Mẹ chồng tát tôi vì tôi bắt chồng… rửa bát!
Cái tát của bà làm tôi cảm thấy vô cùng ấm ức và nhục nhã, tôi không nghĩ là mình sai, tôi đã định ôm con ra đi và từ bỏ tất cả, nhưng vì chồng tôi bảo thông cảm…
Cái tát của bà làm tôi cảm thấy vô cùng ấm ức và nhục nhã, tôi không nghĩ là mình sai, tôi đã định ôm con ra đi và từ bỏ tất cả, nhưng vì chồng tôi bảo thông cảm và hứa sẽ giải thích để bà hiểu nên tôi đã cắn răng mà ở lại với hy vọng mẹ chồng tôi sẽ hiểu ra và thay đổi.
Chào các bạn. Thật xấu hổ khi phải lên đây để tâm sự chuyện gia đình mình, nhưng quả thực tôi đang cảm thấy rất đau khổ, và không biết tâm sự với ai về nỗi khổ tâm của mình. Vì thế, phải mượn trang báo, nói lên tâm sự của mình để mong nhận được lời khuyên từ độc giả.
Tôi là Hạnh, một nhân viên kinh doanh cho một công ty tư nhân, năm nay tôi 26 tuổi và có một con trai 2 tuổi. Tôi sinh ra và lớn lên tại Hải Dương, nhưng sau đó ra Hà Nội học và lấy chồng. Chồng tôi không phải người Hà Nội, nhưng may mắn vì gia đình chồng cũng cố gắng để mua cho anh ấy một căn tập thể nho nhỏ trước khi cưới vợ nên chúng tôi không phải đi ở trọ.
Chúng tôi cũng có một thời gian yêu nhau và đi đến hôn nhân, nên cuộc sống vợ chồng cũng rất hòa hợp. Nhưng mâu thuẫn của chúng tôi bắt đầu nảy sinh từ khi tôi sinh đứa con trai đầu lòng, chồng tôi vì muốn đẹp mặt bố mẹ nên đã đón mẹ chồng từ quê ra trông cháu ngay khi con tôi tròn 4 tháng tuổi.
Biết mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu luôn rất phức tạp nên tôi cũng đã cố gắng thu xếp việc gia đình và cơ quan cho phù hợp. Buổi sáng, vì mẹ chồng tôi luôn có thói quen ăn cơm sáng nên tôi phải dậy từ 5h30 phút nấu cơm sáng cho cả nhà, rồi nấu ăn sáng cho con và cho cháu ăn, tiếp đến là đi chợ mua thức ăn. Đi chợ về tôi lại chuẩn bị xay giã thức ăn cho con để mẹ chồng tôi ở nhà nấu cho bé. Vì bà bảo bà không biết làm những việc này. Vì thế, hôm nào cũng vậy, xong hết bấy nhiêu việc thì cũng đã 9h sáng tôi mới được ra khỏi nhà để đi làm. Cũng may mà công ty không quản lý thời gian, nhưng lại quản lý bằng sản phẩm nên cứ đến cơ quan là tôi phải lao vào làm việc hùng hục cho đủ định mức được giao phó.
(Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Buổi chiều, tôi thường trở về nhà lúc khoảng 5 giờ, đó cũng là giờ cơm nước nên tôi lại lao vào chuẩn bị bữa tối. Mẹ chồng tôi không bao giờ giúp tôi những việc này, vì bà bảo “Tôi lên đây để trông cháu, chứ không phải để phục vụ và làm ô sin cho anh chị” nên tôi cũng chả bao giờ dám nhờ vả bà.
Đặc biệt với ý nghĩ “đàn ông phải làm việc lớn” nên mẹ chồng tôi cũng không bao giờ đồng ý để chồng tôi động chân tay vào việc bếp núc trong gia đình. Vì thế, cứ một mình tôi phục vụ cho đến tầm 8 giờ tối mới xong việc và ru con ngủ, rồi mới làm gì thì làm.
Có hôm vì công việc nhiều nên tôi phải thức đêm thức hôm để làm việc, quá mệt mỏi nên tôi có nói với chồng rằng, từ hôm nay anh đi làm về thì phụ em nấu cơm nước. Thương vợ nên chồng tôi cũng vui vẻ đồng ý, nhưng cũng kể từ đó mẹ chồng tôi luôn tỏ thái độ không bằng lòng. Nhiều hôm thấy chồng tôi nhặt rau giúp vợ, bà đứng nói thẳng vào mặt hai vợ chồng tôi rằng: “Ở nhà có bao giờ mẹ bắt mày làm những việc này bao giờ không, đó là việc của đàn bà, đứng dậy để mẹ nó (tức tôi) làm đến bao giờ thì làm”.
Không đồng ý với suy nghĩ của mẹ, chồng tôi đã nhiều lần giải thích để mẹ chồng tôi hiểu rằng tôi cũng phải đi kiếm tiền như chồng, đêm lại phải dậy cho con bú hay pha sữa cho con nên việc gia đình hai vợ chồng cũng phải san sẻ. Tuy nhiên mẹ chồng tôi vẫn nhất quyết không đồng ý. Và đỉnh điểm của mâu thuẫn là cách đây hơn 1 tháng, ăn cơm xong thấy chồng tôi bê bát đi rửa, lúc ấy tôi đang cho em bé ăn, bà đã đứng phắt dậy chạy đến và tát thẳng vào mặt tôi vì cái tội “bắt chồng rửa bát”. Cái tát của bà làm tôi cảm thấy vô cùng ấm ức và nhục nhã, tôi không nghĩ là mình sai, tôi đã định ôm con ra đi và từ bỏ tất cả, nhưng vì chồng tôi bảo thông cảm và hứa sẽ giải thích để bà hiểu nên tôi đã cắn răng mà ở lại với hy vọng mẹ chồng tôi sẽ hiểu ra và thay đổi.
Nhưng chẳng những không thay đổi, bà còn mang chuyện tôi bắt chồng rửa bát đi kể lể khắp xóm và điện thoại về quê kể lể thêm bớt để hôm qua bố chồng tôi điện thoại lên hẹn hai đứa cuối tuần này hoặc tuần sau phải thu xếp về quê để giải quyết. Tôi cũng không hiểu mình đã làm sai cái gì, chẳng nhẽ đàn ông rửa bát là hèn kém haysao . Xin các anh, chị hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Nguoiduatin
Hả hê vì cái tát tai của chồng dành cho em gái
Lần đầu tiên tôi thấy chồng tôi giận đến thế, trước đó anh là một người yêu thương và cưng chiều em gái hết mực.
Kết hôn xong, vợ chồng tôi sống trên thành phố nên tôi không phải làm dâu. Tuy nhiên lại sống chung nhà với em chồng.
Em chồng tôi năm nay học năm thứ 2 đại học. Là con gái, lại ở chung với anh chị mà nó chẳng chịu động tay, động chân làm việc gì. Tôi đã cố gắng nhẫn nhịn làm hết tất cả việc nhà. Lâu lâu mới dám nhờ nó nhặt hộ rau hay gọt trái cây. Nhưng nó nhất định không chịu làm vì nhặt rau sẽ bẩn móng tay được sơn của nó, gọt táo thì nó sợ đứt tay.
Vợ chồng tôi đi làm suốt ngày, buổi tối về tôi thì dọn dẹp nhà cửa, chồng thì tranh thủ nấu cơm. Quần áo tắm giặt xong tôi cho vào máy giặt, đến lúc giặt xong bảo nó mai đem ra phơi, nhưng đến chiều hôm sau quần áo vẫn nằm im trong máy giặt. Nhiều hôm đi làm nên dặn trời mưa thì nhớ đem quần áo vào. Thế mà đi làm về thấy cả cây áo quần ướt sũng, trong khi nó nằm trên phòng xem ti vi.
Bực nhất là đồ lót của em chồng, đáng lẽ ra phải giặt riêng, mà nó vốn lười biếng nên cứ tống vào máy giặt, giặt chung bẩn thỉu. Kể cả đến tháng, quần lót có bị dính bẩn nó vẫn cho chung vào máy giặt. Nhiều lần tôi góp ý nhưng nó chỉ lặng thinh rồi đâu lại hoàn đấy.
Đến giờ ăn cơm, chồng tôi phải gọi 2, 3 lần, nó mới xuống, ăn xong lại đi nằm.(Ảnh minh họa)
Bực mình hơn nữa là quần áo, giày dép của tôi, nó cứ lấy đi tự nhiên mà chẳng hề xin phép một câu. Dù là sinh viên thời gian rảnh nhiều nhưng em chồng nhất định không chịu giúp anh chị việc nhà. Thương em gái nên đôi lúc chồng tôi làm tất, dù là đi làm về muộn, chồng tôi vẫn cố làm thêm cả việc cho em gái.
Có hôm 7 giờ tối vợ chồng tôi mới về đến nhà vậy mà ở nhà nhờ nó cắm hộ nồi cơm nó cũng không cắm. Dù là con gái nhưng phòng riêng nó cũng không chịu dọn dẹp. Nhiều lần đi qua phòng nó, tôi còn ngửi thấy những mùi khó chịu do túi rác bỏ ngay trong phòng. Đến giờ ăn cơm, chồng tôi phải gọi 2, 3 lần, nó mới xuống, ăn xong lại đi nằm.
Và đặc biệt là tôi chưa từng nghe thấy nó chào hỏi, cảm ơn hay xin lỗi ai bao giờ. Nhiều lúc muốn cải thiện mối quan hệ chị dâu em chồng, tôi hay mua quần áo, giày dép cho nó nhưng chưa bao giờ nó tỏ ra vui vẻ hay cảm ơn. Cứ lấy đồ xong là đi về phòng. Có lần nó mượn điện thoại của tôi dùng rồi làm vỡ màn hình. Thế mà lúc trả, nó không thèm nói năng gì cũng không thèm xin lỗi 1 câu. Khiến tôi không thể chấp nhận được hành xử vô văn hóa nó.
Cứ đến cuối tuần là 2 vợ chồng tôi lại lăn ra lau chùi quét dọn nhà cửa, còn nó đóng cửa phòng nằm nghe nhạc. Bực nhất là dọn dẹp xong, nó đi đâu về là lại đi nguyên đôi giày từ ngoài vào in dấu đen sì trên nền nhà. Tôi đã nói, thậm chí la mắng rồi, nhưng nó không hề thay đổi. Tôi thật sự bó tay. Tôi gọi điện về cho bố mẹ chồng thì luôn luôn nhận được 1 câu: "Bố mẹ ở xa, con chịu khó chăm em giùm ba mẹ, em nó còn nhỏ có gì con nhẹ nhàng bảo ban em". Thử hỏi vậy thì có thể nói thêm được gì nữa.
Hôm nọ nó đi chơi về muộn nên bị sốt nhẹ nhưng không thèm nói với anh chị câu nào. Ăn cơm xong, em chồng lên phòng ngủ. Nhưng nó lại gọi điện cho mẹ chồng bảo nó bị ốm mà không ai quan tâm, chăm sóc nó. Thế là mẹ chồng gọi điện mắng tôi 1 trận bảo sao không lo cho em chồng... Tôi tức ứa máu mà không biết phải nói thế nào.
Em chồng tôi còn 2 năm nữa mới học xong, chắc chờ khi nó đi lấy chồng tôi mới dám sinh con. (Ảnh minh họa)
Dù bực nhưng tôi vẫn lấy xe đi mua thuốc, mua cam rồi sữa cho nó uống. Đến chiều, họ hàng nhà chồng kéo sang định mắng tôi thì thấy đồ tôi mua cho nó đặt ở đầu giường. Trong phòng thì thấy nó đang vắt chân ngồi xem phim cười ha hả, chả đau chả sốt tí nào, thế là mới chịu êm.
Tối hôm đó tôi bị ngộ độc thức ăn, 2 giờ sáng chồng đưa vào bệnh viện, đến 10 giờ sáng hôm sau thì về. Vừa về đến nhà là nó nói: "Đi đâu mà không nấu cơm đi, hôm nay phải đi học sớm". Chồng tôi nhịn lắm không là bạt tai nó rồi. Lần đầu tiên tôi thấy chồng tôi giận như thế.
Em chồng tôi còn 2 năm nữa mới học xong, chắc chờ khi nó đi lấy chồng tôi mới dám sinh con. Nào ngờ tối hôm qua nó khoe tốt nghiệp đại học nó muốn học lên thạc sĩ, chưa muốn đi làm vội vì sợ khổ. Còn đi học thì còn được bố mẹ với anh chị nuôi cho sướng. Nó nói thế làm tôi lo ngay ngáy. Tôi phải làm gì với cô em chồng này đây?
Theo Afamily
Ngày 8/3: Chồng tặng nguyên cái tát 'rát má' Trong khi chị em ríu rít khoe hoa, quà được chồng tặng thì em lại vùi đầu khóc nức nở cả đêm vì bị chồng thẳng tay tát vào mặt. Chuyện là thế này, hôm 7/3, công ty em tổ chức kỷ niệm Ngày 8/3 cho các chị em. Kế hoạch là sáng làm việc bình thường rồi trưa đi liên hoan. Sau...