Mẹ đẻ lên chơi bị mẹ chồng bắt đóng t.iền nước, con gái rút điện thoại: ‘Cho 1 xe nước tinh khiết ngay nhé’
Ai nhìn vào cũng bảo Yến sao mà số son, chẳng xinh đẹp, nổi trội gì cho cam mà lại lấy được ngay anh chồng giàu có!
Công nhận nhà chồng Yến lắm t.iền nhiều của thật. Căn nhà 4 tầng ngay mặt đường Đê La Thành mà cả nhà đang ở bây giờ trị giá đến mấy trăm tỉ chứ ít gì. Không chỉ thế, bố mẹ chồng còn sở hữu 3 căn nhà nữa cũng toàn ở mặt đường lớn như Xã Đàn, Hoàng Cầu.
Chính vì vậy mà không ít người vỗ vai bảo Yến:
- Nhất cô nhé, một bước lên tiên rồi còn gì. Sau này ông bà mà mất thì cô tha hồ mà hưởng!
Nghe vậy, Yến chỉ cười cho qua chuyện hoặc nói ngay sang chủ đề khác. Bởi những người ngoài kia đâu biết, nhà chồng Yến giàu thật đấy nhưng mẹ chồng lại kẹt xỉ vô cùng. Mức độ kẹt xỉ của bà đủ khiến người gan dạ nhất cũng phải rung mình, sởn da gà!
Còn nhớ hôm đám hỏi, mẹ chồng Yến cho bê đến hẳn 11 tráp, tráp nào cũng đầy ụ trầu cau, bánh xu xê. Bố mẹ Yến nhìn thấy mà mở mày mở mặt, cứ bắt tay, cười nói với nhà trai rối rít.
Nhưng đến lúc xem tráp thì Yến điếng người, bởi bánh hình như toàn là đồ sắp hết hạn thì phải, nhão nhoẹt và ngả vàng. Xấu hổ đỏ bừng mặt, Yến đành phải phân bua với bố mẹ đẻ:
- Thấy chồng con bảo mẹ anh ấy không khéo lắm, mua sắm cũng không biết chọn đồ…
Lần ấy, nhà Yến phải mua lại toàn bộ bánh kẹo khác để mời khách!
Đến khi về làm dâu rồi, Yến mới càng thấm sự hà tiện của mẹ chồng. Các thiết bị đồ dùng trong nhà như máy giặt, điều hòa, máy hút bụi,… nhà chồng cô đều có hết. Tuy nhiên cái nào cũng mới cóng, thậm chí còn cả tem.
Mới cũng phải thôi, vì mẹ chồng có dùng đến bao giờ đâu, hoặc dùng thì số lần đếm trên đầu ngón tay. Quần áo hàng ngày thay ra phải đến 2 chậu nhưng lần nào bà cũng bắt Yến phải giặt tay hết:
- Giặt tay mới vò kỹ được phần cổ với nách con ạ, chứ giặt máy mẹ không yên tâm được!
Mẹ chồng nói vậy chứ Yến biết thừa là bà sợ tốn nước, tốn t.iền điện. Tháng đầu cô về làm dâu, hay dùng máy giặt, hóa đơn nước tăng có 50 ngàn mà đã đứng ngồi không yên, xuýt xoa mãi không thôi.
Đỉnh điểm có hôm Yến đi làm về muộn mới bật bình nóng lạnh lên tắm. Ấy nhưng đang xả nước thì cô nghe thấy tiếng ai đó rón rén ở bên ngoài rồi tiếng công tắc “tạch” một cái. Một lúc sau, nước bắt đầu nguội dần rồi lạnh hẳn.
Không cần hỏi cô cũng biết, chắc chắn là mẹ chồng ở bên ngoài tắt bình nóng lạnh.
Nhiều lúc Yến cứ tự hỏi, nhà chồng giàu như thế, sao mẹ chồng lại cứ phải sống khổ sở, bần tiện. Phải chăng đó là cách làm giàu của bà? Càng giàu thì càng keo mà càng keo thì càng giàu?
Cũng may là chồng Yến không bị lây cái tính kẹt xỉ của mẹ. Anh thừa hưởng sự hào phóng và thoải mái giống bố. Nhưng khổ nỗi, cả bố chồng và chồng đều là những người bận rộn, thường phải bay ngược xuôi, đi công tác suốt. Thế nên sự kẹt xỉ của mẹ chồng, chỉ mình Yến được “hưởng”.
Kết hôn được gần 1 năm thì Yến có bầu. Mẹ đẻ Yến hay tin thì mừng lắm rồi vội vàng tay xách nách mang lên thăm con, rồi buộc cả mấy con gà chọi lên biếu nhà thông gia.
Lâu ngày mới được gặp mẹ, Yến vội xà vào lòng bà mà ôm ấp. Hai mẹ con cứ ríu rít trò chuyện vui vẻ. Trông thấy cảnh ấy, mẹ chồng có vẻ khó chịu lắm. Nhưng chẳng phải bà chạnh lòng vì con dâu có mẹ đẻ liền quên mất mình.
Bà khó chịu bởi nãy bà để ý thấy mẹ đẻ Yến đi vệ sinh, không biết làm gì trong đó mà giật nước bồn cầu đến mấy lần. C.hết thật, như thế thì bao nhiêu nước cho vừa? Nước thành phố tính theo khối, dùng thế này có mà c.hết à?
Video đang HOT
Mà có phải mẹ đẻ Yến chỉ đến chơi 1 hôm đâu, ở gần tháng liền đấy chứ! Thế là từ hôm ấy, mỗi lần bà thông gia tắm giặt hay làm gì liên quan đến nước là mẹ chồng Yến đều lén lút ghi lại, lần nào cũng lắc đầu:
- Ôi sao mà hoang phí thế không biết! Nước máy mà dùng như nước ao…
Hôm ấy, lúc mẹ đẻ Yến vừa tắm xong thì đã thấy bà thông gia đứng chờ sẵn bên ngoài:
(Ảnh minh họa)
- Chị thông gia ơi, chị xem lại cách dùng nước của mình đi. Ai đời nước máy mà xả ầm ầm như xả lũ thế không biết! Thế này thì hóa đơn nước lại tăng chóng mặt, khéo tôi lại phải nhờ chị đóng góp t.iền nước mất…
- Tôi… tôi xin lỗi chị. Tôi sơ suất quá. – Mẹ đẻ Yến đỏ bừng mặt, run cả người vì xấu hổ.
Những lời mẹ chồng nói, Yến đều nghe được hết. Nếu không phải cô chạy xuống bếp rửa tay thì cũng không thể ngờ mẹ chồng lại bần tiện một cách quá quắt đến thế!
- Mẹ không lo mẹ con dùng nước tốn kém nữa đâu ạ. Mẹ nói đúng, nước thành phố đắt lắm, không chỉ đắt về giá, mà còn đắt về tình nghĩa nữa!
Thế rồi, Yến lôi điện thoại trong túi quần, bấm số gọi:
- Làm ơn cho tôi một xe nước Lavie , nhanh cho tôi còn tắm rửa, giặt giũ – Quay sang mẹ chồng, Yến bình thản – Từ giờ mẹ con sẽ dùng nước riêng, mẹ yên tâm rồi nhé!
Dứt lời, Yến dắt thẳng tay mẹ đẻ lên phòng, bỏ mặc mẹ chồng keo kiệt đứng ú ớ dưới nhà.
Vì nghĩ cho con gái, mẹ đẻ Yến chiều hôm sau cáo biệt nhà thông gia, đi về quê luôn. Nhìn theo bóng lưng gày gò của mẹ mà cô không khỏi bật khóc.
Đấy, ai bảo lấy chồng nhà giàu mà sướng? Giàu mà keo thì còn khổ gấp vạn lần…
Theo WTT
Lên chúc Tết thấy con gái bụng bầu 8 tháng vẫn ngồi rửa 20 mâm bát, mẹ đẻ bặm môi bảo thông gia: Rửa đống này bao t.iền tôi trả, còn tôi đón nó về
- Mày sướng nhất nhà đấy con ạ, có ăn có học lại còn lấy ngay được chồng thành phố. Mấy đứa con gái mới lớn gần nhà mình cứ suốt ngày xoen xoét là ước được như chị Mai đấy.
- Biết thế này xưa mẹ đẻ lấy mấy đứa con gái nhỉ?
- Cha bố cô, đẻ lắm vịt giời, bay đi hết thì lấy ai nuôi tôi.
Vừa bỏ điện thoại thì nụ cười trên môi tôi cũng tắt hẳn. Bố mẹ ở ngoại thành, cách nhà chồng cả 40km còn người ngoài nhìn vào cứ nghĩ tôi lấy chồng thành phố, giàu sang thì sung sướng lắm nhưng sự thật thì đâu có phải như thế.
Ảnh minh họa
Trước đây, tôi làm nhân viên kinh doanh trong một công ty tư nhân, lương không cao nhưng cũng đủ ăn, đủ mặc. Chồng tôi làm xây dựng nên thường xuyên phải đi công tác xa. Sau khi cưới, mẹ chồng tôi bảo:
- Thằng Hùng nó đi suốt ngày, nhà chỉ có mình mẹ, thôi thì con cứ xin nghỉ việc ở nhà tập trung mà cố lấy thằng cu, có con mẹ cũng đỡ buồn hơn. Vả lai một tháng con đi làm bục mặt cũng được có 6 triệu bạc, chả bõ xăng xe.
Chồng tôi thấy mẹ nói vậy cũng hùa vào theo:
- Mẹ nói phải đấy, dạo này anh thấy em gầy lắm, cứ nghỉ ở nhà cho khỏe, t.iền thiếu anh lại cho.
Không muốn làm phật ý nhà chồng, tôi đành ngoan ngoãn nghe lời, định bụng sinh con xong sẽ xin việc đi làm lại cũng chẳng sao.
Nghĩ là thế nhưng thực tế lại hoàn toàn khác, sau đám cưới 1 tháng, chồng tôi về Quảng Ninh để làm nốt công trình thì mọi vấn đề mới bắt đầu phát sinh. Trước mặt con trai, lúc nào mẹ chồng tôi cũng ngọt ngào, dễ tính nhưng anh đi một cái là bà xét nét tôi đến từng chân tơ kẽ tóc.
Vốn đã quen với những việc chân tay lam lũ nhưng về nhà chồng, phải làm quần quật nào là lau cả cái nhà 4 tầng đến giặt quần áo, chợ búa, cơm nước khiến tôi xanh xẩm mặt mày, thở không ra hơi nữa. Có lúc tôi vừa nghỉ tay một tí thì mẹ chồng đã liếc mắt bảo:
- Gần 11h rồi, cô còn không định nấu cơm cho tôi ăn à? Cô nhịn thì cũng phải nấu cho mẹ chồng chứ.
Thế là tôi lại phải lết xác vào bếp để nấu nướng còn mẹ chồng thì vắt chân thêu thùa từ sáng đến tối.
Có một lần tôi tâm sự với chồng, anh gọi điện về cho mẹ ngay. Vì chuyện ấy mà chồng và mẹ anh giận dỗi nhau cả tháng liền. Cứ lần nào bà nhìn thấy tôi là lại nhiếc móc:
- Tất cả là tại cô đấy, chẳng biết thằng Hùng ăn phải bùa mê thuốc lú gì của cô mà từ ngày có vợ cứ bênh nhau chằm chặp, chả coi mẹ ra gì nữa.
Biết chồng thương mình nhưng từ đợt đó, tôi chẳng dám hé răng than vãn với anh nửa lời, sợ vì mình lại khiến quan hệ của anh với mẹ xấu đi. Lúc nào tôi cũng cố nín nhịn và chịu đựng tất cả.
Tháng Tết cũng cũng là thời gian tôi mang bầu được 8 tháng. Tuy lúc này cơ thể đã nặng nề, mệt mỏi lắm rồi nhưng tôi vẫn tự tay làm tất cả mọi việc trong nhà. Ngày 30 Tết, mẹ chồng vừa từ nhà hàng xóm về thì hớn hở bảo:
- Lát nữa con đi chợ mua đồ cho chuẩn, nhà bà Phương không giàu bằng nhà mình mà còn làm 10 mâm cỗ thì nhà mình phải làm gấp đôi, mời hết họ hàng đến.
Biết tính mẹ chồng hay sĩ diện lại thích khoe của, tôi chẳng nói lại gì mà ngoan ngoãn nghe lời bà. Mãi tới chiều đó, chồng tôi mới từ cơ quan về đến nhà. Vì anh mệt mỏi, đi đường xa nên tôi nói chồng đi nghỉ, không để anh động tay vào giúp.
8h tối, khi mọi người ăn uống vui vẻ ngoài phòng khách thì tôi còn chạy mướt mồ hôi dưới bếp. Cứ chốc chốc lại có người gọi:
- Mai ơi, lấy cho bác ít muối.
Khi thì lại:
- Hết cơm rồi con ơi.
Lúc vãn việc, tôi vừa ngồi xuống mâm ăn được vài miếng thì mọi người gác đũa đứng dậy hết. Mệt mỏi, chán nản, tôi cũng chẳng nuốt nổi, đành đổ đi bát cơm đang ăn dở. Ăn uống tưng bừng xong thì ai nấy về hết, chỉ còn một mình tôi với 20 mâm bát đũa, mẹ chồng thì chui vào phòng ngủ rồi. Thấy vợ cứ đứng than ngắn, thở dài, chồng tôi chạy ra bảo:
- Thôi vợ ơi, vào ngủ đi, có gì thì mai làm, hôm nay em cũng mệt lắm rồi còn gì nữa.
Thấy mình chẳng còn hơi sức đâu, tôi tặc lưỡi nghe chồng đi ngủ, còn đâu mai tính tiếp.
7h sáng, tiếng mẹ chồng gọi léo nhéo ngoài cửa khiến tôi tỉnh giấc:
- Mai đâu, không dậy rửa bát còn ngủ trương thây ra đấy à? Mùng một để thế kia là giông cả năm đấy.
Có lẽ tối qua chồng tôi uống quá nhiều rượu nên anh ngủ say như c.hết, tôi cũng chẳng nỡ gọi, đành lủi thủi ra làm một mình, càng nghĩ càng tủi thân đến rớm nước mắt. Đột nhiên, tôi khá bất ngờ khi thấy mẹ và anh trai ở dưới nhà ra chúc Tết mà không báo trước.
Vừa nhìn thấy tôi với đống bát đũa, mẹ tôi liền gọi với vào trong nhà:
- Chào ông bà thông gia, năm mới có khác, ăn uống linh đình quá nhỉ?
Mẹ chồng tôi hớn hở từ trong nhà chạy ra, tỏ bộ mặt vui vẻ, xởi lởi lắm thì liền bị mẹ đẻ tôi bộp ngay vào mặt:
- Gớm, nhà chị giàu thế sao bát đũa không ăn một lần thôi, làm hại con gái tôi phải ngồi rửa, nó vất vả thế kia nhỡ ảnh hưởng dến cháu ngoại tôi thì c.hết, rửa đống bát này thuê hết bao t.iền để tôi trả?
- Đâu có, tôi đang định ra rửa giúp cháu nó đấy chứ.
Biết thông gia nói dối, mẹ tôi chạy nhanh vào trong nhà rồi gọi với lên:
- Hùng đâu, ra mẹ bảo.
Có lẽ tiếng mẹ tôi to quá, phòng lại không cách âm nên chồng tôi nghe thấy, vội chạy ra ngay:
- Mẹ với bác mới lên chơi ạ.
- Con làm chồng cái kiểu gì mà để vợ nó khổ thế kia. Nếu con không chăm sóc được vợ thì để mẹ đón mẹ con nó về, nhìn con gái mẹ chả khác gì ô sin ở cái nhà này.
Bị mẹ đẻ ép quá, tôi đành rấm rức nói lại hết mọi chuyện. Nghe xong, chồng tôi cũng sốc khi không ngờ vợ mình lại phải chịu đựng như vậy trong khi cứ tưởng tôi được mẹ chồng đối xử chẳng khác gì con gái, liền tuyên bố một câu xanh rờn:
- Nếu mẹ còn hạnh họe vợ con như thế là con theo cô ấy về nhà ngoại đấy.
- Sao anh phải làm quá lên, có vài cái bát mà rách chuyện, tôi ra rửa với nó là được chứ gì.
Mẹ tôi chỉ có anh là con trai duy nhất nên vừa nghe thấy thế liền tái mặt lại ngay. Chứng kiến bà thông gia phải ngoan ngoãn xắn tay áo rửa bát cùng con dâu, mẹ tôi mừng như mở cờ trong bụng.
Quả đúng là vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn, may mà mẹ đẻ tôi xuất hiện đúng lúc không thì không biết đến khi nào tôi mới thoát khỏi cái kiếp ô sin ở nhà chồng.
Theo WTT
Vợ đang ốm vẫn mím chặt môi cố nén tiếng khóc trong viện khi tôi kể điều này về mẹ vợ Về kể câu chuyện với vợ mà thấy cô ấy mím chặt môi cố nén tiếng khóc. Tôi biết là chính cô ấy cũng không thể ngờ được mẹ đẻ của mình lại có thể thốt ra những lời như thế Vợ chồng tôi vốn là công chức nhà nước. Mức lương dù không quá nhiều nhưng cả hai người đều chăm chỉ...