Mẹ tôi bật khóc không thành tiếng vì nghe thấy câu nói cay nghiệt của mẹ chồng
Phận gái lấy chồng xa đã khổ, lấy chồng giàu có hơn mình lại không được yêu thương nữa còn khổ hơn.
Tôi sinh ra ở một miền quê nghèo khó, về Hà Nội học đại học thì yêu anh, từ khi còn học năm 2 cho đến khi ra trường, đi làm. Tôi theo anh về ra mắt, bố mẹ anh không đồng ý cũng chỉ vì chê nhà tôi xa xôi, điều kiện kinh tế gia đình không tương xứng, mãi đến khi tôi tìm được một công việc ổn định hơn, lại cộng thêm quyết tâm của hai đứa bố mẹ anh mới xuôi lòng.
Cưới nhau về vợ chồng tôi sống với bố mẹ chồng, bà cũng quá khó khăn hay ghê gớm gì với tôi, tuy nhiên từ đầu đã không có thiện cảm nên hai mẹ con cũng khó lòng thân thiết hay gắn bó được. Tôi cũng cố gắng nhiều để hòa hợp với mẹ chồng hơn nhưng nhiều khi vẫn thấy còn xa lắm.
Tôi về hơn 1 năm thì sinh con, vì nhà neo người, tôi lại không khỏe nên bà ngoại lên chăm con cùng. Tôi nhớ hôm mẹ lên được đúng 3 hôm, bà nội cũng ở phòng với cháu, bà nhìn thằng bé xong rồi nói: “May quá, giống bố nó như đúc, con trai giống mẹ thì chỉ khổ 3 đời thôi, đi làm chỉ đủ t.iền xăng”. Bà nội vừa nói vừa cười, mẹ tôi nghệt ra, rơm rớm nước mắt, tôi khó xử qua, ngại ngùng quá không biết nói gì.
Từ ngày mẹ tôi lên, tôi cảm tưởng mẹ chồng coi như giúp việc vậy. Tiếng là trông cháu nhưng việc gì mẹ chồng cũng ỷ lại, từ chuyện cơm nước, dọn dẹp. Nhiều lúc tôi nhìn mẹ để lúi húi cơm nước dưới bếp còn mẹ chồng vắt chân trên ghê xem phim cười ha hả nước nước mắt ứa ra, cổ họng nghẹn đắng lại.
Chồng tôi cũng ngại với mẹ vợ, hôm trước mẹ tôi đang giặt ít đồ cho cháu, chồng từ trên gác xuống nói to như cố ý để mẹ anh nghe thấy: “Bà nội ơi phụ con nấu cơm đi”. Ai ngờ mẹ chồng xa xả: “Có con dâu về để mẹ chồng hầu à. Tao vất vả làm lụng đến t.uổi nghỉ ngơi, giờ còn bắt tao hầu từ mẹ đến con”. Tôi sững sờ, nhìn sang mẹ thấy bà cúi gằm, vờ như không nghe thấy.
Video đang HOT
Gần 1 tháng ở nhà tôi, mẹ phải chịu khổ nhiều, tôi biết, nhưng không dám nói sao, bảo bà về thì không ổn, nhưng cứ thế này thì tôi thấy đau lòng quá. Cho đến hôm đấy, cả nhà đang ăn cơm tối, mẹ chồng tôi đột ngột bảo, hay tôi sinh con xong thì nghỉ việc luôn đi, lương không đủ xăng xe thì làm làm gì, ở nhà buôn bán còn hơn, tôi cự lại, bảo con không muốn bỏ việc thì mẹ chồng sa sầm mặt lại, nói chỉ giỏi ăn bám chồng thôi, đi làm thế để lấy cái tiếng à.
Mẹ tôi ăn xong trước, bà bảo để bế cháu cho đi ngủ. Tôi lên sau, thấy bà khóc tấm tức trong phòng mà x.ót x.a. Mẹ tôi bảo, thôi cố gắng thêm thời gian nữa, hai đứa ra ở riêng cho đỡ khổ, cứ thế này chịu sao được.
Nói xong, bà quay đi lau nhanh giọt nước mắt. Tôi nhìn mẹ mà thấy giận bản thân mình. Người ta càng lớn càng khiến bố mẹ tự hào, còn tôi, gần 30 t.uổi vẫn khiến mẹ buồn tủi…
Theo Afamily
Vợ xách va ly đi ra khỏi nhà ngay sau câu nói cay nghiệt của mẹ tôi
Nghe mẹ tôi nói vậy, Trâm đùng đùng bỏ ra khỏi nhà và đòi l.y h.ôn, tôi thật sự không muốn điều ấy chút nào nhưng không biết nên làm gì nữa...
Tôi quen Trâm qua mai mối của bạn bè. Mới đầu thấy bạn bè nhiệt tình thì tôi đi, nhưng sau lần đầu gặp đó, tôi thấy mình thực sự rung động thật sự.
Trâm là cô gái năng động, vui vẻ, cởi mở và đặc biệt tự tin. Quen nhau một thời gian thì cô ấy nhận lời yêu tôi.
Tuy nhiên tình yêu của hai đứa vấp phải sự phản đối của mẹ tôi, mẹ tôi cho rằng Trâm không phù hợp, phần vì nhà xa, phần vì không môn đăng hộ đối. Nhưng lý do chính là mẹ tôi nói Trâm quá thông minh, giỏi giang, cô ấy dễ át vía chồng.
Tôi phải dùng đủ chiêu, từ năn nỉ đến quyết tâm này nọ mới khiến mẹ thay đổi quyết định. Chúng tôi kết hôn sau đó không lâu.
Trâm rất được lòng họ hàng nhà tôi, đặc biệt có mấy bác làm lớn, nói chuyện gì với cô ấy cũng khen Trâm học cao hiểu rộng, ngoài sách vở, kiến thức xã hội của cô ấy cũng rất tốt, nói gì biết đấy.
Thú thực, càng ngày tôi càng thấy mình nép vế với vợ. Cô ấy vừa được thăng chức lên phó phòng, nhìn sự thành công của vợ tôi thấy nỗi ghen tỵ cứ len lỏi trong lòng, ấm ức không sao hết được. Tôi rất khó chịu khi có ai đó nói vợ hơn chồng này nọ. Cũng từ đó, mâu thuẫn giữa 2 chúng tôi bắt đầu âm ỷ nhen nhóm.
Chưa kể vợ tôi rất bướng, cô ấy lúc nào cũng cho mình là đúng, là nhất, cô ấy giở lý lẽ ra thì không ai bắt bẻ được, dù thế nào cũng không bao giờ chịu xuống nước.
Mẹ tôi không ưa vợ nên hay tìm cớ bắt bẻ. Tôi biết và cũng nhiều lần phải đứng ra xử lý.
Một lần mẹ tôi ốm, bảo vợ nấu cho bà bát cháo, đúng lúc vợ tôi đi làm. Tôi thấy cô ấy sấp ngửa bảo em có cuộc họp quan trọng lắm, không thể đến muộn được.
Vợ nói với mẹ, hay để con chạy ra ngoài mua tạm bát cháo ngoài hàng cho mẹ, rồi trưa về con nấu nhé, giờ con bận quá.
Mẹ tôi thấy thế liền bảo cô ấy vô tâm, coi mẹ chồng như người ngoài. Đỉnh điểm mẹ tôi nói: "Tôi nói cho cô biết, cô được gả vào nhà tôi là phúc 3 đời nhà cô rồi, cô còn láo toét, hỗn xược với mẹ chồng. Cô thử rời con trai tôi ra xem có lấy được thằng nào hơn không?".
Ảnh minh họa
Tôi thấy rõ thái độ bất ngờ đến thất thần của vợ, vậy mà tôi hèn hạ, đốn mạt, tôi đứng im không nói năng gì. Vợ tôi mắt ầng ậc nước, cô ấy quay sang tôi như cầu cứu, vậy mà tôi lại cắn chặt răng không bênh vợ một tiếng nào. Rồi cô ấy quay lên phòng ngay lập tức, mẹ tôi c.hửi bới ở dưới bảo cô ấy thái độ. Khoảng 10 phút sau vợ tôi kéo va ly từ trên tầng đi xuống. Lúc này tôi mới hoảng hốt hỏi vợ đi đâu, cô ấy không nói năng gì, cũng không nhìn tôi lấy một cái, chỉ kéo va ly đến trước mặt mẹ tôi, nói chậm từng từ: "Con biết con con nhiều thiết sót, còn nhiều khuyết điểm, nhưng bố mẹ con nuôi con vất vả, con có ăn có học, tuy chẳng cao sang như nhiều người khác, nhưng con độc lập kinh tế, chẳng ăn bám ai. Mẹ nói con sao cũng được, nhưng mẹ không có quyền xúc phạm con, nay mẹ đã nói thế, hơn nữa chồng con cũng thấy thế, vậy con xin đi cho mọi người toại nguyện".
Trâm đi thẳng khỏi nhà, tôi định chạy theo nhưng mẹ tôi gàn lại. Đến chiều tối thấy vợ chưa về, tôi gọi điện thì vợ không bắt máy, đến tận khuya, cô ấy gọi cho tôi, nói viết đơn và ký sẵn rồi, mai sẽ gửi đến cho tôi.
Tôi nghe vợ nói mà sững sờ, thật không ngờ cô ấy lại quyết định mọi việc nhanh đến thế, tôi nói vợ hãy bình tĩnh, nghĩ lại nhưng Trâm kiên quyết không đồng ý. Hôm sau cô ấy gửi đơn cho tôi thật, tôi chưa ký, vẫn đang cố thuyết phục nhưng có vẻ không có hiệu quả gì, tôi nên làm gì bây giờ đây?
Theo Afamily
Chồng tái mặt còn tôi khóc không thành tiếng trước kết quả thử ADN Giờ tôi không biết phải làm sao nữa, chồng thú nhận anh vô sinh, tất cả đều là kế hoạch anh dựng lên... Tôi cảm thấy không thể tha thứ cho chồng được, nhưng nhìn con, nhìn bộ dạng của chồng tôi lại thấy không đành lòng từ bỏ... Cưới nhau hơn 1 năm nhưng vợ chồng tôi không có con. Tôi đi...