“Mẹ ơi, con trai mẹ đang rơi nước mắt, xin mẹ vì anh ấy mà hãy chấp nhận con làm dâu nhà này”
Mẹ Vĩnh bỏ vào phòng ngủ, miệng hét lên: “ Sao cái số tôi khổ thế này? Góa chồng, nuôi con trai hết bao nhiêu công sức rồi giờ con nó theo người đàn bà khác”
ảnh minh họa
Trước khi kết hôn, dù đã nghe nhiều câu chuyện cùng chủ đề nhưng tôi vẫn không nghĩ rằng, mẹ chồng là bức tường cao quá mức đến như vậy, nó cao đến nỗi dù tôi đã cố gắng đến mấy cũng không thể leo qua được. Ngày đầu về ra mắt mẹ của Vĩnh, bà không nói không rằng đưa cho tôi 50 ngàn rồi bảo ra chợ mua đồ ăn. Tôi nói rằng, mình có thể mua được, bà cứ để tiền đó mà mua thứ khác, tôi chưa nói dứt câu thì mẹ Vĩnh đã xổ một tràng: “Cô đừng coi thường cái nhà này, tôi không nghèo như cô tưởng”.
Rồi bữa cơm đó tôi liên tục nhận được cái lắc đầu quầy quậy từ mẹ Vĩnh. Bà chê tôi nấu món này nhạt, món kia mặn. Vĩnh thấy tôi chuẩn bị khóc thì khều chân ngỏ ý bảo tôi cứ nhịn, tôi nhìn anh đầy hờn dỗi. Thế mà Vĩnh bảo rằng mẹ anh hiền lắm, chưa bao giờ nói nặng với con trai một câu nào.
Bố Vĩnh mất từ khi anh mới học cấp 3, một mình mẹ anh bươn chải nuôi anh và em gái ăn học. Bà không đi bước nữa dù được bà nội Vĩnh khuyên nhủ rất nhiều. Mọi tình thương của mẹ Vĩnh vì thế dồn vào hai đứa con. Vĩnh lại ngoan ngoãn, học giỏi. Tốt nghiệp đại học, anh nhanh chóng vào làm một công ty nước ngoài. Mẹ Vĩnh đã vẽ ra cho mình một cô con dâu lý tưởng và tất nhiên, người đó không phải là tôi.
Mẹ Vĩnh chê tôi đủ thứ. Nào là thấp, gầy, gò má cao, nhà xa, tuổi không hợp. Bà đã nhắm cho Vĩnh con của một người trong khu phố. Cô này từng đi du học nước ngoài, bố làm to, dù không xinh đẹp nhưng lại ở gần nhà Vĩnh và thường xuyên sang nhà Vĩnh để chăm sóc mẹ anh. Vĩnh bảo với mẹ rằng, con đã có người thương rồi nhưng bà chỉ lườm rồi bảo: “Đàn bà thiếu gì mà mày lại đâm đầu vào cái con đó? Mày cứ lấy con Hiên cho mẹ, ngoài nó ra thì mẹ không chấp nhận đứa con dâu nào cả”.
Video đang HOT
Rồi mẹ Vĩnh liên tục giả ốm để dọa anh, Vĩnh đau khổ lắm. Anh bảo rằng anh thương yêu tôi thật lòng và chỉ muốn cưới tôi làm vợ. Ngoài tôi ra, anh không muốn lấy ai cả, anh khuyên tôi nên nhẫn nhịn chờ anh rồi thuyết phục thêm để mẹ bằng lòng. Tôi giận lắm, dù tôi có yêu Vĩnh thật đấy, nhưng tôi không chịu được khi cứ phải nghe những lời thóa mạ từ mẹ anh.
Tôi lâm vào tình trạng mệt mỏi cực độ. Kể từ lần về ra mắt đó, tôi có về thăm mẹ anh thêm 3 lần nhưng lần nào cũng rơi vào tình cảnh khốn khổ khốn nạn. Bà không ngần ngại lấy chổi quét rác vào người tôi khi tôi đang đứng giữa nhà, rồi bà gọi Hiên qua ăn cơm, gọi cô ấy là con dâu trước mặt tôi.
Tôi đã định từ bỏ cuộc tình với Vĩnh vì thấy quá mệt mỏi nhưng Vĩnh kiên quyết không chịu. Anh thuyết phục tôi về quê thêm một lần nữa, bảo tôi nói dối rằng tôi đang mang bầu để bắt mẹ anh chấp nhận. Nhưng “khổ nhục kế” đó cũng không làm bà mảy may động lòng. Mẹ Vĩnh bỏ vào phòng ngủ, miệng hét lên: ” Sao cái số tôi khổ thế này? Góa chồng, nuôi con trai hết bao nhiêu công sức rồi giờ con nó theo người đàn bà khác”. Vĩnh chỉ còn biết quỳ ngoài cửa, và tôi thấy anh đã rơi những giọt nước mắt đau khổ.
Sáng hôm ấy, khi Vĩnh có việc phải đi ra ngoài, tôi đã quyết định làm một việc mà trước đó, tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ làm. Tôi vào phòng mẹ Vĩnh, quỳ xuống trước mặt bà rồi nói: “ Mẹ ơi, con trai mẹ đang rơi nước mắt, xin mẹ vì anh ấy mà chấp nhận con làm dâu nhà này. Con chưa được chỗ nào thì xin mẹ chỉ bảo con thêm, nhìn anh ấy đau khổ thế con không chịu được”. Tôi đã nghĩ, thái độ thành thật của mình sẽ khiến mẹ Vĩnh động lòng, nào ngờ bà hét lên: “Cô lại định ép tôi nữa cơ à? Hỗn láo quá nhỉ”.
Tôi không nhớ mình đã quỳ như thế bao lâu, chỉ biết rằng, mẹ Vĩnh đã bỏ đi sau khi mắng tôi một trận. Bà vẫn kiên quyết không nhận tôi là con dâu. Tôi không biết mình phải làm gì trước hoàn cảnh này, tôi có nên từ bỏ hay là mặc kệ tất cả, trốn đi một nơi xa làm đám cưới với Vĩnh và sống cùng sự ghẻ lạnh của bà mẹ chồng khó tính này?
Theo blogtamsu
Tôi vô sinh, vợ vẫn có bầu?
Cầm tờ kết quả trên tay mà tôi như người mất hồn khi biết mình hoàn toàn không có khả năng sinh sản. Vậy cái thai mà vợ tôi đang mang là ở đâu ra?
ảnh minh họa
Tôi biết em khi em đang là sinh viên năm nhất tại trường đại học mà tôi làm giảng viên. Cũng chưa có dịp tiếp xúc với em nhiều, cho đến một chiều muộn sau ca họp đi qua thư viện trường vẫn thấy em ngồi đó. Có ý vào hỏi thăm và nhắc em về sớm, tôi đã được nghe nỗi lòng của em.
Nhà có mình em là con gái út, các anh trai em đều ở quê phụ ba má làm việc đồng áng, gia đình dồn hết tiền để cho em ăn học với hi vọng đổi đời. Cũng vì lo nhà nghèo nên em không dám đăng kí vào các lớp học thêm với giá đắt đỏ ở thành phố mà phải tự học. Sau khi nghe hết câu chuyện, trong lòng tôi như đau nhói, trách nhiệm của một người thầy không cho phép tôi làm ngơ trước hoàn cảnh của em.
Kể từ ngày đó, sau mỗi buổi học tôi đều cùng em tới thư viện, dùng tâm huyết và tấm lòng của mình, tôi đã giúp em học tốt hơn và tự mình vượt qua được các kì thi. Tình cảm của em và tôi cũng bắt đầu đơm hoa kể từ lúc ấy. Ngày em ra trường cũng là lúc tôi chủ động nói lời yêu. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức ngay sau đó với sự ủng hộ và chúc phúc của gia đình, bạn bè đôi bên.
Vì là con một nên hai vợ chồng tôi được bố mẹ tôi cắt cho riêng một tầng để tiện việc sinh hoạt và không phải lo chuyện nhà cửa. Rồi bố mẹ cũng giục chúng tôi sớm có con để ông bà được hưởng niềm vui tuổi già.
Vợ tôi có bầu đến nay đã được gần 6 tháng, không khí hai gia đình lúc nào cũng vui vẻ, đầm ấm, bố mẹ tôi dành hết thời gian chăm sóc con dâu khi tôi đi làm,về đến nhà là tôi cùng ông bà làm việc, giúp đỡ vợ để em được nghỉ ngơi, có sức khỏe mà chuẩn bị đón thành viên mới của gia đình.
Nhìn vợ luôn cười rạng rỡ, tôi thật hạnh phúc và thầm cảm ơn ông Trời đã ban cho tôi một cuộc sống viên mãn như vậy.
Nhưng rồi "hạnh phúc ngắn chẳng tày gang" khi cách đây một tuần tôi đưa chú em họ ở quê lên đi khám bệnh vì có một vài trục trặc trong quan hệ vợ chồng, đưa cậu ấy đi khám tôi cũng đăng kí khám luôn một thể.
Cầm tờ kết quả trên tay mà tôi như người mất hồn khi biết mình hoàn toàn không có khả năng sinh sản. Dặn cậu em giữ kín chuyện này, trở về nhà nhìn cảnh gia đình tôi vui vẻ, hết lòng chăm sóc vợ tôi mà tôi muốn rơi nước mắt.
Tôi không có khả năng làm cha, vậy đứa bé vợ tôi đang mang trong mình là từ đâu mà ra? Tôi biết giải thích thế nào với bố mẹ và gia đình? Tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Rơi nước mắt lá thư mẹ gửi con trai vào ngày ly hôn Mẹ xin lỗi vì đã không giữ cho con một cuộc sống đủ đầy, có bố có mẹ bên cạnh. Nhưng mẹ tin rằng, con sẽ vui vì chẳng ai muốn chứng kiến bố mẹ ngày ngày đánh chửi nhau, con yêu nhỉ? ảnh minh họa Bin thương yêu, chỉ còn 10 ngày nữa thôi là con tròn 1 tuổi. Thế nhưng chiều...