Mẹ chồng thẳng tay ném 100 triệu bắt tôi đi phá thai nhưng thái độ của chồng mới khiến tôi “sôi máu” ném trả lại và quyết liều một phen
Cứ ngỡ rằng cuộc đời tôi sẽ sung sướng khi lấy được ông chồng hiền lành, gia cảnh đàng hoàng nhưng “ở trong chăn mới biết chăn có rận”…
Tôi vốn là một “công chúa” khi ở nhà với bố mẹ bởi từ nhỏ cho tới lớn, tôi không phải động tay đông chân vào bất cứ việc gì trong gia đình. Thậm chí đến cả việc giặt quần áo, xếp dọn bàn học, phòng ốc tôi cũng đều có giúp việc làm từ a đến z. Không chỉ có thế, tôi còn được trời phú cho khuôn mặt ưa nhìn, nước da trắng sáng nên từ khi học cấp 2 tôi đã được nhiều anh để ý, hoa quà đến tới tấp nhưng tôi chẳng bận tâm đến bất cứ ai cả. Học xong cấp 3 là tôi lên đường đi du học, nhưng vì nhà chỉ có mỗi đứa con gái, bố mẹ không muốn tôi lấy chồng bên đó nên giục tôi học xong là phải về nước luôn.
Chiều theo ý bố mẹ, tôi về nước làm việc cho một công ty nước ngoài với mức lương khá cao. Tôi hoàn toàn có thể tìm được một anh chàng đại gia có nhà lầu, xe hơi để lấy làm chồng nhưng không hiểu tại sao tôi lại phải lòng chính một anh chàng đồng nghiệp trong công ty. Ấn tượng của tôi về anh là một chàng trai có ngoại hình khá, đặc biệt là rất hiền lành, đến nỗi mà nhiều khi bị tôi trêu cho đến đỏ cả mặt. Tôi si mê cái sự ngượng ngùng và đáng yêu đó của anh nên quyết tán bằng được. Thật đấy, là tôi tán đổ anh chứ không phải là anh tán tôi.
Ảnh minh họa.
Còn một điểm cộng nữa là bố mẹ anh đều là giáo viên đã nghỉ hưu, bố mẹ tôi tin tưởng rằng nếu tôi bước chân vào gia đình đó thì sẽ không còn gì để chê nữa vì bố mẹ chồng đều là những người có tri thức, biết cư xử và biết đạo lý. Đám cưới của chúng tôi nhanh chóng diễn ra trong một nhà hàng 5 sao sang trọng, cực lãng mạn.
Những tưởng cuộc đời tôi sẽ sung sướng chẳng kém gì lúc làm công chúa của bố mẹ đẻ vì lấy được ông chồng hiền lành, gia cảnh đàng hoàng tử tế nhưng ngờ đâu mọi thứ lại không đơn giản như tôi nghĩ.
Chồng tôi hiền lành thật nhưng lại hiền đến mức nhu nhược, không có một việc gì là anh không hỏi ý kiến của mẹ, thậm chí chỉ cần nhìn thấy ánh mắt mẹ không thoải mái là anh bắt đầu co rúm lại, nhất định không làm nữa. Tôi đã nhiều phen “tức ói máu” vì sự nhu nhược của chồng nhưng vì thương yêu và muốn gia đình được êm ấm nên tôi cố kìm nén không làm to chuyện.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Thế nhưng, mẹ chồng dường như đã được nước lấn tới và muốn ép tôi đến đường cùng và cũng chính vì sự gia giáo mà bố mẹ tôi tâm đắc ấy đã đẩy tôi vào căng thẳng tột độ. Nhà thì cao to, rộng rãi nên thường xuyên phải lau chùi quét dọn cho đỡ bụi, tôi bỏ ra một số tiền để thuê giúp việc về làm, tiện thể lo cơm nước để tôi đi làm cho yên tâm, mẹ chồng ở nhà cũng không phải động tay vào. Thế nhưng, bà vẫn ép tôi hang ngày phải dậy từ 5h để lo cơm nước buổi sáng cho cả nhà với lý do “đó là trách nhiệm của dâu con trong nhà, không làm được thì đi ở chỗ khác”. Công việc của tôi thường xuyên phải thức khuya, vậy mà cứ 5h sáng mẹ chồng lại lên gõ cửa ầm ĩ bắt tôi phải dậy cho bằng được. Tôi nói với chồng khuyên mẹ thì chồng lại nói rằng: “mẹ làm vậy là muốn tốt cho em, em cố gắng đi rồi sẽ được tiếng và vợ hiền dâu thảo, đảm đang nhất họ”. Tôi tức phát điên nhưng không thể nói thẳng mà chỉ lẩm bẩm: “Tôi không thèm cái danh hão vớ vẩn đó, mỗi nhà mỗi cảnh sao mà so sánh được”.
Thế rồi tôi mang bầu, trong 3 tháng đầu chưa biết là con trai hay gái nên mẹ chồng hết mực cưng chiều, không bắt làm việc nọ việc kia nữa, thậm chí còn nấu toàn thức ăn ngon bổ dưỡng cho ăn rồi bảo “con cứ đẻ cho mẹ một thằng cháu đích tôn thế nào mẹ cũng chiều”. Thế rồi đến tháng thứ 4, tôi đi siêu âm 4D và biết được thai nhi là con gái, từ đó mẹ chồng tôi thay đổi hẳn thái độ. Bà lạnh nhạt với tôi và thỉnh thoảng còn buông lời nhục mạ khiến tôi vô cùng tủi thân.
Con gái chào đời với khuôn mặt xinh xắn và nước da trắng ngần giống tôi, ai nhìn cũng khen nức nở rằng tôi “nặn khéo” nhưng chỉ riêng bà nội là không thèm đoái hoài đến cháu. Mẹ đẻ tôi phải mang theo một giúp việc sang tận nơi để chăm sóc cho tôi lúc ở cữ. Nhưng thái độ của bà thông gia cũng khiến mẹ tôi không thể chịu được mà bỏ về.
Cuối năm ngoái, mẹ chồng bắt tôi phải đẻ đứa thứ hai và “nhất định phải là thằng cu”. Tôi chiều lòng bà đi soi trứng, làm các phương pháp hiện đại nhất để sinh được con trai nhưng đến tháng thứ 4 tôi lại phát hiện mình bầu con gái. Tôi quyết định giấu nhưng khi bà hỏi mà tôi không chịu trả lời nên ép tôi phải đi cùng đến phòng siêu âm. Sau khi nghe câu trả lời của bác sĩ, mẹ chồng tôi không nói không rằng bỏ về trước.
Tối hôm đó, mẹ chồng gọi 2 chúng tôi vào phòng và nói: “Đây là 100 triệu, tôi cho cô để đi giải quyết sạch sẽ. Cô chỉ được đẻ 2 đứa mà đứa này lại là con gái, thằng Nam (chồng tôi) là con trưởng, lại là con một, nếu không có cháu đích tôn nối dõi thì còn ra gì nữa”. Nói rồi mẹ chồng quẳng sấp tiền xuống trước mặt tôi. Tôi quay sang nhìn chồng thì anh ta đang cúi gằm mặt xuống mà không nói năng nửa lời. Lúc này, cơn nóng giận của tôi đã lên đến đỉnh điểm, tôi cầm sấp tiền quăng thẳng vào mặt anh ta và nói: “Mẹ anh muốn hại chết con anh đây này, sao anh không lên tiếng một lời, sao anh hèn quá vậy?”, rồi tôi quay sang mẹ chồng “Bà nghĩ gì trong đầu mà hành động như vậy? Như vậy mới là gia giáo mẫu mực phải không? Từ hôm nay, tôi sẽ không còn là con dâu của nhà này nữa, hãy kiếm cho con trai bà một người vợ biết đẻ con trai và chịu được cái thứ gia giáo của nhà bà”.
Tôi quay phắt đi về phòng bế con rồi dọn về nhà mẹ đẻ ở. Từ hôm đó, chồng đã vài lần sang nhà tôi xin lỗi và muốn đón mẹ con tôi về nhưng tôi nhất định không chịu, chừng nào người phụ nữ đó tới tận nơi xin lỗi và đón cháu về thì tôi mới xem xét lại. Tôi làm vậy đúng không mọi người?
Theo afamily.vn
Sau bữa cơm ra mắt gia đình bạn trai, mẹ anh đùng đùng yêu cầu chúng tôi chia tay, tôi lập tức đồng ý lại còn vui mừng khôn xiết
Dù rất buồn nhưng tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống hôn nhân tương lai của mình sẽ ra sao nếu quyết tâm kết hôn với ngươi đàn ông này.
Tôi và anh quen nhau thông qua sự giới thiệu của người quen 2 bên. Ngay từ lần đầu gặp mặt, anh đã tạo được ấn tượng rất tốt với dáng vẻ đạo mạo của một người đàn ông chững chạc, lại vô cùng lịch thiệp và nhất là cách ăn nói nhẹ nhàng vô cùng tinh tế. Chỉ sau vài lần đi chơi cùng nhau, chúng tôi đã mất hết sự ngượng ngùng và thu gọn khoảng cách đáng kể trong mối quan hệ.
Anh kể vài năm trước anh từng chia tay bạn gái nhưng tuyệt nhiên không đề cập đến lý do. Tôi cũng tôn trọng sự lựa chọn của anh nên cũng không hỏi gì thêm bởi quan trọng nhất vẫn là hiện tại và tương lai của 2 đứa. Sau nửa năm yêu nhau, anh ngỏ lời mời tôi về nhà dùng bữa, sẵn tiện ra mắt mẹ. Nhận thấy người đàn ông này hoàn toàn nghiêm túc trong chuyện yêu đương và tính tới tương lai nên tôi cũng vui vẻ đồng ý.
Ngày hôm đó, mẹ anh đón tiếp tôi rất nhiệt tình, bữa ăn tối diễn ra vô cùng thuận lợi. Chỉ có điều, anh ở trước mặt mẹ như một con người khác mà tôi chưa từng biết đến. Suốt buổi, anh quấn quýt bên mẹ như một con mèo. Lúc anh gắp thức ăn cho tôi, chỉ cần mẹ tằng hắng một tiếng anh cũng giật mình. Điều này làm tôi cảm thấy khá kỳ lạ và hơi khó chịu.
Sau khi dùng bữa, anh và tôi định lái xe trở lên thành phố thì mẹ anh lại đề nghị 2 đứa ngủ lại. Vốn tâm trạng đã không tốt nhưng ngày hôm sau lại có cuộc họp đột xuất, tôi buộc phải về nhà trong đêm nay. Trước khi rời đi, tôi nhận thấy gương mặt bác gái vô cùng bất mãn, bạn trai cũng không mấy vui vẻ, suốt cả đoạn đường anh dường như không hề mở miệng nói chuyện.
Về đến cổng nhà tôi thì anh nhận được điện thoại từ mẹ. Trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ tươi cười lúc nãy, mẹ anh phàn nàn nhiều điều về tôi, bà cho rằng tôi thiếu nhạy cảm khi một mực bắt anh phải chở về bất chấp lời đề nghị của bà. Những tưởng bạn trai sẽ bênh vực tôi nhưng người đàn ông trước mặt chỉ biết dạ vâng liên tục, không dám cãi mẹ nửa lời.
Dập máy, anh thú nhận mẹ anh yêu cầu chúng tôi chia tay khiến anh cảm thấy khó xử. Tôi hỏi anh tính sao thì anh lại ấp úng, không biết phải làm thế nào. Đến đây, tôi đã hiểu lý do anh và bạn gái cũ chia tay trong nước mắt. Tất cả chỉ vì anh là một người con trai luôn núp sau bóng mẹ. Sau khi bố mẹ anh ly hôn, anh trở thành nguồn sống duy nhất của mẹ anh. Bà dành cả cuộc đời để nuôi con trai khôn lớn nên chắc chắn không dễ dàng gì lại nhường cho một người con gái khác. Chính sự ngoan cường và bảo bọc của mẹ đã biến anh trở thành một người đàn ông nhu nhược, từng nhu cầu nhỏ nhặt nhất đến hạnh phúc của riêng mình cũng nhất nhất nghe theo ý mẹ. Nếu mẹ không đồng ý thì anh cũng chẳng còn cách nào khác ngoài việc răm rắp nghe theo.
Suy cho cùng, anh cũng là người con hiếu thảo nhưng đối với tôi, anh sẽ chẳng bao giờ có thể trở thành một người chồng tốt nếu cứ giữ nguyên tính cách như vậy. Không đợi anh đưa ra quyết định, tôi đề nghị chia tay dù vẫn dành rất nhiều tình cảm cho anh nhưng bù lại lại cảm thấy vô cùng thoải mái. Tôi không thể tưởng tượng bản thân có thể chung sống suốt đời với một người chồng không có chính kiến. Khi đó, anh níu kéo và hứa sẽ thay đổi nhưng dù tôi không dám đặt quá nhiều niềm tin vào lời hứa này nên vẫn quyết tâm nghe theo lý trí của mình.
Theo afamily.vn
Mẹ nghèo cầm cọc tiền lẻ vào tiệm vàng mua cho con gái của hồi môn nào ngờ chủ tiệm vàng đó chính là thông gia Bà ôm mê nón toàn tiền lẻ bước vào một tiệm vàng gần đó.Thấy người chủ tiệm, bà lão rưng rưng:"Chị ơi, ngần này tiền thì...mua được bao nhiêu vàng? Thùy là một cô nàng vô cùng xinh đẹp. Nhưng khuyết điểm lớn nhất của cô là nhà nghèo. Bố Thùy mất sớm, chỉ một mình mẹ cô tần tảo nuôi cô khôn...