Mẹ đẻ và mẹ vợ đánh nhau, tôi không biết bênh ai?
Mẹ tôi tức quá ném thẳng điều khiển ti vi. Còn mẹ vợ cũng chả kém cạnh khi hất tung cả mâm cơm trước sự ngỡ ngàng của cả nhà.
Kể ra thì mọi người chắc sẽ cười chê gia đình tôi. Nhưng thật lòng mà nói tôi phận vừa làm con rể vừa làm con trai không biết nên xử trí thế nào cho hợp tình hợp lý.
Tôi năm nay 32 tuổi, đã có vợ và một cậu con trai. Cuộc sống vật chất của tôi dù không nghèo nhưng ở nơi thị thành này vẫn còn phải chật vật thiếu thốn khá nhiều. Vợ chồng tôi đều là con một. Bố em mất sớm và mẹ vợ tôi đã một mình ở vậy nuôi con nên người. Vì thế vợ tôi từ nhỏ đã thề với lòng sẽ ở bên mẹ suốt đời để bù đắp cho tuổi xuân của mẹ.
Từ lúc yêu em đã thẳng thắn đề cập với tôi chuyện nếu có cưới thì hai vợ chồng sẽ cùng sống với mẹ em. Cũng biết là sẽ có lúc khó khăn vì cách nhau cả thế hệ nhưng biết hoàn cảnh và sự hy sinh của mẹ vợ, tôi chấp nhận đồng ý với em.
Hai năm sau khi cưới chúng tôi vẫn sống yên ả không có chuyện gì xảy ra. Mặc dù trong nhà có mẹ vợ ở cùng lại là vợ chồng son nên nhiều khi tôi có không thoải mái nhưng mọi chuyện vẫn đâu vào đấy.
Mẹ vợ tôi đã gần 60 nên có lẽ đã chẳng minh mẫn được. Bà hay lẩm cẩm và khá luộm thuộm. Và cũng có thể do tuổi già mà bà nói khá nhiều. Nhiều hôm nghe mẹ vợ cằn nhằn tôi cũng khó chịu, thế nhưng được vợ đả thông tâm lý nên tôi cũng nhanh chóng quên ngay.
Mọi chuyện có lẽ bắt nguồn từ lúc bố tôi mất do tai nạn. Đó có lẽ là nỗi đau lớn nhất mà mẹ tôi phải gánh chịu. Mẹ tôi vốn là người bộc trực, đôi lúc có to tiếng nhưng bố luôn nhẫn nhịn và làm người giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Bố tôi ra đi khiến mẹ tôi chẳng còn tâm trí nào để lo cho bản thân nữa. Chỉ mươi ngày mà bà sút hơn 3 cân. Nhìn mẹ tiều tụy, vợ chồng tôi bàn bạc nói mẹ lên sống chung. Lúc đầu mẹ tôi nhất quyết không nghe nhưng sau đó thấy vợ chồng tôi thuyết phục có lý bà đã khăn gói lên thành phố sống cùng chúng tôi.
Cứ ngỡ hai mẹ cùng thế hệ với nhau thì sẽ có bạn già. Ai dè mẹ tôi vừa lên chưa được 2 tháng đã xảy ra chuyện. Chẳng là mẹ tôi rất sạch, bà sạch đến nỗi một ngày bà có thể lau nhà đến vài lần. Trong khi mẹ vợ tôi tính lại luộm thuộm và không ngăn nắp. Phòng của mẹ vợ tôi khá bẩn, đồ đạc sắp xếp lung tung không quy củ và bụi bặm.
Hôm đó mẹ vợ tôi đi vắng, mẹ tôi đi ngang qua phòng bà thông gia, thấy bẩn nên bà đã dọn dẹp và những thứ đã quá cũ bà đã lỡ tay vứt đi.
Video đang HOT
Khi mẹ vợ tôi về và biết chuyện này. Bà đã chửi vợ tôi một trận ầm ĩ. Dĩ nhiên mẹ vợ tôi biết là đó không phải do con gái bà làm, bà chỉ mượn gió bẻ măng và mẹ tôi chắc chắn cũng biết mình đang bị chửi đổng.
Có lẽ từ đó đã khơi mào cho cuộc chiến không hồi kết của gia đình tôi. Vốn đi làm đã mệt, về nhà còn chứng kiến hai bà mẹ mặt nặng mày nhẹ với nhau khiến không khí gia đình tôi khá căng thẳng.
Họ công kích nhau, nói kháy nhau mọi lúc có thể. Chỉ có việc vợ tôi mua áo cho hai bà thôi nhưng người này thì chê áo người kia xấu, người kia lại nói đã được mua cho còn tỏ vẻ kênh kiệu.
Thế đấy. Mẹ tôi có lòng tự cao rất lớn nên dù bà sai cũng không nhận lỗi, còn mẹ vợ tôi thì bảo thủ không kém. Vì vậy dù vợ chồng tôi có cố hàn gắn thì mối quan hệ ấy cũng ngày càng tồi tệ. Cuối cùng chiến tranh cũng nổ ra. Mà chuyện theo tôi thấy cũng không có gì là quá to tát đến mức ấy.
Hôm qua cả nhà tôi vừa ăn cơm vừa xem ti vi. Có lẽ từ trước khi tôi đi làm về hai bà đã không ưng nhau gì rồi. Đến giờ thời sự mẹ tôi liền bật kênh VTV3 xem thời sự. Chưa được 5 phút thì mẹ vợ lấy điều khiển chuyển kênh phim.
Hai bà cứ thế chuyển kênh đến 3 lần thì tôi nói ngày mai tôi sẽ mua ti vi mới cho các mẹ xem thoải mái. Tôi vừa dứt câu thì mẹ tôi ném toang cái điều khiển ti vi nói lớn rằng tôi không cần mua ti vi hầu người không biết điều.
Chẳng kém cạnh, mẹ vợ tôi cũng hất tung mâm cơm trước sự ngỡ ngàng của cả nhà rồi bà bỏ lên phòng. Mẹ tôi vội vàng chạy theo tát mẹ vợ một cái đau điếng, rồi hai bà xông vào đánh nhau chẳng khác bà hàng cá hàng thịt đến khi vợ chồng tôi vào can ngăn.
Đấy, mẹ vợ và mẹ đẻ tôi cãi nhau vì những lý do hết sức bình thường. Mẹ tôi thì lùng đùng đòi về nhưng làm con tôi không nỡ để mẹ về khi vừa lên ở với con trai chưa được 3 tháng. Còn vợ tôi thì nhất quyết không đồng ý để mẹ vợ thuê nhà riêng. Đằng nào cũng tiến thoái lưỡng nan mà tôi thì không biết nên làm thế nào để thấu tình đạt lý. Tôi nên làm gì để giải quyết bây giờ?
Theo Afamily
Lấy chồng để giúp làm giàu cho bố mẹ đẻ
Anh khá bất ngờ khi biết vợ lập quỹ đen, càng sốc hơn khi cô ấy mang hết về cho bố mẹ đẻ.
Ngày anh và cô lấy nhau, gia đình nhà cô nghèo lắm, tới mức định không tổ chức cưới xin mà chỉ làm vài mâm cỗ thông báo với họ hàng. Gia đìnhanh không thuộc dạng có điều kiện nhưng cũng có chút của nả, vì thế anh đã xin với bố mẹ đưa cho cô 50 triệu mang về để tổ chức đám cưới.
Cưới xong, anh đi làm kiếm tiền là chủ yếu còn cô đi làm lương chỉ làng nhàng. Hàng tháng lương đem về anh đều đưa hết cho vợ để cô tự chi tiêu trong gia đình, thỉnh thoảng anh có hỏi cô có tiết kiệm được khoản tiền nào không thì vợ anh có trả lời là có được một ít thôi vì tiền cho con cái học hành, rồi tiền sinh hoạt phí trong gia đình ngày càng đắt đỏ.
Nhiều hôm chưa hết tháng cô đã kêu hết tiền trong khi mỗi tháng anh đưa cho vợ 20 triệu, còn chưa kể cả lương của cô được 4 triệu nữa. Chả lẽ thắc mắc vì chuyện tiền bạc thì mình thấy nhỏ nhặt quá nên anh chỉ nghĩ vậy thôi rồi cũng bỏ qua.
Đột ngột gia đình anh có biến cố. Bố anh mắc bệnh nặng, phải nằm ở khoa Chống độc, mỗi ngày hết mấy chục triệu tiền lọc máu và thuốc. Bệnh của bố anh lại rất lâu khỏi nên gần như có bao nhiêu tiền tiết kiệm trong nhà, mẹ anh phải rút hết để điều trị cho bố. Gia tài nhà anh khánh kiệt thì cũng là lúc bố anh không qua khỏi. Mẹ anh bị suy sụp và cũng bị cao huyết áp dẫn đến tai biến.
Lần này tài sản của bố mẹ anh chẳng còn gì ngoài ngôi nhà. Anh về nói với cô là tiền tiết kiệm còn thì rút ra để đưa mẹ anh đi điều trị thì cô tỏ ra khó chịu và trả lời ráo hoảnh: "Làm gì có mà rút, em để tiền dự phòng được hơn 30 triệu đấy, anh mang hết đi đưa cho mẹ rồi nhà mình có làm sao thì anh tự lo".
Hôm đó anh về hỏi cô về tiền tiêu hằng ngày thì cô sừng sộ lên khóc lóc bảo anh nghi ngờ cô gian lận tiền bạc và giận dỗi đóng cửa phòng ngủ với con.
Anh nghĩ cô lấy chồng để làm giàu cho bố mẹ đẻ (Ảnh minh họa)
Không khí gia đình anh hôm sau khá căng thẳng, mặc dù có chút hối hận vì đã to tiếng với vợ nhưng trong lòng anh không khỏi thắc mắc. Nhất là khi anh thấy gia đình bố mẹ đẻ của cô ấy dạo này thay da đổi thịt, ông bà vừa xây lại cái nhà khá khang trang và sắm sửa lại đầy đủ nội thất trong nhà.
Sau khi mẹ anh từ bệnh viện về, tiền bạc trong nhà cũng chẳng còn, anh bảo vợ mỗi tháng sẽ trích ra 3 triệu để giúp mẹ tiền thuốc thang, vậy mà cô mặt nặng như chì bảo nếu thế thì hai vợ chồng lấy đâu ra tiền mà tiêu.
Sau đó anh mới biết rằng vợ mình chỉ đưa được một tháng còn lại cô kêu ca không có tiền khiến mẹ anh không dám nhận và bà cứ lặng lẽ sống và vay tiền hàng xóm chứ không gọi đến con nữa.
Thế rồi một hôm khi anh tìm cái usb bị rơi, anh mới phát hiện ra cô giấu mộtquyển sổ ở chân giường của con, mở ra anh sững sờ thấy cô ghi chép rất đầy đủ thông tin mỗi tháng gửi bao nhiêu tiền cho bố mẹ đẻ. Tính ra từ ngày lấy nhau, cô đã tự lập quỹ đen mang về cho bố mẹ hơn 200 triệu.
Cô có hiếu, anh không trách móc gì. Nhưng điều làm anh buồn nhất là cô đã tự lập quỹ đen mà không nói gì với anh, không những thế, với bố mẹ chồng lúc khó khăn thì cô tỏ ra vô cảm và không giúp đỡ trong khi tiền chủ yếu là do anh kiếm ra. Thật sự anh quá buồn vì bao sự tin tưởng đã tan thành mây khói.
2.Lấy được người chồng đứng đắn, kiếm tiền khá giả, cô vui mừng lắm. Nhà cô có 2 con gái, đều đã đi lấy chồng, cô chỉ hy vọng chàng rể của bố mẹ cô có thể giúp đỡ phần nào để ông bà được sống trong cảnh nhà cửa khang trang lúc cuối đời.
Nhà chồng cô tuy không giàu có nhưng nhà cửa đề huề, bản thân chồng cô cũng kiếm ra tiền. Đã mấy lần, cô định hỏi anh về chuyện "hỗ trợ" bố mẹ tiền xây lại căn nhà, nhưng rồi lại ngại... Cô sợ bố mẹ chồng biết, kiểu gì ông bà cũng lời ra tiếng vào.
Bao nhiêu tiền chồng đưa hàng tháng, cô chắt chiu, tiết kiệm, chẳng mua sắm hoang phí, chi tiêu cũng căn cơ. Cô "trích" ra một ít trong số ấy, dành dụm với hy vọng sẽ đến lúc có một khoản kha khá cho bố mẹ mình xây nhà.
Cô không dám công khai với anh, bởi lúc nào anh cũng rạch ròi: "Nội ngoại là phải công bằng, ví như mua cho đằng nội gói bánh thì đằng ngoại cũng phải được túi kẹo". Số tiền này mà cô nói ra, chắc chắn anh không bao giờ bằng lòng. Trong khi nhà chồng cô rộng rãi, kiên cố, tiền sinh hoạt trong nhà cô đã lo chi tiêu, bố chồng còn có lương hưu...
Đùng một cái, biến cố ập đến. Bao nhiêu tiền tiết kiệm của nhà chồng đã "đổ" hết vào tiền chữa trị cho bố chồng. Ông vừa ra đi thì mẹ chồng lại nhập viện. Anh quay sang hỏi cô tiền tiết kiệm, cô bối rối vì có bao nhiêu đã gửi về cho bố mẹ xây nhà.
Mẹ chồng không có lương hưu, tiền "dự trữ" trong nhà cũng đã hết, cô quay cuồng lo trả tiền vay nợ chữa bệnh cho bố chồng trước đây, tiền ăn uống của cả gia đình, tiền thuốc thang cho mẹ chồng...
Rồi cũng đến cái ngày bí mật của cô bị "khui" ra. Anh bất ngờ, cô lo sợ. Chẳng phải cô muốn giấu giếm anh, nhưng liệu nói ra, anh có chấp nhận. Mà nhà anh nào có phải lo xây lại, chỉ có bố mẹ cô vẫn sống trong căn nhà tồi tàn, không xây được nhà cho bố mẹ, phận làm con, cô thấy xót xa...
200 triệu, tính ra chỉ bằng 10 tháng lương cứng của anh. Nếu nhà chồng cô vẫn như trước kia, anh chịu khó làm thêm nữa, chẳng mấy mà bù lại được khoản đó. Chỉ khổ là gia đình chồng cô vừa trải qua cơn sóng gió lớn. Liệu anh có chịu hiểu cho cô?
Theo PNO
Phát hoảng với cảnh mẹ chồng và mẹ đẻ sống chung một nhà Tôi choáng váng trước cảnh hai mẹ xô xát với nhau. Chưa bao giờ tôi nghĩ người có học như mẹ chồng tôi lại có cách cư xử kém đến như vậy. Tôi chỉ biết xông vào can ngăn và che chắn cho mẹ đẻ. Hai mẹ thường xuyên bất đồng quan điểm với nhau. (Ảnh minh họa) Về làm dâu nhà anh,...