Mẹ thú nhận tôi là con riêng của bà
Tôi đã ngoài 30 tuổi, có chồng và hai con, một trai một gái. Từ nhỏ, tôi đã cảm nhận gì đó về thân phận của mình, bởi không giống như anh trai và em gái của tôi, cả hai đều có những nét giống cả bố và mẹ. Chỉ riêng có tôi, không có một nét nào của bố, từ mái tóc, làn da, dáng dấp và tính cách.
ảnh minh họa
Trong khi bố mẹ tôi đều có làn da trắng sáng thì da tôi lại ngăm đen, anh trai và em gái tôi đều thấp thì tôi lại cao ngỏng cao ngòng. Nhiều người đùa rằng, tôi là con nuôi, hoặc con riêng của mẹ tôi.
Nhiều lần, tôi đã thắc mắc điều này với bố mẹ, nhưng họ đều nói có thể tôi giống cụ nội, da đen và cao. Tôi cũng tự an ủi mình rằng, tôi giống cụ nội, chứ không phải con nuôi. Nhưng rồi, những thắc mắc vẫn chưa bao giờ hết trong suy nghĩ của tôi.
Cho đến một ngày, tôi có được câu trả lời khi cầm kết quả khám sức khỏe của bố mẹ trên tay. Tôi thấy nhóm máu của tôi khác của bố và mẹ. Tôi tìm hiểu trên mạng, rồi xin tư vấn của bác sĩ, họ nói không có chuyện bố mẹ nhóm máu đó là tôi lại không giống họ. Họ nói tôi nên đi xét nghiệm lại, và tôi đã xét nghiệm thêm hai lần, nhưng kết quả không có gì thay đổi.
Video đang HOT
Một cảm giác buồn bã và đau đớn bao quanh lấy suy nghĩ của tôi. Tôi quyết định hỏi mẹ để tìm hiểu sự thật về xuất thân của mình, rồi mẹ thừa nhận, tôi không phải con của bố. Tôi là con của mối tình đầu của mẹ.
Họ chia tay trước khi mẹ đến với bố tôi, nhưng nỗi nhớ vẫn khôn nguôi, và mẹ đã không giữ được mình trong một lần gặp lại và sinh ra tôi. Mẹ giấu cả gia đình, không ai biết chuyện này, kể cả bố tôi. Mẹ muốn tôi im lặng, thương mẹ, đừng bới mọi chuyện ra làm ảnh hưởng đến nhiều người. Trong đó, người đau khổ nhất sẽ là bố tôi và mẹ.
Tôi hứa với mẹ rằng sẽ im lặng, nhưng không phải vì bà mà vì thương người đàn ông bao nhiêu năm vẫn nghĩ tôi là con mình, vẫn dành mọi tình yêu thương cho tôi, che chở cho tôi khỏi những nỗi buồn, thất bại trong cuộc sống. Tôi thấy mình có lỗi với ông rất nhiều.
Cũng kể từ hôm biết chuyện, tôi cảm thấy không còn yêu thương, tôn trọng mẹ như trước. Nhiều khi, bà ốm, tôi không muốn về thăm bà, cũng không muốn chăm sóc bà. Biết mình không phải, nhưng tôi không thể tha thứ cho những gì mẹ đã làm cho tôi và bố trong suốt những năm tháng qua.
Theo Baodatviet
Mệt mỏi vì người tình U50 còn muốn bẫy tôi có bầu
Tôi và anh quen nhau, yêu nhau đã được 2 năm. Thời gian khá là dài, anh đề nghị chúng tôi kết hôn nhưng thực sự tôi không sẵn sàng cho chuyện làm vợ, làm mẹ cho những đứa con riêng của anh.
Năm 22 tuổi, lúc còn học đại học năm 3 tôi trót trao tình yêu cho một gả sở khanh. Lúc ấy còn trẻ, suy nghĩ còn mơ mộng nên tôi chỉ biết tin và yêu hết mình. Thế rồi, một ngày đẹp trời gã người yêu của tôi rời bỏ tôi không một lời từ biệt. Anh rời bỏ tôi khi trong tôi đang mang một sinh linh bé nhỏ. Lúc phát hiện thì cái thai trong bụng tôi cũng đã hơn 2 tháng, gia đình biết chuyện, gia đình tôi lại theo đạo nên bố mẹ tôi không đành lòng nhìn tôi bỏ đứa con. Bố mẹ tôi đã bằng mọi cách xin tạm dừng chương trình học, đưa tôi vào Nam ở nhà cô chú để chờ sinh con.
6 tháng sau ngày sinh con gái, tôi để lại bé cho bố mẹ nuôi và tiếp tục chương trình đại học. Tới giờ bé con của tôi vẫn ở với ông bà ở quê, còn tôi làm tại Hà Nội. Vì quá khứ buồn thương ấy mà suốt một thời gian dài tôi đã không còn niềm tin với đàn ông, không muốn dành tình cảm cho bất cứ ai, mặc dù cũng có nhiều người theo đuổi. Cho tận khi con gái đã thành thiếu nữ.
Nhiều lần anh đã cố tình "bẫy" tôi để tôi sinh con cho anh với mong muốn chúng tôi trở thành một gia đình. Ảnh: I.T
Cách đây 2 năm, trong một lần đi công tác, tôi gặp anh. Anh là một giám đốc nhân sự của công ty chuyên làm truyền thông, đang tổ chức chương trình cho công ty tôi. Anh là người thành đạt, nhưng cũng rất lãng mạng. Vì đào hoa, thường xuyên phải đi công tác xa nên vợ anh đã không thể chịu đựng sự cô đơn. Vợ anh bỏ anh ra nước ngoài định cư cùng với người đàn ông khác để lại cho anh nuôi 2 con nhỏ. Suốt thời gian đó, anh gần như bị cuốn vào công việc và trách nhiệm của người làm bố.
Sau một thời gian làm việc cùng nhau, sau 2 tháng anh nói rằng anh có tình cảm với tôi muốn được ở bên cạnh chăm sóc tôi. 2 năm trôi qua, chúng tôi vẫn ở bên cạnh nhau. Thời gian ấy với tôi thực sự rất hạnh phúc. Anh luôn mang tới cho tôi cảm giác được an toàn, được yêu thương che chở.
Gần đây anh thay đổi quan điểm. Anh muốn cưới tôi, muốn tôi theo anh vào TP. Hồ Chí Minh sinh sống. Tôi không mấy bất ngờ vì cũng có lần anh đã gợi ý cho tôi về vấn đề này, có điều, điều làm tôi suy nghĩ nhiều nhất chính là anh muốn tôi sinh con cho anh.
Nhiều lần anh ngỏ ý, nhưng tôi đều im lặng. Mặc dù tôi đã thể hiện quan điểm không đồng ý nhưng anh đều phớt lờ, không hợp tác tránh thai. muốn cố tình làm tôi có bầu. Thật sự thời gian qua tôi rất mệt mỏi vì chuyện này.
Năm nay tôi đã 39 tuổi, có con gái 17 tuổi, con tôi sắp bước vào đại học, tôi không muốn con tôi phải khó xử với bạn bè. Thêm vào đó, anh cũng đã gần 50 tuổi, 2 con lớn, cháu đầu học đại học, cháu thứ 2 vào cấp 3. Kể cả chuyện từ bỏ công việc, gia đình để kết hôn với anh và chuyển tới một nơi ở mới tôi cũng chưa thực sẵn sàng. Thực sự với tôi giờ tất cả mọi thứ đều đang rất ổn, tôi không muốn bước vào một mối quan hệ phải có sự cam kết, hay phải có trách nhiệm với một ai đó. Hơn nữa hai con của anh cũng không yêu quý tôi. Một vài lần gặp chúng, chúng đều rất lạnh lùng, thậm chí còn tỏ thái độ chống đối tôi.
Yêu anh, nhưng từ bỏ mọi thứ để theo anh, để sinh con cho anh ở cái tuổi gần 40 và cùng anh và các con của anh chung sống dưới một mái nhà thì tôi lại không sẵn sàng. Giờ tôi nên làm thế nào để có thể thuyết phục anh đây?
Theo Eva
'Một là anh chọn em, hai là anh chọn con riêng của anh' và mình đã chọn con... Mình tên là Huy Vũ, 32 tuổi ở TP. Hồ Chí Minh. Hiện mình ly hôn vợ được hơn 2 năm và có con gái nhỏ gần 4 tuổi. Con gái mình đang ở với vợ cũ. Một tháng mình đến chở con về nhà nội chơi khoảng 3 lần. Ảnh minh họa Sau khi ly hôn, cuộc sống của một người đàn...