, học thật giỏi để đỗ vào đại học. Tôi học đêm học ngày, sút cân, người gầy còm. Tối này mẹ cũng gọt hoa quả cho tôi ăn, pha sữa cho tôi uống bảo con gái phải cẩn thận, học cũng phải giữ sức khỏe. Có hôm tôi ngủ quên, sáng dậy thấy mình đã nằm trong giường, màn mủng tươm tất. Tôi biết, chắc mẹ lại lọ mọ bế tôi vào. Con gái lớn vậy mà vẫn được mẹ bế vào giường ngủ. Lúc đó, nhìn mẹ chuẩn bị đồ ăn sáng cho chị em mà tôi ứa nước mắt. Tôi thương mẹ vô cùng…

Tôi đã biết những ngày trẻ con, mình quá vô tâm với mẹ. Chính mình đã đối xử với mẹ quá tệ bạc, những câu nói của tôi làm mẹ đau lòng. Có lẽ, trái tim mẹ buốt đau khi con gái chê mẹ xấu, con gái chưa từng quan tâm thật sự tới đôi mắt của mẹ. Con gái cũng không bận lòng tới những cảm xúc của mẹ, chỉ nghĩ cho bản thân mình. Thật sự, tuổi trẻ bồng bột và nông nổi đã làm mẹ đau lòng.

Bây giờ, việc làm duy nhất là có thể đỗ vào đại học, học hành chu đáo và có được công việc tốt để bố mẹ an lòng. Nhà tôi nghèo lắm, bố mẹ làm gì có tiền vậy mà cũng cố gắng chắt chiu từng đồng cho chị em tôi ăn học. Tôi đã cố gắng từng ngày và cuối cùng, tôi được như ý. Bố mẹ mừng vui ngày tôi đỗ đại học, thật sự quá tuyệt vời.

4 năm đi học, tôi nai lưng kiếm tiền để không phải để bố mẹ mất đồng nào. Lòng tôi đau như cắt khi nghĩ về người mẹ một mắt, cha bệnh binh tội nghiệp. Trái tim tôi nhắc nhở tôi rằng, phải thật sự cố gắng, phải thật sự làm cho bố mẹ hài lòng, tự hào về mình. Tôi học giỏi, có quá nhiều thành tích. Mỗi lần về quê đều mang tới cho bố mẹ những tin vui…

Ra trường, vì năng lực tốt nên tôi đã được mời vào làm ở một công ty lớn, mức lương khó ổn định. Tôi thật sự không dám tin, những đồng tiền mình kiếm ra thật đáng mồ hôi nước mắt…

Mẹ tôi một mắt... - Hình 3

Thật ra, bây giờ tôi mới thấy, tôi quá tự hào về mẹ mình. Tôi chẳng còn phải ngại ngần, chẳng phải do dự khi nói với ai đó về hoàn cảnh của gia đình tôi, của mẹ tôi. (ảnh minh họa)

Tôi luôn nghĩ đến bố mẹ của mình. Có được những tháng lương đầu, tôi tích cóp, cố gắng sắm sửa, mua đồ tẩm bổ cho mẹ. Nhiều khi tôi nghĩ, mình phải tích tiền đi chữa mặt cho mẹ nhưng mà chuyện đó thật khó. Mẹ đã bị như thế bao nhiêu năm, bây giờ khó mà thay được… Dù sao, tôi cũng vẫn nghĩ trong lòng, mình có tâm thì ắt sẽ được ông trời ủng hộ…

Mỗi lần đi làm, tôi không ngần ngại kể câu chuyện về mẹ mình khi ai đó hỏi. Tôi khoe ảnh bố mẹ mình bằng con mắt tự hào, ai cũng hỏi mẹ tôi bị sao, tôi chẳng ngại khi thừa nhận, mẹ tôi bị hỏng một mắt mà nguyên nhân chính là vì tôi. Kể lại câu chuyện đó, nước mắt tôi rưng rưng, tôi thương mẹ, lo cho mẹ, lại càng nhớ mẹ biết bao.

Thật ra, bây giờ tôi mới thấy, tôi quá tự hào về mẹ mình. Tôi chẳng còn phải ngại ngần, chẳng phải do dự khi nói với ai đó về hoàn cảnh của gia đình tôi, của mẹ tôi. Vì với tôi, người mẹ bị hỏng một mắt chính là người mẹ cao cả nhất, là người mẹ tuyệt vời nhất trên thế gian này mà tôi may mắn có được…

Thế nên, các bạn đừng như tôi. Dù có xảy ra chuyện gì, có thế nào đi chăng nữa, hãy tin rằng, mẹ là người tuyệt vời nhất thế gian, chỉ có mẹ mới là người yêu thương mình nhất. Và đừng bao giờ nghi ngờ những gì mẹ dành cho chúng ta. Đó là trái tim, là sự chân thành mà không có đồng tiền nào mua được…

Theo Khampha

Cô đơn... trong cuộc hành trình không mẹ!

Khi hai mươi tuổi, tôi thấy mình cô đơn! Tôi nghĩ thế và tự hỏi: Vậy thực sự cô đơn là gì? Và tại sao tôi lại sợ cái cảm giác ấy đến thế?

Cô đơn là khi, tôi không sao tìm thấy một bờ vai nào vững chắc, ấm áp để có thể khóc khi mình thực sự muốn khóc! Khi lòng thực sự đã mềm và những lời lạnh lùng thực sự đã yếu!

Cô đơn là khi trong lòng mình ngập tràn những nỗi niềm muốn nói, muốn được chia sẻ, cảm thông... nhưng tìm hết trong danh bạ điện thoại, list bạn bè trong Facebook... không thấy ai là người có thể nghe tôi nói những điều đó...

Cô đơn là khi ốm, nằm một chỗ, không một lời hỏi han, không một lời động viên, không một bát cháo thơm, không một viên thuốc đắng... Không gì cả... tưởng như cả thế giới đều lạnh lùng và vô tâm với tôi vậy.

Cô đơn là khi, có người nói: Bạn thật hạnh phúc! Và tôi mỉm cười như xác nhận! Rồi đêm đến, mò mẫm đi mãi mà không hết được khoảng trống trong trái tim mình...

Cô đơn là khi... muốn chui vào lòng một người mà người ấy không ở đây. Cô đơn là khi, nhớ người ấy tới bật khóc mà người ấy không hề biết. Cô đơn là khi muốn nhìn người ấy dù chỉ là giây lát trong mơ nhưng cũng không thể được.

Cô đơn là khi, trong cả tỉ người trên trái đất này, tôi lại chọn người không nhớ tôi để nhớ, không yêu tôi để yêu, không quyến luyến tôi để mà đem lòng quyến luyến...

Người chọn tôi để lạnh lùng còn tôi cứ tìm kiếm mãi nơi người chút ấm áp. Người chọn tôi để quay lưng, còn tôi thì cứ một lòng một dạ chạy theo phía sau người...

Cô đơn là khi, những chiều đông, một mình đi ngược chiều con gió, lạnh lùng có thừa để ùa vào lòng tôi như một căn phòng trống... Không có gì ngoài những bơ vơ... Chợt thèm một cái nắm tay nhẹ mà ấm áp, nhưng chỉ có những ngón tay mình lạnh cóng không đủ sưởi ấm cho nhau, cũng không đủ khép lại lòng mình...

Cô đơn... trong cuộc hành trình không mẹ! - Hình 1

Cô đơn là khi, có người nói: Bạn thật hạnh phúc! Và tôi mỉm cười như xác nhận! Rồi đêm đến, mò mẫm đi mãi mà không hết được khoảng trống trong trái tim mình... (ảnh minh họa)

Với tôi khi ấy, nỗi cô đơn hãi hũng nhất là không thể có người ấy trong đời. Ngoài người ấy ra, ai tôi cũng không cần. Ngoài người ấy ra, ai tôi cũng không yêu. Ngoài người ấy ra, không ai có thể lấp đầy được khoảng trống trong trái tim tôi. Khi ấy tôi đã yêu ngông cuồng như thế để cho nỗi cô đơn cứ hoành hành trong trái tim nhỏ. Đáng nhẽ ra, tôi phải thấy mình dũng cảm, thì ngược lại, tôi thấy mình như bị trượt dài trong nỗi trống vắng và cô đơn ấy. Tôi tự làm mình bị tổn thương rồi lại tự làm một tay lang băm dốt nát để chữa trị cho mình!

***

Suốt những năm tuổi hai mươi, tôi thấy nỗi cô đơn của mình đều có ngọn nguồn từ sự lạnh lùng của con trai người ấy, từ con tim yêu ngây dại của mình, từ trái tim ương bướng không biết nghe lời, từ trò đùa của tạo hóa sắp đặt... Và rồi khi đã bước những bước dài hơn tuổi hai mươi, xa hơn tuổi hai mươi, tôi mới chợt nhận ra rằng: khi người ta còn trẻ, khi người ta hai mươi, nỗi cô đơn trong lòng thật mãnh liệt và giàu có nhưng lại thiếu đi sự sâu sắc. Cái sự sâu sắc bén như dao lam ấy, tuổi hai mươi tôi chưa từng hiểu.

Tôi mang theo nỗi cô đơn tuổi hai mươi như một hành trang và bước tiếp trong đời, vì tôi chưa học được cách lạnh lùng và lãng quên với người mình chót nặng lòng yêu mến! Cho tới một ngày kia tôi nhận ra có một người quan trọng hơn người ấy, Người đã khiến tôi nghĩ: Chỉ có Người mới có thể làm dấy lến trong tôi nỗi cô đơn dữ dội như thế. Chính khi mất Người tôi mới thực sự biết cảm giác thế nào là cả thế giới đã bỏ mình đi, thế nào là nỗi trống trải tận cùng của con tim và đó là lần đầu tiên tôi biết: Cô đơn là rất đau! Chứ không phải, cô đơn là rất sầu nữa.

***

Hóa ra tôi đã quên mất, có một bờ vai không vững trãi nhưng êm ấm vô cùng tôi vẫn thường úp mặt vào đó mà khóc.

Hóa ra tôi đã quên, những đêm dài nằm thủ thỉ kể chuyện với Người. Những khi yếu đuối, những khi thất bại hay thành công trên những bước đường đời đầu tiên tôi bước đều có bóng dáng người ấy... Vậy mà tôi lỡ quên.

Hóa ra tôi quên mất, khi tôi ốm, tôi có cả cháo thơm và thuốc đắng, có cả cái ngọt ngào không thể nếm hết của thương yêu...

Hóa ra tôi đã quên khi ở bên người ấy, trái tim tôi khi nào cũng bình yên, khi ở bên người ấy tôi không cần giả vờ mạnh mẽ, cũng không cần tỏ ra yếu đuối... Khi ấy, tôi chỉ đơn giản là chính tôi thôi...

Hóa ra tôi đã quên, trong tình yêu này, tôi luôn luôn là người nhận, nhận tới vô biên từ người ấy và có những khi đáp lại một cách vô tâm...

Hóa ra, nước mắt đã chảy trên má tôi tự lúc nào...

Ngày hôm ấy trời đổ mưa, cái mưa cuối mùa xuân, không lạnh tái tê mà sao tôi thấy như cắt lòng, ngày hôm ấy là ngày Quốc lễ của cả đất nước này: Mùng mười tháng ba! Ngày hôm đó có một người ra đi mãi mãi. Ngày ấy, tôi đã quên mất người con trai khiến tôi tan nát cõi lòng vì thứ tình yêu đơn phương sầu muộn cũ, để nhận ra một người quan trọng hơn. Người mà tôi đã, đang và sẽ mãi mãi mang trong mình cả máu thịt của người ấy! Đó là Mẹ tôi! Ngày hôm đó, mẹ đã đi theo cơn mưa của trời vào trong lòng đất lạnh.

Ngày ấy cũng chính là ngày chấm dứt quãng đời tuổi thơ êm ấm nhất trong đời tôi. Tại sao tôi lại nói là tuổi thơ khi tôi đã ở tuổi hai mươi? Bởi lẽ, với mẹ tôi, ngay cả khi tôi có bốn mươi tuổi đi chăng nữa, thì tôi vẫn mãi chỉ là đứa trẻ lên bốn mà thôi. Còn mẹ, nghĩa là ta còn tuổi thơ. Dù là bất cứ tuổi nào. Mất mẹ là ta mất tuổi thơ. Dù ta đang ở bất cứ tuổi nào! Tôi đã khóc, tôi đã khóc vì từ đây, tôi sẽ là một người trưởng thành cô đơn! Cô đơn thật sự trên cuộc hành trình dài của cuộc đời mình.

***

Nếu như, chỉ vài bước chân là tôi có thể gặp người ấy, à không, là có thể đứng nhìn người ấy, có thể thấy người ấy cười, thấy người ấy vui, thấy người ấy buồn...

Có thể thấy đôi mắt ấy, đôi mắt chưa bao giờ hướng về tôi.

Có thể thấy bờ môi ấy, bờ môi mà mỗi khi chỉ cần nghĩ đến trái tim tôi cũng có thể run rẩy.

Có thể thấy bàn tay ấy, bàn tay chưa một lần nắm tay tôi.

Và có thể thấy thân hình ấy, thân hình tôi chưa một lần được ôm...

Để nghe nỗi cô đơn trong lòng mình đang mênh mang dậy sóng... và nỗi buồn đang đâm thẳng vào tim!

Nhưng giờ đây, đi khắp thế gian này, tôi cũng không thể tìm được mẹ tôi một lần nữa. Không thể thấy mẹ tôi cười, không thể thấy mẹ tôi vui, không thể thấy những khi mẹ tôi buồn....

Cô đơn... trong cuộc hành trình không mẹ! - Hình 2

Ai đặt tên được cho tất cả những cảm xúc ấy, ai gọi tên cho chính xác những run rẩy của con tim, ai tính được, đếm đong cho vừa những khao khát vụng về vừa vụn vỡ... (ảnh minh họa)

Không thể thấy đôi mắt ấy, đôi mắt từng bao lần cười và khóc vì tôi.

Không thể thấy đôi môi ấy, đôi môi đã từng hôn tôi âu yêm đến nghìn lần.

Không thể thấy bàn tay ấy, đôi bàn tay đã mòn đi, xơ xác và sần sùi vì tôi.

Không thể thấy thân hình ấy, thân hình hao gầy đã nghìn vạn đêm ôm tôi vào lòng ấm áp, ủ tôi trọn vẹn trong những đêm đông dài lạnh giá...

Không thể thấy mùi hương xưa cũ, thứ mùi hương không thể gọi tên nhưng lại không thể nào quên được trong tiềm thức. Nó ám ảnh như một chứng nghiện, nghiện yêu thương, nghiện ngọt ngào, nghiện chở che, nghiện vỗ về ... tất cả những thứ đó đều có mùi hương riêng của mẹ!

Nỗi nhớ, nỗi thèm muốn có mẹ như cào xé con tim mỗi khi thấy mình yêu đuối. Cô đơn là thế sao? Trong nỗi nhớ, tôi đã từng âm thầm hét lên: Cô đơn là thế này sao?

Cô đơn, là mãi mãi trong đời này, tôi không còn mẹ tôi ở bên, trong tất cả những giây phút sướng vui hay khổ đau, may mắn hay bất hạnh, thành công hay thất bại.... Và tôi thấy mình cô đơn trong chính giây phút mình có đủ đầy mọi thứ, kể cả là có người ấy trong đời!

Cô đơn chính là khi trái tim ta cảm thấy trong đời này có một người đã gần như máu thịt, đã quen như hơi thở, đã in như hình bóng... Tới mức, ta quên mất, ta nghĩ tới người ấy như một điều hiển nhiên trong đời. Để ta vội vã đi tìm thứ khác mà ta cho là quan trọng nhất. Chỉ khi mọi thứ tuột khỏi tầm tay, ta mới ngã ngục và nức nở vì nuối tiếc.

Ai đặt tên được cho tất cả những cảm xúc ấy, ai gọi tên cho chính xác những run rẩy của con tim, ai tính được, đếm đong cho vừa những khao khát vụng về vừa vụn vỡ... Ta đi tìm miết thứ ta có trong tay mình. Khi ấy, ta đã vô tình quên thương yêu để làm bạn với cô đơn trong hành trình non nớt đầu đời!

Theo VNE

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Biết đứa thứ 5 là con gái, bố tôi bỏ mặc vợ đẻ trong trạm xá đến tận 26 năm mới quay lại
01:17:13 21/11/2024
Rùng mình khi phát hiện bí mật về anh rể có vẻ ngoài hiền lành, hoàn hảo khiến tôi ám ảnh mãi không dứt
05:52:25 20/11/2024
Ngủ lại nhà bạn trai, nửa đêm đi vệ sinh tôi hét thất thanh khi thấy 2 người 'quấn' lấy nhau trên ghế sofa
05:40:36 20/11/2024
Gặp lại vợ cũ sau nhiều năm ly hôn, tôi bước đến châm chọc vài câu, không ngờ lại vác mặt sưng húp trở về
19:41:48 21/11/2024
Chồng đi công tác bất thường, tôi âm thầm điều tra thì ngỡ ngàng trước những chuyến xa nhà của anh
06:00:06 20/11/2024
Chia tay người bạn trai giàu có, tôi rơi vào "đáy xã hội", 3 năm sau mới vực dậy được và giờ nắm trong tay cơ ngơi cả chục tỷ
01:11:01 21/11/2024
Anh rể dùng 10 triệu để tôi giữ kín bí mật động trời giúp anh, nhưng không ngờ chị gái lại "cao tay" khiến anh sợ tới già
01:14:00 21/11/2024
Chán chồng vì lười gần gũi, chị vợ cao tay ra chiêu độc khiến anh không thể 'khướt từ'
05:37:24 20/11/2024

Tin đang nóng

1 Hoa hậu và chồng ca sĩ Vbiz xác nhận đã âm thầm đón con đầu lòng
18:04:02 21/11/2024
Shipper giao hàng cho người đã... mất: Người trong cuộc hé lộ sự thật
22:06:11 21/11/2024
Thái Trinh xúc động nghẹn ngào bên ông xã kém 6 tuổi trong lễ cưới
17:51:52 21/11/2024
Sao nam nổi tiếng toàn cầu bị tố lăng nhăng với nhiều cô gái, còn giả bộ ngây thơ trước khán giả
21:42:09 21/11/2024
Thêm 1 điều đặc biệt về thiếu gia Minh Đạt
19:08:04 21/11/2024
Hôn nhân viên mãn của hoa hậu từng bị chê nhiều nhất Việt Nam
19:28:27 21/11/2024
Lời nói dối đau lòng trên giường bệnh khiến bất cứ ai cũng rơi nước mắt: Hãy yêu thương gia đình khi còn có thể
19:46:46 21/11/2024
Bộ Chính trị kỷ luật cảnh cáo ông Vương Đình Huệ
18:18:27 21/11/2024

Tin mới nhất

'Săn' chồng giàu để đổi đời, đêm tân hôn gái trẻ khóc cạn nước mắt khi phải chấp nhận sự việc kinh hoàng này

19:38:18 21/11/2024
Đối với tôi đó chính là đêm tân hôn kinh hoàng nhất, tôi không bao giờ nghĩ mình lại rơi vào tình thế đau lòng này. Tôi không biết mình sẽ sống thế nào trong những ngày tiếp theo.

Bạn của chồng gọi điện đòi nợ, vợ bàng hoàng phát hiện sự thật phía sau

19:30:12 21/11/2024
Nghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững. Vợ chồng tôi từng có cuộc sống rất hạnh phúc, êm đềm.

Ngày nào cũng có quà để trong sân, tôi lén đặt camera rồi bật khóc khi nhận ra người đã mang tới

19:23:47 21/11/2024
Tôi bất ngờ nhận ra người mà mấy tháng qua đã quan tâm, chu đáo với hai mẹ con. Lấy được chồng đẹp trai, có ngoại hình hấp dẫn... tôi vui mừng và tự hào với bạn bè

Mẹ chồng đang yêu mến chiều chuộng bỗng dưng khó chịu, con dâu tá hỏa khi biết lý do

19:16:46 21/11/2024
Tôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu. Tôi kết hôn cách đây 2 năm, kết hôn xong tôi về sống ở nhà chồng.

Gượng dậy và bước tiếp sau nỗi đau mất chồng

01:24:13 21/11/2024
Vẫn biết qua đêm trời sẽ sáng , hết mưa là nắng hửng lên thôi nhưng khoảng thời gian đợi đêm trôi qua đến sáng, đợi mưa tạnh để thấy nắng lên là cả sự thử thách cam go bản lĩnh con người.

Vợ chồng tôi không bao giờ ngủ riêng phòng

01:20:12 21/11/2024
15 năm chung sống, có với nhau 2 mặt con, dẫu cũng có những lần mâu thuẫn cãi vã nhưng vợ chồng tôi tuân thủ tuyệt đối nguyên tắc: Trong mọi tình huống, không ngủ riêng phòng.

Chị chồng đến chơi còn dúi vào tay tôi 300 triệu, nhưng khi biết lý do tôi ném ngay xuống sàn rồi thẳng tay đuổi chị về

05:56:42 20/11/2024
Tôi sững người với lời đề nghị này. Ngay phút ấy, tôi cầm tiền ném xuống đất rồi đuổi chị chồng về. Vợ chồng tôi lấy nhau 6 năm, đã có với nhau 3 đứa con kháu khỉnh.

Sau khi bố mẹ qua đời, các anh trai đòi hủy bỏ di chúc, chia lại mảnh đất đứng tên vợ chồng tôi thành 4 phần bằng nhau

05:32:24 20/11/2024
Tôi phản đối ngay trong cuộc họp và nói là sổ đỏ đã thuộc về vợ chồng tôi, không ai có quyền động đến. Những năm bố mẹ tôi về già đều do vợ chồng tôi phụng dưỡng.

Phát hiện chồng đi lang chạ, tôi tố cáo cho cả nhà cùng biết thì nhận được lời khuyên choáng váng từ gia đình chồng

05:28:31 20/11/2024
Sau khi thấy thái độ dửng dưng từ cả gia đình chồng thì tôi nhận ra ly hôn cũng không có gì tiếc nuối. Đừng nghĩ ký vào giấy đăng ký kết hôn thì đã là người một nhà với họ.

Ông thông gia đã gần 50 tuổi nhưng vẫn bị vợ bắt đi xuất khẩu lao động để kiếm tiền mua căn chung cư

05:24:41 20/11/2024
Con rể phải đưa vợ con gửi sang nhà ngoại để tránh chiến tranh giữa 2 ông bà thông gia. Gả con gái đi lấy chồng được gần chục năm là gần chục năm tôi hóng hớt drama nhà thông gia đến mệt nghỉ.

Vì không được bênh vực trong vụ tai nạn mà mẹ kế quyết không trao cho tôi một xu của hồi môn: Câu bố đẻ tôi nói mới chí mạng

05:20:50 20/11/2024
Nghe đến đây, trong lòng tôi trào lên một nỗi đau tức, đắng nghét không thể kìm nén được nên tôi đẩy cửa, xông vào hét lên.

Chồng hào phóng cho 2 tỷ chỉ cần tôi im lặng chuyện anh ta ngoại tình

05:16:11 20/11/2024
Chồng ngoại tình khiến tôi suy sụp, nhưng thất vọng hơn là cách hành xử của anh ta khi bị vợ biết chuyện. Cưới nhau được 6 năm, bỗng chốc hôn nhân của tôi vốn đẹp như mơ.

Có thể bạn quan tâm

Khoảnh khắc tái hợp đau lòng nhất thế giới, triệu trái tim như chết lặng

Nhạc quốc tế

23:25:57 21/11/2024
Vậy là sau 8 năm kể từ khi tan rã vào năm 2016, cuối cùng One Direction cũng tái hợp đủ 5 thành viên. Đáng tiếc, lại trong tình cảnh bi thương người ở lại tiễn người rời đi.

Sau trào lưu xé túi mù, giới trẻ lại lao vào 'cuộc chiến' đập hộp mù

Lạ vui

23:19:53 21/11/2024
Trào lưu xé túi mù chưa kịp hạ nhiệt, giới trẻ lại đua nhau đập hộp mù với những mô hình ngày càng to và đắt tiền hơn, có bạn trẻ tốn 3 - 4 triệu đồng mỗi tháng.

1 sao nam hạng A bị kiện ra tòa vì nợ 386 tỷ, nhân cách thật khiến nhiều người vỡ mộng

Hậu trường phim

23:16:38 21/11/2024
Ngày 21/10, Sohu đưa tin người quản lý của Trung tâm võ thuật Ân Ba, thuộc thành phố Thành Đô, Trung Quốc đã kiện nam diễn viên Vương Bảo Cường vì thất hứa.

Phận nữ nhi đầy bi kịch trong "Linh Miêu - Quỷ Nhập Tràng"

Phim việt

23:13:34 21/11/2024
Có thể nói, mỗi người phụ nữ trong gia tộc Dương Phúc, dù địa vị cao sang hay thấp hèn, họ đều có một cuộc đời và số phận khiến người xem phải đau đáu nghĩ về ngay cả khi câu chuyện đã khép lại.

Thứ trưởng Bộ Văn hóa: Vé 'Anh trai vượt ngàn chông gai' 8 triệu mua không được

Nhạc việt

23:05:31 21/11/2024
Thứ trưởng Bộ VHTT&DL chia sẻ, vé Anh trai vượt ngàn chông gai đang hot , ngay cả người cấp phép là Giám đốc Sở Văn hoá - Thể thao và Du lịch Hưng Yên cũng không mua được vé.

NSND Thu Quế tuổi 54 sành điệu, NSND Tự Long tất bật chạy show

Sao việt

23:01:01 21/11/2024
NSND Thu Quế được khen trẻ trung, sành điệu với túi hiệu đắt tiền. NSND Tự Long miệt mài chạy show trước thềm concert Anh trai vượt ngàn chông gai tại Hà Nội.

Nữ diễn viên hạng A bị chị em tốt trong showbiz nghỉ chơi sau khi vào viện tâm thần?

Sao châu á

22:53:33 21/11/2024
Châu Đông Vũ bị chê trách vì đặt biệt danh kém tinh tế, có lời lẽ kém duyên về khuyết điểm ngoại hình chưa hoàn hảo của chị em tốt Mã Tư Thuần

Đang buộc tóc trước cửa nhà vào đêm khuya, cô gái bất ngờ quăng dép đuổi theo đối tượng manh động

Netizen

22:46:55 21/11/2024
Cô gái đang lúi húi đứng buộc lại tóc trước cửa nhà, thì một người đàn ông nhẹ nhàng đi bộ tiến đến từ phía sau giật phăng chiếc điện thoại đang để trên yên xe rồi tẩu thoát.

Nữ cầu thủ sở hữu bảng thành tích độc nhất lịch sử bóng đá Việt Nam

Sao thể thao

22:40:09 21/11/2024
Giành chức vô địch Futsal nữ Đông Nam Á, Trần Thị Thùy Trang sở hữu bảng thành tích đặc biệt nhất trong lịch sử bóng đá Việt Nam.

Đại Nghĩa nghẹn ngào trước người vợ ung thư vẫn gồng gánh gia đình khi chồng mất

Tv show

22:23:07 21/11/2024
Hoàn cảnh khó khăn của gia đình em Vi Thị Bảo Trâm trong Mái ấm gia đình Việt khiến Đại Nghĩa và dàn khách mời không khỏi xót xa.

Nữ diễn viên 'Hồng lâu mộng' qua đời

Sao âu mỹ

21:54:46 21/11/2024
Theo Sina hôm 21.11, nữ diễn viên Trịnh Tranh vừa qua đời ở tuổi 61 sau thời gian chống chọi với bạo bệnh. Bà quen thuộc với nhiều khán giả khi đóng vai Uyên Ương trong phim Hồng lâu mộng (1987).