Mẹ – cô giáo của con
Mẹ yêu con vì con là con của mẹ, vì mẹ là mẹ của con… và vì con là cả một gia tài của đời mẹ.
Ngày ấy, con là một đứa bé gầy còm khó ăn, sợ uống sữa…nói chung là một đứa bé suy dinh dưỡng. Sau giờ tan học, mẹ tất tả đạp xe cả năm sáu cây số về nhà với giỏ xách thức ăn vừa mua vội vàng trên phố nhỏ.
Mẹ thương con, vì con không ăn uống dễ dàng nên cực công chế biến thức ăn giàu dinh dưỡng. Con nhớ mãi những bữa cơm trưa, mẹ ăn vội vàng vì phải lo cho con no bụng, rồi mẹ lại kẽo kẹt trên chiếc xe đạp cũ kỹ chạy ngược về trường cho kịp buổi dạy chiều.
Mẹ yêu con, vì những buổi chiều đi học về mẹ ôm liền lấy con và hôn lên tóc, hít hà cái mùi đặc biệt của đứa con nghịch ngợm đầy mồ hôi mà đi xa mẹ vẫn nhớ.
Con cứ tự hỏi “ Sao mẹ yêu con thế mẹ nhỉ!?”
Con ngây thơ mẹ nhỉ?
Mẹ yêu con vì con là con của mẹ, vì mẹ là mẹ của con… và vì con là cả một gia tài của đời mẹ. Có phải chỉ đơn giản thế không mẹ nhỉ?
Thật nhiều lý do để mẹ yêu con.
Video đang HOT
Có đêm hai mẹ con vật lộn với bài toán khó, với bài văn hóc búa và cả với những bài tập khâu nút áo, may áo gối… chuẩn bị cho con ngày mai đến lớp. Con tự nhủ, phải chuẩn bị chu toàn bài vở, phải học giỏi, phải ngoan ngoãn lễ phép…nói chung cái gì cũng phải nhất… nhất, và nhất cho mẹ vui vì mẹ là cô giáo.
Bây giờ con đã hiểu sự hiếu thảo của con cái là niềm hạnh phúc lớn lao nhất của cha mẹ khi tuổi đã xế chiều. (Ảnh minh họa)
Có những hôm con thấy mẹ vui thật vui, vui như chưa bao giờ vui như thế khi con khoe bài toán con học được điểm mười, chữ viết được cô giáo khen là đẹp…
Mẹ yêu con, vì khi đến trường con chẳng bao giờ gọi mẹ là mẹ, mà gọi mẹ là cô giáo. Có lần mẹ hỏi tại sao con lại gọi mẹ như thế, con chỉ cười bẽn lẽn rồi ghé vào tai mẹ thì thầm “Con yêu mẹ, con thích gọi mẹ là cô giáo vì cô giáo mặc áo dài đẹp, vì… đêm qua mọi người đã ngủ say mà mẹ của con còn soạn giáo án cho học trò yêu của mẹ. Mẹ nhỉ?”
Con yêu mẹ!
Vì mẹ là mẹ của con…
Vì mẹ là cô giáo…
Và vì mẹ yêu con, mẹ đã hướng vào môi trường đạo đức tâm linh, đưa đến chùa quy y Tam Bảo để con biết cách ăn ở hiền thiện, làm hành trang bước vào đời một cách tự tin và vững chãi. Vì vậy, công ơn mẹ thật vô bờ bến.
Mẹ thương!
“Nuôi con mới biết sự tình
Thầm thương cha mẹ nuôi mình khi xưa”
Bây giờ con đã hiểu sự hiếu thảo của con cái là niềm hạnh phúc lớn lao nhất của cha mẹ khi tuổi đã xế chiều. Đối với mẹ bây giờ, các nhu cầu về đời sống vật chất không nhiều và có thể nói không là quan trọng nữa, điều mang lại hạnh phúc nhất bây giờ với mẹ chính là là niềm vui tinh thần khi được nhìn thấy con cháu ngoan hiền, gia đình sum họp vui vầy hạnh phúc bên nhau.
Theo VNE
Vợ sắp cưới quá lăng nhăng
Tôi háo hức chuẩn bị lễ cưới thì phát hiện cô ấy vẫn tiếp tục qua lại với tình nhân.
Chúng tôi quen nhau nhiều năm, từ khi cô ấy 18 còn tôi 29. Tôi chưa từng yêu ai nhiều như thế, nguyện sống chết với cô ấy. Đúng là đời không như ta tưởng, tôi đang rối mù cũng bởi tình yêu thề non hẹn biển này. Tôi đi tàu, tiền lương cho cô ấy giữ, mỗi tháng chỉ đưa mẹ vài triệu chi tiêu, vậy mà cô ấy lén tôi lấy chồng. Khi tôi biết được cô ấy bảo: " Anh không theo đạo em, em lấy chồng vì chữ hiếu nhưng không yêu chồng đâu, anh ấy là Việt kiều, ở vài tháng rồi cũng đi. Em chỉ yêu anh thôi".
Thật sự tôi đau đớn lắm nhưng vì quá yêu nên chấp nhận. Cô ấy báo có thai với chồng, tôi âm thầm chăm sóc mẹ con cô ấy vì anh chồng bên Mỹ thất nghiệp. Thấm thoát con cô ấy lên 3 tuổi, tôi vẫn đi tàu mỗi năm về một vài tháng. Tôi mướn chung cư cao cấp cho mẹ con, chị em cô ấy ở, vậy mà cô ấy có người khác. Bạn bè cô ấy khuyên cũng không được nên lên tiếng cảnh báo tôi. Ban đầu tôi gạt phăng vì tin tưởng tình yêu của mình, đến một ngày tôi phát hiện sự lừa dối đó nên muốn ba mặt một lời.
Người đàn ông cô ấy ngoại tình cùng đạo, cũng thất nghiệp, anh ta nhiều lần mượn tiền mà không thấy trả. Tôi hỏi cô ấy chọn ai? Cô ấy bảo thương cả hai. Tôi hỏi anh chàng người yêu, anh ta nói quen cô ấy 2 năm và gặp lần thứ hai đã lên giường. Hai năm cô ấy lén lút quen anh ta mà tôi không hề biết. Tôi chia tay. Cô ấy khóc lóc van xin và đem con ra làm áp lực, con cô ấy cứ ôm chân tôi không cho tôi rời bỏ mẹ. Tôi mềm lòng tha thứ và hứa 3 tháng sau sẽ cưới cô ấy làm vợ.
Tôi đang rối mù cũng bởi tình yêu thề non hẹn biển này (Ảnh minh họa)
Ba tháng sau tôi về háo hức chuẩn bị lễ cưới thì phát hiện cô ấy vẫn tiếp tục qua lại với anh tình nhân. Khi anh ta đám cưới, cô ấy đến ngăn cản không cho nghi lễ tiến hành. Sau đó cô còn đòi tự tử nếu anh chàng này không hủy hôn. Bên chồng cũ của cô ấy biết được (vì chưa ly hôn) mắng té tát cha mẹ ruột cô ấy. Họ mất mặt quá nên đã từ cô ấy, cấm không cho về quê.
Vậy mà cô ấy vẫn điện thoại cho tôi hối thúc cưới xin và nói con rất nhớ tôi. Tôi mắng cô ấy rồi cúp máy, từ đó đến nay đã 3 năm tròn. Nhiều lần tôi muốn đến thăm con cô ấy nhưng lại sợ mềm lòng trước sự ghê gớm của người phụ nữ này. Tình tôi đã chết vì sự thiếu chung thủy của người trong cuộc, cô ấy tìm đủ mọi cách níu kéo. Tôi không phải xấu xí gì, cũng có bằng đại học, gia đình gia giáo nhưng vì chữ tình tôi mới ra nông nỗi này.
Hiện giờ tôi không còn buồn hay tức giận khi nghe ai nhắc đến cô ấy nữa. Tôi phải làm gì cho bước đường sắp tới? Mong các bạn hãy bớt chút thời gian giúp tôi. Cám ơn nhiều.
Theo VNE
Vì sao anh mất em Em ở đâu, em có hiểu điều này? Em có hiểu anh? "Mình chia tay anh nhé!"... nói xong câu này có lẽ nước mắt em chứa chan. Ở tận sâu thẳm trong lòng em, trong trái tim em anh biết em đau buồn lắm! Bởi em luôn tự hào về bản thân rằng em đang sống một cuộc sống giản đơn, dung...