Mẹ chồng tôi khóc nức nở vì thương con gái đau đẻ, đến lượt con dâu thì bà lại nói mỗi một câu thế này
Từ xưa đến nay, liệu có mấy mẹ chồng coi con dâu được như con gái?
Tôi về làm dâu gia đình nhà chồng được hơn 1 năm. Trước khi kết hôn, mối quan hệ của tôi và bố mẹ chồng rất tốt đẹp. Nhưng khi ở chung với nhau thì mới phát sinh mâu thuẫn. Chỉ là mấy chuyện vụn vặt trong nhà mà mẹ con cũng không tìm được tiếng nói chung.
Tôi vẫn nhớ ngày mẹ đẻ tôi gửi gắm tôi cho mẹ chồng, bà bảo: “Thôi thì, cháu tuy lớn nhưng cũng còn nhiều thiếu sót, về làm dâu trong nhà, nhờ ông bảo dạy dỗ, chỉ bảo thêm cho cháu”. Mẹ chồng tôi đon đả đáp lời: “Vâng, chị cứ yên tâm. Cháu về làm dâu nhà em, em coi như con gái, đúng sai đâu em sẽ chỉ bảo cho cháu”.
Mẹ chồng tôi cũng có con gái, nên chẳng khó để so sánh xem bà có thật coi tôi như con gái hay không. Chưa biết trong tâm bà suy nghĩ thế nào, chứ ở ngoài mặt thì đúng khác một trời một vực.
Chị chồng tôi đã lập gia đình nhưng chồng đi làm xa nên chị vẫn ở nhà ngoại. Hàng ngày, chị cứ ngủ đến 9, 10h rồi dậy, ăn uống có mẹ và tôi chuẩn bị. Xong xuôi chị mới đi bán hàng, chiều tối về lại đi chơi, ăn vặt chán chê rồi mới về nhà. Cơm nước xong chị chẳng bao giờ rửa bát, quần áo thay ra ném lung tung trong nhà tắm, tôi lại phải là người gom đi giặt. Sống cùng cha mẹ nhưng chị không góp tiền sinh hoạt, chỉ thỉnh thoảng mua mấy thứ đồ rẻ tiền dù kinh tế chị rất khá.
Thế nhưng mẹ tôi chẳng bao giờ ca thán nửa lời, chiều con gái như công chúa. Còn hễ hôm thứ bảy, chủ nhật tôi có ngủ nướng thì bà gọi ầm nhà, hôm nào đi làm về mệt nói không muốn ăn cơm bà lại bĩu môi bảo tôi chắc ăn no nê ngoài đường rồi…
Con gái mẹ là tiểu thư, còn tôi chẳng khác gì người giúp việc.
Video đang HOT
Tôi đang đau nhưng vẫn sốc vì câu nói của mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Nhưng mới đây nhất thì tôi mới thấm thía. Chẳng là hai chị em cùng có bầu, chị sinh trước tôi 2 tháng. Thôi chuyện mẹ chăm bẵm con dâu, con gái lúc bầu thế nào tôi không kể. Tôi chỉ nhớ khi chị chồng tôi lâm bồn, mẹ tôi cứ nhìn con gái mà khóc nức nở, xót xa. Mẹ lấy giấy thấm cho chị từng chút mồ hôi, miệng động viên cố gắng vì con. Tôi nhìn cũng thấy xúc động, nghĩ trong lòng chắc mấy hôm nữa mình đẻ cũng được vậy.
Thế mà không, ngày tôi chuyển dạ, đúng là không có ngôn từ nào miêu tả nổi những cơn đau khi em bé đòi ra. Tôi đau như chết đi sống lại, lúc này mẹ đẻ của tôi ở quê chưa lên kịp, chỉ có mẹ chồng. Bà không hỏi han tôi một câu gì, cứ để mặc tôi đau như vậy. Đến khi bác sĩ bảo tôi đứng dậy đi lại, tôi không đứng nổi mà khuỵu xuống, bật khóc vì quá đau đớn. Mẹ chồng tôi đứng cạnh bất ngờ nói một câu thế này: “Đi lại đi cho nó dễ đẻ, cứ làm như mỗi mình mình đẻ ấy”.
Tôi thật không tin nổi vào tai mình khi nghe lời mẹ chồng nói. Vì sao lại có thể buông lời cay đắng như vậy, đến những người nhà của sản phụ khác, họ chỉ là người dưng nước lã mà còn động viên tôi được một lời.
Sau khi sinh con xong thì mẹ tôi mới lên đến nơi. Tôi ôm bà khóc nức nở, xin mẹ cho về ngoại. Mẹ chồng tôi thấy nhà thông gia xin cháu về chăm thì mừng quá vì còn bận chăm cháu ngoại.
Khi đi bà nội ra vẻ dặn dò, nhớ cháu này khác. Tôi chẳng nói gì, chỉ là biết lòng mẹ thế nào thì sau liệu đường sống và không bao giờ tôi tin vào câu “coi con dâu như con gái” mà bà vẫn nói nữa.
Theo docbao.vn
Mẹ chồng thường ngày chỉ thương dâu cả, đến lúc ốm đau mới biết ai tốt ai xấu, xót xa cho dâu út thì đã muộn
Có hai cô con dâu nhưng mẹ chồng tôi chỉ thương chị Hằng, còn với tôi, bà đối xử không khác gì người dưng nước lã.
Về làm dâu của mẹ, tôi cảm thấy mình phải chịu khá nhiều thiệt thòi. Tình cảm giữa mẹ chồng tôi và chị dâu của tôi vốn rất tốt đẹp. Chị Hằng xinh xắn, khéo léo, giỏi việc nước, đảm việc nhà. Thế nên, chuyện chị được lòng mẹ chồng tôi cũng là dễ hiểu.
Trong khi đó, tôi còn trẻ người non dạ, vừa ra trường, chưa có công ăn việc làm nhưng trót mang bầu nên phải cưới. Điều đó càng khiến mẹ chồng tôi khó chịu. Bà xem tôi như cái gai trong mắt, thậm chí cho rằng tôi đã úp sọt con trai bà.
Dâu cả chỉ hỏi thăm mẹ chồng vài ba câu xã giao chứ tuyệt nhiên không chăm sóc bà một ngày nào trong lúc ốm đau. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi cư xử bên trọng bên khinh ra mặt với hai cô con dâu của với tôi, bà coi như người dưng nước lã. Có cái gì ngon, cái gì tốt, mẹ phần cả cho chị Hằng.
Hằng ngày, chị Hằng đi làm còn tôi ở nhà chăm lo cơm nước, nhà cửa. Đang có bầu nhưng mẹ chồng cũng chẳng bao giờ hỏi han, quan tâm đến cháu của mình. Có những lúc bầu bí mệt mỏi vô cùng nhưng tôi vẫn phải gượng sức làm tất cả mọi việc, nếu không sẽ bị mẹ chồng than phiền, trách mắng.
Tôi ở nhà làm tất cả mọi việc vẫn bị mang tiếng ăn bám. Mẹ đi đâu hay có ai đến nhà chơi cũng chỉ kể về con dâu cả giỏi giang, tháo vát, xinh đẹp một cách đầy tự hào. Lắm lúc, tôi tủi thân vô cùng, tự trách mình kém cỏi để bị mẹ đối xử như thế này.
Thời gian sau, mẹ tôi đổ bệnh, bà bị tai biến mạch máu não phải vào viện điều trị dài ngày. Chị Hằng bận đi làm nên đương nhiên tôi sẽ là người chăm sóc mẹ. Dù đang bụng bầu nhưng tôi cũng không nề hà gì, ngày đêm ở bên săn sóc bà.
Về phần chị Hằng, chỉ thỉnh thoảng mới thấy chị vào viện, một chốc một lát rồi đi ngay bởi chị bảo chị sợ nhất là mùi bệnh viện. Khi bố chồng tôi ngỏ ý muốn chị Hằng xin nghỉ phép để cùng tôi thay nhau chăm sóc mẹ, chị Hằng gạt phăng đi và bảo, chị có thể chi tiền thuê người chăm mẹ chứ chị chẳng chăm người ốm bao giờ, kể cả mẹ đẻ của chị.
Không chăm mẹ đã đành mỗi lần vào viện chị cũng chỉ đứng từ xa hỏi thăm bà mấy câu xã giao. Ngày thường mẹ đối xử với chị tốt là vậy, thế nhưng khi mẹ ốm, thái độ của chị khiến tất cả mọi người trong gia đình tôi ngỡ ngàng. Khi chồng của chị góp ý, chị Hằng còn chẳng ngại nói thằng: " Em không rảnh, em đã bảo nếu cần em sẽ chi tiền thuê người giúp việc. Mẹ đẻ của em, em còn chưa chăm được ngày nào kia kìa, anh đừng đòi hỏi ở em nhiều quá".
Thường ngày bị đối xử tệ nhưng đến khi mẹ chồng ốm, dâu út vẫn một lòng chăm sóc, quan tâm. (Ảnh minh họa)
Đến lúc này, có lẽ mẹ chồng tôi cũng phần nào hiểu được lòng dạ từng người. Rưng rưng nước mắt, bà nói lời xin lỗi tôi vì bấy lâu đã cư xử không phải, bên trọng bên khinh với hai đứa con dâu của mình. Bây giờ bà mới thấy xót xa cho dâu út, bụng mang dạ chửi mà phải vất vả gánh gồng việc nhà cửa, chăm sóc mẹ ốm đau nhưng vẫn ân cần, chu đáo không một lời than vãn. " Mẹ xin lỗi con, mẹ đã đối xử không phải với con. Giờ mẹ hối hận nhưng đã muộn mất rồi, thân già chỉ nằm một chỗ không giúp gì cho con được" - mẹ chồng tôi nói trong nước mắt.
Dù đã từng rất buồn, có lúc giận vì bị mẹ hắt hủi nhưng thực lòng tôi vẫn thương bà, không có bà thì làm sao có chồng tôi. Anh đối xử với mẹ con tôi rất tốt, đó là hạnh phúc rồi nên tôi luôn dặn mình phải hoàn thành bổn phận của một nàng dâu.
Theo afamily.vn
Hãy cho con một giờ trọn vẹn Giữa vô vàn lý do khiến chúng ta trở nên bận rộn, có lý do rằng chúng ta - những người làm cha mẹ đang sở hữu thói quen lo sợ sẽ bỏ lỡ điều gì đó ngoài kia. Giữa vô vàn lý do khiến chúng ta trở nên bận rộn, có lý do rằng chúng ta - những người làm cha mẹ...