Mẹ ơi, con sống không hạnh phúc!
Mẹ à, con đã từng có những tháng ngày quá vui vẻ và hạnh phúc khi yêu anh ấy. Con cũng đã từng nghĩ, anh ấy là cả cuộc đời của con…
…Nên khi ba mẹ ngăn cấm, nói anh ấy có vẻ không chung tình, không yêu thương con hết lòng, con đã phản bác. Con đã nêu ra đủ các loại dẫn chứng để chứng minh với ba mẹ rằng, anh ấy là người đàn ông tuyệt vời của con.
Và cũng vì thế, mặc cho bố mẹ nói gì, con vẫn yêu thương và quyết định lấy anh ấy. Còn còn dùng nhiều chuyện để khiến bố mẹ phải mủi lòng vì con. Thương con gái nên cuối cùng bố mẹ cũng chấp nhận chuyện cưới xin này và ngày cưới, cả nhà cũng không mấy vui vẻ. Chỉ là cố gắng để làm cho con yên lòng.
Con lấy chồng cách hơn 100km, nhà chồng ở xa nên ngay từ khi cưới, con đã nghĩ đến chuyện thật khó về nhà. Dù vậy, con vẫn kiên trì, nghĩ rằng, nếu anh ấy yêu con, thương con, con sẽ cảm thấy hạnh phúc và bớt nhớ gia đình mình hơn.
Cưới chồng được 1 tháng đầu, con thực sự cảm thấy quyết định của mình là hoàn toàn đúng đắn. Anh ấy đã cho con rất nhiều cơ hội, đã cho con có được gia đình hạnh phúc, cho con có được sự quan tâm và yêu thương của chồng mình. Anh ấy cho con một tuần trăng mật lãng mạn, hạnh phúc vô cùng. Mẹ có biết không, con tưởng mình là người phụ nữ được chồng yêu nhất.
Và cũng vì thế, mặc cho bố mẹ nói gì, con vẫn yêu thương và quyết định lấy anh ấy. Còn còn dùng nhiều chuyện để khiến bố mẹ phải mủi lòng vì con. (ảnh minh họa)
Nhưng, cuộc sống mỗi ngày mỗi khác. Chồng con lại là người gia trưởng, chỉ biết nghĩ cho gia đình mình. Sau một thời gian chung sống, con càng phát hiện ra chuyện ấy.
Chồng con, mỗi lần nghĩ đến gia đình anh ấy là anh ấy lại nổi điên lên với con. Hễ con nói chuyện gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi, anh ấy cũng sẽ bực bội, khó chịu với con, nói con không được động tới bố mẹ anh ấy. Mà con nào nói gì. Ví như, con chỉ nói, “anh không nên cái gì cũng nghe theo lời bố mẹ, vì có những việc của mình, bố mẹ không thể hiểu được mà tham gia”. Thế mà anh ấy nổi điên lên với con, khiến con bực bội vô cùng.
Video đang HOT
Nhưng con nhịn, vì vợ chồng mới cũng không nên này nọ với nhau làm gì. Anh ấy tính như thế, con biết đường mà tránh thôi.
Con khổ tâm lắm mẹ ạ, sống chung nhà chồng, cuộc sống rất mệt mỏi. Anh ấy hứa với con, sau vài tháng cưới, hai vợ chồng sẽ ra ngoài ở riêng, nhưng giờ anh ấy nhất định không chịu. Con bức bối trong gia đình này, cái gì cũng giữ kẽ, ăn cũng chẳng dám ăn uống tự nhiên. Ăn nhiều thì bị để ý soi mói của cô em chồng. Con thực sự cảm thấy mệt mỏi mẹ ạ. Anh ấy nhất định không cho chúng con ra ngoài nữa, bảo ở đó sau này có người lo, có mất tiền thì cũng là mất tiền cho mẹ mình. Cuộc sống thật vất vả.
Suốt ngày anh ấy chỉ ăn xong là lên giường nằm xem tivi, còn một mình con dọn rửa tất cả. Con làm bao nhiêu là việc trong nhà này, không việc gì không qua tay con. Việc gì con cũng tự mình ôm hết, không làm thì chẳng ai làm. Chẳng có việc gì là mẹ chồng con chủ động làm, hay em chồng giúp chị cả. Họ mặc định mọi chuyện là do con. Trước khi cưới, con cũng biết mẹ chồng con khó tính, nhưng chỉ vì chuyện chồng hứa sẽ cho ở riêng nên con tin anh ấy. Và giờ thì mọi chuyện như thế đó.
Con cảm thấy như đang bị chồng lừa. Anh ấy không mấy khi hỏi han con, cũng không nói với con một lời những lúc con mệt hay ốm đau. Con hay ốm, bị tụt huyết áp, kêu với anh ấy thì anh ấy bảo suốt ngày kêu ca, bệnh tật, làm một tí cũng kêu. Anh ấy nghĩ con kêu vì làm việc nhà mệt nhọc. Thật sự con cảm thấy thất vọng mẹ à. Anh ấy sợ cả nhà biết con hay kêu mệt mỏi, sẽ nghĩ này nọ. Đúng là sống cảnh này con thấy ngột ngạt kinh khủng.
Đêm ấy, con đã khóc cả đêm mẹ à. Con chán nản, sống không hạnh phúc. Bây giờ, nói ra thì mẹ sẽ trách mắng con nhưng con phải thú thực rằng, con đang sống rất khổ tâm, con không hạnh phúc! (ảnh minh họa)
Hôm rồi, vì chuyện nhỏ là anh ấy nhắn tin với người cũ, bảo là cô ấy hỏi han anh, hỏi xem anh sống hạnh phúc không, con và anh ấy cãi nhau to. Con không chịu được chồng mình còn qua lại với người cũ khi cưới vợ chưa bao lâu.
Giận nhau cả tuần rõ ràng anh ấy sai nhưng không chịu xin lỗi. Anh ấy thậm chí không thèm ngó ngàng đến con. Cuối cùng, chính con lại là người phải xuống nước, con quyết định làm hòa vì không muốn có cuộc sống khó chịu, gia đình chồng không thoải mái, chồng cũng không thoải mái.
Đêm ấy, con đã khóc cả đêm mẹ à. Con chán nản, sống không hạnh phúc. Bây giờ, nói ra thì mẹ sẽ trách mắng con nhưng con phải thú thực rằng, con đang sống rất khổ tâm, con không hạnh phúc! Con hối hận vì đã không nghe lời bố mẹ. Anh ấy quả là người không chung tình, không yêu vợ thương con. Bây giờ, con không biết phải làm sao đây. Mới cưới nhau được vài tháng mà đã vậy, liệu con có thể trụ đến lúc sinh con, đẻ cái. Nghĩ đến việc sống như thế này, con không muốn có con chút nào mẹ ạ, con chán nản vô cùng. Con chỉ muốn được về bên mẹ…
Theo VNE
Choáng váng vì đòi hỏi quá đáng của mẹ vợ
Tình huống oái oăm này khiến tôi khá đau đầu, bởi thật sự, lương của tôi chỉ đủ ăn mỗi tháng, chứ không dư thừa về tiền bạc.
Tôi và vợ tương lai đã yêu nhau khá lâu, giữa chúng tôi hoàn toàn tâm đầu ý hợp về mọi chuyện: từ tính tình, cho đến chuyện chăn gối, và hơn nữa cả hai đều khá nghiêm túc trong chuyện tiến tới hôn nhân nên đã về xin ý kiến hai bên gia đình.
Bố mẹ tôi rất mừng vì sắp có cô con dâu ngoan hiền, nhưng về phía gia đình em lại hơi phức tạp một chút. Tôi xin phép được kể lan man để mọi người hiểu thêm câu chuyện của tôi.
Bố của em có hai đời vợ, và em là con của vợ cả, ở dưới quê. Bố em hàng tháng vẫn chu cấp cho vợ cả một khoản tiền để bà chi tiêu hàng tháng, nhưng thời gian này, ông cũng gặp nhiều khó khăn nên khoản tiền gửi về quê cho vợ cả ít hơn hẳn, có tháng không gửi đồng nào. Mẹ em - tức vợ cả của ông không phải người chưng diện, nhưng lại hay thích tích góp tiền bạc. Bao nhiêu tiền chồng gửi về, bà đều tiết kiệm hết, ăn uống, chi tiêu khác trong gia đình đều cố gắng kham khổ. Mỗi lần em cằn nhằn, khuyên bảo thì bà lại lớn tiếng: "Chồng là chồng người ta, con gái thì về nhà chồng nó, tao chết thì ai lo".
Vợ tương lai của tôi đàng im re, tôi cũng không dám tham gia câu nào. Bởi trước đó, suốt 3 năm yêu nhau tôi biết, tháng nào bà cũng gọi điện giục em có tiền gửi về cho mẹ. Lần nào về quê cũng bảo em mua rất nhiều thứ, khá tốn kém.
Thật tình mà nói, lương tôi mỗi tháng 10 triệu, vợ tôi 7 triệu. Lấy nhau về, là một gia đình, có bao nhiêu thứ tiền phải lo, tiền thuê nhà, tiền ăn, rồi có con thì lấy gì nuôi con? (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện tưởng chỉ như vậy, ai ngờ lần mới đây, khi chúng tôi về thăm cụ, cụ quả quyết: "Lấy nhau rồi, mỗi tháng gửi về cho tao 10 triệu, bố mày giờ chỉ lo cho vợ bé, để tao chết đói".
Vợ tôi hoảng hốt: "Lương bọn con ít, làm sao gửi về cho mẹ mỗi tháng 10 triệu được?".
Bà tiếp lời: "Nuôi mày lớn bằng này, chỉ vì thằng đàn ông mà láo với mẹ. Mày không cho thì thôi, tao không có tiền ăn thì tao chết đi cho rảnh nợ".
"Hay bọn con gửi mấy triệu thôi mẹ", em tiếp lời.
"Thôi, không khiến", bà cằn nhằn.
Dù không nói ra, nhưng tôi biết vợ tôi đã suy nghĩ nhiều lắm.
Thật tình mà nói, lương tôi mỗi tháng 10 triệu, vợ tôi 7 triệu. Lấy nhau về, là một gia đình, có bao nhiêu thứ tiền phải lo, tiền thuê nhà, tiền ăn, rồi có con thì lấy gì nuôi con?
Bao nhiêu suy nghĩ đè nén khiến tôi khá mệt mỏi. Nếu chúng tôi không gửi tiền về cho bà hàng tháng, thì bà sẽ "mặt nặng mày nhẹ" với cả hai vợ chồng tôi, còn nếu gửi tiền về, thì vợ chồng tôi sống bằng gì?
Tôi bàn với em, mỗi tháng gửi về cho mẹ 5 triệu, bà cũng không ưng. Vì thế mà cả tháng trời giữa người vợ tương lai và mẹ vợ tôi có khúc mắc, cả hai đều không nói với nhau câu nào?
Bản thân tôi không dám tham gia vào câu chuyện, bởi tôi cũng rất khó xử. Một đằng eo hẹp về kinh tế, một đằng nếu nói chuyện thẳng thắn, trình bày với mẹ vợ tương lai, thì bà nhất định sẽ không nghe, và cho rằng tôi kẹt xỉ, không xứng đáng với con gái của bà?
Tôi không biết mình nên làm gì, khi tháng 6 tới đây chúng tôi dự định sẽ tổ chức hôn lễ?
Theo VNE
Anh cưới được tôi như 'vớ được vàng' Vàng ở đây không có nghĩa là tôi giàu có, sang trọng mà tôi giống một ô-sin chính hiệu cho gia đình anh. Đôi khi tôi còn băn khoăn không hiểu anh lấy tôi về có phải để làm người giúp việc cho gia đình anh, lúc gia đình anh bộn bề công việc hay không. Tôi cứ phân vân, lo lắng và...