Mẹ đừng coi con là một ‘cái mỏ’ để đào
Giá mẹ và các anh không nghĩ con lấy chồng nước ngoài sẽ giàu có và hỏi ‘vay’ tiền quá nhiều thì con sẽ hạnh phúc biết bao.
Nhân ngày của mẹ, con muốn gửi đôi điều tới mẹ. Mẹ à, kể từ khi chào đời, con đã là một đứa không cha. Trong nhà, các anh cũng luôn ác cảm bảo con là “con gái ăn cơm nguội, ngủ sau hè”. Đến tận bây giờ, câu nói đó vẫn ám ảnh con.
Rồi bỗng dưng một ngày ba xuất hiện. Ba muốn nhận lại con nhưng con từ chối vì con đã quen chỉ có mẹ trên đời. Con đã bỏ ngoài tài những lời ba nói. Với con, chỉ cần có tình thương của mẹ là đủ rồi. Một mình mẹ bươn chải nuôi 5 anh em chúng con quả là một chuyện chẳng dễ dàng. Con yêu mẹ biết chừng nào.
Mẹ còn nhớ không, năm con 28 tuổi, vì cái ăn, cái mặc, cái nghèo mà con đã phải xa gia đình, tới nay cũng 17 năm rồi đấy. Lúc con vấp ngã, mẹ đã thầm lặng dìu bước con đứng lên, làm lại cuộc đời. Trong thâm tâm con khi đó, mẹ đã sinh con ra lần thứ hai và con luôn biết ơn mẹ vì điều đó.
Rồi con lấy chồng – một người đàn ông nước ngoài. Kể từ đó, con cũng có ý thức về trách nhiệm với gia đình nhiều hơn. Ở cái vùng nghèo khó quê mình, hễ người con gái nào lấy chồng nước ngoài là sẽ lo cho gia đình từ A-Z. Mẹ và các anh cũng nghĩ như vậy. Mọi người lầm tưởng con sung sướng và có nhiều tiền lắm. Mẹ sinh tật bài bạc. Con có nói thì mẹ lại giận hờn.
Các anh của con cũng vậy. Ngày trước, các anh khinh khi, trốn tránh vì sợ bị con vay tiền. Còn giờ, con bị ám ảnh bởi những lần các anh nháy máy chỉ để hỏi mượn tiền chứ chưa bao giờ hỏi thăm con một tiếng. Mượn được tiền thì cười vui rộn rã. Còn không được lại bảo con giàu mà không giúp đỡ anh em.
Video đang HOT
Em trai con ăn chơi rồi nhậu nhẹt, cờ bạc. Vợ con nó bệnh đau thì nó có lo đâu. Nó bỏ mặc cho mẹ lo lắng. Thế là tiền hàng tháng con gửi về cho mẹ lại tăng thêm với đủ thứ lý do mẹ đưa ra.
Mẹ biết không, con lấy chồng nước ngoài, đó là một cái gánh nặng của đời con. Nếu như mẹ chịu lắng nghe, chia sẻ cùng con thì mẹ sẽ hiểu. Cuộc sống hiện tại của con rất khó khăn. Mỗi lần mẹ xin tiền, các anh vay mượn, con phải cố gắng dành dụm mới có. Nhưng các anh mượn rồi có ai trả cho con đâu. Phải chi gia đình mình hiểu và thông cảm cho con thì đó là điều hạnh phúc con cần nhất.
Gia đình chồng con là người gốc Hoa. Mẹ chồng con luôn nói mà cũng như trách rằng con theo chồng chẳng có của hồi môn. Con đang sống chung với mẹ chồng và chị chồng, khi con làm nhiều, làm tốt, cũng không có lời an ủi, động viên. Khi con làm ít, làm dở thì họ mặt lớn mặt nhỏ. Và dần dần con đã trở thành osin không lương cho gia đình họ.
Mẹ biết không, con không giúp được gì cho gia đình mình, con thấy xấu hổ và tự trách bản thân nhiều lắm. Cũng may con lấy được người chồng yêu thương, hiểu và thông cảm cho con. Nhưng gia mình tạo cho con quá nhiều áp lực. Giờ đây, một bên là chồng, một bên là gia đình mình, con phải chọn bên nào đây?
Con không thể bỏ mẹ vì với con, mẹ là tất cả nhưng con cũng không thể sống mà xa cách chồng con. Anh ấy vô tội mẹ ạ. Tội của anh chỉ là cái nghèo. Nhưng nếu gia đình mình biết tôn trọng và góp sức cùng vợ chồng con thì giàu có mấy hồi. Xin đừng nghĩ con lấy chồng nước ngoài là phải lo cho gia đình. Suy nghĩ này đang đẩy con vào đường cùng đó mẹ. Con luôn mong mẹ, các anh hiểu và thông cảm cho con. Hãy đừng trách con nữa, hãy cho con thời gian để cố gắng mẹ nhé!
Con chưa bao giờ sống riêng cho bản thân con. Chắc mẹ cũng biết điều đó. Con luôn cầu chúc cho mẹ được nhiều sức khỏe và nhiều niềm may mắn đến với mẹ. Con vẫn yêu mẹ thật nhiều.
Theo VNE
Rũ bỏ tôi, anh cưới 'tình yêu sét đánh'
Anh viện đủ lý do tôi từng kết hôn, gia đình không môn đăng hộ đối để rũ bỏ tình yêu và trách nhiệm với cái thai trong bụng tôi.
Tôi là độc giả của chuyên mục từ lâu. Nay tôi muốn chia sẻ với mọi người về cuộc tình đầy dối gian anh dành cho tôi. Tôi và anh yêu nhau một năm, lúc đó tình yêu cũng không sâu đậm lắm. Gia đình anh khá giả nhưng anh vẫn thích đi hợp tác lao động ở Malaysia với lý do cho biết đó biết đây. Tôi tưởng chừng tình yêu của hai đứa đã chấm dứt nhưng ông trời tạo duyên trớ trêu, cho hai đứa gặp lại nhau thêm lần nữa.
Anh đi Malaysia được ba tháng, tôi ghi tên vào dịch vụ lấy chồng nước ngoài và được một người đàn ông ở Malaysia chọn về làm vợ. Từ đó, cuộc sống gia đình tôi không hạnh phúc. Chồng tôi đi làm ở Singapore, cả tháng trời mới về thăm. Anh về chỉ hai ngày rồi lại đi. Ở Singapore, chồng tôi thuê nhà ở cùng người yêu cũ. Anh không yêu tôi và chỉ sống vì trách nhiệm.
Trước kia, anh cưới chỉ vì muốn có người ở nhà chăm sóc ba mẹ già của anh thôi. Vậy là tôi đã trở thành osin không lương cho nhà anh. Tôi phát hiện ra anh đang sống cùng cô người yêu cũ nhưng không thể nào vạch tội anh được. Vì anh sống ở tận Singapore và tôi không có cơ hội nào đến đó bắt quả tang hai người. Vậy là tôi đành ngậm đắng nuốt cay sống trong những ngày tủi hổ của số phận.
Bỗng một đêm, người yêu cũ gọi điện cho tôi. Tôi ngạc nghiên đến nỗi không thể tin. Hai đứa nói chuyện trên trời dưới đất, cười vui rộn rã. Tôi thì nhớ quê hương, nhớ cha mẹ nhưng không được về thăm và phải chống chọi với mấy cô em chồng. Anh thì sống không quen nơi đất khách, chật vật với đồng lương ít ỏi. Anh thiếu thốn tình cảm và cần người chia sẻ.
Hai đứa cảm thấy cần có nhau. Lúc này, tôi cảm thấy cần anh hơn bao giờ hết. Anh bày tỏ tình cảm với tôi và tình yêu ngày xưa sống lại. Anh muốn sau khi hết hạn hợp đồng thì cả hai đứa về nước, cùng nhau làm lại từ đầu.
Thời gian trôi nhanh, anh đã hết hạn hợp đồng. Tôi về nước trước anh hai ngày, khi gặp lại nhau, tôi nhìn anh mà thầm muốn được ôm anh và khóc thật nhiều. Hai đứa đi gặp bạn bè, đi đâu cũng có nhau. Mọi người đều nói hai đứa thật xứng đôi vừa lứa.
Rồi tôi hay tin gia đình sắp xếp đi hỏi vợ cho anh. Người con gái đó anh chưa từng gặp mặt. Lúc đầu anh không chịu đi. Anh nói đi để gia đình vui và sau đó sẽ khéo léo từ chối người ta. Nhưng sau lần gặp mặt đó, anh quyết định cưới cô ấy.
Tôi không thể nào hiểu được lý do vì sao? Hay đó là tình yêu sét đánh vì anh và cô ấy chỉ gặp nhau một lần thôi. Anh chở tôi đi uống cafe, anh bảo: "Em muốn nói gì hay hỏi gì thì em cứ nhanh lên đi, chỉ có đêm nay thôi và sau này mình không nên gặp lại nhau nữa". Anh nói, anh rất hạnh phúc khi ở bên cạnh tôi nhưng người anh muốn cưới là cô ấy.
Anh đưa ra lý do vì tôi không xứng đáng với anh. Tôi từng ly hôn, gia đình tôi nghèo, không môn đăng hộ đối với gia đình anh... Những điều này trước đây chính anh đã là người thuyết phục tôi không nên xem trọng. Anh từng nói anh yêu là tôi, chứ không phải những thứ đó.
Trái tim tôi như tê dại vì những câu nói ấy của anh. Đứng trước anh, tôi thấy nhục nhã vô cùng. Tôi đành nuốt những giọt lệ mặn đắng vào lòng. Tôi thầm hỏi cô ấy hoàn toàn đối ngược với tôi chăng? Cô ấy xứng đáng với anh, cô ấy chưa từng ly hôn, nhà cô ấy giàu hơn nhà anh chăng? Suy nghĩ tới đây, tôi vô tình nghĩ tới có phải anh cưới cô ấy vì nhà người ta giàu? Vậy là bao lâu nay anh sống với tính giả tạo.
Tôi ôm trái tim đau nhói, lẳng lặng đứng bên lề nhìn anh đi đón dâu. Anh bỏ rơi tôi với cái thai hơn hai tháng. Nhưng đau lòng nhất là anh đã nói với bạn tôi rằng anh sợ tôi sẽ vác bụng đến ăn vạ nhà anh trong đám cưới. Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm và suy sụp tinh thần.
Tôi muốn giữ lại đứa con vô tội nhưng trong một lần vấp ngã, tôi bị sảy thai. Sau nỗi đau này, tôi quyết định ra đi làm ăn xa để không phải thấy anh nữa. Tôi muốn chứng minh cho anh biết rằng không có anh, tôi vẫn sống tốt và giàu có.
Theo VNE
Cắn răng chịu đựng chồng có vợ bé Từ lúc quen biết rồi sinh con cho chồng tôi, cô ấy nghỉ làm nghề tiếp viên và cả hai không coi tôi ra gì. Tôi kêt hôn đa được gân 18 năm va co hai con trai. Cháu lơn hoc lơp 9 va cháu nho hoc lơp 5. Hai vợ chồng tạo dựng kinh tế từ tay trắng, đến nay cũng khá...