Mẹ ơi, Tết này đừng giục con lấy chồng nữa nhé!
Cách đây 4 năm, ở cái thuở 25, Mai cũng thích Tết lắm. Nhưng 4 năm qua đi, Tết chẳng còn là niềm hào hứng, mong đợi với Mai nữa, mà nó đã chính thức trở thành nỗi ám ảnh, thậm chí là cơn ác mộng với Mai.
Lại một cái Tết nữa sắp đến gần, nhà nhà, người người ai cũng vui vẻ háo hức chuẩn bị sắm sửa, dọn dẹp đón Tết sang. Cả thế gian này ai cũng mang tâm trạng vui vẻ, hồ hởi, trừ Mai. Ngày xưa, mà ngày xưa nghe xa xôi quá, cách đây 4 năm, ở cái thuở 25, Mai cũng thích Tết lắm. Nhưng 4 năm qua đi, Tết chẳng còn là niềm hào hứng, mong đợi với Mai nữa, mà nó đã chính thức trở thành nỗi ám ảnh, thậm chí là cơn ác mộng với Mai.
Bên tách cafe đen không sữa, Mai bồi hồi nhớ lại cái Tết của những năm về trước…
25 tuổi, Mai đã phấn đấu và đạt được những mục tiêu của cuộc đời mình. Một công việc ổn định, cho thu nhập tốt, tuy không phải là chân biên chế nhưng đó cũng là sự nỗ lực của Mai và niềm mơ ước của nhiều người bạn cùng trang lứa. Mai tuy không xinh đẹp thuộc hàng sắc nước hương trời nhưng vẻ đẹp của cô cũng khiến khối kẻ phải say đắm. Bằng chứng là có rất nhiều cây si tình nguyện được trồng ở trước cửa nhà Mai, vậy mà chẳng hiểu sao, chẳng chàng nào khiến Mai động lòng nổi. Mai cũng có khó tính gì đâu, chỉ là hơi cá tính mạnh một chút thôi, vậy mà cái duyên của Mai cứ trốn biệt, chẳng thèm tìm đến với cô để cô không ngày nào là không phải nghe bài ca ấy.
Mẹ Mai, chỉ còn mỗi mình Mai là chưa lập gia đình, ngày nào bà cũng bận rộn với hai đứa cháu nội một trai một gái mà vẫn dư thời gian để cằn nhằn Mai về việc Mai không chịu đưa ai về ra mắt bà. Ngày thường thì còn đỡ chứ Tết nhất càng đến gần, cường độ ca thán của mẹ Mai càng mất kiểm soát. Bất kể lúc nào, từ ăn cơm, phụ mẹ dọn dẹp, mẹ Mai đều có thể ca điệp khúc “sao chưa chịu đưa ai về ra mắt” cho Mai nghe. Thời gian đầu Mai còn lấy đó làm vui vì mẹ quan tâm mình nhưng càng về sau, mức độ càng nhiều, Mai bắt đầu thấy phiền phức. Tết nhất, họ hàng tới nhà chơi đông lắm vì bố Mai là trưởng. Dưới Mai còn rất nhiều anh chị em, con gái ai chẳng ưa thể diện, vậy mà mẹ Mai cứ nhìn thấy mấy đứa cháu ít tuổi hơn con gái mình đã có người yêu hoặc con bồng con bế là lại quay ra than thở:
- Chị Mai nhà bác mà được một phần nhỏ như mấy đứa thì bác được nhờ quá!
Câu nói của mẹ làm Mai ngượng chín mặt. Dù gì thì đây cũng là chuyện tế nhị, bà lại cứ mang ra kể lể, than thở như vậy, Mai còn đâu thể diện với mấy anh chị em trong họ hàng nữa.
Video đang HOT
Mai cũng có khó tính gì đâu, chỉ là hơi cá tính mạnh một chút thôi, vậy mà cái duyên của Mai cứ trốn biệt. (Ảnh minh họa)
Rồi chẳng biết bà nói với mấy bác những gì mà mới mùng 1 đầu năm, Mai đã bị gọi ra để chất vấn và dạy dỗ về đạo làm con:
- Có mỗi cái việc lấy chồng mà sao cháu cũng phải để mẹ lo lắng, nhắc nhở nhiều như vậy. Làm con đến tuổi này thì phải báo hiếu bố mẹ đi chứ.
Mai ngậm ngùi vâng dạ mà trong lòng ấm ức vô cùng. Chỉ có mỗi việc chưa lấy chồng thôi mà mọi người cứ coi như Mai như Mai là tội nhận thiên cổ vậy.
Mẹ Mai thì mấy ngày tết rảnh rỗi lại càng sinh nông nổi nhiều. Cứ động một chút, hở một chút lại:
- Số tôi vô phúc nên con gái mới ế chồng.
Thành ra mấy ngày Tết, với Mai, khổ còn hơn cả ngày thường. Mai chẳng muốn đi đâu, gặp gỡ ai bởi cứ động bước chân ra khỏi phòng là đã nghe thấy tiếng mẹ than thở về chuyện cô chưa chịu lấy chồng.
Mấy ngày Tết, nằm vắt tay lên trán mà Mai thấy ngán ngẩm. Mai chỉ muốn có một cái Tết được nghỉ ngơi, vui vẻ bên gia đình vậy mà sao khó quá. Ước gì cái Tết này, mẹ Mai đột ngột quên lãng mất chuyện Mai chưa lấy chồng thì tốt biết bao nhiêu.
Tiếng điện thoại đổ chuông kéo Mai về hiện tại. Số máy quen thuộc, ám ảnh thì đúng hơn:
- Con đang ở đâu đấy hả, về nhà ngay!
Mai chợt thấy hận gã chồng tương lai của mình đến thấu xương. Nếu biết hắn ở đâu, Mai nhất định sẽ cho gã vài cái tát vì cái tội để Mai chờ lâu và chịu khổ thế này. “Tết sắp tới rồi, người tôi yêu, anh ở đâu?” – Mai hét lớn mà không biết phía sau có một nụ cười tỏa nắng đang dành cho mình.
Theo Một Thế Giới
Ế chồng vì tìm đàn ông hoàn hảo
Nhìn bạn bè đứa nào cũng yên bề gia thất, còn mình cứ lẻ loi, muốn lấy quách một người đàn ông làm chồng để cho xong chuyện,...
Tôi không phải là một cô gái quá xinh đẹp, nhưng cũng ưa nhìn, hồi sinh viên cũng từng là hoa khôi của một trường đại học, lại có công việc ổn định với mức thu nhập tương đối.
Bạn tôi nói, để lấy được chồng tôi phải tập nhìn một mắt- tức là một mắt nhắm, một mắt mở- Ảnh minh họa
Từ khi tôi còn là một cô gái 23-24 tuổi, mới tốt nghiệp đại học, đã có rất nhiều người đàn ông đến với tôi, muốn cưới tôi làm vợ, nhưng chẳng hiểu sao tôi chẳng thấy người đàn ông nào "vừa mắt" với mình. Có người được mặt này lại mất mặt kia.
Có anh hình thức được thì công việc lại không tốt, không có chí tiến thủ, ngược lại có anh công việc tốt, có chí tiến thủ thì hình thức lại thấp bé, đi cùng anh tôi có cảm giác mình như là chị vậy.
Có người hình thức và công việc tương đối tốt thì gia cảnh nhà anh lại vất vả, nếu lấy anh hai vợ chồng lại phải đi ở trọ, trong khi đó từ bé đến giờ tôi chưa biết thế nào là ở trọ, nghĩ đến cuộc sống không có nhà cửa, không an cư, thì làm sao mà lập nghiệp được, nên tôi lại từ chối.
Rồi có những người đàn ông có công việc ổn định, có địa vị xã hội, có nhà cửa đoàng hoàng, lấy họ có thể tôi sẽ không phải nghĩ đến chuyện kinh tế, nhưng họ lại đã từng có một đời vợ. Tuy họ đã chia tay với vợ, nhưng nếu lấy họ tôi lại phải nuôi con riêng của anh, rồi sau này con chung con riêng, con anh, con chúng ta, tôi sợ làm cuộc sống gia đình phức tạp.
Cứ thế, đã hơn chục mùa xuân trôi qua, đến giờ đã 35 tuổi, chẳng còn trẻ nữa mà tôi vẫn chưa tìm được người đàn ông nào vừa mắt với mình. Nhiều lúc thấy bạn bè, đồng nghiệp đứa nào cũng có chồng con đề huề, đi làm về tất bật về với gia đình lo cơm nước cho chồng cho con, còn mình cứ lẻ loi một bóng, về sớm cũng chẳng ai đợi, về tối cũng chẳng ai mong. Bố mẹ tôi cũng chán cảnh thấy con gái cứ đi về một mình nên hễ nhìn thấy tôi về là giục lấy chồng rồi mắng nhiếc, tìm người mai mối.
Nhiều lúc buồn, tôi cứ nghĩ hay đồng ý lấy quách một người đàn ông nào đó để cho có chồng, cho bằng chị bằng em nhưng rồi tôi lại sợ cuộc hôn nhân miễn cưỡng như vậy thì liệu có mang đến cho mình hạnh phúc hay không?.
Bạn tôi nói, để lấy được chồng tôi phải tập nhìn một mắt- tức là một mắt nhắm, một mắt mở, nhắm để không nhìn thấy những nhược điểm của người đàn ông mình lấy làm chồng, còn mở ra để nhìn thấy rõ hơn những điểm tích cực của anh ta, còn tôi cứ mở to hai mắt như vậy thì cả đời không lấy được chồng. Lẽ nào lại như vậy?
Theo Đất Việt
Bỏ công việc lương cao vì sợ... ế chồng Mức lương của tôi là 8 triệu/1tháng, để nhận được số tiền này tôi đã phải làm việc hơn 11 tiếng trong ngày. Không có thời gian hẹn hò nên tôi và bạn trai đã chia tay nhau. Nếu cứ tiếp tục công việc như vậy tôi sợ sẽ có đơn dài tập. Ảnh minh họa Tôi là nữ, đã tốt nghiệp đại...