Mẹ đơn thân: Khóc rồi lại cười với con thôi mà…
Rồi mình chợt nhận ra, từ khi có con, mình chỉ khóc khi mệt mỏi, chứ chưa khi nào rơi nước mắt vì khổ đau.
Vì chỉ cần nhìn thấy con, niềm hạnh phúc như bủa vây cả thế giới quanh mình. Và mình nghĩ để bảo vệ một thế giới đẹp đẽ đến thế, nhiệm màu đến thế thì tốn một chút mồ hôi hay biết bao nước mắt cũng đâu là gì.
Ngày mình biết mình có con, mình khóc như một đứa trẻ. Mình khóc vì sợ, một nỗi sợ khi mình biết bản thân chưa đủ sức làm mẹ, khi còn quá nhiều mong muốn cho riêng mình. Mình bắt đầu nghĩ về những giấc mơ của mình phải dừng lại, nhường chỗ cho một đứa trẻ dần lớn lên. Mình nghĩ về chính mình, liệu rằng mình có hối hận không. Rồi mình lại nghĩ hay là mình đừng để đứa trẻ này chào đời, có phải mọi chuyện sẽ được giải quyết không? Nhưng rõ ràng có một sinh linh đang lớn dần lên, cái chấm nhỏ trên bức ảnh trắng đen kia chính là con của mình. Con chết đi rồi, thì mình còn có thể sống cuộc đời riêng của mình không? Mình, không làm được.
Ngày người đàn ông quyết rời đi nếu mình từ bỏ con, mình cũng đã len lén khóc khi anh ta đóng sầm cửa bỏ đi. Nước mắt lúc này chính là sự tổn thương lớn nhất, khi người mình thương bỏ đi chỉ vì kết tinh tình yêu của mình và họ tượng hình. Mình tưởng người ta thương minh, hóa ra chỉ là mình tưởng. Mình tưởng người ta sẽ không rời xa mình, hóa ra vẫn ra đi phũ phàng như thế…
Con chết đi rồi, thì mình còn có thể sống cuộc đời riêng của mình không? Mình, không làm được – Ảnh minh họa: Internet
Ngày mẹ mình biết mình sẽ có con mà không chồng, mình thật sự đã khóc sau khi mẹ quay đi. Dù trước đó, mình cứng rắn nói với mẹ rằng mình không hối hận, mình nhất định sẽ sống tốt. Mình khóc vì bóng lưng gầy gầy cong cong, mái tóc bạc đi nhiều của mẹ. Mình khóc vì nước mắt mẹ lưng tròng nhìn mình. Mình khóc vì thấy có lỗi, vì mình không thể hạnh phúc như cách mẹ nói. Và mình khóc vì sự yếu đuối từ sâu thẩm bên trong, như tiếng nói nho nhỏ cứ rỉ vào tai mình, rằng mày sẽ hối hận, rằng mày sẽ bỏ cuộc…
Ngày con mình chào đời, mình vẫn khóc. Nhưng thật lạ kì, mình không đau lòng và mình biết rõ mình không hối hận. Khi thấy đứa trẻ nằm cạnh mình có chiếc mũi cái miệng giống mình, mình chỉ còn thấy hạnh phúc mà bật khóc. Giây phút đó, mọi đau khổ tủi hờn hay yếu đuối đều nhường chỗ cho sự hiển diện nhỏ bé ấy. Mình cứ tự hỏi, hóa ra trên đời này lại có điều chỉ cần nhìn cả khoảng đời u tối của mình đều rực sáng, hóa ra lại nhiệm màu đến vậy…
Video đang HOT
Mình cứ tự hỏi, hóa ra trên đời này lại có điều chỉ cần nhìn cả khoảng đời u tối của mình đều rực sáng, hóa ra lại nhiệm màu đến vậy… – Ảnh minh họa: Internet
Đến những ngày sau đó, mình vẫn khóc khi mỏi mệt hay tủi thân. Vì một mình nuôi con chẳng dễ, chuyện gì cũng làm, việc gì cũng gánh. Vì đời sẽ không vì mình là mẹ đơn thân mà dễ dàng hơn. Vì mình vẫn có khi kiệt sức, và chỉ biết khóc chứ chẳng làm được gì khác. Nhưng mình cũng đã cười nhiều hơn. Vì hôm nay con thấy mình về đã vui vẻ bập bẹ tiếng chưa rõ. Vì qua một trận sốt, con lại khỏe mạnh đòi chơi. Vì con đã biết đi, vì con biết hỏi mình có mệt không, con nói xin lỗi vì đã làm mình buồn. Nụ cười của mình dần rạng ngời hơn khi con lớn lên, khi con biết hết cả mỏi mệt hay hạnh phúc của mình.
Rồi mình chợt nhận ra, từ khi có con, mình chỉ khóc khi mệt mỏi, chứ chưa khi nào rơi nước mắt vì khổ đau. Vì chỉ cần nhìn thấy con, niềm hạnh phúc như bủa vây cả thế giới quanh mình. Và mình nghĩ để bảo vệ một thế giới đẹp đẽ đến thế, nhiệm màu đến thế thì tốn một chút mồ hôi hay biết bao nước mắt cũng đâu là gì.
Và mình nghĩ để bảo vệ một thế giới đẹp đẽ đến thế, nhiệm màu đến thế thì tốn một chút mồ hôi hay biết bao nước mắt cũng đâu là gì – Ảnh minh họa: Internet
Ừ thì mẹ đơn thân sẽ có lúc cũng khóc, cũng mệt mỏi, cũng không điểm tựa. Nhưng nếu quay sang vẫn thấy con, chính là thấy cả bầu trời hy vọng và ướng mong. Mẹ đơn thân,, nếu còn khóc được chính là còn mạnh mẽ. Mệt rồi lại nghỉ, ngã rồi lại đứng lên, khóc rồi lại cười với con thôi mà, phải không?
Theo phunuvagiadinh.vn
Sau lễ cưới hoành tráng, cô dâu bỏ về nhà mẹ đẻ vì lý do bất ngờ
Gia đình tôi hoàn cảnh khó khăn, cách đây nhiều năm, bố tôi tham gia vào đường dây cho vay nặng lãi, vỡ nợ 500 triệu nên phải bán đất trả nợ.
Sau khi trả nợ, ông chán nản, bỏ vào miền Nam làm ăn và lấy vợ hai, mặc kệ mẹ tôi vất vả nuôi 2 con ăn học. Mẹ tôi làm công nhân giày da, quanh năm tăng ca, làm thêm giờ.
Không có sự quản lý sát sao từ mẹ, tôi bập vào yêu đương khi đang học lớp 12. Người yêu hơn tôi 5 tuổi, anh đang làm quản lý ở một nhà máy có vốn đầu tư nước ngoài, rất tâm lý và chiều chuộng tôi. Anh dẫn tôi đi ăn nhà hàng, mua sắm quần áo, mỹ phẩm...
Tôi ngã vào vòng tay anh với biết bao hứa hẹn yêu thương và phát hiện mình có thai khi định nộp hồ sơ học cao đẳng mẫu giáo. Anh quyết định xin gia đình hai bên tổ chức đám cưới.
Ảnh: Kucasnova
Tôi lên kế hoạch với anh đi chụp ảnh cưới dã ngoại, gói 18 triệu đã bao gồm váy cưới, trang điểm cô dâu. Sau đó, chúng tôi sẽ đi mua nhẫn cưới, chọn thiệp mời cho ngày vui trăm năm...
Nghe tôi hào hứng bàn chuyện mua sắm, anh ngồi lặng lẽ hút thuốc, tính toán. Sau đó, anh mắng tôi chưa làm ra tiền mà đã tiêu xài hoang phí. Anh đi làm mới 2 năm, bạn bè, yêu đương nên không có khoản tích lũy.
Anh bàn với tôi chụp ảnh cưới ngay tại hiệu ảnh, chọn gói rẻ nhất là 2 triệu, thuê váy cưới trang điểm là 1 triệu. Thiệp mời không cần vì bố mẹ sẽ tới từng nhà mời cưới, bạn bè thì anh mời qua điện thoại, thuận lợi, nhanh chóng. Còn lại, anh vay chị gái 10 triệu để mua giường tủ, gối đệm.
Nghe anh bàn lùi, tôi sững sờ. Khi yêu, anh vẫn luôn miệng khoe lương cao, thưởng quý thưởng năm được cả trăm triệu mà giờ anh nói không có tiền cưới vợ?
Quá uất ức, tôi nói lời chia tay, nếu cưới xin phải đàng hoàng không thể tạm bợ lấy lệ. Tôi cũng thông báo luôn với anh tôi thà làm mẹ đơn thân chứ quyết không để anh thương hại. Gia đình anh có 3 chị gái, anh là con trai duy nhất, lẽ nào bố mẹ không lo được đám cưới hoành tráng?
Thấy tôi giận dữ, anh xuống nước năn nỉ và hứa sẽ tổ chức đám cưới theo ý tôi. Khi gia đình anh tới nói chuyện tôi dặn bố mẹ phải thách cưới rõ ràng, lễ ăn hỏi 7 tráp, lễ đen 10 triệu...
Nhà anh xót cháu nên đồng ý toàn bộ yêu cầu tôi đưa ra. Đám cưới diễn ra thật long lanh, tôi được mẹ chồng tặng kiềng vàng, lắc tay trong sự trầm trồ ngưỡng mộ của bà con, bạn bè.
Sau đám cưới 1 tuần, mẹ chồng tôi đưa cho tôi giấy vay nợ 50 triệu từ ngân hàng, vợ chồng tôi có nhiệm vụ trả nợ. Tôi thắc mắc hỏi lý do thì bà nói tôi thậm tệ. Bà bảo chỉ vì tôi sĩ diện muốn đám cưới hoành tráng nên cả nhà phải nợ nần.
Tôi tức tối trong lòng nhưng vẫn cố dịu giọng động viên mẹ chồng: "Chỉ vài tháng nữa anh Hoàng (chồng tôi) có thưởng Tết là hết nợ".
Mẹ chồng tôi nghe xong càng lớn tiếng. Bào bảo, chồng tôi làm công nhân ở khu công nghiệp, lương 5 triệu lúc nào cũng nhẵn túi, lấy đâu trả nợ. Bà mỉa mai tôi là đứa con gái dễ dãi, lẽ ra phải theo không con trai bà. Tôi điếng người. Chồng tôi thật tàn nhẫn, anh ta lừa lọc tôi, từ lúc yêu cho tới lúc cưới...
Sau cuộc cãi vã đó, tôi tức tốc ôm ba lô quần áo bỏ về nhà mẹ đẻ. Mẹ tôi khóc hết nước mắt, khuyên tôi quay về nhà chồng, mẹ nói tôi đang mang thai phải biết lụy nhà chồng, im lặng mà chịu đựng.
Chồng tôi đến xin lỗi mẹ tôi, đón tôi về nhưng tôi từ chối.
Lúc này, đầu óc tôi rối bời, không biết phải làm gì. Không lẽ tôi là người sai khi đòi hỏi một đám cưới trang trọng. Tôi có nên quay về nhà chồng hay ly dị, làm mẹ đơn thân? Mong các anh chị cho tôi lời khuyên...
Theo vietnamnet.vn
Trót lên giường với chồng của bạn thân, câu anh nói khi phát hiện cái thai khiến tôi bối rối Tôi biết, nhiều người sẽ chửi rủa tôi vì đã mang thai với chồng của bạn thân. Nhưng đứa trẻ trong bụng tôi- nó vô tội, nó có quyền được sống như bất cứ đứa trẻ nào khác. Tôi không đành lòng bỏ đi giọt máu của mình. Tôi năm nay 32 tuổi, tôi làm việc trong một công ty truyền thông và...