Mẹ chồng tìm bạn đời, tổ chức đám cưới linh đình cho tôi
Khá ngược đời, mẹ chồng lại chính là người ra sức vun vén, tạo điều kiện cho tôi và cậu bạn thân.
Tôi từng trải qua cú sốc rất lớn trong cuộc đời, tưởng chừng như không thể gượng dậy được. Đó là khi chồng tôi không may gặp tai nạn qua đời.
Bố mẹ tôi mất sớm, tôi được bà ngoại nuôi lớn. Khi tôi học năm nhất đại học, bà ngoại cũng bỏ tôi mà đi. Trong quãng thời gian cô đơn, không biết bám víu vào đâu, tôi gặp anh. Anh như ánh mặt trời, sưởi ấm trái tim và cuộc đời tôi. Anh lúc nào cũng ở bên quan tâm, chăm sóc cho tôi.
Yêu nhau hơn 5 năm, chúng tôi tiến tới hôn nhân. Những tưởng tôi sẽ mãi hạnh phúc như vậy nhưng không, trong một lần đi làm thêm giờ vào buổi tối muộn, chồng tôi gặp tai nạn không qua khỏi. Mới cưới được một năm, anh đã rời bỏ tôi.
Ánh sáng duy nhất của cuộc đời tôi đã tắt. Tôi suy sụp, chìm trong vô vọng. Những ngày sau đó của tôi chìm trong nước mắt, tôi không thiết tha ăn gì hay làm gì. Nhiều lần, tôi nghĩ đến việc tự tử nhưng không thành. May sao trong quãng thời gian tăm tối đó, tôi có mẹ chồng.
Tôi biết mẹ chồng tôi cũng đau khổ không kém gì tôi. Nhìn thấy tôi quá yếu đuối, mẹ lại phải gồng mình mạnh mẽ để ở bên an ủi, che chở cho tôi, giúp tôi vực dậy. Sau khi chồng tôi mất, hàng ngày, mẹ quan tâm đến bữa ăn, giấc ngủ của tôi, thậm chí còn thường xuyên canh tôi, sợ tôi làm điều dại dột.
Cuộc đời tôi may mà có mẹ chồng… (Ảnh minh họa: TD).
Có những đêm, mẹ chỉ dám vật vã ôm ảnh chồng tôi khóc một mình. Tôi biết chứ nhưng tôi đã không còn sức để quan tâm đến ai. Mẹ con tôi cứ thế “đánh vật” với cuộc đời một năm, rồi hai năm…
Một ngày, mẹ chồng dõng dạc bảo tôi: “Từ giờ, mẹ tuyên bố mẹ là mẹ con, không phải chỉ là mẹ chồng. Đừng có ý định đi đâu hết, con cứ sống ở đây với mẹ, mẹ nuôi”.
Giây phút ấy tôi xúc động lắm. Trước đây, nhờ có chồng tôi, tôi mới sống được qua quãng đời sinh viên, biết thế nào là tình yêu. Giờ nhờ có mẹ, tôi mới có thể sống tiếp, nở nụ cười thêm lần nữa. Không chỉ quan tâm, chăm sóc cho tôi, mẹ chồng còn có quyết định vô cùng táo bạo, đó là tìm chồng cho tôi.
Tôi có cậu bạn thân suốt bao năm nay vẫn thầm thích tôi, tôi biết nhưng mặc kệ. Khoảng thời gian tôi khó khăn, cậu ấy cũng giúp đỡ tôi rất nhiều. Tuy nhiên, mẹ chồng tôi lại không mặc kệ điều này. Thật ngược đời, mẹ chồng tôi ra sức vun vén, tạo điều kiện cho tôi và cậu ấy.
Video đang HOT
Mẹ thường xuyên mời cậu ấy đến nhà tôi ăn cơm, nhờ cậu ấy chở tôi đi làm… hay tạo không gian riêng cho chúng tôi. Thấy tôi không mở lòng, mẹ liên tục khuyên nhủ, phân tích cho tôi đủ điều và nhận xét đó là chàng trai tốt.
Thời gian đầu, tôi khá khó chịu nhưng sau đó tôi dần có cảm tình với cậu ấy. Dù vậy, tôi vẫn không định đi thêm bước nữa. Vì mẹ chồng quá tốt, tôi chỉ muốn sống ở đây mãi để phụng dưỡng bố mẹ.
Khi tôi nói: “Mẹ ơi, sao mẹ lại làm thế ạ? Mẹ muốn đuổi con đi lắm hả mẹ?”, mẹ chồng đáp: “Mẹ giờ là mẹ con mà, con quên rồi à? Có người mẹ nào muốn con mình ngần này tuổi vẫn không đi lấy chồng không?”.
Nghe những lời mẹ nói, tôi xúc động đến bật khóc. Quả thực, cuộc đời này đã lấy đi của tôi quá nhiều thứ nhưng cũng ưu ái cho tôi không ít, một trong số đó chính là mẹ.
Tìm hiểu được cậu bạn khoảng một năm, thấy tôi vẫn quá do dự, mẹ bảo: “Bọn con là bạn thân, biết nhau đã lâu rồi, con còn lại gì nữa. Giờ có thêm tình cảm, tiến tới luôn đi, đừng nghĩ ngợi nhiều”.
Được mẹ hết lòng động viên, đám cưới của chúng tôi diễn ra không lâu sau đó. Mẹ thậm chí còn là người đi làm hết các thủ tục giấy tờ chứng minh độc thân cho tôi và đứng ra tổ chức đám cưới linh đình.
Trong ngày vui, bố mẹ dắt tay tôi lên lễ đường, trao vàng mừng đám cưới. Vì gia đình tôi chẳng còn mấy ai, họ hàng nhà chồng đã tham dự rất đông để cho tôi đỡ tủi thân.
Đám cưới của tôi đã diễn ra được một thời gian nhưng giờ nghĩ lại, tôi vẫn không cầm được nước mắt. Vợ chồng tôi thống nhất thuê chỗ ở gần nhà bố mẹ để tôi có thể yên lòng, thường xuyên qua lại chăm sóc cho bố mẹ như con gái ruột.
Yêu kỹ sư Pháp, cô dâu Việt kể cú sốc về cuộc sống không như mơ ở trời Âu
Quầy sushi này chỉ có Hoa và một nhân viên. Họ phải làm việc luôn tay. Huỳnh Hoa luôn cố gắng để hoàn thành chỉ tiêu mỗi ngày. Những hôm đồng nghiệp nghỉ ốm, một mình cô gái Việt phải đứng quầy làm liên tục trong 12 giờ. Dẫu vậy, cô vẫn không được chủ ghi nhận.
"Ở Việt Nam, đi làm ở ngân hàng, rồi ở sân bay, tôi đều rất vui vẻ. Còn qua đây, tôi thường bị mắng nhiếc. Tôi nhận ra có sự đối xử khác biệt giữa tôi và các nhân viên người Pháp. Đó thực sự là cú sốc với tôi. Tôi thấy nặng nề khi đến cửa hàng, nhiều đêm còn mơ đến những chuyện không vui khi đi làm", cô gái trẻ chia sẻ.
Thấy vợ vất vả, Alex khuyên Huỳnh Hoa nên nghỉ việc để tìm công việc phù hợp. Đúng thời điểm đó là mùa đông nên anh đã đưa Huỳnh Hoa về Việt Nam để cô bớt nhớ nhà.
Sau 4 tháng ở Việt Nam, cô gái trẻ tiếp tục về "quê chồng" rải đơn xin việc. Lần này, Huỳnh Hoa tham gia phỏng vấn trực tiếp tại một cửa hàng và may mắn được nhận vào làm ở vị trí thu ngân.
Huỳnh Hoa cho biết, công việc thu ngân khá áp lực. Tuy nhiên, vì đã nói và đọc tiếng Pháp tốt hơn nên Hoa có thể đọc được các thông hiển thị trên máy tính, thực hiện tốt các công việc của mình.
Siêu thị của Hoa quy định làm 1 giờ sẽ được nghỉ 3 phút, 8 giờ sẽ được nghỉ 24 phút để ăn trưa. Cô thường đảm nhận làm ca sớm từ 6h30 mỗi ngày.
Làm việc tại vị trí này, Hoa có những đồng nghiệp tốt tính, quản lý nhiệt tình hướng dẫn và giúp đỡ cô.
"Tôi nhận ra, không phải người Pháp nào cũng giống chủ cũ. Quản lý mới rất tốt bụng và hỗ trợ tôi rất nhiều", Hoa nói.
Cô gái trẻ dần hòa nhập với cuộc sống mới.
Chinh phục bố mẹ chồng bằng món ăn Việt
Nhớ lại quãng thời gian làm dâu trên đất Pháp, Huỳnh Hoa cũng không thể nào quên kỷ niệm ăn khoai tây suốt một tháng trời.
Cô kể: "Tôi vốn quen ăn cơm gạo nhưng sang đây gia đình chồng lại ăn khoai tây bởi đây là nguồn tinh bột chính. Bố mẹ chồng giải thích khoai tây đem lại nhiều năng lượng, phù hợp với khí hậu lạnh ở Pháp. Tôi ăn một tháng thì không thể ăn tiếp được nữa".
Thấy vợ gặp khó khăn khi bắt nhịp với bữa ăn của gia đình, Alex chủ động tìm mua thêm một số thực phẩm phù hợp để Huỳnh Hoa thay đổi. Trong mỗi bữa ăn của gia đình Alex, bên cạnh những món Âu lại xuất hiện thêm một số món ăn Việt.
Bố mẹ Alex rất thích các món ăn Việt con dâu nấu.
Bố mẹ của Alex lần nào cũng tò mò nếm thử. Họ ngày càng bị cuốn hút bởi những món ăn Việt. Thấy bố mẹ chồng hào hứng thảo luận về món ăn mình nấu, Huỳnh Hoa nhận ra ẩm thực đúng là con đường ngắn nhất để cô rút ngắn khoảng cách với bố mẹ chồng.
Cứ như vậy, mỗi tuần, Huỳnh Hoa đều tranh thủ nấu món ăn Việt để cả nhà cùng thưởng thức. Tình cảm của cô dâu Việt với bố mẹ chồng người Pháp vì thế ngày một khăng khít hơn.
Thời gian gần đây, sau khi sắp xếp được thời gian hợp lý cho công việc, Huỳnh Hoa đã lập một kênh nội dung để chia sẻ về cuộc sống của mình trên đất Pháp.
Chia sẻ về quyết định này, cô nói: "Tôi muốn chia sẻ về hành trình hòa nhập vùng đất mới của mình tới mọi người để những ai vì một lý do nào đó thay đổi môi trường sống có thêm kinh nghiệm.
Tôi đã từng chỉ muốn về nước, muốn bỏ cuộc và cảm thấy lạc lõng khi bị sốc văn hóa, chật vật đi xin việc. Nhưng sau cùng, tôi cũng đã bắt nhịp được với cuộc sống mới.
Điều đó giúp tôi khám phá ra bản thân có thể vượt qua khó khăn, cũng có thể giữ gìn và vun đắp tình yêu của mình một cách trọn vẹn nhất.
Cuộc sống của tôi từng không như mơ nhưng hiện tại thì rất vui vẻ, hạnh phúc. Khi đi đến một quốc gia nào đó, tôi nghĩ mọi người nên có sự chuẩn bị tốt về ngôn ngữ, về kỹ năng nghề nghiệp, về tâm lý... để tránh phải trải qua những khoảng thời gian bỡ ngỡ như tôi".
Chồng bỏ theo bồ mà chị dâu vẫn lụy tình, sau 2 năm mẹ tôi ngất lịm nhìn thứ chị đưa ra Chồng nhẫn tâm bỏ vợ và hai con nhỏ theo người tình, bà vẫn muốn chị ấy ở vậy nuôi con chờ chồng quay đầu là bờ? Vậy mà chị dâu lại đồng ý làm theo đề nghị của mẹ chồng. - Mẹ biết con rất buồn nhưng con ạ, đàn ông dù có đi đâu cũng không bao giờ bỏ được vợ...