Mẹ tôi đã cướp chồng của con gái bà ( phần 1 )
Tôi ra đời là kết quả của một mối tình non dại giữa mẹ và một người đàn ông là bộ đội phục viên đã lớn tuổi trong làng.
( ảnh minh họa )
Không biết vì cha tôi khéo tán, hay mẹ tôi vì tò mò tuổi mới lớn mà năm đó khi đang là học sinh lớp 10 trên ghế nhà trường, mẹ đã phải cưới một người đàn ông hơn mẹ tới 20 tuổi và đã có hai đứa con riêng với người vợ đầu đã mất.
17 tuổi, vừa làm dâu, vừa làm vợ, vừa làm mẹ của ba đứa con cả riêng lẫn chung, mẹ tôi vục mặt vào sự phức tạp của đời sống hôn nhân không lối thoát. Sống trong cuộc hôn nhân phức tạp con riêng con chung với chồng già cách nhau cả một thế hệ không dễ gì hòa nhập được.
Hai năm sau, 19 tuổi, mẹ đã ôm tôi ra khỏi nhà. Mẹ bỏ quê hương, gia đình, làng xóm, quyết tâm đi ra thành phố sống, bỏ lại bố tôi tội nghiệp thêm một lần nữa đứt gánh hôn nhân giữa chừng.
19 tuổi, một đứa con thơ, trụ lại được nơi thành phố phức tạp, nhiều cám dỗ, mẹ làm đủ nghề, cả nghề bán rượu, tiếp khách ở các quán bar, karaoke, miễn là có tiền để sống, để nuôi con. Mẹ bầm dập từng trải với cuộc đời cũng chỉ vì một phút “dại một giờ” thời thiếu nữ với bố tôi, để đến bây giờ đời sống hôn nhân và cuộc đời của mẹ dang dở…
Những năm tháng làm tiếp viên ở quán rượu, quán karaoke, mẹ yêu rồi sống như vợ chồng với một người đàn ông bằng tuổi mẹ. Có lẽ đã quá thấm đòn với cuộc hôn nhân đầu khi làm vợ của một người đàn ông lớn tuổi, cách xa nhau, không hòa hợp tâm hồn và suy nghĩ, lại nặng gánh gia đình nên bao nhiêu người đàn ông ở thành phố đã li dị vợ, có con riêng, kinh tế khá giả, sẵn sàng tán tỉnh mẹ, bao bọc chu cấp cho mẹ và đứa con riêng của bà là tôi nhưng mẹ tôi vẫn nhất quyết với lời thề không bao giờ đâm đầu vào bụi rậm lần nữa.
Thế nên người chồng thứ hai của mẹ, cũng chỉ ngoài 20 tuổi như mẹ, chưa từng lập gia đình, yêu mẹ với một tình yêu điên rồ, bản năng và hoang dã. Mẹ gặp chú ấy trong những lần chú đến quán của mẹ uống rượu và hát. Tuổi trẻ, thêm một lần nữa bốc đồng và thiếu chín chắn, họ đã phải lòng nhau, say nhau như điếu đổ và cưới nhau cho bằng được trước sự ngăn cấm của gia đình nhà chồng.
21 tuổi, mẹ về làm dâu lần thứ hai trong một gia đình buôn bán ở thành phố. Mẹ về làm dâu nhà người ta mang theo đứa con riêng 4 tuổi ngơ ngác trước những xô đẩy của cuộc đời mẹ, mặc cho những dè bỉu thị phi của họ hàng bố mẹ bên nhà chồng…
Mẹ lại mang bầu, sinh em trai… và tiếp tục vục mặt vào vòng luẩn quẩn của thất vọng, đổ vỡ khi nhận ra không có cuộc hôn nhân nào như là mơ. Bởi khi tình yêu vỗ đôi cánh thiên thần bay đi, nhân vật chính trong cuộc hôn nhân sẽ tập làm quen và đối mặt với sự trụi trần thực tế nghiệt ngã của cuộc sống.
Người chồng thứ hai của mẹ còn trẻ, sống phụ thuộc vào gia đình, chưa biết kiếm tiền để nuôi vợ nuôi con. Trước những thực tế cơm áo gạo tiền của cuộc sống, chú ấy đã tỉnh cơn say tình ái để đối diện với những mâu thuẫn gia đình, những đòi hỏi thúc bách.
Video đang HOT
Cộng thêm nữa là cuộc sống vốn phụ thuộc vào bố mẹ chồng đã là thiếu tự do, đã nhiều rào cản, trở về trong căn buồng hạnh phúc, lại thấy lúc nào bên cạnh người vợ yêu của mình cũng tồn tại cuộc hôn nhân trước đó của vợ ở trên gương mặt ngơ ngác trẻ thơ của đứa bé lên 4 tuổi là tôi…., con riêng của mẹ với người chồng trước.
Và đêm đêm, trên chiếc giường ngủ hạnh phúc của mình có thêm một kẻ thứ 3 mang gương mặt của quá khứ hiển hiện, mà quá khứ ấy bất cứ lúc nào cũng có thể giết chết hết những cảm xúc hiện tại của đời sống chồng vợ. Thêm rất nhiều phép cộng nữa mà trong đó phép cộng từ tiếng bấc tiếng chì của mẹ chồng, của hàng xóm, của bạn bè trêu chọc “trai tân mà lấy nạ dòng” đã làm cho cuộc hôn nhân của mẹ ngạt thở.
Quá yếu ớt, thiếu bản lĩnh, thiếu từng trải, và tất nhiên là thiếu cả yêu thương, người chồng trẻ của mẹ đã đâm chán nản, sinh ra rượu chè say khướt. Ai đó nói “hôn nhân là mồ chôn tình yêu” quả là không sai trong hoàn cảnh hai lần đò của mẹ tôi.
Lấy chồng trẻ, chồng là trai tân chưa vướng bận cảnh vợ nọ con kia như hoàn cảnh bố tôi, nhưng mẹ lại vấp phải nỗi cô đơn khi không được bao bọc, đỡ đần chia sẻ. Mẹ làm vợ, làm dâu trong gia đình buôn bán ở thành phố, mẹ chẳng khác nào một cô osin… công việc tối tăm mặt mũi cả ngày, lại đi không dám đi, thở không dám thở, ho không dám ho vì có đứa con riêng bên cạnh luôn xác lập thân phận dở dang của mẹ, ở chiếu dưới trong gia đình nhà chồng.
Buồn chán, thất vọng, và thêm một lần nữa mẹ lại tha lôi hai đứa con thơ gạt nước mắt dứt khoát bước ra khỏi cuộc hôn nhân lần thứ hai.
Hai mươi ba tuổi, mẹ đã kịp trải qua hai đời chồng, có hai đứa con thơ, không đứa con nào có bố bên cạnh chăm sóc dạy dỗ nuôi nấng. Một mình mẹ cắm mặt đi làm nuôi các con khôn lớn. Từ đó, tôi không bao giờ thấy mẹ yêu ai, đi với ai, hay có quan hệ thân thiết với ai nữa.
Hai mươi ba tuổi, mẹ còn trẻ lắm, mẹ vẫn đẹp thắt lòng đàn ông, đẹp đến dè chừng, lo âu trong mắt những người phụ nữ có chồng bên cạnh nhà cửa ấm êm hạnh phúc. Càng buồn, càng vất vả, càng mệt mỏi cay đắng, mẹ càng đẹp. Không có gì bằng tuổi trẻ, sức trẻ; bởi có tuổi trẻ, mọi mệt mỏi đắng cay vất vả đều được xóa dấu vết sau một giấc ngủ sâu quây quần bên hai đứa con thơ.
Thú thật, chị em tôi đã có một quãng thời gian dài hạnh phúc bên mẹ. Một thứ hạnh phúc dẫu đơn côi, thiếu hụt vì vắng bóng người cha trong gia đình nhưng vẫn đủ đầy lắm, ngọt ngào lắm vì chị em tôi có mẹ, được tha hồ sở hữu mẹ mà không phải chia sớt bởi bất kỳ ai khác.
Chúng tôi đã có những buổi tối chan hòa hạnh phúc bên mẹ, những ngày cuối tuần đầm ấm bên mâm cơm ngon có mẹ bên cạnh. Chị em tôi đã thầm cảm ơn những ngày tháng huy hoàng tình mẹ con ấy, bởi nhờ có sự cô đơn trong tình cảm riêng của mẹ mà chúng tôi có mẹ đủ đầy, vẹn toàn.
Nhờ có mẹ trọn vẹn mà chị em tôi được nuôi dạy chu đáo, được ăn học tử tế đàng hoàng. Không được đến cao siêu gì so với người khác nhưng với chị em tôi thế là mãn nguyện. Tốt nghiệp lớp 12, tôi học 12 tháng kỹ năng du lịch rồi xin vào làm ở một công ti lữ hành du lịch. Còn em trai tôi thì có sự hậu thuẫn của chị gái nên đã thực hiện được giấc mơ vào đại học.
Viết đến những dòng chữ này, tôi không kìm được lòng mình nữa mà đã để cho nước mắt rơi cùng những tâm sự cay đắng này.
Không được thừa hưởng nhan sắc của mẹ, tôi giống hệt ngoại hình của bố nên so với mẹ, tôi kém xinh. Mỗi lần hai mẹ con đi cùng nhau, nhìn ánh mắt của bạn bè mẹ có vẻ tiếc nuối thốt lên: “Ôi, con gái giống bố thế, giống mẹ mày thì có phải xinh hơn không nào” là tôi đã biết tôi kém sắc hơn mẹ nhiều.
Thậm chí ngày bé, đi cạnh mẹ, có người còn thô lỗ khi nhận xét thẳng với riêng mẹ tôi, nhưng nói to đủ vô tình cho tôi ở bên cạnh nghe thấy: “Con gái không đẹp bằng mẹ rồi. Chắc là giống bố chứ gì”.
Những lời nhận xét vô tư, và không ít vô tình, vô tâm đã gieo vào lòng tôi một nỗi mặc cảm tôi không giống mẹ, không được thừa hưởng nhan sắc của mẹ. Tôi cũng ngậm ngùi cho mình lắm nhưng thương mẹ, tôi vẫn tự hào vì mẹ mình đẹp, mẹ xinh, dù có tuổi mẹ vẫn đằm thắm ngọt ngào.
Tôi tốt nghiệp sơ cấp du lịch xong, thì được vào làm việc ở một công ty lữ hành du lịch. Tại đây tôi đã gặp và yêu một người con trai. Anh hơn tôi 5 tuổi, già dặn và từng trải cuộc đời hơn tôi. Mối tình đủ đẹp để đơm hoa kết trái. Chúng tôi cưới nhau sau 1 năm quen biết và yêu nhau.
19 tuổi, tôi lên xe hoa, 36 tuổi mẹ tôi lên chức mẹ vợ. Lễ vu quy, mẹ tôi đã khóc cho hạnh phúc của tôi. Bà khóc vì mừng cho con gái bà bước vào đời suôn sẻ, không lận đận tình duyên như mẹ. Bà khóc vì mừng cho tôi tìm được bến đỗ bình yên trong mối tình đầu.
Nhưng than ôi, khởi đầu của tôi tưởng là may mắn, an bình, có biết đâu rằng, sóng gió đau khổ đã cuốn đời mẹ con tôi vào lốc tố khốn cùng khi mẹ tôi, chính mẹ tôi là người đã hủy hoại cuộc hôn nhân của con gái bà, và lại chính là người thứ 3 cướp chồng con gái ruột của mình…
( còn nữa )
Theo EVA
Đắng lòng vì một lời nói dối có 20 cây vàng để được sống yên của mẹ tôi
Tôi hỏi thì mẹ bảo: "Mẹ nói dối nó là mẹ có 20 cây vàng để dành từ hồi bố con chưa mất. Lúc nào mẹ già yếu nhắm mắt xuôi tay sẽ bảo chỗ cho chúng nó lấy".
Nhà tôi có 2 anh em và chỉ còn mẹ. Bố tôi mất cách đây 14 năm vì một tai nạn. Mẹ tôi chỉ là người phụ nữ bán hàng xén nên lận đận mãi mới nuôi được chúng tôi khôn lớn. Anh trai tôi đi học bằng tiền làm thêm, ra trường đi làm có lương thì nuôi tôi giúp mẹ. Từ đó mẹ tôi mới bớt khổ.
Anh tôi là người hiền lành, giản dị, ít nói và luôn bận rộn. Tôi ra trường rồi đi lấy chồng, anh trai tôi bèn sửa sang lại căn nhà và cưới vợ. Cứ tưởng cuộc sống của mẹ tôi sẽ tốt hơn, nhưng không ngờ anh trai tôi lại lấy phải người vợ ghê gớm, đanh đá.
Anh trai quá bận rộn nên không chăm nom được mẹ tôi. Còn tôi, phận lấy chồng xa, lại sống chung bố mẹ chồng, nên cũng chỉ biết âm thầm gửi cho mẹ được vài đồng bạc, thỉnh thoảng lén mua ít quà mang về cho mẹ, chứ chẳng thể ở bên báo hiếu.
Chị dâu mới về đã khiến mẹ tôi buồn lòng. Chị luôn chê mắng mẹ. Đúng là mẹ tôi từng nghèo khổ nên nhiều khi vẫn giữ thói quen tiết kiệm quá mức. Nhưng như thế chị chỉ cần nhắc nhở mẹ là được, cần gì phải luôn cáu kỉnh, vứt hết đồ mẹ cất và nói những câu khiến mẹ đau lòng. Việc này mẹ không nói với tôi, nhưng qua hàng xóm và vài lần tới chơi, tôi đã phần nào đoán được.
Chị dâu mới về đã khiến mẹ tôi buồn lòng. Chị luôn chê mắng mẹ. (Ảnh minh họa)
Tôi từng nói với anh trai để anh khuyên chị dâu, nhưng chị mắng cả tôi. Chị bảo tôi là đã đi lấy chồng thì về nhà chồng mà ý kiến ý cò, nếu tôi lo hộ chị được thì để chị đi cho tôi ở lại lo. Anh trai tôi trách được vợ vài câu thì chị thay đổi mấy hôm đó, còn khi anh đi công tác, ở nhà chị lại làm gì mẹ tôi thì chỉ có mẹ với chị biết.
Nhưng một năm trước, tôi bỗng thấy mẹ tôi thảnh thơi hơn. Chị dâu không còn bắt nạt, hành hạ mẹ nữa. Tôi hỏi thì mẹ bảo: "Mẹ nói dối nó là mẹ có 20 cây vàng để dành từ hồi bố con chưa mất. Lúc nào mẹ già yếu nhắm mắt xuôi tay sẽ bảo chỗ cho chúng nó lấy".
Tôi ngỡ ngàng hỏi lại mẹ rằng không sợ chị dâu biết rồi càng làm khó mẹ hơn sao? Mẹ bảo mẹ nói dối là trước có mảnh đất, âm thầm bán rồi mua vàng, định rằng khi anh tôi lấy vợ thì cho nửa mà sửa nhà. Nhưng anh tôi làm ăn được nên mẹ không đưa, còn tôi đi lấy chồng, bao giờ ra ở riêng thì bà cho mà làm nhà.
Có lẽ lời nói dối của mẹ khá kín kẽ nên chị dâu không nghi ngờ gì. Chị tỏ ra rất chu đáo chăm sóc mẹ tôi. Trong lòng tôi vẫn nghi ngại nhưng thấy mẹ được con dâu cung phụng, tôi cũng chỉ biết chẹp miệng đến đâu thì đến.
Nếu nói thật với chị dâu, chỉ sợ chuỗi ngày sau này mẹ tôi sẽ khó sống. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi được chị dâu tôn trọng, ăn uống tốt hơn nên trông khỏe khoắn hơn trước. Thế nhưng một tháng trước, chị dâu tôi đánh tiếng muốn sửa lại căn bếp với nhà vệ sinh cho sạch sẽ tươm tất, tiện thể đổi cái tủ lạnh, muốn xin mẹ đóng góp cho chút ít. Chị dâu hoạch tính tổng thảy hết 100 triệu, vợ chồng anh chị có 40 triệu, hiển nhiên muốn mẹ tôi bỏ thêm ra 60 triệu.
Vì chị dâu bảo rằng mẹ cho trước hay cho sau thì cũng là cho con cái. Mẹ giữ tiền thêm một hai chục năm nữa cũng chẳng có tác dụng gì bằng việc đưa luôn bây giờ khi con cái khó khăn.
Mẹ tôi á khẩu, đành dốc hết số tiền tiết kiệm thực của mẹ, chính là số tiền mà từ hồi anh em tôi lập gia đình, thỉnh thoảng đưa mẹ được một ít để mẹ tiêu vặt, nhưng mẹ tiếc nên giữ lại. Thế nhưng tổng thảy cũng chỉ được 45 triệu. Tôi bèn bồi đắp cho mẹ 15 triệu nữa (số tiền này một phần là của tôi, một phần tôi đi vay).
Nhà bếp bắt đầu sửa, chị dâu muốn hiện đại nên lắm đặp thêm khá nhiều thiết bị đắt tiền, thành ra lại thiếu tiền và giờ đang đòi mẹ tôi bán thêm vàng.
Mẹ tôi lấy đâu ra vàng mà bán chứ? Tôi cũng không có đồng nào để cho mẹ nữa. Giờ hai mẹ con tôi rối tung, không biết xử trí ra sao. Nếu nói thật với chị dâu, chỉ sợ chuỗi ngày sau này mẹ tôi sẽ khó sống. Còn nếu không đưa thêm tiền cho chị, thì chỉ sợ chị dấy lên nghi ngờ, hoặc cho rằng mẹ tôi keo kiệt... Nên làm thế nào bây giờ hả mọi người?
Theo PNVN
Nghi ngờ em đã mất trinh, mẹ tôi bày kế kiểm tra và kết quả ngỡ ngàng Tôi có một cô người yêu gần 4 năm. Em cũng chưa từng cho tôi vượt quá giới hạn 1 lần nào. Nhưng em đã khiến tôi sinh nghi và mẹ tôi là người trực tiếp bày ra kế hoạch đó. Tôi yêu em từ ngày em mới bắt đầu là sinh viên cho đến năm cuối đại học. Em là cô gái...