Mẹ chồng nói tôi không xứng đáng với con của bà
Mẹ chồng cho rằng tôi và anh khác nhau về trình độ, tôi lại không thể có con nên không xứng đáng với con trai bà…
Mẹ chồng cho rằng tôi và anh khác nhau về trình độ, tôi lại không thể có con nên không xứng đáng với con trai bà… (Ảnh minh họa)
Tôi kém chồng 2 tuổi, tôi không có bằng đại học như chồng, vì tôi chỉ học hết cấp 3 sau đó làm kinh doanh. Đến nay tôi đã có 2 cửa hàng thời trang, mỗi tháng, trừ các khoản chi phí, thu nhập của tôi không dưới 30 triệu đồng. Chồng tôi tốt nghiệp đại học, anh ấy làm cho một công ty nước ngoài, thu nhập mỗi tháng cũng ngoài 20 triệu đồng.
Từ hồi chúng tôi bắt đầu yêu nhau, mẹ chồng đã không thích tôi, bà nói gia đình nhà tôi và nhà bà không môn đăng hộ đối, gia đình chồng hầu hết đều làm việc cho cơ quan nhà nước hoặc doanh nghiệp, còn gia đình nhà tôi, từ bố mẹ đến các anh, chị em đều làm kinh doanh buôn bán.
Phản đối, nhưng vì chúng tôi yêu nhau, quyết tâm đến với nhau nên mẹ chồng buộc phải chấp nhận. Cưới nhau được 1 năm, tôi vẫn chưa mang thai, hai vợ chồng đã đi khám nhiều nơi, bác sĩ đều kết luận các chỉ số của hai vợ chồng rất bình thường, nên không phải lo lắng gì cả. Chưa có con chỉ là do cái duyên chưa tới mà thôi, tôi và chồng vẫn còn trẻ, chồng năm nay mới 28, còn tôi 26 tuổi, nên cũng không quá sốt ruột chuyện con cái.
Chỉ có mẹ chồng là cảm thấy khó chịu, bà mỉa mai tôi ngày xưa yêu đương, phá thai nhiều hay sao mà bây giờ mãi không thể mang bầu nổi, rồi bà mang chuyện ngày xưa phản đối nhưng cố cưới ra để nói tôi, nói giá như chồng tôi nghe lời mẹ chồng thì bây giờ không phải lo lắng chuyện con cái, bà đã có cháu nội bế bồng.
Video đang HOT
Nhà chồng chỉ có 2 chồng tôi là con trai, nên bà càng sốt ruột. Cách đây mấy hôm, bà còn gọi riêng tôi ra nói chuyện, nói tôi nên ly dị với chồng để anh lấy người khác.
Lý do chúng tôi khác nhau về trình độ, tôi lại không thể có con cho anh. Tôi cảm thấy tự ái, bị xúc phạm và đã khóc rất nhiều, tôi kể với chồng anh nói tôi nên bỏ quá cho mẹ chồng, bà cũng vì lo lắng việc có cháu bế nên mới như vậy. Nhưng tôi vẫn không thể nao chịu nổi khi nghĩ đến những câu nói của mẹ chồng dành cho mình.
Tôi có nên chia tay, chấm dứt cuộc hôn nhân này để giải thoát cho mình khỏi một người mẹ chồng quá đáng như bà không?
Theo Đất Việt
Nhìn người phụ nữ bước lên nhận chức giám đốc, tôi không dám tin đó là cô người yêu...
Tôi không dám ngẩng đầu lên, không phải nói chính xác hơn là mặt tím tái đi, chân tay run rẩy khi người phụ nữ quyền lực bước lên nhận chức giám đốc của công ty kia không ai khác chính là em.
Tôi không dám ngẩng đầu lên, không phải nói chính xác hơn là mặt tím tái đi. (Ảnh minh họa)
Tôi yêu em, một tình yêu nồng nàn và tha thiết. Tôi đã tự nhủ với lòng mình rằng, tôi chắc chắn sẽ yêu thương, che chở và bảo vệ em suốt cuộc đời này. Em là người con gái trong sáng, thánh thiện, thông minh nhất mà tôi từng gặp. Tôi cũng đã tìm hiểu kĩ về em. Em chưa từng có bất kì mối tình nào, lại được sinh ra trong một gia đình gia giáo, nề nếp nên chắc chắn, em vẫn còn là con gái. Tôi chọn em một phần cũng là bởi lý do ấy.
Sống bên nước ngoài một thời gian nhưng tôi vẫn là người Việt Nam. Mà đàn ông Việt Nam thì chẳng có ai là không có ít hay nhiều trong mình một ít máu bảo thủ, cổ hủ. Chẳng kẻ nào lại muốn đi ăn lại, dùng lại của người khác bao giờ. Mà tôi vừa tài giỏi, lòng lại luôn tràn đầy niềm kiêu hãnh, làm sao tôi có thể chấp nhận yêu và lấy một người con gái mất trinh cơ chứ. Vì thế, em chính là sự lựa chọn số một của tôi. Yêu em, tôi luôn tìm đủ mọi cách giữ chặt em bên mình. Tôi vô cùng sợ cái cảm giác có một ngày em rời xa tôi mãi mãi. Nhưng dòng đời này luôn bất biến và chẳng ai có thể học hết được chữ ngờ.
Tình yêu của chúng tôi đã trải qua 2 năm không sóng gió. Ai cũng nghĩ rằng chúng tôi sẽ nắm tay nhau đi đến được cuối con đường. Vậy mà vào lần kỉ niệm tròn hai năm ngày yêu nhau ấy, tôi đã tự mình đánh đuổi đi tình yêu, hạnh phúc mà mình cố công vun đắp bao lâu nay.
Em là người con gái trong sáng, thánh thiện, thông minh nhất mà tôi từng gặp. (Ảnh minh họa)
Men rượu ngà ngà, những lời chúc tụng, ghen tỵ khiến tôi lâng lâng trong sung sướng. Đêm nay em lại còn quá đẹp. Đậu ô tô ở bên hồ, chúng tôi tranh thủ tận hưởng khung cảnh lãng mạn ở đây một chút trước khi đưa em trở về nhà. Bất giác, tôi vòng tay sang ôm em, đặt lên môi em một nụ hôn nồng nàn. Có lẽ bản năng dâng lên quá độ, tôi đã chẳng thể kìm chế được bản năng của mình nên mặc cho em đẩy ra và nói không muốn, tôi vẫn nhất quyết làm bằng được chuyện đó. Đêm nay tôi nhất định phải có bằng được em, em phải là của tôi và của chỉ mình tôi mà thôi. Nhưng rồi...
Mắt tôi tối xầm lại khi cái đó không hề xuất hiện. Trăng rất sáng, đèn trong xe cũng bật, nó có phải đồ vật đâu mà rơi đi mất được.
- Cô... Cô giải thích đi, chuyện này là sao? Cô mất rồi đấy ư? - Tôi nói mà cứ như hét lên
- Không như anh nghĩ đâu, em chưa từng với ai cả. Anh là người đàn ông đầu tiên của cuộc đời em. Em chỉ không hiểu tại sao mọi chuyện lại như vậy. Em chỉ nhớ hồi nhỏ, em từng bị ngã, chảy rất nhiều máu mà thôi. Không tin anh có thể hỏi bố mẹ em... - Em rối rít thanh minh
Mọi lời em nói với tôi lúc này chẳng có ý nghĩa gì hết cả. Hỏi bố mẹ em ư? Thật nực cười, có bố mẹ nào mà không bênh con cơ chứ, họ chắc chắn sẽ nói đó là sự thật và bảo vệ cho em rồi. Trong tôi dành cho em lúc này chỉ có sự uất hận mà thôi. Ngay lập tức, tôi mở cửa xe, lôi tuột em ra ngoài:
- Hạng con gái dơ bẩn như cô không xứng đáng ở trên xe của tôi.
Đá văng được em ra khỏi xe mình, tôi giận dữ lái xe đi thẳng mà chẳng thèm quan tâm tới lời em gọi.
2 năm qua đi...
Những kỉ niệm về em trong tôi hình như chưa bao giờ phai nhạt, ngay cả sau biến cố đêm hôm ấy. Tôi không biết em đã đi đâu, làm gì, em hình như biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời tôi. Tình yêu của chúng tôi sụp đổ như thế. Nhiều lúc ngồi trầm ngâm, tôi lại thấy mình có lẽ đã quá ích kỉ. Có lẽ tôi nên bao dung em hơn nhưng lòng tự trọng của một người đàn ông chẳng cho phép tôi làm chuyện ấy. Rồi tôi lại nhanh chóng quên đi em, cuốn vào công việc của mình và không yêu khác. Ngày hôm ấy...
Tôi không dám ngẩng đầu lên, không phải nói chính xác hơn là mặt tím tái đi, chân tay run rẩy khi người phụ nữ quyền lực bước lên nhận chức giám đốc của công ty kia không ai khác chính là em. Có gì đó rất mơ hồ nhưng cũng thật xác thực. Tôi không hề mơ, em sừng sững trước mặt, trong dáng vẻ điềm tĩnh, cao quý. Tôi thấy lạnh sống lưng khi em nhìn mình như người xa lạ. Buổi lễ chưa kết thúc, tôi đã nhanh chóng phải rời khỏi đó vì không thể chịu nổi ánh mắt của em khi nhìn mình. Có chút gì đó đầy thách thức. Tình yêu, sự ích kỷ đã khiến tôi đánh mất lý trí để rồi hiện tại tự đẩy bản thân vào dằn vặt, khó xử. Tôi phải làm gì trong những ngày tháng tiếp theo đây?
Theo blogtamsu
Thấy vợ vừa cho con bú vừa hôn đắm đuối bồ, người chồng phụ hồ đã có màn đánh ghen... Nóng mắt trước cảnh vợ vừa cho bú vừa hôn đắm đuối bồ, ông chồng phụ hồ bẩn thỉu đã có màn đánh ghen cao tay khiến tất cả đều gả mũ bái phục. Hà vừa cất lời mấy chị em đã lao vào dạy cho Hà 1 bài học nhớ đời vì tội ngoại tình (ảnh minh họa) Lấy vợ từ năm...