Mẹ chồng quý dâu út nên sang tên cho mảnh đất cả tỷ, tuyên bố với dâu cả “tôi chả thèm nhờ vả chị” và cái kết không ngờ
Cuối cùng bà phán “xanh rờn”: “Tôi chả thèm nhờ vả anh chị đâu. Có gì vợ chồng thằng út sẽ lo cho tôi. Ít nữa chúng nó sẽ xây nhà to đẹp cho tôi ở…”.
Thơm là dâu cả, việc gì cũng đến tay, nhưng không được mẹ chồng quý mến. Có lẽ tính Thơm không hợp với bà. Cô không biết hát cải lương song ca với bà. Càng chẳng am hiểu về xem tướng, xem phong thủy – món mẹ chồng rất yêu thích.
Thơm không giỏi ăn nói lấy lòng người khác. Trong khi em dâu ngược lại hoàn toàn với cô. Mẹ chồng có quý em ấy cũng là lẽ thường tình. Cô chỉ biết trách bản thân kém cỏi khi không nhận được sự yêu thích của mẹ chồng mà thôi.
Hiện tại vợ chồng Thơm đang sống cùng mẹ chồng. Em trai và vợ thuê nhà sống bên ngoài. Nhưng 2 người thường xuyên về chơi và ăn ngủ lại. Mọi việc trong nhà và chăm sóc mẹ chồng đều đến tay Thơm. Song hễ vợ chồng con trai út về chơi là trong mắt mẹ chồng cô chỉ có họ. Em dâu ngồi uống nước hầu chuyện bà, còn mình Thơm hì hụi nấu nướng, dọn dẹp.
Ảnh minh họa
Mới đây, mẹ chồng đột nhiên gọi vợ chồng cô lại nói chuyện. Bà thông báo đã sang tên căn nhà và mảnh đất này cho vợ chồng em trai chồng. “Chúng nó muốn đầu tư làm ăn, cần vay vốn ngân hàng. Nên mẹ sang tên hẳn cho chúng nó tiện làm giấy tờ thủ tục”, bà nói tỉnh bơ.
Thơm bất ngờ, song chả dám lên tiếng. Chồng cô rõ ràng vừa sốc vừa tức giận, bất bình. Căn nhà thì đã cũ kĩ, nhưng mảnh đất này giá trị cả tỷ đồng chứ ít gì. Anh là con cả, đang sống cùng bà, không gì cũng nên được nửa tài sản. Đằng này bà lén lút làm xong thủ tục sang tên cho em chồng từ bao giờ, lúc này mới thông báo có lệ cho anh. Cùng là con trai, sao anh không bức xúc cho được?
Chồng Thơm và mẹ chồng tranh luận gay gắt qua lại một hồi. Cuối cùng bà phán “xanh rờn”: “Tôi chả thèm nhờ vả anh chị đâu. Có gì vợ chồng thằng út sẽ lo cho tôi. Ít nữa chúng nó sẽ xây nhà to đẹp cho tôi ở. Nên tôi sang tên cho chúng nó cũng hợp tình hợp lý. Anh là tôi dứt ruột đẻ ra chẳng nói làm gì, nhưng vợ anh… nói đến lại chán… tôi đã hết hi vọng từ lâu rồi”.
Thơm sững sờ. Cô không hiểu mình đã làm gì sai để bà nhận xét một cách tuyệt tình như vậy? Có thể cô không giỏi làm vui lòng bà, nhưng bổn phận dâu con cô luôn làm tròn… Thôi bà đã nói vậy, cô có giãi bày gì cũng vô nghĩa.
Chồng Thơm giận mẹ vô lý và bất công nên quyết định xin ra ở riêng. Để vợ chồng em trai về chung sống với bà như bà mong ước. Mẹ chồng Thơm đồng ý ngay lập tức.
Thế nhưng sự việc diễn ra sau đó lại không như mẹ chồng Thơm tưởng tượng. Vợ chồng dâu út thế mà cứ lần khứa không chịu dọn về ở chung với bà. Dâu út hiểu chuyện, hiếu thảo và rất mực quan tâm đến bà, luôn khiến bà vui lòng bỗng nhiên mất tích. Chả còn về thăm bà thường xuyên nữa. Cuối tuần cũng mất tích không về nấu nướng, ăn uống sum vầy với bà. Bà có gọi điện giục về thì dâu út ậm ừ xong vẫn bặt tăm.
Video đang HOT
Mẹ chồng Thơm đành lủi thủi 1 mình trong căn nhà rộng. Thậm chí căn nhà bây giờ còn chả phải của bà nữa rồi. Cho đến 1 hôm, bà bị ngộ độc thực phẩm, phải vào viện cấp cứu. Các con đều đến thăm, bà lại chỉ mong dâu út ở với bà mấy ngày cho bà vui. Mà nó viện lý do bận công việc để thoái thác. Chẳng có ai, cuối cùng lại đến tay Thơm.
Đến nước này Thơm đã nhận ra, em dâu trước đây nịnh nọt lấy lòng mẹ chồng chỉ để xui bà sang tên mảnh đất cho vợ chồng em ấy. Đạt được mục đích, em ấy quay ngoắt thái độ ngay. Nhưng cô không nói gì với mẹ chồng, tùy bà suy nghĩ.
Ảnh minh họa
Nửa đêm, sau khi cô dìu bà vào toilet ra, bà ngập ngừng mãi rồi nghẹn ngào nói với cô: “Mẹ xin lỗi… Mẹ đã hồ đồ mà trách con… Các con tha thứ cho mẹ… Mẹ hối hận lắm rồi…”.
Thơm thở dài, chẳng biết phải an ủi bà thế nào. Nhà đã sang tên, muốn đòi lại đâu phải dễ. Nhất là em trai chồng cũng chung chí hướng với vợ.
“Các con dọn về ở với mẹ đi. Ít nữa sinh con mẹ trông cháu cho mà đi làm. Còn hai đứa kia, đố nó cũng không dám bán đất bán nhà mà đuổi mẹ ra đường”, bà trông mong nhìn Thơm.
Thơm nhẹ gật đầu. Đến nước này cũng chả còn cách nào. Bà già cả đâu thể sống 1 mình. Nhỡ chuyện như hôm nay lặp lại thì sao. Bà thế nào vẫn là mẹ của chồng cô, vợ chồng cô phải có trách nhiệm với bà.
Thược Dược
Theo toquoc.vn
Mở cửa vào phòng tân hôn, cô dâu đùng đùng hủy cưới vì thấy 2 bóng người quấn quýt
Tôi vừa đẩy cánh cửa ra thì tá hỏa bắt gặp em trai chồng và cô gái lạ đang thân mật trên giường cưới của mình.
Cô dâu hủy cưới vì em trai chồng đưa gái lạ vào phòng tân hôn ngủ Ảnh: Hùng Trần
Tôi quê Thái Bình, làm nhân viên ngân hàng ở Hà Nội hơn 6 năm. Xuất phát điểm gia đình không khá giả, nhan sắc bình thường, tôi cố gắng tích cóp, mua nhà cửa, ổn định công việc mới dám nghĩ đến chuyện yêu đương.
Lý do khác khiến tôi muộn chồng là vì muốn tìm hiểu kỹ, lựa chọn người tử tế, có đạo đức làm chồng. Cuối cùng 'kén cá, chọn canh', lắc đầu bao nhiêu người, tôi mới đến với Huy - kỹ sư xây dựng. Anh cũng là dân tỉnh lẻ về thủ đô học hành, lập nghiệp.
Chúng tôi quen biết trong chuyến di lịch biển. Tôi sống một mình, cuối tuần rảnh là xách balô đi chơi.
Cả hai có nhiều điểm tương đối hợp nhau. Anh chụp ảnh giỏi, trong khi tôi mê chụp ảnh. Suốt chuyến nghỉ dưỡng đó, anh trở thành nhiếp ảnh gia bất đắc dĩ cho tôi. Khi tạm biệt, chúng tôi trao đổi địa chỉ nhà, quê quán với lời hẹn, sẽ gặp lại sớm.
Trở lại công việc, tôi bị cuốn đi với bao mối bận tâm khác. Một hôm, tôi đi làm về khá muộn, Huy bất ngờ đến nhà tôi. Có lẽ anh đã đứng đợi ngoài ngõ khá lâu.
Anh rụt rè cầm bó hoa và hộp bánh ga tô tặng cho tôi. Theo lời anh nói, đó là kỷ niệm 1 tháng chúng tôi gặp gỡ. Cảm động trước hành động của nam kỹ sư, tôi mời anh vào nhà ngồi chơi.
Thi thoảng, anh đến nấu cơm, cùng tôi đi dạo, chia sẻ câu chuyện vui buồn của cuộc sống và tôi nhận lời yêu Huy trong ngập tràn hạnh phúc.
Nửa năm hẹn hò, chúng tôi lên kế hoạch tổ chức đám cưới. Làng anh cách làng tôi không bao xa nên việc đón dâu cũng đỡ vất vả.
Hai đứa sống ở Hà Nội sống nhưng hôm đón dâu sẽ đưa về quê, vì thế chúng tôi thuê người sửa sang lại phòng ngủ cũ của anh, mua bộ giường tủ mới và lắp thêm chiếc điều hòa. Lâu lâu, hai vợ chồng về quê thăm bố mẹ, ít ra cũng có chỗ ở thoải mái.
Việc sửa soạn phòng tân hôn, tôi thích tự làm, không thuê dịch vụ. Thời sinh viên, tôi vốn nổi tiếng khéo tay, làm đồ lưu niệm giao cho các cửa hàng.
Sau lễ ăn hỏi, tôi mua bộ chăn ga màu hồng, trải sẵn lên giường, dự định gần ngày cưới sẽ lên trang trí sau. Tôi cẩn thận dặn chồng và mẹ chồng khóa cửa cẩn thận, tránh trẻ con vào nghịch ngợm, quậy phá.
Căn phòng có hai chìa khóa, tôi giao cho mẹ chồng 1 chìa, còn mình 1 chìa. Trước hôn lễ 3 ngày, tôi mang ít đồ lên nhà chồng trang hoàng cho phòng tân hôn.
Tôi vừa đẩy cánh cửa ra thì tá hỏa bắt gặp em trai chồng và cô gái lạ đang thân mật trên giường cưới của mình. Bộ chăn ga mới mua đã nhàu nhĩ, tàn thuốc lá vứt bừa bãi dưới nền nhà.
Họ mải mê nên không phát hiện có người mở cửa, cho đến lúc tôi hét toáng lên, cả hai mới giật mình, dừng lại. Tôi bỏ ra ngoài phòng khách ngồi. 30 phút sau, cô gái lí nhí chào ra về, chú em chồng thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, xuống bếp nấu mì ăn.
Tức giận vì thái độ đó, tôi lấy máy điện thoại, gọi cho mẹ chồng và chồng về nói chuyện. Tôi cho rằng, hành động của em chồng là sai trái, mẹ chồng và chồng sẽ có lên tiếng nhắc nhở hoặc đồng tình với mình.
Ngờ đâu, mẹ chồng nói: 'Tưởng có việc gì tày đình, có chuyện nhỏ như đầu móng tay mà con làm ầm lên. Mấy ngày nay, trời nắng nóng, mẹ bảo em vào đó nằm, bật điều hòa cho mát. Hôm nào cưới, mẹ sắp xếp gọn gàng là được'.
Chồng tôi cũng thêm vài câu, tỏ ý đồng tình với mẹ. Theo lời Huy, ở quê anh không có kiểu kiêng cữ, cấm người khác ra vào phòng tân hôn như thế. 'Mấy đôi trong làng, họ hàng, cô dì còn vào phòng cưới nằm ngủ lấy may cho cô dâu, chú rể đấy. Em không phải khắt khe quá đâu'.
Nghe đến đó, tâm trạng tôi chán hẳn. Tôi không có ý khinh thường, chê trách lối sống của gia đình chồng nhưng ít ra, đó là không gian riêng tư, tôi kỳ công chuẩn bị cho ngày trọng đại của mình và họ cần tôn trọng. Cuộc sống còn lâu dài, không thể tạm bợ và thiếu ý thức như vậy được.
Khi về nhà, tôi gọi điện cho Huy báo hủy đám cưới. Trước khi đưa ra quyết định này, tôi đã tham khảo, xin ý kiến bố mẹ. Bố mẹ tôi dù không học hành cao nhưng luôn hiểu chuyện. Ông bà bảo, tôn trọng suy nghĩ của con gái.
Tôi đến một địa điểm du lịch nghỉ vài ngày cho yên tĩnh. Sau này, bố mẹ thuật lại, Huy hốt hoảng đưa mẹ xuống nhà tôi tìm. Anh gọi cho tôi hàng trăm cuộc điện thoại, tôi đều để chế độ từ chối.
Căn nhà cũ trên Hà Nội tôi nhanh chóng chuyển nhượng cho chủ mới, dọn đến chung cư ở, quên đi chuyện buồn quá khứ. Đến giờ, Huy vẫn tìm cách liên lạc, xin tôi hàn gắn.
Một số đồng nghiệp cơ quan cho rằng tôi quá kỹ tính, để ý tiểu tiết. Tôi sống với chồng là chủ yếu, đâu có ở nhà chồng cả đời. Theo các bạn, tôi làm vậy, liệu có tuyệt tình và ích kỷ không?
Theo Thu Hồng (Infonet)
Ngày đầu làm dâu, tôi choáng váng rồi méo mặt với 4 tờ nội quy mà mẹ chồng bắt học thuộc lòng Đúng là mỗi nhà mỗi cảnh, cảnh làm dâu của tôi chắc chắn sẽ khổ sở lắm đây. Tôi là dâu cả ở nhà chồng. Bố mẹ chồng tôi có hai người con trai nhưng em trai chồng lập nghiệp xa quê, thành ra vợ chồng tôi bắt buộc phải ở chung với ông bà. Hồi còn yêu, tôi đã đấu tranh mấy...