Mẹ đẻ của con trai đòi một tỷ để giữ mọi việc trong im lặng
Nếu vợ chồng tôi không chịu nhận tiền của họ và muốn giữ con bên mình mãi mãi thì hãy chuyển khoản một tỷ, coi như cái giá cho sự im lặng.
Tôi 43 tuổi, công việc và sự nghiệp vững vàng, có điều ông trời không cho ai tất cả, tôi bị vô sinh (không có tinh trùng). Tôi đã rất đau khổ và tự ti về bản thân khi không thể đem lại hạnh phúc làm mẹ cho vợ. Nhiều lần tôi muốn giải thoát cho cô ấy, nhưng rồi cũng chính vợ đã làm cho tôi hiểu tình yêu của cô ấy nhiều tới mức nào, nó có thể vượt qua tất cả. Tôi được bác sĩ chỉ dẫn nhiều thứ, họ động viên tôi việc không có tinh trùng có nhiều trường hợp vẫn có thể có con.
Nhiều năm trôi qua, chúng tôi mang theo hy vọng này, đi hết các bệnh viện lớn của cả nước. Đến lúc tôi và vợ gần như buông xuôi thì vào một hôm cách đây 15 năm, vợ nghe tiếng chuông cửa, lúc mở cửa thấy một bé trai được đặt trước nhà. Cô ấy đã chạy dọc con hẻm, hỏi những nhà xung quanh, có thấy ai lạ đi qua đây không. Nhận được điện thoại của vợ, tôi tức tốc về nhà, thấy có mảnh giấy ghi “Con sinh ngày 18/4, hãy đặt tên con là Đức Minh, tôi biết anh chị là người tốt. Xin hãy chăm sóc con nên người. Nếu có kiếp sau, tôi xin làm trâu làm ngựa cho anh chị để báo đáp”.
Vợ chồng tôi đã báo lên phường, sau đó chính thức nhận đứa bé làm con nuôi. Vì không muốn ảnh hưởng tâm lý của con về sau nên chúng tôi quyết định chuyển việc và chuyển nhà sang một thành phố mới sinh sống. Khi chúng tôi nhận con, cháu mới được 10 ngày tuổi, vợ chồng tôi vô cùng hạnh phúc với món quà trời ban. Cháu càng lớn càng đẹp trai và chăm ngoan, lúc nào cũng là niềm tự hào của gia đình, không một ai ngoại trừ gia đình tôi biết chuyện cháu là con nuôi vì cháu cũng có nhiều nét giống tôi. Vì tôi muốn cháu có anh có em nên 7 năm sau tôi bàn với vợ xin thụ tinh nhân tạo từ ngân hàng tinh trùng. Kết quả vợ chồng tôi có thêm cô công chúa nhỏ. Giờ hai con tôi đã lớn, cháu lớn 15 tuổi, cháu bé hơn 7 tuổi. Tôi thấy mình thật may mắn vì có vợ yêu thương và gia đình hạnh phúc. Từ khi nhận con tới giờ tôi chẳng còn thấy mình kém may mắn vì không thể có con nữa. Tôi cũng trải qua tất cả các cung bậc hạnh phúc khi làm cha. Lo lắng khi con ốm đau, hạnh phúc khi con có kết quả học tập tốt, nhiều năm gia đình được tuyên dương là gia đình tiêu biểu, hạnh phúc của cơ quan.
Điều tôi không ngờ nhất một lần nữa lại tới. Người mẹ năm xưa của con trai tôi tìm về. Tôi không biết bằng cách nào nhưng cô ấy chìa tờ kết quả ADN có cùng huyết thống. Sợ tôi không tin cô ấy kể rành mạch, địa chỉ, số nhà, thời gian, diễn biến của sự việc, đọc cả nội dung từng dòng chữ ghi trong tờ giấy. Cô ấy nói: Trước kia trót dại nên đã lỡ có con nhưng không đang tâm phá thai nên đã để sinh. Giờ cô ấy cũng có hai con gái với chồng mới, vợ chồng họ đang sinh sống tại Anh. Chồng cô ấy cũng biết chuyện và sẵn sàng chấp nhận, bảo lãnh con tôi. Cô ấy nói nếu cho nhận con, họ sẽ đưa chúng tôi một khoản tiền lớn, rồi con sẽ có điều kiện học tập tốt nhất. Họ sẽ ở Việt Nam một tuần, chúng tôi cũng có từng đó thời gian để suy nghĩ. Tôi nói sẽ không giao con cho họ nhưng có vẻ như cô ta cũng không dễ dàng buông; nói sẽ tới gặp con tôi và cho biết tất cả.
Vợ tôi khi nghe tới đó đã ngất xỉu phải đưa vào viện cấp cứu. Chắc cô ấy đã sốc rất nhiều, dù sao tôi là đàn ông cũng mạnh mẽ hơn. Cũng may hôm đó con tôi đi học cả ngày không có nhà. Tôi rất sợ mất con nếu sự thật được phơi bày, hoặc nếu con tôi chọn cách ở lại thì chuyện này với con cũng ảnh hưởng rất nhiều. Sẽ thế nào nếu con biết người con tin tưởng, thương yêu 15 năm qua chỉ là bố mẹ nuôi? Sáng nay một lần nữa vợ chồng tôi lại té ngửa với đề nghị của cô ấy. Cô ấy cho chúng tôi thêm lựa chọn thứ hai, nếu vợ chồng tôi không chịu nhận tiền của họ và muốn giữ con bên mình mãi mãi thì hãy chuyển khoản một tỷ, coi như cái giá cho sự im lặng. Sáng giờ vợ tôi cứ năn nỉ nếu sau khi tôi làm rõ là con cô ta, thì hãy theo ý họ đưa họ một tỷ. Tôi vẫn chưa biết giải quyết như thế có đúng không? Liệu rằng khi nhận tiền họ có thực hiện như lời hứa? Việc chúng tôi giấu con trai có đúng không? Tôi làm như vậy có phải là nhẫn tâm khi tước đi cơ hội gặp mẹ của con mình? Hãy cho tôi một lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Video đang HOT
Theo VNE
7 lý do vì sao bạn cứ nói một đằng, chàng làm một nẻo
Thú thật đi các cô nàng của tôi, đã bao giờ bạn nghĩ đàn ông thật khó hiểu? Tại sao thế giới có thể sinh ra 2 kiểu người hoàn toàn khác nhau như vậy? Tại sao bạn nói A,B,C cuối cùng anh ấy hiểu nó là X,Y,Z...?
Đàn ông thì luôn cho rằng phụ nữ là loài động vật hữu nhũ đi bằng hai chân phức tạp nhất hành tinh. Có thể là cách giao tiếp của hai giới hoàn toàn khác nhau, tuy nhiên theo quy luật âm dương bù trừ, chúng ta luôn cần một nửa thế giới còn lại để hoàn thiện chính mình. Vậy tại sao không liếc qua 7 điều dưới đây - lý do chính đã cản trở bạn giao tiếp tốt với một nửa yêu thương của mình.
1. Đàn ông suy nghĩ đơn giản
Thực tế cho thấy phụ nữ chúng ta là chúa suy diễn và là hậu duệ 1800 năm của Tào Tháo. Bất kỳ điều gì anh ấy nói cũng có thể trở thành chủ đề của trận cãi vã linh đình. Ví dụ như bạn lỡ khen một cô gái nào đó, thậm chí một nhân vật không có thật trong game chẳng hạn, nếu anh ta nói A, thì nó chỉ là A. không có A' hay B' gì hết. Các nàng hãy ngừng suy diễn và bớt bi kịch hóa câu chuyện nhé!
2. Anh ta không thích nói quá chi tiết một vấn đề
Đàn ông thường kiệm lời, họ không thích những câu chuyện dông dài không hồi kết. Đặc biệt câu chuyện mà họ là chủ đề chính. Điều này thực sự làm anh ta khó chịu khi bị lôi ra mổ xẻ, phân tích. Ví dụ nếu bạn hỏi ngày hôm nay của anh thế nào? Anh ấy thường trả lời rất đơn giản kiểu tốt, cũng bình thường thôi. Phụ nữ thì khác, họ muốn nghe nhiều hơn, tốt là tốt thế nào? Nên họ thường bối rối trước câu trả lời quá đơn giản như vậy. Khi nào cảm thấy thoải mái anh ấy sẽ tâm sự với bạn nhiều hơn. Viêc của bạn chỉ là để anh ấy thoải mái là chính mình.
3. Đàn ông không thích nói chuyện khi buồn
Đây có thể là sự khác biệt lớn nhất giữa hai giới tính. Nếu anh ta có một ngày tồi tệ hoặc có điều gì đó ảnh hưởng đến tâm trạng, phần lớn họ chỉ muốn được một mình. Anh sẽ không muốn "khoe" khó khăn của mình cho người khác. Đặc biệt là bạn, vì như vậy có thể làm bạn lo lắng và anh ta cũng lo lắng hình ảnh mạnh mẽ của mình trong mắt bạn nữa.
Phụ nữ ít người hiểu điều này, họ luôn muốn biết tất cả mọi thứ. Họ nghĩ rằng họ có đặc quyền được biết tất cả, và phải là người đầu tiên mà anh ta muốn chia sẻ. Họ không thể nghĩ ra lí do gì mà anh lại muốn chịu đựng tất cả một mình.
4. Đàn ông hiếm khi đặt câu hỏi
Phụ nữ thường không hiểu điều này nhất. "Tại sao anh chẳng bao giờ ý kiến về việc em đang nói?"; hay là "anh có đang nghe em không đấy?". Phụ nữ luôn tìm kiếm sự rõ ràng trong các câu chuyện: Ai? Ở đâu? Làm gì? Tại sao? Nếu bạn trả lời không khéo lại có thể gây ra một cuộc tranh cãi khác. Vậy nên anh ta thường sẽ tìm cách tránh né những trận thư hùng như bằng cách "câm như hến". Nhưng "như vậy cũng chưa xong với bà đâu, đừng tưởng bở..."! Rõ khổ!
5. Đàn ông lắng nghe trong im lặng
Trong khi bạn đang trò chuyện với cô bạn thân nhất thì anh ấy chỉ ngồi bấm điện thoại. Bạn cố tình nhắc đến người đàn ông khác thử xem phản ứng của anh ấy thế nào? Không gì cả. Nhưng thật ra anh ta luôn âm thầm nghe hết câu chuyện của hai bạn nhưng chớ hề có một ý kiến đóng góp nào. Bạn chỉ không hiểu nổi anh ta đang nghĩ gì? Sao chẳng bao giờ bận tâm đến chuyện mình nói. Đơn giản, đàn ông vẫn là đàn ông, họ khác phụ nữ rất nhiều, trong khi đa phần phái nữ lắng nghe với ý định trả lời phản hồi, thậm chí, nhiều khi chưa nghe hết câu chuyện đã nháo nhào đánh giá nọ kia. Nếu một người đàn ông cũng hành xử như vậy, bạn có nghĩ anh ta chuẩn men không?
6. Đàn ông không thích "nhai lại"
Một sai lầm của phụ nữ thường thấy nhất đó chính là nhai đi nhai lại vấn đề như cuốn băng nhão. Đàn ông thật sự ghét điều này. Đó là lí do vì sao một bà vợ cằn nhằn luôn kém hấp dẫn hơn một cô bồ chỉ biết "dạ, thưa". Nếu bạn muốn được yêu thương nhiều hơn nên sớm điều chỉnh thói quen xấu này.
7. Phụ nữ muốn được hỏi, đàn ông muốn được kể
Phụ nữ luôn khao khát mình là trung tâm vũ trụ, luôn muốn được anh ấy quan tâm, hỏi han nọ kia. Trong khi đó, đàn ông lại có nhu cầu được nói nhiều hơn hỏi mấy chuyện vớ vẩn linh tinh. Anh ta cũng có nhu cầu được quan tâm nhưng theo một cách rất khác phụ nữ. Cái mà đàn ông cần là một người phụ nữ dịu dàng lắng nghe câu chuyện của mình, chứ không phải hỏi tới hỏi lui, vạch lá tìm sâu.
Rất nhiều lần, chính những rào cản trên đây làm cho bạn nghĩ anh ấy không yêu bạn nhiều như bạn muốn. Nhưng không phải vậy, chỉ là cách thể hiện của cả hai giới trái ngược nhau. Miễn là bạn chịu khó quan sát một tí, dần dần, hai bạn sẽ tìm ra hoặc phát minh ra một loại ngôn ngữ riêng mà chỉ có hai bạn hiểu. Điều này rất thường thấy ở các cặp đôi yêu nhau lâu. Họ chỉ cần nhìn vào mắt nhau cũng có thể biết thế giới bên trong của người kia như thế nào? Bạn đã có được đôi mắt ấy chưa?
Theo Thế giới trẻ
Tại sao mẹ đẻ kiêng đưa con gái về nhà chồng? Những điều kiêng kỵ trong ngày cưới này đa phần đều ảnh hưởng từ những phong tục, tập quán trong xã hội xưa. Trong chế độ phong kiến cũ, hôn nhân cưỡng ép, thường là cha mẹ đặt đâu, con ngồi đấy. Vì thế đã xảy ra một số trường hợp oái oăm: Ngày con gái vu quy đáng lẽ là ngày vui...