Mẹ chồng tương lai vu oan tôi ăn cắp vàng và cho cái tát trời giáng
Quá uất ức, em nói một thôi một hồi với đại ý là không lấy. Rồi mẹ anh ấy nhảy vào chửi em hỗn láo rồi cho em cú tát đau điếng.
Trước khi về, bố mẹ anh ấy còn ra sức dạy đời, chửi mắng em hỗn láo, hư hỏng. Ảnh minh họa.
Chào mọi người, hiện tại em đang rất chán nản vì bị cả gia đình người yêu nghi ngờ lấy cắp vàng. Mà họ đổ tội cho em đúng ngày lần đầu tiên em về nhà anh ấy chơi.
Em và anh ấy quen và yêu nhau khi mới học năm thứ 2 đại học. Về phía gia đình em, bố mẹ em đều rất quý anh ấy. Nhà người yêu em thì ở ngoại thành. Mới đầu, qua lời kể của anh ấy, bố mẹ người yêu em tỏ thái độ bình thường, cho đến hôm em về đám cưới anh trai của anh ấy, cũng là ngày đầu tiên em ra mắt nhà anh.
Hôm về đám cưới, em ăn mặc rất tử tế. Quần bò và áo sơ mi chứ không hề mặc váy để tránh xảy ra chuyện dèm pha các thứ. Về nhà anh, ai nhờ việc gì em cũng làm vì ban đầu em cũng muốn lấy lòng mọi người mà.
Mọi chuyện đều suôn sẻ cho đến hôm rước dâu. Lúc đó vào khoảng 5 giờ chiều, em muốn về nhà luôn nhưng người yêu em mệt nên bắt em ở lại bằng được. Em vùng vằng mãi, cũng có linh cảm không hay nhưng anh ấy dỗi quá, thế là em ở lại. Nghĩ là bình thường thôi vì ở lại một hôm rồi, chắc bố mẹ anh ấy cũng dễ tính. Thế là tối hôm đó, em ở lại thêm.
Tối hôm ấy, em ngủ với mẹ anh ấy đến 5 giờ sáng hôm sau, hai đứa dậy để đi sang Hà Nội vì em còn đi học. Em là người thức dậy cuối cùng. Sửa soạn xong thì hai đứa đi luôn.
Em và người yêu em đến Hà Nội đúng 7 giờ, về phòng anh ấy ở trọ, em mệt quá nên ngủ lại luôn không đi học nữa. Khoảng 2 tiếng sau, khi hai đứa đang lim dim ngủ thì bố mẹ người yêu gọi em lên bảo nhà mất 2 cái kiềng 8 chỉ của hồi môn.
Bố mẹ anh ấy thay nhau chửi mắng, đổ em lấy cắp kiềng vàng hồi môn của bà chị dâu. Ảnh minh họa.
Bố mẹ anh ấy gọi hỏi xem em có cầm nhầm không. Biết họ đang nghi ngờ cho mình, em bắt đầu lo lắng vì chuyện không đâu tự nhiên lại đổ xuống mình như vậy.
Video đang HOT
Oan uổng, tức quá, em bảo người yêu nói bố mẹ gọi công an đến, để nguyên hiện trường cho mà khám xét. Vậy nhưng bố mẹ người yêu em bảo không cần, tối hai bác sẽ lên Hà Nội nói chuyện.
Em ngoan ngoãn ở nhà không đi đâu chờ hai bác lên. Bác gái hỏi em có cầm không thôi, em bảo không thì bác chẳng nói gì nữa. Thế nhưng bố người yêu em thì bắt lỗi từng câu từng chữ rồi còn lôi công an ra dọa.
Em bảo, “anh trai cháu cũng làm công an đấy, cháu không phải là cái dạng đi ăn trộm ăn cắp đầu đường xó chợ đâu bác”. Bạn trai em thấy tình hình rắc rối cũng nhảy vào bảo “H. không phải là người như vậy đâu bố mẹ à. Con yêu H. con biết tính H. chẳng bao giờ làm cái chuyện ddso đây”. Thế mà bố anh ấy quát luôn “Mày im đi, để tao hỏi nó, tao không hỏi mày. Mày bao che cho nó có phải mày cũng bị nó xúi lấy trộm không?”
Qúa uất ức, em nói một thôi một hồi với đại ý là không lấy. Rồi mẹ anh ấy nhảy vào chửi em hỗn láo rồi cho em cú tát đau điếng.
Nhưng em nhất quyết không nhận, mà đúng là em có lấy đâu mà phải nhận cơ chứ. Thế mà bố mẹ người yêu em đi về cấm hai đứa được qua lại với nhau nữa.
Trước khi về, bố anh ấy còn thêm câu: “Tối nay ngủ mày bắt tay lên trán mà suy nghĩ đi cháu ạ. Làm gì cũng có nhân quả”. Thú thật, lúc đó chẳng nhẽ em nhảy bổ cho bố anh ấy một cốc nước lạnh chứ. Chẳng lẽ, cứ người lớn hơn tuổi là có quyền dạy đời, thích nói gì là nói được ư?
Sau hôm đó, bọn em vẫn qua lại với nhau vì đã yêu sâu sắc quá rồi. Nhưng anh ấy giấu gia đình, lừa dối đã chia tay vì vẫn đang đi học và phụ thuộc vào tài chính bố mẹ chu cấp. Rồi khi nào bố mẹ anh ấy nghe bảo hai đứa còn yêu nhau là về chửi cho anh ấy một trận rồi bắt đi đi về về, không cho ở trọ nữa.
Em buồn và chán đến không ăn uống được. Nhưng em tức lắm, tự dưng bị đổ tội oan mà không có cách nào thanh mình được. Em biết, sau chuyện này có lý do khuất tất vì, chị dâu anh ấy chẳng ưa gì em.
Hôm em về cưới, có mỗi mâm bát đũa ăn xong, trước mặt bố mẹ chồng thì cứ ngon ngọt bảo để con dọn dẹp. Nhưng sau khi bê mâm đi rửa thì để tất đó cho em làm.
Buổi tối trước khi đi ngủ, em phát hiện thiếu mất một bộ mỹ phẩm nên có nhắc nhở chị ấy ai cầm nhầm thì bảo để lại, lần sau em quay về lấy. Thế nhưng chị ấy lại bảo “Phấn phủ của em như thế nào? Đáng mấy đồng mà người ta cầm nhầm. Biết có về nữa không mà bảo thế”.
Em cũng nhớ rằng, bộ kiềng vàng hồi môn đó chị ấy để trong một cái hộp, dưới hộp có mấy xấp phong bì mừng cưới. Có tên trộm nào chỉ lấy kiềng vàng mà không lấy phong bì mừng cưới không?
Hôm rồi, em có kể lại chuyện bị nghi oan cho mẹ em nghe. Mẹ em bảo sao chuyện lớn như thế mà giờ mới kể mẹ. Cho mẹ số điện thoại của anh ấy để mẹ nói chuyện với bác. Nhưng người yêu em không cho, bí quá em xin số của bà chị dâu, chị ta bảo: “Em xin số để làm gì? Bố mẹ chị không thích em từ đầu rồi. Bố mẹ chị không thích em vì biết em quen thằng T. ở quán bar (hôm đó em đi sinh nhật bạn gặp người yêu em ở đó, họ nghĩ con gái đi bar là hư hỏng). Hơn nữa, em ngủ lại nhà người yêu mà không xin phép bố mẹ chứng tỏ bố mẹ em không biết giáo dục con gái…”
Em phải làm sao để rửa nỗi oan cho mình và đến được với anh ấy đây? Ảnh minh họa.
Nghe mà em tức lắm nhưng em vẫn chịu nhịn để xin số bác ấy bằng được. Nhưng cuối cùng, chị ta vẫn không cho số.
Đến bây giờ, em và anh ấy vẫn lén lút yêu nhau nhưng người yêu em tuyệt đối không cho gia đình biết. Nhưng anh ấy vẫn yêu em tuyệt đối, chiều em hết mực và em không thể nào chia tay được vì tình cảm đã sâu đậm quá rồi. Sao em khổ thế cơ chứ. Xin mọi người hãy hiến kế và cho em chút lời khuyên lúc này.
Theo Tin Tức
Cô gái vất vả xứ người, bạn trai ở nhà cưới vợ
Gã vu oan cho tôi tội đi xuất khẩu lao động có bầu với con trai chủ nhà và chối bay chối biến về số tiền tôi từng hỗ trợ.
Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo. Học hết cấp ba, gia đình không có điều kiện cho học cao hơn nên tôi đành nghỉ giữa chừng phụ bố mẹ chuyện đồng áng. Tôi đã nghĩ cuộc đời mình sẽ giống như nhiều đứa con gái cùng làng khác: Làm lụng quần quật ngoài đồng ruộng, chờ đến ngày người yêu qua nhà dạm hỏi, bố mẹ đồng ý thì đi lấy chồng...
Ấy vậy mà không, cuộc đời tôi chuyển hướng hoàn toàn từ sau cuộc điện thoại của dì út - thuyết phục bố tôi bán mảnh đất ông nội để lại để có tiền cho tôi sang Đài Loan xuất khẩu lao động: 'Cháu nó đi 1 năm thôi cũng để dư ra được vài trăm triệu, chỉ có cách này mới giúp gia đình mình thoát nghèo thôi anh!'.
Những ngày đầu ở nơi đất khách quê người, đêm nào tôi cũng khóc: Lạ nước lạ cái, đồ ăn không hợp, tiếng thì không biết, lại làm ôsin cho một gia đình nhà giàu. Ngày nào tôi cũng nhen nhóm ý định trốn về Việt Nam nhưng cứ nghĩ đến số tiền trăm triệu bố mẹ bỏ ra, lại không đành lòng để cả nhà phải khổ. Được chừng nửa năm thì đâu cũng vào đó, nỗi nhớ nhà dần nguôi, chỉ có nỗi cô đơn của đứa con gái mười tám vì nhớ người yêu thì cứ hằn lên nhức nhối.
Ảnh minh họa
Trước khi đi xuất khẩu lao động, tôi đã có người thương ở nhà. Anh tên Tân, nhà mở quán internet cách nhà tôi chưa đầy 5 cây số. Mỗi tối muộn khi đã xong xuôi hết việc, tôi lại online facebook trò chuyện với anh. Ngày đó facebook vẫn còn khá mới và chưa thịnh hành, facebook của tôi chỉ để kết nối với Tân là chính.
Dù yêu xa nhưng chuyện tình của tôi và Tân rất nhẹ nhàng và ổn định, hai đứa luôn biết nhường nhịn nên hiếm khi giận nhau. Đôi lần Tân chia sẻ rằng anh gặp khó khăn, tôi chẳng ngần ngại giấu bố mẹ com cóp tiền gửi về để hỗ trợ: Tiền chăm mẹ anh ốm đau nằm viện, tiền cho anh học và thi bằng lái xe, thậm chí anh mượn xe máy của bạn đi chơi sơ sểnh để trộm dắt mất... tôi cũng hỗ trợ tiền để anh đền cho bạn. Đều là do tôi chủ động, chứ nhận tiền của tôi Tân day dứt lắm. Tôi vẫn tin vào lời hẹn ước 5 năm đoàn tụ và 1 đám cưới giản dị cùng Tân.
Thấm thoắt cũng qua 1 năm rưỡi trên xứ người, tôi xin gia đình nhà chủ cho tôi về Việt Nam thăm nhà ít hôm. Tôi và Tân lén lút cha mẹ gặp nhau vài ba lần ở nhà nghỉ, tôi chấp nhận trao đời con gái cho anh cho bõ những ngày tháng yêu xa.
Trở lại Đài Loan chẳng bao lâu thì tôi nhận ra mình có bầu. Cố giấu giếm nhưng khi bầu gần 6 tháng tôi cũng bị nhà chủ phát hiện. Ông bà chủ có cậu con trai 17 tuổi nên rất sợ tôi 'hại đời' em ấy, vội vàng làm thủ tục cho tôi về lại Việt Nam bất chấp những khuyến cáo về việc bà bầu không nên đi máy bay...
Trở lại tìm Tân, tôi bàng hoàng hay tin gã đã đám cưới từ trước đó 3 tháng, người phụ nữ đó cũng mang thai được 4 tháng rồi. Gã không những vu oan thêm cho tôi cái tội đi xuất khẩu lao động có bầu với con trai chủ nhà, mà còn chối bay chối biến về số tiền tôi từng hỗ trợ.
Ảnh minh họa
Vì quá uất hận, tôi quyết định từ bỏ đứa con được kết tinh từ những lọc lừa dối trá kinh tởm của gã đàn ông đó, rồi bỏ ra Móng Cái tìm việc, làm lại cuộc đời. Nhờ có chút nhan sắc, tôi nhanh chóng lọt vào mắt xanh của ông chủ nơi tôi làm việc - cũng chính là chồng của tôi bây giờ.
Anh đã có vợ và 2 con gái nhưng vì yêu tôi nên vẫn bất chấp tất cả. Anh về nhà tôi tổ chức đám cưới thật linh đình dù không có hôn thú, xây cho bố mẹ tôi một căn nhà 3 tầng khang trang.
Đầu năm 2013, con trai chúng tôi chào đời trong giọt nước mắt hạnh phúc của cả tôi và anh. Trộm vía cháu trắng trẻo, bụ bẫm và xinh trai nhưng lẫy, bò, đi thì lại chậm hơn bạn cùng trang lứa. Chồng vẫn động viên tôi cho con thêm thời gian, dù bản thân anh cũng rất sốt ruột. Điều khiến chúng tôi lo sợ hơn cả là con trai tôi nay đã gần 3 tuổi mà vẫn chưa biết nói, suốt ngày chỉ loay hoay chơi một mình ...
Tuần rồi 2 vợ chồng quyết định nghỉ làm đưa con đi khám, bác sĩ chẩn đoán cháu có dấu hiệu của bệnh tự kỉ. Suốt cả ngày hôm đó tôi như muốn phát điên, chẳng biết làm gì hơn ngoài ngồi đó nhìn con mà rơi nước mắt...
Phải chăng năm xưa tôi sống không có đức nên bây giờ quả báo đổ hết xuống đầu con?
Theo Tinngan
Cách chồng đáp trả chiêu phá hoại gia đình của tình cũ khiến vợ hoàn toàn bất ngờ Linh vô cùng bất ngờ trước phản ứng của chồng với tình cũ. Cô ta đang có ý đồ cướp lại Phong từ tay cô, cô rất lo lắng chuyện tồi tệ nhất sẽ xảy ra. Đó là vợ tôi, chứ không phải con nào cả. Em cẩn thận với phát ngôn của mình đó (ảnh minh họa) Mới kết hôn được 3...