Mẹ chồng về hưu bỗng đòi hỏi một việc bất thường, chúng tôi phản đối thì mẹ nói một câu làm cả nhà nghẹn họng
Vì chuyện tổ chức đám cưới của mẹ chồng mà cả nhà đang lao nhao lắm.
Bố chồng tôi mất sớm, từ khi chồng tôi mới tròn 5 tuổ.i. Mẹ sống vậy, gồng gánh nuôi 2 đứa con thành người. Tôi rất nể phục sự kiên trì, bản lĩnh của mẹ. Vừa lo kinh tế, mẹ chồng còn dạy dỗ 2 người con trai thành tài, trở thành người giỏi giang và khéo léo cư xử.
Vợ chồng tôi sống cùng mẹ chồng. Tuy làm dâu nhưng tôi thấy rất thoải mái. Tư tưởng của mẹ thoáng, không bao giờ bắt bẻ con dâu. Tôi thích làm gì thì làm, miễn đừng làm gì sai trái là được. Chuyện riêng của con cái, mẹ chồng cũng không can thiệp vào. Vợ chồng tôi mâu thuẫn, cãi cọ, bà sẽ bỏ vào phòng riêng hoặc bỏ đi cho chúng tôi có không gian riêng tư để giải quyết vấn đề.
Nửa năm nay, tôi thấy mẹ chồng có sự thay đổi rất lớn. Bà ăn diện hơn. Không chỉ chú trọng làm tóc mới, mẹ còn bảo tôi chở đi mua sắm quần áo mới. Bà kêu tôi dạy bà cách trang điểm. Nhìn mẹ chồng, tôi cứ có cảm giác bà đang yêu.
Quả nhiên đúng như tôi dự đoán. Mẹ chồng công khai bạn trai vào tháng trước. Đó là một người đàn ông trung niên, có vẻ ngoài chững chạc, là đồng nghiệp cũ của mẹ. 2 người họ thân thiết, vui vẻ lắm. Ở bên người đàn ông đó, tôi thấy mẹ chồng toát lên vẻ hạnh phúc thấy rõ.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Mẹ chồng tôi mới về hưu vào tuần trước. Vừa nhận quyết định, bà liền gọi anh cả về nhà để bàn chuyện đại sự. Sau khi thống nhất việc phân chia tài sản, mẹ chồng bỗng nói sẽ tổ chức đám cưới với bạn trai.
Chúng tôi sửng sốt, không nghĩ tới chuyện này. Chồng tôi phản đối ngay lập tức. Anh nói không ngăn cản chuyện yêu đương của mẹ nhưng mẹ không nên tổ chức đám cưới. Lớn tuổ.i rồi còn làm đám cưới rình rang, thiên hạ họ cười cho. Anh cả cũng không đồng ý, còn bảo mẹ suy nghĩ vớ vẩn.
Mẹ chồng nói lại một câu mà chúng tôi nghẹn họng: “Mẹ hi sinh cả đời vì 2 con. Giờ tuổ.i xế chiều, muốn tìm người nương tựa vui buồn mà các con cũng cấm đoán. Tổ chức đám cưới cho đàng hoàng, thông báo chính thức với làng xóm chẳng có gì là sai cả. Sai là do suy nghĩ áp đặt của các con thôi”.
Mẹ nói thế chứng tỏ bà đã quyết tâm rồi. Chúng tôi không cản nữa, chỉ thấy khó xử. Mẹ đã về hưu, tuổ.i tác lớn rồi mà còn cưới hỏi. Sợ là hàng xóm họ cười chê. Tôi thân nhất với mẹ chồng, có nên tỉ tê khuyên bà suy nghĩ lại không?
Cả đêm, bố chồng nằm co ro ngoài cổng, nguyên nhân cũng vì chuyện từ 30 năm trước khiến chồng tôi không chịu tha thứ
Chồng tôi rất siêng làm từ thiện giúp người lạ nhưng anh không chịu mở lòng giúp người sinh ra mình.
Ngay từ khi về làm dâu, tôi đã được mẹ chồng kể cho quá khứ đau thương của bà. 30 năm trước, chồng tôi mới sinh lại bệnh tật liên miên, trong nhà không có tiề.n phải đi vay để sống.
Không chịu nổi cuộc sống nghèo túng, bố chồng bỏ đi biệt tích để lại bà nuôi 3 đứa con thơ. Mẹ kể tính ông phong lưu, thích làm việc nhẹ nhiều tiề.n, không chịu nổi khổ cực nên đã bỏ gia đình đi.
Mới sinh được một tháng mà mẹ đã phải bồng bế con đi bán hàng ngoài chợ. Mọi người thương tình nên có miếng ăn sống qua ngày. Dù khó khăn gian khổ là vậy nhưng mẹ vẫn quyết tâm nuôi các con học hành đến nơi đến chốn. Bởi bà hiểu không học rồi tương lai của con cái cũng mù mịt, bế tắc như bố mẹ.
Trong 3 anh em, chồng tôi là thành đạt và hiếu thuận với mẹ nhất. Vì muốn tuổ.i già của bà được sống an nhàn và hưởng thụ, sau khi mua được nhà thành phố, anh rước mẹ từ dưới quê lên chăm sóc. Bà sống cùng với chúng tôi đã 6 năm, trong cuộc sống, mẹ con có xảy ra nhiều vấn đề nhưng tôi làm gì nghĩ gì cũng đặt tiêu chuẩn đạo hiếu lên hàng đầu, lâu dần mẹ chồng cũng nể con dâu hơn.
Một tháng trước, bố chồng đột ngột xuất hiện trước cửa nhà tôi làm cả gia đình có nhiều thái độ khác nhau. Ông muốn quay về với vợ con để làm lại từ đầu. Bà chấp nhận tha thứ cho ông tất cả, bây giờ bà cũng chẳng còn lòng dạ nào để hận thù, cũng muốn nhìn thấy gia đình trọn vẹn lúc cuối đời.
Ảnh minh họa
Còn chồng tôi nói ông không có công nuôi dưỡng nên không nhận lại bố và cho vài trăm nghìn đuổi ra khỏi nhà. Tôi đã khuyên can anh đừng làm thế mà tổn phước, dù sao có ông ấy mới có chồng tôi, hãy bỏ qua quá khứ mà bao dung lấy bố.
Nhưng chồng không nghe lời khuyên của vợ, luôn miệng đuổi ông ra khỏi nhà. Nhìn bóng lưng khắc khổ của ông mà tôi thấy thật tội nghiệp. Giá như ngày đó, ông chịu ở lại chung tay với bà chăm sóc con cái vượt qua khó khăn thì đâu có ngày hôm nay.
Sáng hôm thứ 6, lúc mở cổng chuẩn bị đi làm, chúng tôi giật mình khi thấy bố chồng nằm co ro trước nhà. Nhìn ông rất tội nghiệp, tôi định đưa vào nhà thì chồng cấm vợ làm thế.
Anh chỉ thẳng ra đường và đuổi ông đi. Đến lúc này tôi buộc phải phân tích cho chồng hiểu:
"Năm nào anh cũng bỏ ra trăm triệu để đi chùa, làm từ thiện, anh bao dung với người lạ mà không mở lòng với người sinh thành sao? Lòng dạ anh hẹp hòi thế, sao có thể là tấm gương dạy dỗ con cái được".
Tôi nói đến thế rồi mà anh vẫn bảo thủ và có thái độ thù địch với bố đẻ. Trước khi đi làm, anh cấm ông ấy bước vào nhà. Còn tôi thấy tội ông quá nên thuê tạm cho một phòng trọ ở qua ngày. Tôi không biết nói sao để chồng chịu tha thứ cho bố nữa?
Mẹ chồng kiệt sức vì trông cháu ngoại, hai lần phải truyền nước trong một tuần: Tôi đau lòng gọi em chồng và nhận lại sự cay đắng Mẹ chồng tôi, một người phụ nữ đã ngoài 70, sức khỏe yếu và lẽ ra cần được nghỉ ngơi, lại đang phải căng mình chăm sóc hai đứa cháu ngoại còn nhỏ. Điều khiến tôi bức xúc hơn cả là sự vô tâm từ hai cô em chồng, những người không chỉ nhắm mắt làm ngơ mà còn buông lời trách móc...