Mẹ tôi luôn có những lời khinh miệt ác ý đối với cô vợ lưng gù
Thấy mẹ có chiếc áo đẹp nên vợ tôi cũng buột miệng khen. Chỉ là một câu khen bình thường mà mẹ tôi ngừng cười đáp trả luôn: “Vâng cám ơn cô. Cô lưng gù có mặc được gì đẹp đâu mà ý kiến”. Em ôm mặt khóc.
Đọc bài, “Tôi lại tìm thấy động lực để yêu chồng” của bạn Hạ Vân mà tôi thấy hai vợ chồng bạn sống thật vui, thật hạnh phúc. Thật ra đúng như một bạn đọc đã comment phía dưới bài viết. Tình yêu của 2 bạn đã có bao giờ cạn đâu mà cần phải có “động lực” để yêu lại. Còn chuyện con cái cũng là duyên số thôi.
Trong khi tôi đây tuy mới cưới nhưng có lẽ mới cần phải có động lực để yêu thương che chở và bảo vệ vợ mình. Bởi vì trước cưới, tôi vẫn rất yêu thương cô ấy. Nhưng sau cưới, nhiều khi tôi cũng bị những lời miệt thị đầy ác ý của mẹ tôi, của bạn bè, hàng xóm nên tình cảm với vợ có lẽ đã vơi đi ít nhiều. Vì thế, đọc bài của bạn, tôi như tỉnh ngộ ra.
Tôi năm nay 28 tuổi và vừa mới kết hôn được 4 tháng nay. Dù nhà tôi chỉ ở ngoại ô thành phố song cũng khá giả. Bố mẹ tôi chỉ có 3 anh em chúng tôi. Tôi là con thứ 2 trong gia đình. Bố mẹ tôi hiện đã về hưu và ở nhà bán hàng tạp hóa cho vui tuổi già. Tôi hiện cũng đã có công việc ổn định tại một công ty phần mềm.
Khi vào phòng sếp của em, tôi hơi bất ngờ khi thấy em cùng một cô trợ lý xinh đẹp gù lưng đang đưa hợp đồng chờ sếp ký (Ảnh minh họa)
Cách đây hơn 1 năm, tôi gặp vợ tôi trong một lần theo sếp sang công ty cô ấy để ký hợp đồng. Khi vào phòng sếp của em, tôi hơi bất ngờ khi thấy em đang đưa hợp đồng chờ sếp ký. Lần đầu tiên tôi thấy một cô trợ lý dù khuôn mặt rất xinh đẹp nhưng lại bị gù như thế. Song tôi thấy em vẫn rất nhanh nhẹn, tươi cười. Và sếp của em thì vẫn giới thiệu em với chúng tôi một cách vô cùng hãnh diện.
Sau buổi gặp tình cờ đó, vì liên quan tới hợp đồng của 2 công ty nên tôi và em phải trao đổi với nhau 1 vài lần. Lần nào, tôi cũng bị cách nói chuyện thông minh, dí dỏm của em lôi cuốn. Rồi chúng tôi hẹn hò riêng bên ngoài. Những lần đó, em cũng thẳng thắn kể cho tôi nghe lý do em bị gù lưng.
Em bảo khi lên 12 tuổi, chẳng hiểu sao em bị lao cột sống. Vì thế nên em bắt đầu bị gù. Mặc dù đã được gia đình đưa đi khám chuyên khoa xương khớp để được xác định mức độ gù lưng và đã được hướng dẫn tiến hành các biện pháp nắn chỉnh cột sống nhưng cũng chỉ đỡ gù hơn được một chút.
Video đang HOT
Tất nhiên, em gù lưng nhưng không gù sâu như những người già khác. Em gù mức độ nhẹ hơn song vẫn dễ dàng nhận ra tấm lưng cong ấy. Em bảo, ngày còn đi học em tự ti lắm. Song được bạn bè người thân động viên và bản thân cũng nghĩ, phải vượt qua khuyết điểm bản thân để vươn lên nên cuối cùng em mới tự tin trở lại. Khi sếp đề cử em làm trợ lý đặc biệt cho sếp, nghĩ hình thức mình như thế nên em đã từ chối. Song sếp nhất quyết như vậy vì tin vào năng lực làm việc của em.
Từ bất ngờ, cảm phục em, tôi yêu em từ lúc nào không hay. Em cũng có tình cảm dành cho tôi. Chúng tôi yêu nhau nhưng gia đình tôi luôn phản đối. Bố mẹ và mọi người thân trong nhà tôi cho rằng tôi đã bị em làm cho lú lẫn đầu óc. Rằng thiếu gì con gái xinh đẹp nhà tử tế mà tôi lại cứ phải yêu em bằng được.
Nhiều lần vì bị mọi người trong gia đình tôi chê bai nên em đã lại muốn 2 đứa dừng lại, lại muốn 2 đứa chia tay nhau. Nhưng trước thái độ kiên quyết của tôi, em rồi cũng phải ngoan ngoãn nghe theo quyết định của tôi. Trước cả nhà, tôi vẫn kiên quyết chỉ yêu và lấy em. Thấy không thể cấm cản được con trai mình, bố mẹ tôi buộc phải đồng ý cho 2 đứa làm đám cưới sau hơn 1 năm yêu nhau.
Sau đám cưới hạnh phúc, chúng tôi về sống với bố mẹ tôi trong cùng một nhà. Hàng ngày tôi và em mỗi đứa một xe máy đi làm. Đến chiều tối, chúng tôi lại trở về nhà. Về nhà, em lại lao đầu vào lo bữa tối cho bố mẹ và các em. Sau đó, em lại dọn dẹp tới khuya mới lên check mail rồi đi nghỉ. Mẹ tôi thấy em chăm chỉ ngoan ngoãn thì cũng thương em hơn. Song cả nhà vẫn “ngứa mắt” với tấm lưng còng của em.
Mỗi lần nhà có khách, mẹ toàn bắt vợ tôi ở trong bếp mà chẳng cần ra chào. Mẹ tôi bảo: “Nhất dáng nhì da. Dù mặt có đẹp bao nhiêu nhưng dáng gù xấu như vậy thì chỉ thích hợp đứng ở trong bếp nấu nướng. Hay khi hàng xóm bên cạnh thấy em đi làm qua toàn nói với mẹ: “Nhìn cái H nhà bà xinh thế mà tiếc mỗi cái là bị gù” là mẹ tôi lại chẹp miệng bảo: “Đã bảo nó yêu người khác nhưng cứ cố đấm ăn xôi. Nhà tôi có người nào gù đâu mà giờ nó lại rước đứa lạc loài về nhà này”.
Cứ đi làm, em tự tin. Nhưng khi về đến nhà, vợ tôi hàng ngày lại phải chịu đựng bao lời nói miệt thị của mẹ chồng. Chính bởi thế, em ngày một ít nói cười hơn, sống thu mình hơn. Tôi biết vợ buồn, biết vợ bị tổn thương nhưng cũng chẳng biết an ủi em thế nào. Bởi tôi cũng nghĩ, họ cũng nói đúng sự thật chứ có nói sai sự thật đâu. Em lúc trước đã xác định lấy tôi thì phải chấp nhận những lời nói này. Bởi thế, tôi cứ bỏ mặc em phải đối mặt với những lời thị phi độc địa này.
Đỉnh điểm của sự việc là cách đây mấy ngày trước, mẹ tôi có đi mua sắm và mua về một chiếc áo dáng dài rất đẹp. Bà khoe với cả nhà ở phòng khách và mọi người đều xuýt xoa. Khi em đi từ bếp ra, thấy mẹ có chiếc áo đẹp nên cũng buột miệng khen: “Mẹ mua được cái áo đẹp thế. Mẹ mặc áo này sẽ lộng lẫy lắm đây”. Chỉ là một câu khen bình thường mà mẹ tôi ngừng cười đáp trả luôn: “Vâng cám ơn cô. Cô lưng gù có mặc được gì đẹp đâu mà ý kiến”. Em ôm mặt khóc và im lặng đi vào bếp.
Mấy hôm nay nhìn vợ như vậy tôi cứ suy nghĩ suốt. Chỉ vì một chút khiếm khuyết hình dáng bên ngoài mà vợ tôi cứ bị mẹ chì chiết như thế (Ảnh minh họa)
Mấy tối nay, cứ đi lên phòng và tôi lại thấy em lặng lẽ ngồi khóc. Tôi đã động viên em rằng, mẹ không có ý gì khi nói vậy. Rằng em cũng nên thông cảm cho bà. Song em cứ khóc nấc lên bảo đang nghĩ tới chuyện ly hôn. Em bảo em không chịu được những lời miệt thị em cay nghiệt đó.
Mấy hôm nay nhìn vợ như vậy tôi cứ suy nghĩ suốt. Chỉ vì một chút khiếm khuyết hình dáng bên ngoài mà vợ tôi cứ bị mẹ tôi chì chiết như thế. Tôi có nên có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với mẹ tôi về vấn đề này rồi xin mẹ cho vợ chồng tôi ra riêng không? Tôi nghĩ, chỉ có cách như thế mới bảo vệ được cho vợ tôi khỏi những stress, chạnh lòng.
Theo VNE
Tôi chửi láo vì anh quá cuồng ghen
Tôi và anh biết nhau cách đây 1 năm, lúc đó 2 đứa làm cùng công ty. Tôi là nhân viên kế toán, thường đi xuống xưởng nơi anh làm để chấm công.
Anh mến tôi từ đó, tôi không để ý vì khi đó tôi đã có người yêu. Anh biết điều đó nhưng vẫn lao vào như con thiêu thân.
Và rồi cũng chẳng ai nói được chữ ngờ, tôi và người yêu chia tay, vì áp lực bên phía gia đình tôi, và vì 2 đứa chẳng thể hiểu và thông cảm cho nhau. Thời gian đó chính anh là người luôn bên cạnh và là niềm vui của tôi. Anh bỏ qua hết mọi quá khứ mà tôi có, anh trong suy nghĩ của tôi lúc đó là một người cao thượng, yêu thương tôi hết mực, nên tôi nhận lời yêu anh. Tôi dồn hết tình cảm vào anh, yêu thương và nghĩ sẽ gắn bó bên anh suốt đời.
Tôi đưa anh về giới thiệu gia đình, ai cũng hài lòng, điều đó làm tôi yên tâm hơn khi ở bên anh, bởi vì đã mệt mỏi khi qua một lần bị ngăn cấm. Tôi không muốn nữa, tôi đang học đại học liên thông. Tôi luôn nghĩ đợi tôi học xong sẽ cưới vì cũng đã 26 tuổi rồi. Nhưng khi tôi dồn hết tình cảm vào anh, và xác định anh sẽ là chồng thì anh bắt đầu trở nên tồi tệ. Anh ghen, ghen một cách kinh khủng, ghen cả với những đứa em ở chung dãy trọ của tôi, mà tụi nó hoàn toàn không trêu ghẹo gì tôi, cái gì cũng thưa bẩm, một chị hai chị...
Khi tôi đi du lịch với công ty, tôi có kêu anh đi cùng nhưng anh không đi được. Khi xe chạy tới khách sạn tôi lập tức nhắn tin về cho anh, và anh bắt đầu tỏ ra khó chịu với tôi. (ảnh minh họa)
Thế mà không hiểu vì sao anh ghen cho được, tôi đã nói anh rằng đừng ghen một cách bệnh hoạn và biến thái như thế, nghe xong rồi anh cũng để đó. Bất cứ tôi làm gì anh cũng ghen, tôi đã nói chia tay nhiều lần nhưng rồi lại mềm lòng khi anh xin lỗi. Cũng có những khi tôi sai và anh ghen là đúng, nhưng tôi đã sửa, còn anh thì không hề sửa tí nào.
Tôi xin việc ở một công ty khác, giám đốc của công ty đó là thuộc vào hàng cha chú của tôi, nhưng anh vẫn ghen. Rồi một bữa, vợ của giám đốc mời cả phòng kế toán tới nhà ăn cơm, anh biết tôi đi, thế là anh khó chịu với tôi, nói thẳng ra là "anh không thích em đi như thế". Tôi đã giải thích là đi cả phòng với lại tôi là nhân viên mới tôi cần giao lưu với mọi người, nhưng anh vẫn khó chịu. Rồi 2 đứa lại cãi nhau, rồi tôi lại bỏ qua. Có hôm khi tôi đi làm về có ghé qua siêu thị, tôi gọi điện cho anh bảo tôi đi mua ít đồ, anh cũng tỏ ra khó chịu với tôi, hỏi tôi đi với ai, tự nhiên vào đó để làm gì, mua gì, tôi giận và nói chia tay, nhưng lại bỏ qua.
Khi tôi đi du lịch với công ty, tôi có kêu anh đi cùng nhưng anh không đi được. Khi xe chạy tới khách sạn tôi lập tức nhắn tin về cho anh, và anh bắt đầu tỏ ra khó chịu với tôi. Cứ mỗi lần tôi gọi về hay nhắn tin cho anh là anh trả lời một cách khó chịu, lại nói chia tay và tiếp tục bỏ qua.
Mới đây khi người yêu cũ của chị gái tôi gọi điện cho tôi, nhưng oái ăm là anh ấy gọi vào lúc nửa đêm, mà tôi có bắt máy đâu, ngày hôm sau anh xem điện thoại tôi và biết về cuộc gọi đó, anh có hỏi tôi người này là ai. Tôi trả lời là người yêu cũ của chị Ba, anh không nói gì nữa. Nhưng khi đến tối, tôi đi học về đến phòng anh ăn cơm, tôi tình cờ thấy tin nhắn của người đó trong máy anh, thì ra anh đã lén lấy số của người đó rồi nhắn tin gọi điện. Tôi thật sự tức giận, anh không hề tin tôi, và tôi với anh cãi nhau. Tôi giận điên người lên và bảo rằng, những người như anh tôi không cần, rằng anh là đồ bỉ ổi, vô liêm sỉ, làm những chuyện đê tiện, rằng anh không tin tôi, rằng anh làm thế chỉ làm tôi khinh thường anh. Nếu anh thật sự yêu thương và tin tưởng tôi thì anh chỉ cần hỏi thẳng chứ chẳng làm những chuyện như thế.
Anh bảo tôi hỗn láo, nhưng tức quá tôi không kiềm chế được, tôi vẫn chửi anh, và một lúc thì đi ngủ. (ảnh minh họa)
Tôi nói lời chia tay, anh lại xin lỗi và năn nỉ, rồi tôi cũng bỏ qua. Tôi nói với anh rằng từ nay về sau đừng như thế nữa, vì tôi thực sự muốn gắn bó với anh. Tôi biết anh rất yêu tôi, chẳng qua là anh yêu đến mức muốn chiếm hữu, muốn kiểm soát tôi. Tôi làm gì, nói chuyện với ai, tôi đi đâu anh cũng cần phải biết, nếu anh không biết thì anh sẽ rất khó chịu. Chuyện lên tới đỉnh điểm là vào lúc tối, anh đón tôi tan học, mặc dù mọi người trong dãy trọ tôi ở mở tiệc ở nhà nhưng tôi không vội về mà cùng anh đi dạo, vì đó là thói quen của 2 đứa. Cứ mỗi tối khi tôi đi học về thì đi dạo một lát rồi mới về phòng, tôi đi cùng anh đến 9h15 thì anh chở tôi về. Tôi về nhà một lúc liền nhắn tin cho anh hỏi anh đã về tới chưa và bảo tôi bắt đầu nhập tiệc. Sau đó tôi để điện thoại một đường và vui vẻ với mọi người, khi kết thúc tôi thấy tin nhắn của anh, và mấy cuộc gọi, tôi nhắn tin lại bảo tôi đang ăn thì làm sao mà biết anh gọi được, rồi để đó dọn dẹp với mọi người. Khoảng chừng 5 phút sau tôi gọi lại cho anh, anh bắt đầu khó chịu với tôi, anh bắt tôi phải vừa ăn vừa nhắn tin với anh, bắt tôi ngồi ăn mà không được rời cái điện thoại
Tôi nổi nóng lên bảo anh quá đáng, trời đánh tránh bữa ăn, có phải tôi không nhắn tin cho anh đâu, tôi đã nhắn tin bảo tôi ăn rồi mà. Tôi nói anh ích kỷ, ghen tỵ với cả bữa ăn của tôi, thật ra tôi biết chỉ là anh cảm thấy khó chịu khi tôi vui vẻ với mọi người mà thôi, tính hay ghen thì nó vậy. Anh nói chuyện với tôi và dùng từ bẩn thỉu để nói chuyện, anh chỉ nói một lần nhưng cũng đủ để tôi điên lên, tôi cũng là đứa chẳng phải vừa, tôi xưng mày tao với anh.
Anh bảo tôi hỗn láo, nhưng tức quá tôi không kiềm chế được, tôi vẫn chửi anh, và một lúc thì đi ngủ. Khi viết lên đây tôi rất muốn nhận được những phân tích đúng sai của mọi người. Tôi biết rằng chỉ ít bữa nữa thôi anh sẽ lại xin lỗi và tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa. Thật sự mà nói khi nóng lên tôi không phải là đứa vừa, những lời nói của tôi gây ra những tổn thương ghê gớm nhưng mà khi đã nguôi rồi thì lại dễ mềm lòng. Mối quan hệ này tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Theo dõi ngoại tình, yêu ngay chồng tình địch Người đàn ông đó đáp lại lời tôi bằng một giọng chua chát: "Vợ tôi chính là cô gái đi cùng chồng cô đến đây". Giật mình, quay lại để tôi nhìn rõ hơn gương mặt người đàn ông cũng bị "cắm sừng" giống tôi. Cưới nhau được gần một năm, anh bỗng chốc trở thành con người khác hẳn, anh không còn...