Mẹ lập di chúc tặng nhà 7 tỷ cho con trai nhưng đau ốm lại tìm đến con gái
Nghe chuyện này, chắc chắn sẽ có độc giả cho rằng chị em tôi bất hiếu hay tôi dại dột khi đem chuyện nhà bày cho thiên hạ xem. Nhưng thật sự tôi quá bức xúc trước cách hành xử của chính mẹ mình.
Mẹ tôi sinh được 3 người con (gồm 2 gái và một trai). Ngay từ bé, tôi đã nhận thấy mẹ rất nuông chiều em trai.
Bố tôi đi làm ăn xa nên chỉ có 4 mẹ con sống cùng nhau. Đồ chơi, quần áo, giày dép… những gì tốt đẹp nhất mẹ đều dành cho con trai.
Tôi và chị gái có thể mặc đồ cũ, học sách cũ nhưng những gì của em trai út đều phải là thứ mới nhất, tốt nhất.
Ngày bé, hai con gái xin đi học thêm ở đâu, mẹ đều phải suy tính rất kỹ nhưng chỉ cần em trai ngỏ lời, mẹ không phút do dự mà đồng ý với em.
Bố tôi – qua nhiều lần về thăm nhà, đã phát hiện ra điều ấy. Ông có nhắc nhở mẹ về việc đối xử công bằng với các con nhưng mẹ tôi đều lờ đi. Câu nói thuở bé tôi được nghe nhiều nhất từ mẹ luôn là: “Con là chị, con phải nhường em”; “Em còn nhỏ, tị nạnh với em làm gì”; “Đưa đồ cho em, mai mẹ mua cho con cái khác”… Nhưng sau đó mẹ quên luôn lời mẹ nói.
Là chị em cùng nhà, tôi không tránh khỏi nỗi ấm ức. Nhưng sau này lớn lên, tôi tự an ủi mình rằng, dẫu sao đó cũng là em mình, mình chịu thiệt một chút cũng không quá nghiêm trọng.
Video đang HOT
Nhưng em tôi biết được mẹ chiều chuộng, nên ngay từ nhỏ đã vô cùng ngang ngược. Trong nhà, nếu không đòi được gì hay có điều gì trái ý, em lại khóc toáng lên. Mẹ tôi chạy ra, chưa hiểu “đầu cua tai nheo” làm sao, đã nhất quyết cho rằng hai con gái luôn sai, chỉ con trai út là đúng.
Càng lớn, em càng không biết điều. Những năm sau đó, tôi và chị cả vào trường đại học. Mẹ tôi chỉ cho tiền học mà không cho tiền ăn, ở nên tôi và chị gái phải khổ sở đi làm thêm để có tiền sinh hoạt.
Em trai tôi thì học kém, ham chơi nhưng mẹ không tiếc tiền chạy điểm, chạy trường cho em. Mỗi lần bố tôi về, mẹ đều ra sức bao che cho em. Mọi lỗi lầm của em đều có mẹ đứng ra gánh hộ. Em càng được nước lêu lổng, ham chơi.
Cách đây 5 năm, sau khi chị cả và tôi lần lượt đi lấy chồng thì bố tôi qua đời. Căn nhà cũ của gia đình chỉ có mẹ và em trai sinh sống. Chúng tôi thường xuyên nghe tin em tôi nợ tiền lô đề. Nhưng sợ chúng tôi quở trách em, mẹ tôi đều che giấu mọi chuyện. Năm ngoái, em lấy vợ. Mẹ muốn chọn cho em một người phụ nữ để vợ có thể bảo ban, quản lý em làm ăn.
Sau đó, mẹ âm thầm sang tên căn nhà của gia đình tôi để cho em. Căn nhà ở vị trí khá đẹp, ngay phố lớn nên có giá gần 7 tỷ đồng. Mọi chuyện đã xong xuôi, tôi và chị gái mới biết. Toàn bộ số tài sản mà bố tôi vất vả cả đời mới có đó đã được mẹ để hết cho em trai. Tôi và chị gái không hề được mẹ nhắc đến.
Dẫu buồn phiền nhưng biết mẹ luôn đối xử thiếu công bằng từ trước đến nay nên chị em tôi đều ngậm ngùi cho qua. Chị gái nói: “Thôi, chị em mình phận gái, lấy chồng theo nhà chồng. Căn nhà đó, mẹ cho chú út cũng hợp lý vì sau này chú còn phải lo cho mẹ lúc về già”.
Vì vậy chúng tôi hoàn toàn không có bất cứ lời qua tiếng lại nào để làm mất hòa khí trong gia đình. Vậy mà sau khi sang tên nhà xong, em trai tôi càng trở nên tệ hại. Em tiếp tục ăn chơi, mỗi lần về nhà báo nợ, mẹ và vợ đều phải đứng ra lo chi trả.
Năm vừa rồi, sức khỏe mẹ tôi sa sút nhưng không một ai quan tâm. Em dâu thì bận chăm con nhỏ và công việc nơi công sở, em trai thì không để tâm đến mẹ.
Cuối cùng, mẹ lại tìm đến hai con gái. Tôi phải đưa mẹ đi khám, lấy thuốc uống. Lúc mẹ nhập viện cả tháng trời cũng chỉ có tôi và chị gái lo lắng. Vậy mà lúc khỏe dậy, mẹ lại len lén gom ít tiền người ta biếu để về cho em trai.
Là con ruột nhưng tôi không thể hiểu nổi mẹ mình. Xin các độc giả cho tôi hỏi, sao trên đời lại có người mẹ yêu con trai mù quáng như mẹ tôi?
Nhìn món quà chị dâu tặng con gái mình, tôi bực bội và bắt đầu nảy sinh những suy nghĩ xấu về chị ấy
Tôi đã cho con trai của chị dâu không biết bao nhiêu là thứ. Vậy mà chị ấy lại đối xử với con gái tôi như thế.
Chào chị Hướng Dương,
Hôm qua là sinh nhật con gái tôi trong 1 tuổi. Vì có điều kiện nên tôi đã tổ chức một buổi tiệc ấm cúng và đầy đủ. Mọi người ai cũng tặng những món quà đắt tiền cho con bé. Nhưng đến khi mở món quà của chị dâu, tôi lại thấy bực bội chị ạ.
Chị dâu tôi chỉ tặng cháu một chiếc vòng tay bạc trị giá chưa tới 500 nghìn. Trong khi đó, từ trước đến nay, tôi đã mua sắm không biết bao nhiêu thứ cho con chị. Từ quần áo, giày dép đến cả vòng tay bằng vàng. Vậy mà chị ấy lại đối xử với con tôi như thế.
Ảnh minh họa.
Tự dưng tôi nảy sinh ác cảm với chị dâu. Chị dâu keo kiệt quá mức cần thiết khi tính toán so đo với cả con nít. Không phải tôi trọng tiền bạc gì nhưng có qua thì có lại cũng nên tương đương nhau một tí. Tôi gọi điện kể với anh Hai thì anh ấy có giải thích là dạo này chị dâu bị thất nghiệp nên anh chị cũng túng thiếu và mong tôi thông cảm. Dẫu vậy tôi cũng cảm thấy khó chịu và ức chế. Hay tôi nên đem chiếc lắc trả lại cho anh chị nhỉ? (Giấu tên)
Hướng Dương tư vấn.
Chào bạn,
Đọc thư của bạn, Hướng Dương nhận thấy một vấn đề đang phát sinh trong mối quan hệ chị dâu em chồng của bạn. Thay vì cảm thông và chia sẻ với hoàn cảnh của vợ chồng anh trai thì bạn lại nảy sinh những ác cảm và suy nghĩ tiêu cực về họ chỉ vì món quà không đúng ý mình. Có những món quà có giá trị nhưng chưa chắc đã đong đầy tình cảm bằng những món quà nhỏ bé và ít giá trị. Vì thế, bạn đừng bao giờ đánh giá tình cảm và nhân phẩm của một người bằng những thứ vật chất, bằng giá trị tiền mặt của những món quà.
Về việc bạn ức chế khi mình đã cho đi nhiều mà nhận lại chẳng bao nhiêu, Hướng Dương cảm thấy điều đó không cần thiết. Bởi khi bạn đã cho đi thì nên cho bằng cái tâm, cho thật lòng chứ không nên đòi hỏi sự đáp trả. Vả lại, đối tượng bạn cho đi lại chính là cháu ruột của mình thì càng không nên đòi hỏi sự hồi trả lại. Anh chị bạn cũng không đòi hỏi bạn phải cho họ những thứ ấy để rồi bạn tính toán và ức chế.
Hướng Dương mong rằng bạn sẽ trao đi yêu thương một cách chân thành và thật tâm để nhận lại những tình cảm tốt đẹp và chân thành hơn. Đừng bao giờ tính toán với bất cứ ai để tự chuốc lấy phiền phức và khiến tâm mình vẩn đục. Thân gửi bạn.
Hướng Dương.
Con dâu về 'bắt' cháu nội Sau vài năm hầu như không ngó ngàng gì đến con gái, cách đây không lâu, con dâu tôi chợt quay lại và đòi mang cháu nội tôi đi. Chị Hạnh Dung kính mến, Tôi đang gặp một vấn đề vô cùng đau đầu. Tôi có một đứa cháu nội gái vừa tròn 12 tuổi. Cha mẹ cháu, nghĩa là con trai tôi...