Mẹ của tình nhân mời tôi “cướp chồng”
Tôi đã cam phận lẽ mọn, chỉ hy vọng anh ấy cho tôi chút tài sản nhỏ phòng thân lúc tuổi già, thì mẹ anh ấy xuất hiện, bật đèn xanh cho tôi cướp chồng người.
ảnh minh họa
Tuy đã tốt nghiệp đại học và có chút nhan sắc, nhưng số phận đen đủi cứ đẩy tôi vào những sự éo le của tình cảm, tôi vẫn thành gái ế. Cách đây 4 năm, ở tuổi 27, tôi hết hy vọng vào tình yêu đích thực và cơ may có được tổ ấm hạnh phúc của mình, và vì thế đã tặc lưỡi chấp nhận mối quan hệ già nhân nghĩa, non vợ chồng với T., một người đàn ông có vợ, và khá giàu.
Sau mấy năm “cống hiến tuổi xuân” cho T., tôi được anh cho đứng tên căn hộ nhỏ mà anh mua cho tôi ở. Tôi nghĩ kiếp này mình không còn hy vọng lấy chồng một cách đàng hoàng, nên muốn sinh một đứa con làm chỗ dựa, nhưng T. không đồng ý vì anh đã có 2 con và không muốn rắc rối. Tôi không dám nài ép, chỉ âm thầm hy vọng một lúc nào đó sẽ được anh cho một đứa con, và sẽ thu xếp cho tôi một chút tài sản nho nhỏ để phòng thân khi về già.
Đã an phận như vậy thì bỗng mẹ đẻ anh đến gặp tôi. Nhìn vẻ sắc sảo uy nghiêm của bà, tôi rất sợ, đinh ninh mình sẽ gặp sấm sét của một người mẹ muốn bảo vệ tổ ấm của con trai. Nhưng không ngờ, mẹ anh lại đề nghị tôi ra tay cướp chồng của con dâu bà ấy. Hóa ra bà ấy cực kỳ căm ghét con dâu và muốn con trai bỏ vợ. Xúi bẩy mãi mà T. không nghe, bà tìm đến tôi, bày cho tôi cách “bẫy” T. để có thai, rằng nếu tôi chửa con trai (người tình của tôi chỉ có 2 con gái) thì bà sẽ tìm mọi cách để con trai bà cưới tôi làm vợ.
Video đang HOT
Đã mấy ngày trôi qua mà tôi vẫn bần thần vì quá sốc, không nghĩ được gì hết. Tôi biết nếu nghe lời mẹ anh thì tội lỗi, nhưng nếu không nghe, phải chăng tôi đang bỏ qua cơ hội duy nhất của cuộc đời mình?
Chuyên gia trả lời:
Chuyện kể rằng, một linh hồn sau khi chết được cho phép chọn nơi đến, thiên đường và địa ngục. Anh ta được dẫn đi tham quan cả hai nơi và thấy ở thiên đường, các linh hồn vật vờ đi lại một cách tẻ ngắt trong cảnh đẹp lộng lẫy, còn ở địa ngục thì tràn đầy các trò tiêu khiển cực kỳ lý thú. Linh hồn quyết định chọn địa ngục và lập tức khung cảnh mê ly biến mất, đám quỷ sử xuất hiện ném anh vào vạc dầu. Anh khiếu kiện thì lũ quỷ cười bảo cảnh lúc nãy chỉ là quảng cáo, và giờ đã quá muộn để chọn lại.
Trở lại câu chuyện của bạn, viễn cảnh mà mẹ tình nhân của bạn vẽ ra biết đâu cũng chỉ là “màn quảng cáo” mà thôi. Nó có thể chẳng phải là cơ hội lớn nhất của cuộc đời như bạn nghĩ, mà là lối dẫn bạn xuống địa ngục đen tối hơn của bi kịch. Có một điều chắc chắn, nếu nghe theo, bạn đã tự biến mình thành công cụ cho người khác sử dụng vào mục đích không tốt đẹp của họ. Liệu số phận của công cụ có thể tốt đẹp được không, điều này chỉ cần tĩnh tâm lại, bạn sẽ nghĩ ra.
Nhưng việc mẹ tình nhân xuất hiện cũng có thể coi là một cơ hội, cơ hội để bạn từ bỏ cuộc sống tầm gửi không tương lai, không tình yêu hiện nay. Đừng tự ti nghĩ rằng mình không còn hy vọng hưởng hạnh phúc nữa. Bạn sẽ chỉ thực sự hết cơ hội nếu không dám từ bỏ cách sống hiện tại mà thôi.
Theo VNE
Chán kinh người vì chồng quá hèn
Lấy chồng được hơn 2 tháng, tôi đã phát hiện ra cả tá tật xấu của chồng mà trước giờ, khi yêu nhau, tôi không hề hay biết.
Anh đúng là một người đàn ông nhu nhược và hèn kém, đến nỗi bản thân tôi cũng không thể nào nuốt trôi những cử chỉ và hành động của anh, đừng nói là người ngoài. Kể ra thì bảo &'vạch áo cho người xem lưng' nhưng đúng là, chuyện không nói không được.
Về phía gia đình chồng, anh là con thứ 3 trong nhà nhưng lúc nào cũng sợ sệt anh chị mình. Vì đúng là, trong gia đình, anh là người kém được ít tiền nhất. Hai anh chị của anh đều công việc ổn định, nhà cửa đàng hoàng, cái gì cũng có cả rồi. Còn anh và tôi đi làm, lương vẫn còn ít, chỉ dư vài đồng hàng tháng nếu như có tiêu pha tiết kiệm. Còn nhà riêng thì vẫn chưa có. Vả lại, là con út nên chúng tôi ở chung nhà với bố mẹ chồng.
Vì tự cho mình là người kém cỏi nên có việc gì anh cũng không dám quyết. Khi bố mẹ nói có mảnh đất của anh, là bố mẹ để cho con út, muốn bán đi cho anh chị lấy vốn mở công ty riêng. Hồi trước anh có nói với tôi sẽ nói bố mẹ bán mảnh đất đó để xây một cái nhà khác, mua mảnh nhỏ hơn bên này, hoặc là mua cái chung cư cho hai vợ chồng ra ở riêng. Nhưng giờ khi bố mẹ nói thế, anh lại không dám ho he gì. Anh sợ mất lòng anh chị, vả lại vì cũng nghèo nên không dám nói to.
Giờ thì có người nói anh cố gắng phấn đấu sẽ có cơ hội lên chức trưởng nhóm, vì ở nhóm anh, chỉ có anh là người thâm niên nhất. (ảnh minh họa)
Cứ là anh chị anh nói thì cái gì anh cũng gật, cũng vâng. Lời khuyên nào anh chị đưa ra, góp ý, rồi nói anh phải thế này thế nọ, dù anh không nghĩ thế, anh cũng vâng dạ nhận lời. Nghĩ mà chán vô cùng. Tức là, anh không có một chính kiến nào trong gia đình này dù anh đã có vợ, có con.
Lại tới chuyện công ty, anh khúm núm vô cùng. Có ai đó nói gì anh, anh cũng chỉ cười trừ cho xong. Cứ trưởng nhóm nói vài câu là anh sợ co rúm người lại, hãi hùng vì biết đâu mất lòng sếp thì lại bị này kia. Có ý kiến hay về công việc, khi được hỏi thì anh lại không dám nói rồi về nhà đập bàn, đập ghế, trút bực tức ức chế lên đầu vợ con.
Hôm trước, gặp mấy anh chị ở công ty anh, thấy anh cứ cúi cúi chào chào, nhìn thật tội nghiệp. Mình bằng vai phải lứa đâu phải như vậy. Rồi họ hùa nhau trêu anh, anh cũng lặng thinh. Anh bảo sếp sai, mắng anh vô nguyên cớ anh cũng không dám cãi, cứ là nhận lỗi vì là, sợ cãi thì bị cho là láo, rồi bị đì. Nhìn người chồng như vậy mà chán kinh hoàng.
Giờ thì có người nói anh cố gắng phấn đấu sẽ có cơ hội lên chức trưởng nhóm, vì ở nhóm anh, chỉ có anh là người thâm niên nhất. Nhưng anh từ chối, không muốn cố gắng, không muốn nắm lấy cơ hội ấy với lý do, sợ làm quản lý của người khác. Anh chỉ muốn được là bản thân mình, được là một người cấp dưới, dưới sự chỉ huy của một vị sếp giỏi. Nghĩ như anh mà chán vô cùng. Thật lòng, tôi không có gì để nói.
Anh cứ than thân trách phận, trách ông trời bất công với anh nhưng thú thực, tất cả là do anh, không phải do ai làm anh như thế. Một người hèn kém như anh thì làm được gì cơ chứ, mà còn đòi giàu có, thăng quan tiến chức?
Theo VNE
Học sư phạm xong, ở nhà cấy ruộng Chẳng ai dám đảm bảo 2/3 số sinh viên ra trường xin được việc ra trò chứ đừng nói là tất cả. Thế nên mới có tình trạng, sinh viên ra trường khóc vì thất nghiệp. Vừa nghe có thông tin, cả nước còn thiếu 270.000 giáo viên mà tôi càng thấy chạnh lòng. Bởi lẽ ra, giờ này tôi phải đứng trên...