Mẹ phản đối gay gắt khi tôi yêu ô sin
‘Anh có học có hành mà làm những việc thiếu suy nghĩ như vậy à? Yêu một đứa làm giúp việc, một đứa tỉnh lẻ’ – mẹ nói.
Ảnh minh họa
Bố mẹ tôi đều là công chức nhà nước. Mẹ tôi mới nghỉ hưu. Tôi là con trai độc nhất nên bố mẹ dồn hết mọi kỳ vọng vào tôi. Tôi năm nay đã 29 tuổi, bố mẹ tôi đều mong tôi sớm lập gia đình để ổn định. Bố mẹ nhờ nhiều người mai mối cho tôi những cô gái có học thức, gia đình môn đăng hộ đối nhưng tôi vẫn chưa thấy ai hợp với mình cả.
Đầu năm, mẹ tôi chẳng may bị trượt chân và ngã. Nhà neo người, trước kia mọi việc nhà đều do mẹ làm, giờ mẹ tôi bị vậy nên đành phải tìm người làm giúp việc nhà. Mới đầu bố mẹ tôi định về quê tìm người lên giúp nhưng lại sợ cuộc sống gia đình bị xáo trộn khi có người lạ nên quyết định chọn giúp việc theo giờ. Qua trung tâm giới thiệu việc làm, mẹ tôi thuê một cô gái đến làm việc từ chiều đến 7h tối. Công việc của em là dọn dẹp nhà cửa và nấu bữa tối.
Ban đầu giữa tôi và em chỉ có những câu hỏi thăm xã giao bình thường. Nhưng càng ngày càng tiếp xúc, tôi thấy em là cô gái tốt, sống có nề nếp và có nghị lực. Mãi sau này tôi mới biết em là sinh viên, do hoàn cảnh gia đình khó khăn, bố mất sớm, mình mẹ làm ruộng nuôi ba chị em nên em phải tự lo cho cuộc sống. Tôi thực sự thương cảm cho hoàn cảnh của em. Và rồi sau ba tháng, tôi nhận ra là mình đã yêu em. Tôi luôn tìm cớ để nói chuyện với em. Hơn thế, tôi còn từ bỏ hẳn cái thói quen la cà quán xá sau giờ làm, về sớm để được gặp em, được nhìn thấy em. Và hình như, em cũng rất vui mỗi khi gặp tôi.
Nhưng khi tôi ngỏ lời, em lại từ chối. Tôi yêu em thật lòng nên chẳng bỏ cuộc mà cố gắng thuyết phục em. Mãi rồi em thừa nhận, em cũng có tình cảm với tôi nhưng em lại tự ti vì hoàn cảnh của gia đình mình. Phải mất khá nhiều thời gian sau đó tôi mới có thể khiến em nhận lời yêu.
Video đang HOT
Sau bao năm, tôi đã tìm được người con gái mình thương yêu. Tôi định khi nào mẹ tôi khỏe hẳn thì sẽ nói chuyện giữa tôi và em cho bố mẹ biết. Nhưng với sự từng trải và sự nhạy cảm, mẹ tôi phần nào đoán được tình cảm giữa tôi và em. Mẹ hỏi thẳng tôi: “Có phải con và con bé giúp việc nảy sinh tình cảm không?”. Tôi ngỡ rằng mẹ sẽ vui vẻ khi tôi có người yêu và bằng lòng về cô con dâu tương lai nên hào hứng đáp: “Con cũng định chờ khi nào mẹ khỏe hẳn và mấy tháng nữa em ấy ra trường thì thông báo cho bố mẹ biết”. Tôi chưa kịp nói dứt lời thì mẹ tôi mặt bừng bừng tức giận và quát lớn: “Anh có học có hành mà làm những việc thiếu suy nghĩ như vậy à? Yêu một đứa làm giúp việc, một đứa tỉnh lẻ, không biết rõ gốc gác dòng giống nhà nó ra sao. Yêu một đứa không môn đăng hộ đối gì cả. Nó yêu anh thật hay là yêu anh vì những cái khác?”.
Tôi quá bất ngờ trước sự giận dữ của mẹ tôi. Thường ngày tôi thấy mẹ tôi cũng có vẻ quý em, nhưng tôi thật không ngờ vì chuyện này mà mẹ tôi nghĩ sai về cô ấy. Mẹ tôi cho rằng em đi giúp việc chỉ là phụ, còn chính là đi ve vãn tôi, và bằng mọi giá để được ở lại đất này. Tôi càng giải thích thì mẹ tôi càng gạt đi và cho rằng tôi mờ mắt vì tình, tôi có học có hành mà không biết suy nghĩ. Tôi càng nói thì mẹ càng phản đối. Mẹ tôi nói về em với những lời lẽ đầy miệt thị, vì trong mắt mẹ tôi em là một ô sin không hơn không kém. Và mẹ tôi còn bảo rằng tôi mà lấy em coi như là một sự sỉ nhục.
Tôi chưa biết nên nói thế nào với em thì ngay ngày hôm sau, mẹ tôi đã thanh toán tiền thù lao cho em và bảo em nghỉ việc. Mẹ tôi đã nói những lời xúc phạm tới em. Mẹ tôi cho rằng em lợi dụng tôi, em mưu mô thủ đoạn để có được tôi.
Một người tự trọng và có hiểu biết như em nên khi nghe được những lời này, em đã dứt khoát chia tay với tôi. Em bảo rằng: “Em yêu anh nhưng em không thể sống cả đời trong sự rẻ rúng được. Em có thể để người khác ghét em nhưng để khinh em thì không”. Em dứt khoát tuyệt tình với tôi.
Mẹ tôi là người bảo thủ, không dễ gì lay chuyển được suy nghĩ của bà. Bà còn tuyên bố rằng: “Nếu rước cái ngữ ấy về nhà thì tôi ra đường tôi ở”. Thực lòng tôi rất yêu em và hơn ai hết tôi biết rằng em yêu tôi chân thành, không phải xuất phát từ những tính toán tầm thường như mẹ tôi nói. Tôi yêu em nhưng không làm cách nào để bảo vệ em được. Việc thuyết phục và hóa giải những hiểu lầm của mẹ về em gần như là không thể. Giờ tôi phải làm sao đây để thuận cả bên tình, bên hiếu?
Theo VNE
Chồng đưa bồ về "ăn vụng" ngay trên giường ngủ
"Tôi cũng từng nghĩ những người phụ nữ một khi đã ngoại tình thì không thể tha thứ được, họ là những kẻ phản bội và tự tay phá nát tổ ấm của chính mình...".
Tôi - một phụ nữ vừa tròn 40 không bao giờ phủ nhận việc mình ngoại tình. Thiên hạ cứ ra rả nói tôi là người đàn bà chẳng ra gì, sướng không biết đường sướng vì rằng, tôi là vợ của một ông chủ doanh nghiệp giàu có nức tiếng cả một vùng, cả đời ăn sung mặc sướng, chẳng bao giờ phải bận tâm chuyện tiền nong. Nhưng đâu phải cứ sung túc về vật chất thì con người ta có thể sống hạnh phúc được.
Đã có một thời, tôi luôn đề cao tư tưởng "trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên chỉ có một chồng" dù là trong xã hội phong kiến hay hiện đại. Đã là phụ nữ thì tuyệt đối không được nghĩ đến chuyện "ăn nem, ăn phở", phải tuyệt đối chung thủy với chồng dù người đàn ông đó có như thế nào. Tôi cũng từng nghĩ những người phụ nữ một khi đã ngoại tình thì không thể tha thứ được, họ là những kẻ phản bội và tự tay phá nát tổ ấm của chính mình. Nhưng ở tuổi này, tôi ngộ ra rằng, không phải tất cả phụ nữ ngoại tình đều xấu xa, hư hỏng... nhiều người trong số họ đang phải cầm tù cuộc đời mình trong những chiếc "lồng son" vẻ ngoài thì lộng lẫy nhưng bên trong là bao nhiêu nỗi khổ và nước mắt.
Tôi - một phụ nữ vừa tròn 40 không bao giờ phủ nhận việc mình ngoại tình.
Người phụ nữ cam chịu trong tôi đã chết dần chết mòn khi phải chứng kiến cảnh chồng mình công khai cặp bồ. Chồng tôi thành đạt, đạo mạo, làm chủ cả một doanh nghiệp lớn nên có nhiều cô gái trẻ trung "săn đón". Tôi coi điều đó là chuyện hết sức bình thường.
Nhưng việc ngày nào cũng ăn nhậu tiếp khách đã làm chồng tôi "hư" từ lúc nào không biết. Chuyện gì phải đến cũng đến khi mà ngày nào anh cũng triền miên trong hơi men, chồng tôi cặp bồ với một cô sinh viên tiếp thị bia trẻ trung và biết cách lả lơi.
Tôi cũng sẽ cho qua mọi chuyện nếu chồng mình biết "chùi mép" khi "ăn vụng" ở ngoài, nhưng mọi chuyện đã vượt quá giới hạn cho phép. Chồng tôi dẫn cô gái trẻ kia về nhà và làm những chuyện "động trời" trên chính giường ngủ của hai vợ chồng. Thật bất hạnh cho tôi khi phải tận mắt chứng kiến những cảnh tượng ghê tởm đó. Mặt đất dưới chân tôi rung chuyển, tôi khóc lóc trong đau đớn, hờn trách số phận mình trớ trêu. Còn vị hôn phu của tôi vẫn thản nhiên như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi khi phải nằm cạnh người đàn ông bội bạc trên chính chiếc giường ngủ của mình những ngày sau đó.
Những tưởng khi thấy vợ khổ sở, tiều tụy như vậy, ông chồng giàu có của tôi sẽ chấm dứt hoặc ít nhất là "ý tứ" hơn trong chuyện quan hệ ngoài luồng kia nhưng không, mọi chuyện vẫn ngang nhiên diễn ra. Tôi rơi vào trạng thái trầm cảm kéo dài. Trong những lúc quá tuyệt vọng, tôi muốn tìm đến cái chết như một cách giải thoát cho chính mình.
Tôi gặp lại người yêu cũ thời cấp ba trong buổi họp lớp cách đây 3 năm. Số phận người đàn ông này cũng bất hạnh không kém tôi, khi vợ anh bỏ vào Nam chạy theo một người đàn ông khác. Sau dịp ấy, chúng tôi nối lại liên lạc với nhau, trò truyện và gặp gỡ nhiều hơn. "Tình cũ không rủ cũng đến" và nhất là khi cuộc hôn nhân của cả hai đều đã có những vết nứt khó có thể hàn gắn được, chúng tôi trở thành nhân tình của nhau kể từ đó.
Nếu không gặp lại người yêu xưa kia, rất có thể giờ này tôi đã phải nhập viện tâm thần vì không có cách nào thoát ra khỏi nỗi bất hạnh do cuộc hôn nhân tưởng chừng như hoàn hảo của mình mang đến. Sau những nỗi đau mà bản thân phải trải qua, tôi trở nên dửng dưng với lời đàm tiếu của thiên hạ. "Ừ thì tôi cặp bồ, ừ thì tôi ngoại tình...".
Giờ đây tôi cũng không còn nhìn tất cả những người đàn bà "ăn nem" bằng ánh mắt khinh miệt, coi thường nữa. Rất nhiều người trong số họ không phải là kiểu người lẳng lơ, họ cũng không chủ tâm phản bội lại người đàn ông của mình, đúng vào lúc bị dồn đến mấp mé vực sâu thì có người thứ ba đưa tay kéo họ trở lại.
Trong hôn nhân, không ai mong muốn chuyện đổ vỡ, nhưng chúng ta hãy khoan kết tội một người đàn bà nào đó dám "cả gan" ngoại tình là hư hỏng, là thế nọ là thế kia khi chưa nghe hết câu chuyện về cuộc đời họ.
Theo VNE
Trốn chồng để bán dâm Nhìn cảnh nhiều người say trai nên ngoại tình với chồng, rồi ngẫm đến thân mình tôi thấy sao bẽ bàng và chua xót đến thế. Một đằng vì nhu cầu nhục dục của bản thân, còn tôi thì đành lòng nuốt nước mắt đi bán dâm vì kinh tế gia đình. Tôi năm nay 31 tuổi, lấy chồng từ năm 22 tuổi....