Mẹ dọa tự tử nếu như tôi lấy anh
Yêu nhau 2 năm, những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng tôi nhưng chẳng thể ngờ, đời không như những gì ta nghĩ.
Tôi và anh quen nhau trong một dịp rất tình cờ, cả hai cùng tham gia một đội tình nguyện của thanh niên trong trường. Qua nhiều lần đi tình nguyện, gặp gỡ và nói chuyện, tôi thấy mến tính cách của anh. Anh là người cởi mở, ăn nói dễ nghe, lại am hiểu nhiều thứ. Anh hát hay, nên thường tham gia các phong trào tập thể. Tôi cũng biết hát nên chúng tôi là một cặp song ca nổi tiếng của đội tình nguyện ấy.
Và cứ như vậy, duyên số thế nào gắn kết chúng tôi đến với nhau. Tôi và anh yêu nhau từ những ngày tháng như vậy, tình cảm thời sinh viên thật thắm thiết, hạnh phúc.
Ngày ra trường, chúng tôi cùng nhau tìm việc. Tôi cũng cố gắng rất nhiều để tìm được công việc tốt. Chúng tôi cùng là người tỉnh lẻ, bôn ba lên thành phố làm việc nên mọi thứ đều vô cùng khó khăn, đều phải trải qua những ngày tháng vất vả. Chúng tôi gắn bó với nhau, san sẻ những vui buồn, hạnh phúc có nhau. Quãng thời gian đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của tôi.
Anh là mối tình đầu của tôi, nên những cảm xúc lần đầu ấy thật khó quên. Chúng tôi là một cặp hạnh phúc, ai nhìn cũng phải ghen tị. Anh luôn dành cho tôi những cử chỉ quan tâm, yêu thương. Chúng tôi còn thuê nhà trọ ra sống cùng nhau, vì để chăm sóc nhau tốt hơn và cả hai cũng muốn tiết kiệm.
Sau khi ra trường đi làm được một thời gian, tôi bắt đầu công khai người yêu với gia đình. Chúng tôi dẫn nhau về ra mắt bố mẹ. Gia đình anh rất qúy mến tôi, họ không nói gì nhiều về tôi. Bảo nếu yêu nhau thì tính chuyện cưới xin thôi. Nhưng có một điều lạ là, khi anh về ra mắt gia đình tôi, bố mẹ tôi lại không đồng ý.
Video đang HOT
Mẹ yêu quý tôi nên không cho tôi lấy anh vì sợ tôi khổ (ảnh minh họa)
Nhìn khuôn mặt anh, mẹ tôi bảo không có cảm tình. Khi biết tuổi của anh thì mẹ tôi càng phản đối mạnh hơn. Mẹ tôi bảo, hai đứa mà lấy nhau thì nhất định không thể sống hạnh phúc được, và tôi sẽ là người đau khổ. Mẹ bảo, mẹ đã đi xem bói, và mẹ nhất định không bao giờ chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Ngay cả khi tôi nói chuyện chúng tôi đã sống thử thì mẹ vẫn không chấp nhận. Mẹ mắng nhiếc tôi, mẹ khóc lóc làm tôi cũng mệt mỏi vô cùng. Cả nhà tôi nghe mẹ, hùa vào ngăn cấm tôi. Bảo sống thử rồi cũng không sao, vẫn có thể lấy chồng tốt. Chứ lấy người đó thì tôi không bao giờ ngóc đầu lên được. Tôi cũng không hiểu vì sao mẹ lại phản đối ghê gớm như vậy. Dù là có chuyện xem bói thì đâu phải dữ dội như thế.
Khi tôi nói, bố mẹ không đồng ý thì chúng tôi sẽ tự tổ chức lễ cưới cho nhau, không sao cả. Thế mà mẹ tôi làm um lên, mẹ bảo, mẹ sẽ tự tử nếu như tôi không nghe lời. Giờ thì tôi mệt mỏi quá, không biết phải làm thế nào. Mẹ thực sự sẽ làm điều đó sao? Dù là tôi không tin nhưng tôi cũng không dám đánh liều với chuyện này. Nếu như mẹ tôi có làm điều gì dại dột thì cả đời này tôi sống cũng không yên. Sao bố mẹ lại làm khổ con cái như vậy, sao lại khiến con cái đau lòng thế chứ? Thật sự, tôi không hiểu nổi, đằng sau chuyện không hợp tuổi còn có bí mật gì nữa không?
Theo VNE
"Hai đứa lấy nhau sẽ tuyệt mệnh!"
Đó là lời thầy bói phán khi mẹ anh đi xem bói xem chúng tôi có hợp tuổi nhau không.
Và sau khi có kết quả như vậy, mẹ anh đã kiên quyết ngăn cấm chúng tôi, nhất định không cho tôi và anh lấy nhau.
Yêu nhau đã 4 năm, tôi chưa từng nghĩ tới chuyện này. Vì gia đình tôi không có ai mê tín, cũng không có ai tin vào số vận như vậy. Tôi chỉ biết yêu anh và xác định lấy anh. Vậy mà giờ mẹ anh lôi ở đâu ra cả lố, nào là &'tứ hành xung', nào là &'tuyệt mệnh', nào là lấy nhau sẽ chết yểu. Tôi thực sự cảm thấy rùng mình.
Chung quy cũng vì chúng tôi không hợp tuổi nhau. Mẹ anh lại là người tin vào tuổi tác, bói toán nên càng mệt. Vậy mà 4 năm qua, có vài lần chúng tôi dẫn nhau về nhà ra mắt, mẹ anh lại không nói gì, giờ tính chuyện cưới xin rồi mới đùng một cái nói là không hợp, quyết ngăn cấm. Tôi cảm thấy chán nản vô cùng.
Không biết mẹ anh nghe ai xúi, thầy này nói chuẩn lắm nên đã tìm đến. Có lẽ, trong lòng mẹ cũng chưa thực sự ưng ý tôi nên khi được thầy bói &'đế' thêm vào, mẹ lập tức tin và về nói với con trai mình phải từ bỏ người yêu.
Nói về cuộc tình của chúng tôi, có quá nhiều điều. Tôi và anh yêu nhau những 4 năm, nếu vào các bạn, có những gì để nói. Không chỉ còn là tình yêu nữa mà bây giờ còn là tình nghĩa. Cả hai đã yêu thương, chia ngọt sẻ bùi, có quá nhiều điều vui, có quá nhiều bất ngờ và hạnh phúc. Chúng tôi đã trao cho nhau rất nhiều những kỉ niệm và tình cảm đẹp, chân thành, nói là bỏ nhau thì quả thật quá khó khăn với chúng tôi.
Chung quy cũng vì chúng tôi không hợp tuổi nhau. Mẹ anh lại là người tin vào tuổi tác, bói toán nên càng mệt. (ảnh minh họa)
Chuẩn bị cưới nhau, tức là chúng tôi đã chuẩn bị cho mình một hành trang quá kĩ. Chúng tôi đâu còn nghĩ nhiều ngoài chuyện sẽ về chung sống với nhau. Vậy mà giờ, sau 4 năm yêu nhau, mẹ anh lại bắt anh phải bỏ tôi. Mẹ anh còn gọi điện cho tôi nói, nếu hai chúng tôi lấy nhau thì sẽ tuyệt mệnh, mà người thiệt chính là con trai bác ấy. Nếu tôi không từ bỏ thì bác ấy sẽ quỳ lạy van xin tôi.
Anh thì cương quyết không nghe lời mẹ, nhưng mẹ anh dọa, nếu không làm thế, thì mẹ sẽ tự tử. Nếu chúng tôi quyết lấy nhau, mẹ anh sẽ từ mặt con. Tôi khó xử vô cùng, nhất là những lúc mẹ anh gọi cho tôi và ỉ ôi khóc lóc. Tôi làm gì nên tội mà sao người lớn cứ phải chia rẽ chúng tôi. Sao cứ tin vào bói toán rồi bắt con cái phải xa nhau. Nếu có chuyện đó thật thì thà là sống với nhau ngắn ngủi mà hạnh phúc còn hơn là đi lấy một người không yêu rồi suốt đời ân hận.
Tôi cảm thấy bản thân mình thực sự bế tắc, cảm thấy chán nản, không muốn tiếp tục cuộc tình này. Nhưng anh cứ bên tôi, động viên tôi và mong muốn chúng tôi được làm vợ chồng. Mẹ anh ép anh, anh nói với tôi, nếu lấy nhau tuyệt mệnh, mẹ dọa tự tử thì chi bằng không cưới xin gì nữa, cứ sống với nhau thế này và sinh con. Như thế có phải là chưa từng là vợ chồng trên giấy tờ không, cũng không sợ vận mệnh.
Tôi thì không biết làm vậy có được không, với lại thân tôi là con gái, không có một đám cưới mà lại sinh con với người khác, liệu bố mẹ tôi có bẽ mặt hay không. Đúng là lúc này, tôi rơi vào hoàn cảnh khó xử vô cùng, tôi cảm thấy chán, mệt mỏi và không muốn tiếp tục đối diện với chuyện này nữa. Nhưng tôi cũng lo, nếu như có chuyện gì thì liệu rằng, tôi có chịu được trách nhiệm hay không. Thực lòng, tôi đang đau khổ quá rồi!
Theo VNE
Chúng tôi đã chung sống như vợ chồng ... Nhưng cuối cùng, cả nhà anh lại gay gắt phản đối, quyết định không có chuyện cưới xin gì hết. Một phần vì họ nghi ngờ tôi dễ dãi, dụ dỗ con trai họ. Phần vì, họ không muốn chấp nhận một đứa con dâu cũng tỉnh lẻ như tôi. Ngày đó, tôi và anh cùng lên thành phố đi học và...