Mẹ đừng coi con là ‘cái mỏ’ để đào
Giá mẹ và các anh không nghĩ con lấy chồng nước ngoài sẽ giàu có và hỏi “vay” tiền quá nhiều thì con sẽ hạnh phúc biết bao.
Nhân ngày của mẹ, con muốn gửi đôi điều tới mẹ. Mẹ à, kể từ khi chào đời, con đã là một đứa không cha. Trong nhà, các anh cũng luôn ác cảm bảo con là “con gái ăn cơm nguội, ngủ sau hè”. Đến tận bây giờ, câu nói đó vẫn ám ảnh con.
Rồi bỗng dưng một ngày ba xuất hiện. Ba muốn nhận lại con nhưng con từ chối vì con đã quen chỉ có mẹ trên đời. Con đã bỏ ngoài tài những lời ba nói. Với con, chỉ cần có tình thương của mẹ là đủ rồi. Một mình mẹ bươn chải nuôi 5 anh em chúng con quả là một chuyện chẳng dễ dàng. Con yêu mẹ biết chừng nào.
Mẹ còn nhớ không, năm con 28 tuổi, vì cái ăn, cái mặc, cái nghèo mà con đã phải xa gia đình, tới nay cũng 17 năm rồi đấy. Lúc con vấp ngã, mẹ đã thầm lặng dìu bước con đứng lên, làm lại cuộc đời. Trong thâm tâm con khi đó, mẹ đã sinh con ra lần thứ hai và con luôn biết ơn mẹ vì điều đó.
Rồi con lấy chồng – một người đàn ông nước ngoài. Kể từ đó, con cũng có ý thức về trách nhiệm với gia đình nhiều hơn. Ở cái vùng nghèo khó quê mình, hễ người con gái nào lấy chồng nước ngoài là sẽ lo cho gia đình từ A-Z. Mẹ và các anh cũng nghĩ như vậy. Mọi người lầm tưởng con sung sướng và có nhiều tiền lắm. Mẹ sinh tật bài bạc. Con có nói thì mẹ lại giận hờn.
Các anh của con cũng vậy. Ngày trước, các anh khinh khi, trốn tránh vì sợ bị con vay tiền. Còn giờ, con bị ám ảnh bởi những lần các anh nháy máy chỉ để hỏi mượn tiền chứ chưa bao giờ hỏi thăm con một tiếng. Mượn được tiền thì cười vui rộn rã. Còn không được lại bảo con giàu mà không giúp đỡ anh em.
Video đang HOT
Em trai con ăn chơi rồi nhậu nhẹt, cờ bạc. Vợ con nó bệnh đau thì nó có lo đâu. Nó bỏ mặc cho mẹ lo lắng. Thế là tiền hàng tháng con gửi về cho mẹ lại tăng thêm với đủ thứ lý do mẹ đưa ra.
Mẹ biết không, con lấy chồng nước ngoài, đó là một cái gánh nặng của đời con. Nếu như mẹ chịu lắng nghe, chia sẻ cùng con thì mẹ sẽ hiểu. Cuộc sống hiện tại của con rất khó khăn. Mỗi lần mẹ xin tiền, các anh vay mượn, con phải cố gắng dành dụm mới có. Nhưng các anh mượn rồi có ai trả cho con đâu. Phải chi gia đình mình hiểu và thông cảm cho con thì đó là điều hạnh phúc con cần nhất.
Gia đình chồng con là người gốc Hoa. Mẹ chồng con luôn nói mà cũng như trách rằng con theo chồng chẳng có của hồi môn. Con đang sống chung với mẹ chồng và chị chồng, khi con làm nhiều, làm tốt, cũng không có lời an ủi, động viên. Khi con làm ít, làm dở thì họ mặt lớn mặt nhỏ. Và dần dần con đã trở thành osin không lương cho gia đình họ.
Mẹ biết không, con không giúp được gì cho gia đình mình, con thấy xấu hổ và tự trách bản thân nhiều lắm. Cũng may con lấy được người chồng yêu thương, hiểu và thông cảm cho con. Nhưng gia mình tạo cho con quá nhiều áp lực. Giờ đây, một bên là chồng, một bên là gia đình mình, con phải chọn bên nào đây?
Con không thể bỏ mẹ vì với con, mẹ là tất cả nhưng con cũng không thể sống mà xa cách chồng con. Anh ấy vô tội mẹ ạ. Tội của anh chỉ là cái nghèo. Nhưng nếu gia đình mình biết tôn trọng và góp sức cùng vợ chồng con thì giàu có mấy hồi. Xin đừng nghĩ con lấy chồng nước ngoài là phải lo cho gia đình. Suy nghĩ này đang đẩy con vào đường cùng đó mẹ. Con luôn mong mẹ, các anh hiểu và thông cảm cho con. Hãy đừng trách con nữa, hãy cho con thời gian để cố gắng mẹ nhé!
Con chưa bao giờ sống riêng cho bản thân con. Chắc mẹ cũng biết điều đó. Con luôn cầu chúc cho mẹ được nhiều sức khỏe và nhiều niềm may mắn đến với mẹ. Con vẫn yêu mẹ thật nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cuộc tình đầy bế tắc
Tôi thật sự rơi vào một cuộc tình đầy bế tắc không biết sẽ đi về đâu.
Tôi là một người con gái vừa tròn 22 tuổi, có lẽ nhiều bạn khác đã có gia đình và lo được cho hạnh phúc tương lai. Còn tôi thì đã vấp ngã trong một chuyện tình mà tôi đã thật sự tin người đó quá nhiều và bây giờ tôi càng không thể rời xa anh dù là anh sắp lấy vợ.
Tôi không biết khi viết những dòng chữ này anh có đọc được không nhưng có lẽ đó là một niềm đau của riêng tôi chứ anh giờ đang rất hạnh phúc cùng người con gái khác không phải tôi.
Tôi quen anh cách đây cũng đã 4 năm, khi đó tôi mới bước vào giảng đường đại học. Lúc đó tôi không nghĩ là anh sẽ để ý và yêu tôi vì khi đó tôi còn quá ngây thơ về một tình yêu chân thật, cũng có thể do tôi xem trọng bạn bè hơn là phải yêu một người mà mất đi bạn mình.
Anh rất hiền và vui tính nên có lẽ cô gái nào khi tiếp xúc với anh đều có một thứ tình cảm đặc biệt nào đó không ngoại trừ tôi và cô bạn thân của tôi. Lần đầu tiên khi gặp anh là do bạn thân tôi giới thiệu, anh cười một nụ cười rất thân mật và vui nhưng không hiểu sao tôi lại không thèm nhìn tới anh. Một thời gian khi tiếp xúc anh càng làm cho tôi phải để ý và suy nghĩ nhiều về anh, nhưng có lẽ tôi cũng dần biết được người bạn thân của tôi đã yêu anh mất rồi nên tôi chẳng dám suy nghĩ sâu hơn về anh được nữa.
Bỗng một ngày người bạn thân hằng ngày cùng tôi đến trường nay lại không muốn đi cùng với tôi nữa, tôi không hiểu chuyện gì xảy ra cho đến khi cô bạn ấy điện thoại cho tôi và tôi chợt hiểu ra rằng chỉ tại tình yêu mà tôi sắp mất đi một người bạn. Anh nói với cô bạn tôi là anh yêu tôi chứ không phải là bạn tôi, tôi thật khó xử và tôi đã đành phải rút lui dù tôi biết trong lòng tôi đã hiện lên hình bóng của anh.
Tôi đã quá yêu anh và bây giờ thì tôi đã không thể rời xa anh nữa rồi (Ảnh minh họa)
Cho đến hôm nay, sau gần 3 năm chúng tôi không liên lạc tôi tình cờ gặp lại anh khi anh công tác tại huyện mà tôi đang sống, lúc đó tôi vui lắm và cũng mong rằng tôi có thể yêu anh một lần nữa. Lần đầu tiên gặp lại anh, vẫn dáng người gầy như ngày nào nhưng không còn có vẻ cuốn hút người khác như lúc trước nữa nhưng tôi biết tôi vẫn còn yêu anh. Lúc trước tôi không nghĩ là mình sẽ yêu anh nhưng bây giờ tôi biết tôi cần có anh bên cạnh, tôi đã nói cho anh nghe tất cả những suy nghĩ trong tôi và tôi muốn biết được anh có còn nghĩ đến tôi sau bao thời gian xa cách nữa không...
Anh đã gật đầu chấp nhận khi tôi nói tôi có thương và nghĩ tới anh dù đã quá nhiều thời gian mình không liên lạc với nhau. Từ trước tới giờ tôi vẫn tin anh là sẽ không bao giờ lừa dối tôi vì khi gặp anh tôi đã hỏi: "Anh có bạn gái chưa?". Tôi rất vui vì anh nói là anh vẫn vậy vì trong suốt thời gian không gặp tôi anh đã đi học trong quân đội thì làm gì có thời gian mà nghĩ tới chuyện yêu ai.
Tôi không hiểu sao tôi lại tin anh không một chút nghi ngờ, từ lúc đó tôi thật sự đã đặt hết tình cảm cho anh mà không hề suy nghĩ gì về sự lừa dối mà anh dành cho tôi. Sau gần một tháng yêu nhau, tôi đã nói với anh là tôi không còn là một người con gái trong trắng nữa, lại một lần nữa anh lại gật đầu chấp nhận và nói chuyện đó với anh không quan trọng chỉ cần tôi thật lòng với anh là đủ. Tôi lại tin anh nhưng không ngờ chuyện gì tới cũng sẽ tới, anh đã nói cho tôi biết anh đã có người yêu và chuẩn bị cưới. Tôi đau lắm nhưng không hiểu tại sao, tôi khóc thật nhiều với anh rồi lại chấp nhận làm người thứ ba để được yêu và lo lắng cho anh.
Anh cũng nói là yêu tôi nhưng các bạn có thấy tôi ngốc quá không, tôi phải làm sao trong cuộc tình này đây? Tôi đã quá yêu anh và bây giờ thì tôi đã không thể rời xa anh nữa rồi. Tôi yêu anh mà không toan tính bất cứ điều gì với anh, tôi cũng không nghĩ là sẽ phá hoại hạnh phúc gia đình của anh, nhưng tôi biết tôi sẽ không bao giờ được sống cùng anh trọn vẹn nhưng khi xa anh thì thật sự tôi không làm được.
Bây giờ tôi phải làm sao đây, hãy giúp tôi với? Tôi thật sự rơi vào một cuộc tình đầy bế tắc không biết sẽ đi về đâu nữa, tôi còn quá trẻ để tìm một tình yêu mới nhưng sao tôi lại không làm được...
Theo Bưu Điện Việt Nam
10 lần 1 tuần, liệu có quá nhiều? Chúng em thường "yêu" nhau hàng ngày, có hôm còn yêu thêm 2-3 lần. Em có vấn đề khá tế nhị muốn nhờ chuyên mục tư vấn giúp. Em năm nay 24 tuổi và chồng em cũng bằng tuổi. Chúng em kết hôn đến nay đã được gần 5 tháng. Sau khi kết hôn, vợ chồng em có kế hoạch trong 2 tháng...