Mẹ ơi, con gái đến lúc thì cũng sẽ lấy chồng thôi, mẹ đừng lo!
Cho nên, mẹ đừng xua đuổi con gái nữa, đừng đuổi con đi lấy chồng nữa, có được không?
Dường như cái nỗi lo của các bà mẹ đối với cô con gái bé bỏng của mình lúc nào cũng là: “Bao giờ thì con lấy chồng?”. Có người thì nói gần nói xa, cũng có người thì hỏi han trực tiếp và vỗn vã. Dù cho con gái mình không phải dạng kém xinh, kém đảm hay hậu đậu vụng về. Nhưng mà lo thì vẫn canh cánh ở trong lòng, bộn bề không để đâu cho hết.
Hôm qua, lúc đang ngồi làm bài và nghe lỏm cuộc trò chuyện của mẹ với cô hàng xóm. Mẹ tỉ tê rằng mẹ mong con gái đi lấy chồng lắm rồi. Mẹ nói cứ nghe phong thanh thấy có ai mai mối là mẹ mừng, mừng lắm. Nhưng rồi mẹ thở dài, có lẽ là do không phải duyên phải nợ với nhau, nên bây giờ con gái mẹ mới vẫn còn độc thân một mình.
Cái thở dài của mẹ kéo từ ngày này sang ngày khác, cứ như thể chưa “tống” được con gái ra khỏi nhà là mẹ còn chưa yên tâm. Mà quả đúng thật, mẹ nói con gái lớn giữ ở nhà làm gì. Lớn rồi thì phải đi lấy chồng, sau còn có con cái, còn tự lo cho mình một tổ ấm.
Con gái thì bao giờ cũng thế, ngẫm đi ngẫm lại thấy ở với bố mẹ nhà mình bao nhiêu cũng là ít. Cùng lắm là được 18 năm đầu, sau đó lên đại học lại đi học xa nhà, một tháng đôi lần về nhà được vài ngày ngắn ngủi. Học đại học xong ở lại thành phố làm việc, thì coi như thời gian xa bố mẹ cứ dài đằng đẵng.
18 năm được làm công chúa trong vòng tay của bố mẹ, nghĩ sao mà ít ỏi, sao mà thèm thuồng được ở lại lâu hơn. Cho nên con gái mới cố nấn ná thêm thời gian được ở với bố mẹ, để được phụng dưỡng, được chăm sóc. Không sau này về nhà chồng, trở thành con dâu nhà người ta, lại đối nội đối ngoại, không thể nào toàn tâm toàn ý lo cho bố mẹ mình được nữa.
Suy cho cùng, mẹ có nỗi lo của mẹ, thì con gái cũng có nỗi phiền muộn của con gái chứ không phải là không.
Mẹ thì lo con gái lớn không chịu lấy chồng, sau này quá lứa lỡ thì không lấy được ai lại khổ. Mẹ lo con gái về sau phải cô đơn vò võ sống một mình. Mà cái cảnh phụ nữ độc thân , dù giàu thế chứ giàu nữa mẹ cũng chẳng tin là được sung sướng. Bởi bất cứ một người phụ nữ nào trên đời cũng đều cần có cho mình một bờ vai để dựa vào. Không có phụ nữ nào là mạnh mẽ tuyệt đối, chẳng qua là họ chưa tìm được cho mình một người đàn ông phù hợp mà thôi.
Cho nên mẹ mới giục con gái mau mau chóng chóng mà tìm lấy một người, đừng kén cá chọn canh, cũng đừng cành cao cành thấp. Cái cảnh đi sớm về khuya, phải nhọc nhằn và tất bật giữa cuộc đời phong ba bão táp một mình, mẹ buồn lắm!
Video đang HOT
Giá như có thể làm gì khác cho mẹ bớt lo bớt nghĩ thì tốt biết mấy. Bởi con gái đến một lúc nào đó cũng sẽ đi lấy chồng thôi. Khi mà con tìm được một người yêu thương con thật lòng, và không chỉ yêu thương con mà còn yêu thương cả gia đình con nữa.
Con gái chắc chắn sẽ đi lấy chồng, vào một ngày nào đó, nên mẹ đừng lo nữa! Chỉ là con muốn chậm lại một chút, để được bên mẹ lâu hơn một chút. Chỉ là con muốn kỹ càng một chút, để chuyện hôn nhân không phải là phút nông nổi bốc đồng. Chỉ là con vẫn nghĩ mình còn trẻ dại, để được vùi vào lòng mẹ mà đón nhận những âu yếm yêu thương.
Con gái mẹ chắc chắn sẽ đi lấy chồng mà, rồi cũng sẽ có ngày mẹ nhìn thấy con tay trong tay với người đàn ông mà con đã chọn. Rồi cũng sẽ có ngày mẹ nén nước mắt mà nhìn con lên xe hoa về với nhà người ta. Rồi cũng sẽ có ngày mẹ mong mỏi mãi chẳng thấy con lại nhà vì còn bận việc chồng con, cơm nước.
Mẹ ơi, sẽ có ngày đó mà, nên mẹ đừng lo nữa. Sẽ có ngày mà con gái mẹ theo chồng về một nơi chốn mới, làm dâu, làm vợ, làm mẹ, thực hiện cái vòng lặp như bao người phụ nữ khác, như mẹ, nên mẹ đừng lo.
Còn bây giờ, con gái vẫn chưa muốn đi lấy chồng, là vì còn muốn được bên mẹ, đượcvàchăm sóc đỡ đần mẹ lúc tuổi già. Cho nên, mẹ đừng xua đuổi con gái nữa, đừng đuổi con đi lấy chồng nữa, có được không?
Theo Emdep
Này các cô gái, đừng nên lấy nhau chỉ vì yêu nhau bởi tình yêu có thể sẽ hết
Đừng vì thấy bạn bè đã có gia đình hết cả mà cũng phải giống người ta, cũng đừng vì cô đơn mà nhắm mắt đưa chân vội gói đời mình trong hai chữ hôn nhân.
Câu chuyện phiếm của lũ con gái chúng tôi ở cái tuổi gần ế luôn xoay quanh hai chữ "lấy chồng". Phần vì gia đình đã bắt đầu giục giã. Bố mẹ đi ra đi vào sốt ruột làm sao khi thấy cô con gái hai mươi mấy tuổi đầu vẫn nằm khểnh xem hoạt hình, nhai ô mai rau ráu, chẳng khác nào quả bom nổ chậm đang đe dọa tới hai ông bà.
Phần vì chứng kiến lũ bạn lần lượt theo chồng bỏ cuộc chơi, cái ví tiền cũng vơi bớt sau mỗi lần đưa bạn lên xe hoa về nhà chồng, khiến chúng tôi đứng ngồi không yên, cũng muốn mau mau gỡ lại "vốn", và để bố mẹ bớt càu nhàu trong mỗi giờ cơm.
Thế nhưng, là con gái, đừng vì bất cứ lý do gì ngoài mong muốn của bản thân mà nhắm mắt đưa chân, vội vã gói ghém đời mình trong một cuộc hôn nhân chớp nhoáng.
Tôi vẫn thường khuyên các cô bạn mình, đời người chỉ sống có một lần, vì thế không được phí phạm, cái gì cũng làm qua loa cốt chỉ để cho xong chuyện, như thế là tự hạ thấp giá trị của bản thân, cũng như chưa sống hết mình với cái đời mình đang có.
Đặc biệt lại là con gái, hạnh phúc hay không hạnh phúc cũng phụ thuộc rất nhiều vào cách chúng ta xử lý mọi việc. Đừng vì thấy bạn bè đã thành gia lập thất mà cũng bon chen, đua đòi cho bằng chị bằng em. Cũng đừng vì cô đơn mà quen đại một anh, rồi nhanh chóng kết hôn để khỏi mang tiếng là gái ế.
Phụ nữ hay đàn ông chỉ nên lấy nhau khi thấy cần nhau, cả lúc vui lẫn lúc buồn, cảm thấy được thấu hiểu, muốn sẻ chia, cảm thấy được có cùng trình độ, cùng cách đối nhân xử thế, có thể trò chuyện thâu đêm suốt sáng với nhau mà không biết chán. Rất nhiều các mối quan hệ đã đổ vỡ tan tành chỉ vì không biết cách lắng nghe, không biết cách trò chuyện với nhau.
Phụ nữ khi quyết định lấy chồng, cũng phải xác định rõ, đây là người mình có thể tin tưởng, có thể giao phó cả cuộc đời mình vào tay họ. Người này là đồng minh đồng loã, là tim gan ruột thịt, là nơi mình có thể bấu víu vào những khi bị sóng to gió lớn quật ngã, là người mình yêu chứ không phải chỉ là si mê quyến rũ.
Người mà phụ nữ lấy làm chồng nhất định phải là tri âm tri kỷ, thấu hiểu được ruột gan ta, bao dung, rộng lượng với ta. Là người mà chỉ cần nhìn sắc mặt cũng biết được ta đang nghĩ gì. Có thể bất đồng ý kiến nhưng luôn tranh cãi trong văn minh, có thể tức giận nhưng không bao giờ bỏ đi.
Phụ nữ nên lấy một người mà biết cách đối nhân xử thế, khiêm nhường và tử tế với tất cả mọi người. Vẻ đẹp bên ngoài, sự trẻ trung hay mức độ giàu có cũng chỉ là những giá trị hữu hạn, nó không thể nào hãnh diện được bằng việc ta lấy được một người tử tế để làm chồng.
Khi yêu, chúng ta được phép si mê, mắt nhắm mắt mở bỏ qua những lỗi lầm, thiếu sót của nhau. Nhưng khi trói mình vào hai chữ hôn nhân, thì dù có mê muội đến đâu cũng phải mở to mắt, nhìn cho thật kỹ để tránh xa những người ghen tuông mù quáng; bủn xỉn, keo kiệt; hiếu thắng hơn thua; thô lỗ nóng nảy.
Cũng phải tỉnh táo không đến gần những người luôn than thân trách phận, hay đổ lỗi cho người khác và đặc biệt là những kẻ điên tình. Ta không thể biết được một kẻ điên tình có thể làm tổn thương ta đến mức nào nếu ta chạm vào cái nọc của hắn.
Tất nhiên chẳng có ai là hoàn hảo, nhưng khi yêu đừng nên nhắm mắt cũng chẳng sai. Cái sai duy nhất của phụ nữ là luôn nghĩ mình có thay đổi được tính nết người đàn ông. Nhưng chúng ta phải thức tỉnh, phải hiểu rằng trừ khi đàn ông muốn thay đổi, còn không thì chúng ta cũng chẳng là gì.
Thế nên nếu cứ nhắm mắt chọn bừa những kẻ như trên, thì nỗi cay đắng của một cuộc hôn nhân bất hạnh còn huỷ hoại chúng ta gấp nhiều lần những lời bàn ra tán vào "đồ gái ế" của thiên hạ.
Tôi cũng biết nhiều cô gái còn ngây thơ đến mức, lấy chồng chỉ vì muốn có con và chung sống với nhau. Đừng dại dột như thế, bởi chỉ cần một đốm lửa mâu thuẫn nho nhỏ cũng có thể khiến đứa trẻ trở thành gánh nặng của hai người lớn nhưng tâm hồn chưa lớn.
Tình yêu có thể sẽ biến thành hận thù, căm ghét nhưng không dám buông vì sợ cái này cái kia, sợ đứa trẻ thiếu đi tình thương của cha mẹ, mà không hề biết rằng mình đang tự đày đoạ mình, đày đoạ con trẻ không có lỗi.
Sự thật là, chẳng có lời khuyên nào về hôn nhân hạnh phúc, bởi chẳng ai có thể đoán trước được mình sẽ may mắn hay bất hạnh, chúng ta đều phải tự học lấy bài học cho chính mình. Nhưng dù sao thì chắc chắn chúng ta đều được xứng đáng có được một mối nhân duyên hạnh phúc.
Duyên do trời định, nhưng chúng ta phải mở mắt thật to mà chọn người sao cho đúng. Nếu ở cạnh nhau mà thấy hạnh phúc hơn, vui vẻ hơn, thấy được yêu, thấy cuộc đời có ý nghĩa... thì khi ấy chúng ta đã chọn đúng người rồi.
Vì thế đừng chỉ lấy nhau vì yêu nhau, tình yêu có thể sẽ hết, nhưng tình nghĩa thì không. Hãy học cách yêu thương bản thân mình trước, rồi mới nghĩa đến việc dành cả cuộc đời để ở bên một ai đó. Đừng coi hôn nhân là đích đến, mà hãy xem đó là hành trình, trên con đường tìm kiếm hạnh phúc và một tâm hồn thấu hiểu với chúng ta.
Theo Emdep
Yêu một người bằng tuổi là thiệt cho con gái nhất Với con gái, phải can đảm đủ nhiều thì mới có thể yêu một người bằng tuổi. Bởi vì... Người ta vẫn thường nói tình yêu thì không phân biệt tuổi tác, nhưng có mấy ai khi yêu lại không có chút đắn đo và suy nghĩ về chuyện: liệu rằng tuổi tác của mình với người yêu có thể hòa hợp hay...