Mẹ nhập viện vì biết người yêu tôi hơn tuổi, có con riêng nhưng lại đồng ý ngay khi biết nghề của cô ấy
Lúc đầu bố mẹ tôi rất vui nhưng khi nói chuyện sẽ lấy em làm vợ thì mẹ tôi đột nhiên sa sầm mặt lại rồi thấy khó thở ngất luôn.
Nhà tôi có 4 anh chị em những có mình tôi học giỏi nên được bố mẹ đầu tư thời gian tiền bạc cho ăn học tử tế. Nhờ thành tích học xuất sắc đứng thứ nhất khoa nên tôi được giữ lại làm giảng viên của trường. Bố mẹ và anh chị tôi rất mực hãnh diện về đứa em út này tương lai sẽ rất rộng mở, giúp họ hàng được nở mày nở mặt với dân làng.
Là một giảng viên lại đẹp trai phong độ mới ra trường có rất nhiều em sinh viên con nhà giàu muốn được tôi quan tâm thậm chí cả mấy cô giáo mới ra trường cùng tôi cũng có tình cảm với tôi. Nhưng trong những người đó ai tôi cũng nhìn thấy khuyết điểm em thì điệu đà kiêu kỳ, em thì chỉ biết mỗi người yêu mình là trên hết chẳng biết quan tâm đến ai, em thì hiền khô sống lâu chắc gia đình buồn tẻ lắm,…và tôi không tìm thấy ở họ điểm nào để mà yêu.
Rồi trái tim tôi đã rung động trước một người con gái hơn 4 tuổi có một đứa con trai.
Em mới chuyển đến dãy trọ tôi được mấy ngày, lần đầu nhìn vào ánh mắt ấm áp của em tôi đã cảm thấy mến và muốn được che chở cho mẹ con em. Em cũng từng có một mối tình rất sâu đậm với một người đàn ông đến ngày sắp cưới anh ta đã bỏ em đi với người con gái giàu có xinh đẹp. Thương đứa con trong bụng hơn một tháng không có tội tình gì nên em quyết giữ nó lại để nuôi mặc cho bố mẹ mọi người ruồng rẫy.
Em đúng là một người phụ nữ rất nhân hậu và dũng cảm mới chấp nhận đứa con đó nếu như nhiều người khác chắc họ đã bỏ từ lâu để hưởng cuộc sống sung sướng. Từ khi em bước vào cuộc đời tôi cảm thấy trong người lúc nào cũng lâng lâng hạnh phúc muốn được gần gũi chăm sóc em. Nhưng em là một người phụ nữ rất chu đáo tuy mỗi người một phòng vậy mà ngày nào em cũng giặt giũ nấu ăn giúp tôi đổi lại tôi đưa đón con em đi học và đi chơi. Nhiều người nhìn vào ba người chúng tôi lại cho là một gia đình.
Tôi yêu người hơn tuổi và đã có con riêng (Ảnh minh họa)
Để chứng tỏ tình yêu của mình với em tôi đã đưa mẹ con em về ra mắt bố mẹ và anh em tôi rồi sẽ chuẩn bị làm đám cưới vào tháng sau. Lúc đầu bố mẹ tôi rất vui nhưng khi nói chuyện tôi sẽ lấy em làm vợ thì mẹ tôi đột nhiên sa sầm mặt lại rồi thấy khó thở ngất luôn. Khiến cho cả nhà tôi được một phen hoảng sợ. Thật may vợ tương lai của tôi có biết chút ít về cấp cứu nên đã giúp mẹ tôi nhanh phục hồi.
Cứ nghĩ em có công cứu mẹ thì bà sẽ nghĩ thoáng hơn ai ngờ vừa tỉnh dậy bà nghiến răng rồi quát:
- Mẹ cho mày ăn học đàng hoàng vậy mà lại đòi lấy người hơn những 4 tuổi lại có con riêng nữa, mày học nhiều nên chữ đè đầy đầu rồi sao không biết nghĩ vậy con. Nhà này sẽ cấm cửa nếu mày cứ tiếp tục lấy cô ta làm vợ.
Thấy mẹ tôi làm lớn chuyện mẹ con cô ấy sợ quá ôm chặt lấy nhau còn tôi thì quỳ xuống xin mẹ hãy để cho tôi được lấy em làm vợ vì chúng tôi rất yêu nhau. Nhưng những lời nói của tôi khiến mẹ tức giận hơn rồi bà ôm ngực kêu đau và sẽ chết nếu tôi lấy em làm vợ. Em vội can ngăn tôi đừng nói nữa không trong lúc tức giận bà ngã bệnh thì chúng tôi chở thành kẻ bất hiếu.
Mặc cho mẹ ngăn cản nhưng tôi vẫn quyết tâm cưới em làm vợ nên quyết định chuyển sang ở hẳn với em để công khai với mọi người, thế mà em lại ngăn cản bảo:
- Hãy chờ đợi chứ khi mẹ đã ngăn cản thì dù lấy nhau rồi chúng mình chưa chắc đã hạnh phúc hơn cuộc sống hiện tại.
Video đang HOT
Nghe em nói cũng có lý nên tôi trì hoãn lại việc cưới xin. Đang giải quyết chuyện của tôi và em chưa xong thì anh tôi gọi điện bảo hãy đến bệnh viện gấp hình như mẹ bị ung thư vú. Nghe nói mẹ bị ung thư tự nhiên mắt tôi ướt nhoà đi như sắp bị mất mẹ tới nơi rồi. Tôi và em vội vã chạy vào bệnh viện.
Chẳng hiểu sao em lại quen nhiều người trong bệnh viện này thế, đi đến đâu cũng có người chào em, tôi thắc mắc thì em chỉ cười mà không nói. Mẹ tôi quả thật may mắn khi phát hiện ung thư vú giai đoạn 2 nên vẫn còn hi vọng chữa khỏi. Sau vài ngày điều trị bác sĩ bảo về chuẩn bị tiền để xạ trị cho bà.
Tôi đưa mẹ và mọi người về căn phòng của tôi để họp bàn còn em thì bảo có việc bận nên sẽ về sau. Anh cả buồn rầu nói:
- Từ trước đến giờ bố mẹ có bao nhiêu tiền đều dành cho chú đi học hết rồi, lúc này mẹ bị bệnh cũng chẳng còn tiền để chữa trị, còn mấy anh chị ở quê thì tiền cũng chỉ đủ nuôi các con ăn học chứ chẳng được dư giả là bao. Đây là cơ hội để chú trả nợ cho bố mẹ đấy.
Nghe anh nói tôi cũng thấy khó chịu:
- Anh cả nói vậy cũng không phải nhưng thôi em không muốn gây mâu thuẫn giữa anh em. Em mới ra trường được có hơn năm, lương giáo viên môn chính trị như em một tháng chỉ tương đương với anh chị thôi chứ làm gì có dư giả ở cái nơi mà bước chân ra cửa đã tốn tiền. Bây giờ cả gia tài em có 10 triệu đây nhưng bằng cách nào anh em mình cũng phải chữa cho mẹ khỏi.
Mẹ tôi nghe thấy các con nói mà buồn rầu than vãn:
- Thôi tao không cần đứa nào phải lo hãy cho mẹ về quê chờ chết thôi mẹ sống quá đủ trên đời rồi.
(Ảnh minh họa)
Biết mẹ đang giận nhưng chúng tôi chẳng biết làm thế nào nữa, đúng lúc đó thì em bước vào phòng mặt tươi cười trong khi cả nhà buồn rầu. Em nhỏ nhẹ nói:
- Con xin lỗi mọi người về muộn, con vừa đi rút tiền để chữa bệnh cho bác, bệnh của bác cần mấy trăm triệu là chữa khỏi thôi nên con đã chuẩn bị hết rồi. Bác cứ yên tâm đi con sẽ trực tiếp điều trị cho bác nên cũng đỡ được chút ít chi phí.
Nghe em nói mà tôi trố mắt ngạc nhiên như mấy anh chị tôi, còn mẹ tôi thì khỏi phải nói vui mừng đến mức nào. Thật không ngờ em lại là một bác sĩ lại là bác sĩ giỏi nữa, thảo nào em có tấm lòng bao la, thế mà em nói mình chỉ là nhân viên văn phòng. Nhìn vào ánh mắt em tôi thầm cảm ơn em và biết chắc chắn khi nào mẹ tôi khỏi bệnh thì em sẽ trở thành người vợ chính thức của tôi.
Theo D.H/Ngoisao
Vừa cưới xong đã được bố mẹ chồng giao sổ đỏ căn biệt thự 10 tỷ cùng với một điều kiện không ngờ
Sau bữa cơm trưa, bố chồng tôi có về qua nhà. Khoảng đầu giờ chiều, tôi nghe cô giúp việc gõ cửa bảo xuống dưới nhà ông bà có việc cần hỏi...
Ngày tôi đi lấy chồng, bố mẹ mừng lắm vì tôi - đứa con gái tuổi băm cuối cùng cũng đã đồng ý xuất giá, lại lấy được vào gia đình danh giá, đàng hoàng, có chức có quyền.
Tôi và anh gặp nhau qua mai mối, ấn tượng của tôi về anh là anh khá thư sinh và hiền lành, ít nói.
Chúng tôi nhanh chóng hẹn hò rồi làm đám cưới sau đó không lâu.
Ngày tôi lấy chồng, ai cũng nói tôi may mắn khi được làm dâu gia đình quyền quý,
học thức (Ảnh minh họa)
Điều kì lạ là buổi tối đêm tân hôn, thay vì tâm lý háo hức mong ngóng như các chú rể khác (giống như bọn bạn tôi vẫn kể), anh có vẻ không mấy hào hứng và chỉ nói rằng hôm nay anh uống nhiều nên mệt quá, anh muốn ngủ một giấc thật sâu.
Nghe chồng nói vậy, tôi phì cười. Chắc tại do anh không uống được rượu, hôm nay lại phải tiếp khách đông quá nên mới mệt như vậy. Thôi để cho anh ấy ngủ lấy lại sức, kẻo ốm cái lại khổ.
Chúng tôi dự định nghỉ tuần trăng mật ở Phú Quốc. Sáng hôm đó, sau khi ăn sáng xong, mẹ chồng còn hỏi tôi đã sắp xếp xong hết hành lý và đồ đạc cho hai đứa tối nay bay chưa. Tôi nói đã chuẩn bị xong rồi vì bọn con cũng không mang đi nhiều đồ, chỉ quan trọng có chiếc máy ảnh và ít quần áo thôi. Chồng tôi đến công ty xử lý nốt một ít giấy tờ quan trọng trước chuyến đi.
Sau bữa cơm trưa, bố chồng tôi có về qua nhà. Khoảng đầu giờ chiều, tôi nghe cô giúp việc gõ cửa bảo xuống dưới nhà ông bà có việc cần hỏi cô.
Tôi e dè bước xuống cầu thang, trong bụng chột dạ nghĩ hay là mình đã làm gì sai mà bố em lại bảo ngồi nói chuyện thế này.
- Con ngồi xuống đi.
- Dạ.
- Đây là chìa khóa và sổ đỏ của căn biệt thự nhà mình tại ...phố... cách đây 10 km.Từ nay, bố mẹ giao quyền sử dụng toàn bộ cho con.
- Dạ, con. Tại sao bố mẹ lại làm như vậy ạ. Bố mẹ muốn chúng con ở riêng ạ? Hay vì con đã làm việc gì có lỗi...
- Không, con không làm điều gì có lỗi cả. Mà lỗi ở bố mẹ.
- Kìa, bà, sao bà lại như thế. Bà để yên tôi nói cho nó rõ. Bố chồng đột nhiên quắc mắt nhìn mẹ.
Còn mẹ chồng tôi thì cứ thế nước mắt trải dài.
(Ảnh minh họa)
Bố mẹ muốn nói cho con biết luôn, bởi trước sau gì thì chắc chắn con cũng sẽ biết. Thằng An (tên chồng tôi), thực ra nó có chút vấn đề về giới tính, có thể nó sẽ không thích con đâu. Nhưng vì sự tồn tại của tập đoàn - cái sự nghiệp mà bao năm nay bố và từ thời ông bà đã rất vất vả và khó khăn mới gây dựng được, nên bố không thể nào tán thành chuyện nó yêu người đồng giới được. Bố xin lỗi vì đã không nói trước với con. Nhưng bố mong trong 5 năm đầu, con có thể ở bên cạnh nó, tuyệt đối không được ly dị. Sau đó, con có thể ly hôn hoặc đi bất kì đâu con thích.
Tôi như chết điếng khi nghe lời bố chồng nói. Lẽ nào đây lại là sự thật ư?
Căn biệt thự này, con có thể chuyển đến đó ở bất kì lúc nào con muốn, miễn là không ai biết bọn con đang sống cách ly và không ai biết sự thật này. Nếu con làm tốt, bố sẽ cho con nhiều hơn nữa.
(Ảnh minh họa)
Tôi òa lên khóc nức nở. Lẽ nào cuộc hôn nhân mà mọi người chúc phúc tôi, nói rằng tôi là cô dâu may mắn nhất trên đời lại ra nông nỗi thế này. Tôi phải sống sao đây bên người chồng gay kia. 5 năm ư, liệu tôi có đủ kiên nhẫn không? 5 năm và căn biệt thự 10 tỷ ư? Không, tôi không thể. Bởi từ khi quen anh, tôi đã xác định lấy anh không phải vì tiền mà bởi tình yêu và sự gắn bó. Vậy mà, tôi đã yêu một anh chàng gay sao?
Theo D.H/Ngoisao