Mẹ muốn tôi vượt rào với người đẹp trai để ‘lãi’ đứa con xinh đẹp
Mẹ bảo phụ nữ có thể không có chồng nhưng phải có con, nuôi dạy thế nào là do mình.
ảnh minh họa
Tôi 25 tuổ.i, ngoại hình xấu. Tôi biết mình không đẹp từ những ngày còn thơ bé, (bản thân tổng hợp những nét không đẹp của ba mẹ) nhưng vẫn học tốt, có nhiều bạn thân. Tôi cao 1m45, da đen, nhỏ bé, chưa từng có bạn trai, ba mẹ thương yêu tôi vô điều kiện, kinh tế gia đình khá giả, nhà tôi có công ty riêng và bản thân vẫn luôn hạnh phúc. Cho đến ngày tôi ra trường xin việc thì luôn bị loại khi vào vòng phỏng vấn. Có lần đi phỏng vấn, anh giám đốc nhân sự còn không hỏi tôi gì cả mà cho về luôn. Tôi bức xúc hỏi lại thì anh nói vòng này chỉ là hình thức thôi em ạ. Chữ “hình thức” anh nhấn mạnh, nói ý này nhưng thật ra là ý kia, tôi rất buồn bã đi về. Sau này, tôi mới đồng ý về làm cho công ty bố mẹ.
Video đang HOT
Với năng lực sẵn có, tôi nhanh chóng đưa nhiều nguồn lợi về cho công ty. Bản thân cũng có thay đổi về cách ăn mặc, trang điểm. Tuy thế, tôi biết mình vẫn chẳng ưa nhìn gì. Trong công ty mới nhận một anh cao ráo và đẹp trai; ngay từ khi vào anh đã có vẻ để ý đến tôi. Tôi nghĩ chắc anh quan tâm đến tài sản nhà mình thôi nên có nói với mẹ, mẹ bảo hãy cho người ta cơ hội. Tôi dần mở lòng, thấy cũng có tình cảm với anh dù vẫn cảm giác bất an. Được một thời gian tôi thấy anh đòi hỏi chuyện vượt rào, vì chưa sẵn sàng nên tôi từ chối.
Tôi nói với mẹ rằng mình cũng có cảm tình nhưng chưa hoàn toàn tin và quyết định xây dựng gia đình với anh. Mẹ nói con gái lớn rồi, chuyện kia xã hội bây giờ cũng không quan trọng lắm, mẹ muốn tôi có con với người ấy sớm. Tôi nói phải tìm hiểu kỹ đã thì mẹ bảo có mất gì đâu. Mẹ thương tôi không xinh đẹp, thấp bé nên dù có năng lực thì cuộc sống vẫn khó khăn, may mà nhà tôi còn có điều kiện. Mẹ còn nói anh ấy đẹp trai, con của tôi sẽ có cơ hội xinh đẹp hơn. Nếu anh không cưới, tôi sẽ lãi được đứa con xinh đẹp. Còn nếu anh yêu thương và chăm sóc hai mẹ con thì không gì bằng. Phụ nữ có thể không có chồng nhưng phải có con, nuôi dạy thế nào là do mình.
Dù xấu hay đẹp bố mẹ đều yêu thương tôi hết mực; nhưng nếu xinh đẹp, có thể cuộc đời sẽ đỡ trái ngang. Tôi quá thấm chuyện mình thiệt thòi vì không xinh, tự dưng nghe lời mẹ cũng có lý, muốn nghe theo nhưng trong lòng cũng nghĩ có thể cả đời mình phải sống và không biết đến tình yêu là gì. Mẹ bảo nếu tôi gặp người yêu mình hết lòng và ngược lại thì không cản gì, nhưng cũng không biết khi nào mới gặp. Mong các bạn cho lời khuyên.
Theo VNE
'Vượt rào' cùng chị hàng xóm hơn 14 tuổ.i
Chị bỏ qua chuyện đó cho tôi, chị em vẫn bình thường nhưng khi có chồng chị về mọi thứ trở nên khó khăn và gượng gạo.
ảnh minh họa
Tôi 21 tuổ.i, đang học đại học; chị 35 tuổ.i, buôn bán thực phẩm nhỏ gần nhà, có một con trai. Tôi và chị sống cùng một chung cư mini, chị ở tầng trên. Ngày mới dọn tới, lạ nước lạ cái, tự nấu ăn, biết chị sống ở tầng trên nên tôi hay mua đồ của chị. Dần dà chúng tôi trở thành quen thân, tôi và chị nói chuyện rất hợp những câu chuyện phiếm, thường tâm sự với nhau về cuộc sống. Chị là một người con gái đẹp, nhân hậu, sắc sảo nhưng sức khỏe không được tốt, chị yếu lại bị bệnh đau dạ dày hàn.h h.ạ suốt nhiều năm trời.
Chồng chị bằng tuổ.i chị, đi làm ăn xa nhà, lâu lâu mới về. Tôi và chị sống cạnh nhau cũng được gần một năm, chị giúp đỡ tôi nhiều lắm nên tôi hay lên giúp chị cho cu con học, rồi sửa chữa đồ điện, thỉnh thoảng về muộn nhỡ bữa chị gọi tôi lên ăn cơm. Bữa cơm có ba người luôn vui vẻ và đầm ấm. Tôi dần quý mến chị như người chị ruột của tôi vậy.
Anh chồng chị đi làm ăn xa, một tháng về với vợ con được 2-3 ngày, chị hay tâm sự với tôi: Anh nhiều bệnh, đi làm cũng chẳng gửi được về nhiều để phụ giúp hai mẹ con, việc trong nhà gần như mình chị càng đáng hết. Với chị, anh sống như em trai trong nhà, từ lâu việc giường chiếu với anh chị đã nguội lạnh vì sức khỏe của anh, anh còn hay làm chị buồn vì những lần giận dỗi ghen tuông vớ vẩn. Làm chị khổ xong anh chỉ biết xin lỗi, chị đã mỏi mệt từ lâu nhưng vẫn luôn cố gắng vì cu con.
Tôi thương chị, nhiều lúc nhìn chị vất vả lấm tấm mồ hôi dọn dẹp tôi đều giúp, nhìn chị bị những cơn đau dạ dày cấp hàn.h h.ạ tôi xót lắm, chỉ biết dìu chị vào nằm, lấy thuố.c cho chị uống. Khuyên chị đi khám nhiều lần mà chị đâu có đi, chị sợ vào bệnh viện rồi lại mất việc tốn kém, tôi chỉ biết ngậm ngùi. Đấy là lúc anh chồng không có nhà, thỉnh thoàng anh về tôi có xuống ăn cơm cùng gia đình anh chị, ăn cơm xong tôi cho cu con học. Nhìn anh chị tình cảm, ngồi cạnh nói chuyện, tôi thấy hậm hực trong lòng, ghen tị với anh.
Tôi có hỏi chị là tại sao không còn tình cảm mà vẫn như vậy được? Chị đáp: Anh ấy yêu chị lắm, lúc nào cũng sợ mất chị nên bày trò ghen tuông, chị mệt mỏi lắm. Về nhà phải cố tình cảm không anh lại làm khổ chị. Nghe tới đấy thôi là lòng tôi đau nhói, chị thở dài còn tôi nghẹn ngào. Tôi và chị đã có quan hệ, là do tôi không kiềm chế được nên hại chị. Chị bỏ qua cho tôi, hai chị em vẫn bình thường nhưng khi có chồng chị về mọi thứ trở nên khó khăn và gượng gạo. Đợt này anh về nghỉ dài, chị nói bệnh của anh không còn được lâu.
Tôi sợ anh phát hiện ra chuyện rồi làm khổ chị nên tìm cớ gây sự, cãi nhau, không muốn nhìn mặt nhau nữa. Chị khóc, lòng tôi đau thắt. Mỗi lần đi về thoáng nhìn thấy chị tôi chỉ muốn chạy lại ôm chặt, nói ra hết mọi chuyện cho chị hiểu tình cảm của tôi. Tôi không biết chuyện này rồi sẽ đi về đâu, thương và lo cho chị nhiều lắm. Ngồi viết lại những dòng này mà nước mắt tôi cứ chảy dài. Xin mọi người cho tôi lời khuyên, phải làm gì bây giờ để tốt cho chị?
Theo VNE
Lần đầu gặp mặt, bạn quen qua mạng đã định 'vượt rào' Em sợ quá nên vội về ngay, về đến nhà rồi mà em vẫn còn run sợ. Bây giờ em rất phân vân, có phải em đã quá dễ dãi với anh ấy? Ảnh minh họa Em 26 tuổ.i, làm việc tại Hà Nội. Em đã trải qua hai mối tình nhưng cuối cùng chẳng đi đến đâu. Đang buồn vì bị gia...