Mẹ chồng nhất quyết bắt con dâu đẻ thường dù biết rằng cô đang sắp kiệt sức và cái kết
Gần 12 tiếng trôi qua, tôi đã cố gắng hết sức những vẫn không thể sinh con. Bác sĩ chạy ra thông báo với gia đình và nhận được kết quả vô cùng bất ngờ…
Tôi và anh đã kết hôn được 3 năm, cuộc sống gia đình vẫn vui vẻ và đầm ấm cho dù tôi không hợp mẹ chồng cho lắm. Hơn thế nữa, việc lâu không có con cũng là một trong những lý do khiến tôi không hợp mẹ chồng. Nhưng rồi mọi chuyện đã qua đi khi tôi mang trong mình đứa bé của anh, khi biết tin tất cả mọi người đều rất vui mừng, hạnh phúc. Nhưng tôi không thể tưởng tượng được rằng chế độ chăm sóc bà bầu của mẹ chồng tôi lại khủng khiếp đến như vậy: chỉ ăn, ăn và ăn… Ăn tất cả mọi thứ có thể và tất cả chỉ vì lý do duy nhất rằng: “Ăn cho con nó lớn”.
Tôi thực sự cảm thấy vô cùng ngột ngạt và khó chịu với cách đối xử đó, tôi dường như không được quyết bất cứ việc gì trong nhà, cho mọi người và bản thân mình. Mọi việc đều diễn ra với sự sắp xếp của mẹ chồng.
Tôi cũng nhiều lần tâm sự với chồng, nhưng anh cũng chỉ nói: “Mẹ anh là một người gia trưởng, em cố gắng chịu đựng một thời gian. Anh sẽ cố gắng bảo mẹ dần dần”.
Tôi dù rất lo lắng và rối bời nhưng cũng đành đồng ý chấp nhận. Và cuối cùng ngày tôi mong chờ cũng đã tới – ngày tôi chuyển dạ. Hôm đó, tôi đau đẻ dữ dội, vào viện bác sĩ nói không có vấn đề gì, nhưng sau đó chờ suốt 12 tiếng vẫn không sinh được, lúc ấy tôi đau đớn cứ tưởng sắp chết. Đến khi thấy tôi có vẻ không chịu nổi, bác sĩ nói:
- Em bé bị thừa cân và gia đình nên xem xét đến việc mổ lấy thai nhi để tránh sự nguy hiểm cũng như đau đớn cho mẹ.
Tôi đau đẻ dữ dội tưởng chừng như sắp chết (Ảnh minh họa)
Nhưng vừa nghe thấy ý kiến của bác sĩ thì mẹ chồng liền nói:
- Không bao giờ có chuyện đẻ mổ! Cứ để con dâu tôi đẻ thường, chịu đau một chút cũng không sao, số tiền đẻ mổ khá lớn nên chúng tôi không đồng ý.
Chồng tôi sau khi nghe mẹ liền quay sang nói:
- Em cố gắng đẻ thường đi, vừa tốt cho sức khỏe lại đỡ đau sau này nữa.
Video đang HOT
Phá tan sự ảm đạm và bình tĩnh của mẹ và chồng tôi, bác sĩ liền nói gấp gáp:
- Tình hình rất gấp gáp đấy, người nhà ký vào quyết định mổ đi để đảm bảo an toàn cho cả mẹ lẫn con.
Nhưng mẹ và chồng tôi vẫn kiên quyết:
- Đẻ mổ tốn kém lắm, bao nhiêu người đẻ thường có sao đâu.
Tôi dường như đang sắp kiệt sức và vô cùng thất vọng về cách hành xử vừa rồi của họ. Lăn lê trên chiếc giường đẻ, đau đến nghẹt thở lại còn ức chế tủi hờn, nước mắt nước mũi giàn giụa rồi cứ vậy la hét thất thanh trong căn phòng.
Mà thật may mắn làm sao khi sau gần 2 tiếng vật lộn với những tiếng hét thất thanh, cuối cùng tôi cũng đã hạ sinh được bé trai kháu khỉnh. Tôi chỉ kịp thoáng nhìn con một lát rồi lịm đi lúc nào không hay.
(Ảnh minh họa)
Ngày hôm sau, bố mẹ đẻ tôi đã đến và hỏi han tình hình. Ngay sau khi biết chuyện, mẹ tôi liền quay sang bà thông gia nói:
- Tại sao bà không cho nó đẻ mổ? Tiền quan trọng hay tính mạng con người quan trọng? Bà định giết con dâu và cháu nội mình à?
Sau đó bố mẹ tôi đã quyết định đưa tôi và con về nhà. Đến lúc này mẹ chồng và chồng tôi mới hoảng sợ, xin mọi người đừng làm như vậy. Nhưng có lẽ tất cả đã quá muộn để níu kéo một mái ấm gia đình. Tôi lập tức ly hôn chỉ sau vài ngày sinh con, dù rất tiếc nuối vì đã từng hi vọng rằng đó sẽ là mái ấm hạnh phúc đi với mình đến hết cuộc đời này.
Theo Phununews
3 năm sau ngày cười chồng mới cho vợ ngủ trên chiếc giường tân hôn
Vậy nhưng những ngày sau đó thì Phong vẫn không chạm vào người Hạnh khiến cô không tài nào hiểu được. Mỗi lần Hạnh hỏi thì Phong chỉ im lặng rồi lại xin lỗi và thảng thốt.
Yêu nhau hơn 3 năm thì Hạnh quyết định giục Phong tính chuyện kết hôn. Tất nhiên là vì đã quá hiểu nhau nên Phong gật đầu đồng ý đưa Hạnh về quê ra mắt bố mẹ. Khỏi phải nói Hạnh sung sướng như nào vì lấy được người mình yêu. Thế nhưng trên hết cái lý do khiến cô vui sướng đó là vì tình yêu của cô và Phong không giống như nhiều cặp đôi khác. Trong khi người ta yêu nhau thường đàn ông sẽ gạ gẫm chuyện "vượt rào". Thế nhưng với Hạnh và Phong thì ngược lại, mấy lần Hạnh bật "đèn xanh" nhưng bạn trai cứ không hiểu.
Chẳng thế mà dù yêu lâu ai cũng nghĩ đi hết nhà nghỉ này vào nhà nghỉ khác, nhưng sự thật thì Hạnh và Phong chỉ dừng lại ở việc nắm tay rồi ôm hôn trong sáng. Nhiều lúc thấy bạn trai không thèm đụng chạm vào người mình khiến cho Hạnh tủi thân lắm, cô cứ nghĩ đến việc cho do Phong chê cô này nọ...
- Người ta yêu nhau thì đàn ông gạ gẫm chuyện ấy...thế mà anh thì cứ lập lờ...Hay là anh chê em, sợ em không còn gái trinh tiết. _ Hạnh giận dỗi.
- Vớ vẩn, anh chỉ thương em. Đợi đến khi cưới về thì em chết với anh nhé.
(Ảnh minh họa.)
- Vậy thì mình làm đám cưới luôn đi...Em cũng muốn lấy chồng lắm rồi.
Và thế là đúng như Hạnh mong muốn, một đám cưới hoành tráng của cô và Phong diễn ra trong không khí ấm áp, tràn ngập lời chúc phúc của tất cả mọi người. Cả buổi lễ bị mọi người trêu về đêm tân hôn mà Hạnh cứ cưởi tủm tỉm.
- Đêm nay...anh nhớ là phải bù đắp cho em đấy nhé.
Hạnh vừa nói vừa liếc mắt nhìn chồng, vậy nhưng thay vì hí hửng đáp lại thì cô thấy chồng mình cứ cúi gầm mặt. Lúc đó Hạnh chỉ cho rằng chắc chồng ngại, sau khi khách khứa về hết Hạnh léo luôn chồng lên phòng. Ngay lập tức cô lao vào ôm hôn chồng mình ngấu nghiến, thế nhưng lúc đó Phong đứng phắt dậy rồi viện cớ cả ngày mệt nên không muốn tân hôn. Dù lúc đó Hạnh tụt hứng nhưng cô vẫn không giận chồng.
Vậy nhưng những ngày sau đó thì Phong vẫn không chạm vào người Hạnh khiến cô không tài nào hiểu được. Mỗi lần Hạnh hỏi thì Phong chỉ im lặng rồi lại xin lỗi và thảng thốt.
- Bây giờ anh không thể làm chuyện đó được. Em hãy cho anh thêm thời gian.
- Anh đang nói cái gì vậy chứ? Việc tân hôn thôi mà anh cũng bắt em chờ ư? Rốt cuộc lý do là gì?
- Anh xin lỗi...rồi anh sẽ nói cho em hiểu.
Cứ vậy ngày này qua ngày khác rồi đến tận 3 năm dài đằng đẵng trôi qua. Nhiều người nhìn vào đều ngưỡng mộ gia đình của Hạnh...thế nhưng không một ai biết được rằng 3 năm nay Hạnh vẫn là gái còn trinh nguyên và chưa được ngủ với chồng 1 đêm. Hạnh tủi thân lắm...và rồi sức chịu đựng của cô quá sức giới hạn...Cô quyết định viết đơn ly hôn. Vậy nhưng giữa cái lúc ấy thì Phong cầu xin và hứa sẽ cho cô được làm vợ chính nghĩa. Vì còn yêu chồng nên Hạnh tự nhủ sẽ cho anh 1 cơ hội cùng...
(Ảnh minh họa.)
Đêm hôm đó vừa định cởi áo vợ ra thì Phong thảng thốt...
- Đêm nay sẽ có giọt máu ấy rơi ra chứ? Em còn trinh chứ?
- Anh nói như vậy là sao? Không lẽ đó là lý do 3 năm qua anh không thèm đụng vào người em...
- Anh biết như vậy là có lỗi với em...Nhưng anh thật sự sợ cảnh em không còn trinh...anh không biết mình sẽ điên lên rồi làm gì em nếu không có giọt máu đó. Anh xin lỗi...anh cũng không hiểu con người của anh nữa. Anh như là một người bạo lực trong chuyện "chăn gối"...anh sợ em sẽ sợ hãi và bỏ rơi anh. Anh không thể kiểm soát được tính gia trưởng của mình...chính vì vậy 3 năm qua anh thà không tân hôn để cho rằng em vẫn còn trinh.
Nghe những lời chồng nói Hạnh chỉ im lặng rồi từ từ cởi bộ váy ra..cô nhẹ nhàng nói.
- Vậy giờ chúng mình hãy tân hôn đi....anh hãy cứ giải phóng bản thân đi.
Và rồi đêm đó Hạnh cắn răng chịu đựng chồng mình...dù có đau đớn về thể xác nhưng cô vẫn cam chịu...Vì hơn ai hết cô hiểu vì sao chồng mình lại làm vậy trong suốt 3 năm qua. Dù biết chồng quan trọng trinh tiết nhưng cô vẫn chịu đựng. Và tất nhiên đêm tân hôn hôm đó kể từ sau 3 năm ngày cưới...giọt máu đó thấm trên ga giường...còn Hạnh và Phong ôm lấy nhau bật khóc nức nở..có lẽ là giọt nước mắt hạnh phúc.
Theo An Vy/Phununews
Đến giờ đón dâu mà không thấy mẹ đâu Yêu nhau hơn 4 năm thì Vy được Tuấn cầu hôn quyết định làm đám cưới về sống chung một nhà. Khỏi phải nói Vy hạnh phúc sung sướng như nào vì cưới Tuấn chính là mơ ước lớn nhất trong đời của Vy. Gia đình Vy và gia đình Tuấn vốn dĩ khác nhau một trời một vực, trong khi chồng sắp...